Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3123: Sói Ác Xung Quanh (2)

Chương 3123: Sói Ác Xung Quanh (2)Chương 3123: Sói Ác Xung Quanh (2)
Là hắn!
Hắn đã phát hiện vấn đề, phát hiện thứ mà những người khác không nhìn ra, kiểu dáng giày của tên này!
Đúng, đó là giày làm từ lông thú.
Không có cái gì lại
Nhưng Bình Sơn Vương là người rất cẩn thận, thực lực của hắn yếu, sức quan sát cũng cẩn thận hơn người bình thường. Mỗi thời đại đều có phong cách riêng. Cường giả Thiên Đình thời Thượng Cổ, cường giả thần triều Địa Hoàng, cường giả địa quật, cường giả nhân loại, thiên ngoại thiên, hải ngoại Tiên đảo... đều có nếp sống, phong cách cá nhân, phong cách trang sức khác nhau.
Rõ ràng nhất đương nhiên là kiểu tóc, đồ trang sức, quần áo. Giày là loại khó phát hiện nhất. Các cường giả đều thích mang giày da thú, hoặc là giày thần binh, chủ yếu là tiện cho việc đánh nhau. Phong cách cũng không khác biệt quá nhiều. Trong tình huống bình thường, cũng không có ai để ý đến đôi giày làm gì.
Nhưng mà... cõi lòng Bình Sơn Vương tràn đầy kinh hoàng, đây là phong cách giày chiến của Nhân tộc!
Đương nhiên, cường giả Nhân tộc chủ yếu mang giày quân đội, Phương Bình cũng không mang giày quân đội. Nhưng mà, loại phong cách kia, dù có thay đổi phương thức, Bình Sơn Vương vẫn có thể cảm nhận được phong cách của Nhân tộc.
"Con hổ kia... lẽ nào là Thương Miêu? Chắc là vậy, lười biếng, ngủ không tỉnh, đây không phải Thương Miêu thì còn là ai nữa!"
Bởi vì Nhân tộc càng ngày càng mạnh, hắn cũng học tập không ít văn hóa Nhân tộc, Hòe Vương cũng vậy, bọn họ đều hiểu rất rõ Nhân Tộc. Đây tuyệt đối là giày chiến của Nhân tộc!
Không sai, chính là máy chế tạo tử vong, đi tới đâu chết đến đó. Tuyệt đối là hắn, Bình Sơn Vương khẳng định, hắn sẽ không đoán sai. Lúc trước hắn không nghĩ đến, còn chưa có cảm giác gì, bây giờ càng nhìn Ngưu Mãnh, càng cảm thấy hắn chính là Phương Bình!
Bình Sơn Vương ngay lập tức liên tưởng đến Phương Bình! Là hắn!
Đế Tôn mới xuất hiện, giày chiến của Nhân tộc, mang theo một con hổ nhỏ, Hòe Vương có quen biết...
Ánh mắt kia, nụ cười kia, tấm lưng kia... Thấy thế nào đều là Phương Bình!
Bởi vì hắn rất quenl
Thần Giáo sắp xui xẻo rồi, xui khủng khiếp, xui cực đội
Thời khắc này, Bình Sơn Vương kinh hoàng tột độ.
Nguy hiểm! Nguy hiểm cực lớn!
"Phương Bình còn chưa đủ, lại còn mang theo Thương Miêu đến, hơn nữa còn có Hòe Vương..."
Bây giờ Phương Bình lại tới nữa!
Giả mạo Phong Diệt Sinh, thành Thiên Thực suýt chút nữa phá huỷ, hậu duệ Chân Vương chết gần hết.
Giả mạo người Thần Giáo, Thần Giáo trực tiếp bị san bằng, đến hiện tại vẫn còn người than thở, than Phương Bình quá ác, các cường giả ở lại canh gác Thần Giáo đều bị hắn giết sạch sành sanh. Phong Vân và Địa Hình cũng tạo phản.
Lần nào Phương Bình giả mạo thành người khác đều gây ra rắc rối cực lớn, đều là gió tanh mưa máu.
Bình Sơn Vương rất muốn bỏ chạy, trong lòng cay đắng vô cùng, sao tên điên này đi ra nhanh vậy chứ!
Hắn cảm thấy lớp ngụy trang của mình vẫn ổn, nếu không cố ý nghĩ theo hướng này thì chắc sẽ không bị lộ. Lớp ngụy trang của hắn vẫn rất hoàn hảo. Thế nhưng hắn không ngờ, chỉ vì một đôi giày mà mà hắn bị phát hiện. Bình Sơn Vương kinh hoảng không thôi!
Tuy rằng rất sầu lo, nhưng lúc này, Bình Sơn Vương thật sự không dám làm gì, hắn sợ Phương Bình biết mình đoán được thân phận của hắn, đối phương sẽ giết người diệt khẩu.
Làm gì có ai bế quan mấy ngày chứ!
Giờ khắc này, Phương Bình lại không nghĩ nhiều.
Không phải nói đang bế quan sao?
Hắn chế tạo giày theo hình thức của địa quật, nhưng cũng vì do hắn chế tạo nên vẫn sẽ có chút phong cách nhân tộc, chỉ tiết rất nhỏ, không chú ý sẽ không nhận ra.
Thế nhưng hắn không biết, Bình Sơn Vương nghĩ đến hắn rất nhanh, bởi vì trừ Phương Bình, những người khác không có khả năng này, cũng không có can đảm này.
May là Phương Bình không biết, nếu biết, chắc chắn hắn sẽ cảm thán rằng, kẻ yếu luôn có sức quan sát cực tốt!
Hòe Vương cũng vậy!
Lúc ngồi ăn với Thương Miêu ở ngoài biển, tuy Phương Bình không cố tình che giấu, nhưng Hòe Vương mới nhìn một cái đã nhận ra hắn, đây chính là năng lực. Bây giờ, ở trước mặt Khôn Vương, hắn ngụy trang cẩn thận hơn, nhưng vẫn rất nổi bật, bị Bình Sơn Vương phát hiện cực nhanh.
Phương Bình không biết mình đã bị lộ, còn đang chăm chú nghe Khôn Vương nói chuyện.
Giờ khắc này, Khôn Vương đang điểm danh, đúng, điểm danh. Tuy Chân Thần đều đến, nhưng Khôn Vương cũng không nói thẳng chính sự, mà là đang tuyển người.
Rất nhanh, Khôn Vương đã điểm sanh tới: "Bình Sơn!"
"Đại nhân!" Bình Sơn Vương giật mình, cả người run rẩy, sắc mặt hơi trắng, hình như đang sợ gì đó.
Khôn Vương hơi nhíu mày, không nói gì, hắn không biết Bình Sơn Vương bị Phương Bình dọa sợ, còn tưởng rằng cái tên này nhát gan, bị mình điểm danh trúng nên sợ.
Khôn Vương cũng không nhiều lời, lạnh nhạt nói: "Ngươi cũng ở lại!"
Bình Sơn Vương căn bản không biết chuyện gì mới xảy ra, nhưng lúc này, hắn không thể không nghe theo.
Khôn Vương lại điểm danh thêm mấy người, rất nhanh, hắn nói: "Ai bị điểm danh thì ở lại! Những người khác, luil”
Theo lời của hắn, rất nhiều Chân Thần bắt đầu rời đi, người trong đại điện cũng không còn nhiều nữa.
Thiên Cơ, ba người Viên Cương, Hòe Vương, Thiên Bại ở lại, hai vị Thánh Nhân đi cùng Thiên Cơ thì rời đi. Trong số bảy vị Đế Tôn cũng có ba người rời đi. Chân Thần ở lại không ít, gân 20 người.
6 Thánh Nhân, 4 cấp Đế, 20 Chân Thần. Tổng cộng có 30 người ở lại, cộng thêm 3 vị cường giả cấp Thiên Vương.
Khôn Vương lạnh nhạt nói: "Hôm nay, Viên Cương nguyên soái nói cho bản tọa, bên ngoài Thiên Phần có bảo địa, bảo địa chứa cơ duyên! Có thể chính là chỗ mà Ma Đế Mạc Vấn Kiếm từng đi nhầm vào. Chuyện của Mạc Vấn Kiếm, chắc hẳn chư vị đều biết.
Bây giờ, nơi đó đã mở ra, nhưng chưa có ai đi vào, không biết có nguy hiểm hay không, không biết có hạn chế hay không. Có một số nơi vô cùng thần bí, Hoàng Giả cũng không biết nhiều. Có lẽ chỉ có Chân Thần mới có thể nhận cơ duyên, cũng có thể là Đế Tôn, là Thánh Nhân...
Sở dĩ, lần này bản vương triệu tập chư vị, lưu lại chư vị, chính là để tiến vào Thiên Phần. Các ngươi có lẽ không phải mạnh nhất, không có sức chiến đấu tốt nhất, nhưng các ngươi các có sở trường, có điểm đặc thù. Cho nên bản vương triệu tập các ngươi, chính là để chuẩn bị cho Thiên Phần..." Hắn vừa nói xong, bên dưới đã có chút rối loạn, bọn họ vừa thấp thỏm vừa chờ mong.
Sắc mặt Bình Sơn Vương lại cứng ngắc, ta... sao ta lại ở đây?
Hắn không biết là hắn cũng có sở trường. Đúng, sở trường. Sở trường là... không có sở trường. Hắn ngoan ngoãn đến mức khiến người ta lơ là, Khôn Vương cảm thấy đây cũng là một loại bản lĩnh. Thần Giáo cũng đại chiến không ít lần, nhưng lần nào cũng quên Bình Sơn Vương, hình như hắn chưa bao xuất chiến. Đây không phải bản lĩnh thì là gì?
Lần này vất vả lắm mới thấy được Bình Sơn Vương, Khôn Vương cảm thấy nhất định phải để người này cùng tham gia, không hề nổi bật trong một đám cường giả là chuyện tốt, là chỗ đặc biệt. Dù sao Viên Cương cũng không biết chỗ đó sẽ có gì, nhưng có thể sẽ có một ít hạn chế.
Khôn Vương cũng lo lắng, lo nếu hạn chế Thiên Vương tiến vào, vậy sẽ rất phiên phức. Chuyện này cũng không phải không thể, nếu không gian quá yếu, Thiên Vương tiến vào sẽ khiến bảo địa bị phá nát, thậm chí biến mất. Hắn chưa từng đi qua, tất nhiên phải chuẩn bị cẩn thận.
Mang theo người của tất cả các cấp, dù là hạn chế cập bậc nào, Thần Giáo cũng có thể để người tiến vào, đều có thể đạt được lợi ích, đây chính là thành công.
Khôn Vương không quản bọn họ nghĩ gì, tiếp tục cười nói: "Cơ duyên thường mang theo nguy hiểm, đây là chuyện đương nhiên! Nhưng bây giờ ở Tam Giới, ai cũng đang tranh, các ngươi không tranh, người khác sẽ tranh, cuối cùng các ngươi cũng khó mà thoát được một kiếp.
Các ngươi vào Thần Giáo, bản vương cũng hi vọng các ngươi có thể sống sót, có thể sống đến cuối cùng. Bản vương không rõ nơi thần bí này có gì, ta chỉ biết năm xưa Mạc Vấn Kiếm chỉ là Chân Thần bình thường, trước khi chết trận đã mơ hồ có dấu hiệu phá tám. Nếu không chuyển thế, e là đã phá tám. Mà từ lúc hắn tiến vào nơi đó, chỉ cách bây giờ có hai ngàn năm."
"Đó là năm xưa, bây giờ, đại đạo càng dễ dàng cảm ngộ, nếu là hôm nay, có lẽ Mạc Vấn Kiếm đã sớm phá tám thành công!"
"Chư vị, tranh hay không tranh, phải xem chính các ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận