Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2555: Tà Giáo Vẫn Có Người Tốt (2)

Cổ Xuyên hít sâu một hơi nói: “Chư vị, hôm nay hắn giết năm vị Chân Vương, ngày mai có thể giết mười vị! Tam giới còn có bao nhiêu Chân Vương cho hắn giết chứ? Hắn không chết, tam giới mãi mãi không có ngày yên ổn!
Hôm nay là cơ hội tốt nhất, Cổ Xuyên ta không thể giết hắn, nhưng cũng nguyện chiến! Mọi người sợ hắn sắp chết sẽ tự bạo, Cổ Xuyên ta không sợ, nguyện làm ngựa tiên phong!"
Dù hắn có liên thủ với Hòe Vương cũng chưa chắc đã là đối thủ của Phương Bình, không giết được. Muốn giết Phương Bình và Xà Vương, ít nhất phải có 5 vị tuyệt đỉnh liên thủ mới được.
Hơn nữa những phe khác cũng chưa đồng ý hợp tác! Nếu bây giờ không lôi kéo người ra tay, Phương Bình chắc chắn sẽ không chết. Mấy cường giả thiên ngoại thiên cũng rục rà rục rịch. Thế nhưng, bọn họ đều nhìn Phong Điên đạo nhân, nhìn về phía Thanh Họa. Bọn họ vẫn có niềm tin có thể xử lý được Phương Bình và Xà Xương. Nhưng Thanh Họa, Khương Vũ, Phong Điên đạo nhân, Huyền Hách, Mục Nhan...
Những người này đều không yếu! Nếu bọn họ nhúng tay, có lẽ sẽ biến thành loạn chiến.
Phương Bình không còn thở dốc nữa, gần như đã hoàn toàn khôi phục, đứng song song với Ngô Khuê Sơn, nhìn xung quanh, lạnh nhạt nói: "Chư vị thật sự nghĩ có thể giết Phương Bình ta sao? Ở đây có 16 vị tuyệt đỉnh, ta không tin ai cũng muốn ra tay với ta! Những người khác... muốn thử thì cứ đến!"
Đáy mắt Ngô Khuê Sơn lộ vẻ bất đắc dĩ, lúc nào rồi mà vẫn còn cậy mạnh làm chuyện xấu.
Bầu không khí càng căng thẳng hơn.
Động thủ hay là không động thủ?
Mà ngay lúc đó, mọi người bỗng nhiên dồn dập nghiêng đầu nhìn về phía Cấm Kỵ Hải, dù cách xa xôi ngàn dặm, cũng cảm ứng được một số không tầm thường!
Phong Điên đạo nhân hơi thay đổi sắc mặt, lạnh lùng nói: “Lôi Đình!"
Hắn vừa nhắc đến cái tên này, không ít người biến sắc.
Lôi Đình Đế Tôn! Thần Giáo - Lôi Đình Đế Tôn đến rồi!
Ánh mắt Phương Bình sáng choang, hắn không sợ lắm, có Thương Miêu tiếp ứng hắn, hắn không cảm thấy những người này có thể giết hắn ngay dưới mí mắt của Thương Miêu. Nhưng nếu xử lý chuyện này không tốt, cũng sẽ có chuyện, biến nhân loại thành cái đinh trong mắt tất cả mọi người.
Nhưng bây giờ... người của tà giáo đúng là người tốt!
Phương Bình cảm khái từ tận đáy lòng!
Bước ngoặt như thế này, một vị Đế Tôn tà giáo chạy tới, những cường giả vốn cảm thấy tà giáo không thể đe dọa đến mình bây giờ lại thấy Đế Tôn thực sự tồn tại, e đều sẽ có cảm giác nguy hiểm!
Phương Bình có yêu nghiệt đến đâu cũng không thể uy hiếp tất cả mọi người.
Nhưng Lôi Đình Đế Tôn thật sự có thể uy hiếp đến tất cả mọi người!
Phía Cấm Kỵ Hải, Lôi Đình Đế Tôn đội mũ miện, chân mang giày vàng, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị.
Địa Chu chết rồi! Địa Tuệ chết rồi!
Chưa tới một tháng, hai đại Thần Chủ của Thần Giáo tử vong, khiến hắn cực kỳ phẫn nộ. Mấy ngày nay, Địa Kỳ cũng không báo cáo tin tức gì về, trước đây có báo cáo một lần, nói hắn gặp Cơ Hồng, đang đuổi giết Cơ Hồng, bây giờ không biết đã chạy đến góc nào rồi.
Loan!
Mất đi ba vị Thần Chủ, dù có là Lôi Đình Đế Tôn cũng cảm thấy Thần Giáo có chút phiền phức. Địa Tuệ vừa chết, hắn cũng không nghĩ được nhiều, vội vàng chạy tới. Bên này quá rõ ràng, mưa máu còn đang giáng xuống, e là người chết không chỉ có một mình Địa Tuệ.
Mà Lôi Đình Đế Tôn cũng cảm ứng được đại đạo của Địa Tuệ nứt toác. Giờ khắc này, ánh mắt của hắn sáng như đao, trực tiếp soi sáng trời đất, nhìn về phía sóng chiến đấu còn chưa lắng xuống ở Ngự Hải Sơn.
Bên kia có hơn mười vị Chân Thần Lôi Đình Đế Tôn chưa từng rời đi, hắn khó nén phẫn nộ, sóng tinh thần bao trùm mấy ngàn dặm. “Phương Bình, ngươi giỏi lắm!” Lôi Đình Đế Tôn vừa xuất hiện đã nhìn chằm chằm Phương Bình Ở đây, chỉ có Phương Bình và Ngô Khuê Sơn là tuyệt đỉnh có dấu hiệu từng chiến đấu, Phương Bình rất rõ ràng, Ngô Khuê Sơn không có thực lực giết Địa Tuệ. Còn vì sao hắn biết thân phận của Phương Bình thì... Nhìn quần áo, xem tướng mạo, nhìn sức sống mạnh hay yếu...
Phương Bình rất dễ phân biệt!
E là Địa Tuệ đã chết trong tay Phương Bình!
“Lôi hộ pháp?” Phương Bình cũng bất ngờ, mình chỉ tiện tay làm cái bảng xếp hạng, nghĩa là vị hộ pháp còn sót lại kia của tà giáo thật sự là Lôi Đình?
Chẳng trách đám người Địa Tuệ đều không tỏ vẻ hoài nghi, thì ra chỉ có mình là đần độn. Trong số tám đại hộ pháp, chọn trúng hai người đưa lên bảng, xác suất thật ra cũng không thấp, nhưng chọn đại mà cũng chọn trúng, Phương Bình vẫn cực kỳ khâm phục chính mình.
Nghe thấy Lôi Đình hộ pháp nói, Phương Bình cười nói: “Ngươi đến tìm Địa Tuệ sao? Tình nhân của ngươi? Tiếc quá, vừa bị giết rồi! Lôi Đình, hay là ngươi giết ta đi? Báo thù cho tình nhân của ngươi?” Làm nhục một vị Đế Tôn, e là chỉ có Phương Bình mới làm được, vấn đề là hắn còn không phải Đế Tôn. Phương Bình vừa nói vừa truyền âm: “Chắc chắn hắn biết chuyện kim thân của Thiên Đế! Nếu chư vị muốn khiến tà giáo cảnh giác thì cứ việc nói, không muốn nói thì câm miệng! Vô tâm tính có tâm mới có thể thắng, bằng không, ai nghĩ mình có thể xử lý được hai vị Đế Tôn thì cứ mở miệng” Ánh mắt của tất cả mọi người đều lấp lóe, không ai lên tiếng.
Bên kia, ánh mắt của Lôi Đình Đế Tôn cũng rất âm u, tiếng vang như chuông đồng nói: “Phương Bình, bản tọa không muốn đối địch với nhân gian! Ngươi giết Địa Chu, giết Địa Tuệ, bắt nạt Thần Giáo không có ai bảo vệ sao?” “Thì sao?” Phương Bình cũng lớn giọng nói: “Giết cũng giết rồi, còn muốn đền mạng hay sao? Dù sao ngươi cũng không dám tới đây, ngươi mà đến, ta bảo đảm hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi, đừng có nói nhăng nói cuội nữa, giết Địa Tuệ cũng không phải là chuyện một mình ta!"
Hắn vừa nói xong, mọi người đều quay ngoắt lạnh lùng nhìn về phía Phương Bình.
Đáng ghét! Phương Bình còn muốn kéo bọn họ xuống nước!
Nhưng tình huống hiện tại... khó mà nói. Một đám người đứng đây, Địa Tuệ bị Phương Bình giết, Phương Bình là kẻ địch của cả tam giới, nhưng vẫn còn sống sót. Thế cục này trông cứ như bọn họ đang giúp Phương Bình giết Địa Tuệ.
Lôi Đình Đế Tôn đúng là không dám tới!
Hơn mười vị tuyệt đỉnh, ba vị còn đỡ, hắn không sợ, năm sáu vị cũng được, hắn cũng không sợ. Nhưng... hơn mười vị, bọn họ hoàn toàn có thể giết được hắn. Tuy có mấy người trông như rất căng thẳng với Phương Bình, nhưng hắn không dám đánh cược.
Kế hoạch của Lôi Đình Chân Quân còn rất dài, rất nhiều thứ còn chưa hoàn thành, lần này hắn chạy tới là vì không tin được Địa Tuệ đã chết. Thấy bên phía Phương Bình có nhiều người như vậy, sắc mặt Lôi Đình Chân Quân vô cùng âm trầm, hắn bạo phát lực lượng tinh thần, quét ngang địa quật Bắc Hồ.
Mọi sự tồn tại tuyệt đỉnh đều lọt vào trong mắt hắn.
Một lát, vị này Đế Tôn bình tĩnh nói: “Thần Giáo không muốn là địch với tam giới, giáo chủ không về, Thần Giáo bây giờ chỉ chờ đến ngày đại thế, nhưng cũng sẽ không tha cho các ngươi, nhiều lần chém giết Thần Chủ Thần Giáo!"
“Bản vương chưa từng ra tay.."
Hòe Vương mới vừa mở miệng, Phương Bình đã cười ha hả nói: “Ngươi yếu nhất, ngươi có ra tay hay không cũng không quan trọng, hắn giết ngươi đơn giản vô cùng, có phủ nhận cũng không thấm vào đâu, Lôi Đình Đế Tôn, ta nói đúng chứ?"
Lôi Đình hộ pháp cau mày, lớn tiếng nói: “Ngươi không cần lôi kéo kẻ địch cho Thần Giáo, Phương Bình, ngươi đã ra tay, phải chịu đựng hậu quả! Hy vọng ngày sau, ngươi còn có thể cười thoải mái như vậy!"
Dứt lời, Lôi Đình hộ pháp biến mất. Hắn không ta tay là vì kiêng kị thế lực xung quanh. Nhưng Phương Bình...
nhất định phải giải quyết hắn!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Thần Chủ sẽ bị hắn giết sạch, Thần Giáo sẽ sụp đổ!
Hơn nữa Lý Chấn vẫn chưa xuất hiện, bây giờ, Lôi Đình Đế Tôn cảm thấy, có lẽ có thể giết Phương Bình để dụ Lý Chấn ra.
Hắn đến nhanh, đi cũng nhanh. Tâm trạng Phương Bình không tệ, cười híp mắt nói: “Thấy chưa? Bị nhớ mặt hết rồi! Chư vị vẫn muốn tiếp tục đánh nhau với ta sao?"
Lôi Đình Đế Tôn lộ mặt, giải quyết rất nhiều phiền toái cho Phương Bình.
Phương Bình thực sự rất muốn khen hắn là người tốt!
Vị này... đúng là rất hiểu ý ta!
Mọi người lặng lẽ.
Phương Bình cười nói: “Nếu không có chuyện gì thì ta đi trước! Còn tà giáo thì... Chúng ta sẽ bàn bạc kỹ càng sau! Không làm thì thôi, một khi đã làm thì phải... Một lưới bắt hết! Nếu không, có vài cường giả chạy trốn, lúc đó, ta cũng không phải là người duy nhất xui xẻo ở đây!"
1761 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận