Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1858: Chỉ Là Cấp Chín (2)

"Lão Diêu... Đầu Sắt..." Phương Bình hơi nhíu mày, lẽ nào hai tên này kiếp trước là kẻ thù lớn của nhau?
Bây giờ thì hay rồi. Hiện tại, quan hệ của hai người không tệ, tương đối tốt, phục sinh một đời, kẻ thù biến thành bạn thân rồi?
"Chắc hai người này sẽ không phải là lãnh tụ của trận Vương Chiến Chi Địa năm đó đấy chứ? Hai vương đóng vai trò ra sao? Ai cùng hội cùng thuyền với hai vương?"
Trong đầu Phương Bình xuất hiện một nghĩ ý kỳ quái, đừng nói hai vương lúc trước chỉ là người hầu của hai tên này nha? Chắc không đến nỗi vậy đâu!
"Còn có lão Vương..."
Phương bình phát hiện ra một vấn đề khác, trong nhóm 3 người phục sinh, Đầu Sắt và Lão Diêu đều có thiên hướng rõ ràng, có kẻ thù, có bạn bè. Mà lão Vương dường như không có phân chia như vậy.
Hắn thử mô phỏng khí tức của lão Vương, không thấy có phản ứng gì, vô cùng tầm thường.
Không biết là do không gặp bạn cũ và kẻ thù cũ, hay 3 người này không cùng một thời đại?
Phương Bình hiện tại đã xác định, lão Diêu và Đầu Sắt là nhân vật cùng thời đại. Còn lão Vương thì hơi khó nói.
"Ở Huyền Đức động thiên, mình và Đầu Sắt được nhận truyền thừa, lão Vương và lão Diêu thì không. Dù Đầu Sắt và Huyền Đức động thiên không có quan hệ thân thiết thì chắc chắn cũng không phải đối địch.
Nhưng lão Diêu và lão Vương thì khó nói, có lẽ không cùng nhóm với Huyền Đức động thiên."
Phương Bình lúc này đã có một ít manh mối, lão Diêu và Đầu Sắt chắc chắn là nhân vật tương đối quan trọng, họ chắc chắn có quan hệ với Giới Vực, về phần liên quan như thế nào thì bây giờ không tiện kết luận.
Nhưng nhìn chung, Giới Vực ít nhất có hai phe phái đối lập.
Lão Diêu và Đầu Sắt không cùng một phe! Trận chiến ở Vương Chiến Chi Địa năm đó có lẽ chính là trận nội đấu của hai trận doanh này.
"Mình có nên đi vào không?"
Phương Bình liếc mắt nhìn kết giới còn đang rung động, suy nghĩ một chút, thu lại khí tức.
Mô phỏng khí tức của lão Diêu hình như có thể đi vào, kết giới lúc nãy rung lên dữ dội, nhưng đi vào chưa chắc là chuyện tốt!
Bên trong có người!
Điểm này, Chiến Vương đã nhắc nhở mình, mọi người không hẳn là một nhóm.
Chủ nhân của Huyền Đức động thiên vẫn khá điềm đạm với mình. Nhưng Huyền Đức động thiên và Quát Thương dường như không cùng một phe, chắc sẽ không đến nỗi ra tay ác độc với mình chứ?
Đi vào sẽ gặp nguy hiểm!
...
Khi Phương Bình thu lại khí tức, kết giới không còn rung động.
Trong kết giới, tại ngự đạo của thiên cung.
Bóng người mờ mờ đã từ đại điện đi ra, bóng người vẫn rất mờ ảo, không thật, như thể không tồn tại ở thế giới này.
Trên ngự đạo, bóng người đứng thẳng bất động, giống nhưng từ xưa đến nay vẫn luôn đứng ở đây, hòa làm một với hoàn cảnh xung quanh.
Bên dưới cầu nối, nước sông màu vàng chảy xuôi. Giới Vực tĩnh mịch, chỉ có âm thanh chảy xuôi của dòng sông này mang lại chút sức sống cho Giới Vực.
Không biết qua bao lâu, bên trong dòng nước màu vàng, một cái đầu to lớn khổng lồ trồi lên, nhìn quỷ dị vô cùng.
Chủ nhân của cái đầu này cũng không phải nhân loại, mà nhìn giống như đầu của một con mèo, trên người không phải là vảy lân cứng cáp, mà là một bộ lông màu đỏ rực như một ngọn lửa bừng bừng cháy, khí thế bàng bạc.
Bóng người mờ ảo kia liếc mắt nhìn con mèo lớn này, giọng nói không nghe ra được là khóc hay cười, khàn khàn nói: "Ngươi... Cảm ứng được rồi..."
"Oa... Oa..." Giống như trẻ con học nói, mèo lớn lông đỏ kêu lên vài tiếng.
Bóng người không đáp lời, chỉ nhìn về phía cửa chính.
"Có người đến… Rất kỳ lạ, người này khiến kết giới phản ứng…" Bóng người già nua chậm rãi nói vài câu, lại nói: "Là người năm đó còn sống? Hay là… Vài người bạn cũ?"
Bóng người lầm bầm lầu bầu vài câu, vừa nhìn về phía mèo lớn, vừa nói: "Mấy trăm năm trước, vốn định đưa ngươi đi ra ngoài, ngươi lại không muốn. Hiện nay, những tông phái khác đều có truyền nhân ở ngoài, chỉ có Thành Đức Cảnh không có truyền nhân ở ngoài…
Bên ngoài thay đổi quá nhiều, hiện tại đã như thế nào rồi? Đại loạn sắp đến, phải đi con đường nào… Mấy ngàn năm qua… Trời đất thay đổi, ngàn năm trước vốn nên xuất thế, nhưng Mạc Vấn Kiếm mạnh mẽ tấn công Thần Lục, kéo dài ngàn năm, hắn muốn gì?"
Giọng nói già nua khàn khàn lầu bầu một hồi, rất nhanh, bóng người hơi động rồi lập tức xuất hiện bên một hồ nước màu vàng.
Trong hồ nước màu vàng này cũng có một bóng người. Bóng người nhắm nghiền hai mắt, như thể không phải là người sống.
Giọng nói già nua vang lên: "Nam Phái và Bắc Phái có người đến, ngươi có biết truyền nhân hai phái ở bên ngoài là ai không?"
Bên trong hồ nước, bóng người mở mắt, chậm rãi nói: "Không biết, bên ngoài đã sớm không không còn phân chia nam bắc, cũng không có tranh đấu nam bắc! Tranh đấu giữa nam và bắc từ lâu đã bị lịch sử chôn vùi."
Người trong hồ không phải là bóng mờ, mà là người thật, khí chất nho nhã, nhìn như một nhà nghiên cứu khoa học.
Bóng mờ hờ hững nói: "Có muốn ra ngoài không?"
"Muốn!" Ông lão bên trong hồ nước ngẩng đầu hình bóng mờ, chậm rãi nói: "Ta đã đột phá cấp chín, nếu tiền bối không muốn xuống núi, vậy xin ngài thả Lữ mỗ ra khỏi Giới Vực, giúp sức cho nhân loại!"
"Giúp nhân loại... cấp Giả Thần?" (Giả Thần: cấp chín, Chân Thần/Chân Vương: tuyệt đỉnh)
Bóng người già nua cười nhạt một tiếng, lạnh nhạt nói: "Chân Thần cũng vô lực, huống hồ là Giả Thần."
Ông lão không nói, chỉ giữ yên lặng.
Hồi lâu, bóng mờ già nua lạnh nhạt nói: "Nhân loại bên ngoài… hình như đã thua trận rồi!
Sắc mặt ông lão khẽ thay đổi, không mở miệng.
"Yêu tộc ở Cấm Kỵ Hải… từng giao lưu với Thương Miêu… Thành Hi Vọng mà ngươi nói… đã bị hủy diệt."
Ông lão nhíu chặt mày, nhanh chóng hỏi: "Thương Miêu tiền bối có thể giao lưu với bên ngoài? Nếu như vậy, vì sao tiền bối không để Thương Miêu tiền bối giúp đỡ nhân loại?"
"Thương Miêu không được ra khỏi Quát Thương." Bóng mờ già nua lạnh nhạt nói: "Thời cơ chưa tới!"
"Thời cơ?" Ông lão cười tự giễu, lại là thời cơ chưa tới, lúc nào thời cơ mới đến? Nhân loại thua trận rồi? Ma Võ thì sao? Con gái thì sao? Những người bạn cũ còn sống không?
Có lẽ... Đều chết rồi.
Nhất thời, ông lão nản lòng thoái chí.
Rất nhanh, ông lão lấy lại tinh thần, mở miệng nói: "Ta vào Giới Vực 3 năm, tiền bối từng xuất hiện 3 lần! Hai lần trước, tiền bối không cho ta rời đi, lần này, ta đã cấp chín, nếu tiền bối đã xuất hiện, e là có nhu cầu.
Tiền bối cứ việc nói thẳng, nếu Lữ mỗ có thể làm được, ta nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó. Nếu không làm được, vậy tiền bối có nhốt Lữ mỗ thì cũng không làm nên chuyện gì."
"Hiện tại ra ngoài… nguy hiểm. Nhưng có người vào Quát Thương, có lẽ… đây là cơ hội của ngươi. Ngươi có thể rời đi, nhưng không được tiết lộ chuyện nơi này."
Bóng người già nua nói xong, sau một khắc, ngữ khí lạnh lẽo nói: "Bao gồm cả công pháp! Nếu dám to gan tiết lộ, ngươi chắc chắn phải chết!"
Sắc mặt ông lão khẽ thay đổi, sau đó đau khổ nói:" Vì sao? Nếu tiền bối đã đồng ý truyền công pháp cho ta, vì sao không muốn để ta truyền lại cho nhân loại? Bây giờ nhân loại rơi vào thế yếu, đang phải giãy dụa cầu sinh! Ta bị kẹt ở cấp bảy nhiều năm, bị lực lượng tinh thần ràng buộc, vào đây 3 năm, đột phá cấp chín!
Nếu truyền công pháp cho nhân loại, cường giả nhân loại tăng nhiều, cũng không đến nỗi làm thịt cá mặc cho người khác chém giết!"
"Có lẽ vậy." Bóng người già nua lờ mờ nói một câu, lại nói: "Nhưng không được truyền công pháp của Thành Đức Cảnh ra ngoài! Không thể truyền công pháp lung tung! Mâu thuẫn giữa Nam Phái và Bắc Phái bắt nguồn từ hơn thua công pháp!"
"Lữ mỗ đã hiểu, không truyền công pháp…"
"Chắc ngươi vẫn chưa hiểu, nếu ngươi truyền công pháp, chắc chắn phải chết!"
Bóng người già nua lờ mờ nói một câu, dừng một chút, một lát sau, chậm rãi nói: "Lần này đi ra ngoài, bên ngoài có người của Nam Phái và Bắc Phái, trảm người của Bắc Phái, giữ lại người của Nam Phái!"
"Đều là nhân loại?"
"Hẳn là."
"Lữ mỗ không giết nhân loại!" Ông lão từ chối, nhân loại vốn là thế yếu, có thể vào Giới Vực, ít nhất cũng là võ giả cao cấp, ông sẽ không ra tay với võ giả cao cấp của nhân loại.
"Vậy ngươi không thể rời khỏi Thành Đức Cảnh!"
"Thế thì Lữ mỗ không muốn ra ngoài nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận