Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1758: Tự Mình Giết Người Quá Mệt Mỏi (3)

Cơ Dao hỏi: "Sao ngươi lại biết?"
Phương Bình cười nói: "Ngươi cho rằng, ta chỉ dựa vào vương tổ sao? Ngươi sai rồi! Thiên Thực vương đình còn phức tạp hơn ngươi tưởng tượng nhiều, đương nhiên còn có người ủng hộ ta!"
"Càn Vương?"
Phương Bình cười không nói, ta không nói! Bởi vì ta nói hưu nói vượn! Nhưng cô gái này đúng là dễ lừa! Ta còn đang suy nghĩ phải làm sao để giết sạch bọn họ, bây giờ... có lẽ có biện pháp rồi!
Hắn và Cơ Dao đều là nhân vật quan trọng, trước tiên phải tiêu diệt đám thuộc hạ của Hoa Vũ, chờ Hoa Vũ đi vào, hắn liên thủ với Cơ Dao cùng hạ lệnh, vu oan những võ giả cấp tám đó, để bọn họ chém giết lẫn nhau... Xong rồi mình đi ra thu thập tàn cục, đơn giản biết bao!
Người mà mình mang đến đều là người của phe Phong Vương, những người này tạm thời vẫn đáng tin.
"Đến cuối cùng... mình lại bị Cơ Dao giết... chừa mấy tên sống sót lại, để bọn họ nói hết mọi chuyện ra... Không biết hai vương đình có lục đục không?"
"Cố ý nâng cao thực lực của Phong Vương và Lê Chử, sau khi Cơ Dao sống sót đi ra ngoài, báo cho Mệnh Vương, Thiên Mệnh vương đình còn dám hợp tác với Thiên Thực vương đình sao?"
"Lê Chử có thực lực là thật, hơn nữa hẳn là cường giả cấp Chân Vương, chuyện này, bây giờ chỉ có một mình ta biết. Nếu Thiên Mệnh vương đình xác định Lê Chử có thực lực, chắc chắn bọn họ sẽ hoài nghi, sẽ lo lắng... Chà chà, pháo đài hai bên sửa bị công phá rồi!"
Mà tất cả những thứ này, cần có một nhân vật quan trọng đến truyền đạt!
Cơ Dao!
Phương Bình lại lần nữa nhìn về phía Cơ Dao, người tốt đây còn gì!
Thôi, ta không giết ngươi, cướp của ngươi là được.
Còn có Phượng Tước, nó cũng có chút dã tâm, có lẽ cũng có thể lợi dụng nó một chút, đảo loạn toàn bộ Thủ Hộ vương đình luôn.
"Mình quá thiên tài, quá thông minh rồi!"
"Không, mình chỉ thông minh một nửa, Cơ Dao và Phượng Tước ngu một nửa!"
Phương Bình tự khen mình một trận, lại có chút tiếc nuối, đáng tiếc mình không phải là Phong Diệt Sinh thật, bằng không, nếu mình thật sự là Phong Diệt Sinh, vậy thì kiếm bộn. Có lẽ, mình thật sự có thể liên thủ với Cơ Dao, trở thành vương chủ, thành Chân Vương, thậm chí lôi kéo Cơ gia làm đồng minh.
"Tên ngớ ngẩn Phong Diệt Sinh này chỉ có thân phận, không có tí thông minh vào! Nào giống mình, thiên tư thông minh, đáng đời hắn bị giết!"
Lúc này, Cơ Dao bỗng nhiên nói: "Nếu như bọn họ cùng tiến vào vực thống lĩnh, thì làm sao bây giờ?"
Đến tận mấy chục vị võ giả tôn giả lận đó!
Phương Bình than thở: "Trước tiên phải vây giết một người, ngươi và ta hợp tác, giết một người rất dễ! Ví dụ như Hoa Vũ, ta nói hắn là Phương Bình, ngươi cũng nói vậy, đám người Tử Nguyệt ước gì có thể tiêu diệt hắn, chúng ta cho bọn họ cái cớ, mọi người đều ngầm hiểu, chắc chắn có thể tiêu diệt hắn!
Có rất nhiều cách, đây chỉ là cách đơn giản nhất, hoặc là chia rẽ bọn họ, tự chúng ta cũng có người ở vực tôn giả, bọn họ cũng sẽ đến. Dùng tâm tính vô tâm... Đám người kia cũng không ngờ chúng ta thật sự dám tiêu diệt bọn họ!"
"Bách Sơn Việt có phân thân Chân Vương!"
"Ta biết, nhưng phân thân Chân Vương có thể giết mấy người? Ngươi với ta tránh xa một chút là được rồi, để võ giả dưới trướng đi làm, bây giờ không chết, sớm muộn cũng phải chết! Còn không bằng lợi dụng một chút!”
Phương Bình nói xong lại cười nói: "Lần này, hai chúng ta mang đến nhiều người nhất, những người khác không mang theo bao nhiêu cả, trước tiên phải giải quyết thống lĩnh dưới trướng bọn họ, cũng không quá khó! Cơ Dao, ngươi sợ à?"
"Ta mà sợ á?" Cơ Dao hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ chẳng đáng. Nhưng trong lòng lại có chút run rẩy! Phong Diệt Sinh thật độc ác!
Nhiều võ giả cao cấp như vậy, hàng trăm người, đều là tinh anh của vương đình! Những tôn giả kia cũng là sức chiến đấu cao cấp của vương đình! Kết quả nói giết là giết, không hề do dự!
"Nhưng..." Cơ Dao vẫn hơi đấu tranh một chút, nhưng Phong Diệt Sinh nói không sai, nếu nàng muốn trở thành vương chủ, thì hậu duệ của Bách Sơn Vương cũng là đối thủ của nàng. Trước đây Thiên Du cố ý đưa Thánh Quả cho Bách Sơn Việt, thật sự là muốn chia rẽ mình.
"Thiên Thực vương đình thật là đáng sợ! Lê vương chủ cũng vậy, Phong Vương cũng vậy, ngay cả Phong Diệt Sinh mà ta khinh thường cũng đang tính kế... Lần đó, hắn cố ý hại chết Phong Thanh! Còn có Lê Án... Nghe nói Lê Án cũng vẫn luôn đóng vai kẻ ngu ngốc!"
Cơ Dao đột nhiên cảm thấy cực kỳ thiếu cảm giác an toàn. Cô muốn về Thiên Mệnh vương đình! Không có vương tổ, không có phụ vương bên cạnh, cô cảm thấy không nơi nào an toàn cả. Những người mà cô cho là ngu xuẩn đều đang diễn kịch, thứ mà cô nhìn thấy, chưa chắc là thật!
Thời khắc này, cô nhớ tới lời Cơ Nam từng nói: "Bởi vì ta còn chưa đủ mạnh! Nếu ta là Chân Vương... Bọn họ cũng sẽ không dễ tính kế ta như vậy!"
Cơ Dao nỉ non trong lòng, đúng vậy, bởi vì ta không đủ mạnh, cũng không tàn nhẫn bằng bọn họ, cho nên ta phải tàn nhẫn hơn nữa!
Phương Bình và Cơ Dao bàn bạc xong, bỗng nhiên hắn hô lên: "Người đâu!"
Rất nhanh, có mấy vị võ giả xuất hiện xung quanh bọn họ.
Phương Bình liếc mắt nhìn, đều là người của phủ Phong Vương, Phương Bình trầm giọng nói: "Bản thống lĩnh nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng, nếu như Phương Bình biết chúng ta vây giết bạn của hắn, rất có thể sẽ nhân cơ hội lẫn vào Vương Chiến Chi Địa!
Mấy người các ngươi, bây giờ lập tức đi canh giữ lối vào, không được để bất kì ai ra ngoài! Thà giết lầm chớ không tha lầm, dù là ra hay vào, đều phải giết! Nhớ kỹ, ai cũng không được!
Ai nên vào thì cũng đã vào, người nên ra thì cũng đã ra, bây giờ mặc kệ là vào hay ra, đều không phải là người của chúng ta! Phương Bình rất biết cách ngụy trang, mặc kệ người ra vào là ai, chỉ khi ta và Cơ Dao đồng thời hiện thân, nếu không, cứ trực tiếp đánh giết!"
"Điện hạ..." Mấy vị thống lĩnh lộ vẻ do dự, giết hết sao? Vậy nếu bên ngoài có người của vương đình tiến vào...
Phương Bình lạnh lùng nói: "Làm sao? Mệnh lệnh của bản thống lĩnh không còn tác dụng nữa rồi à?"
"Không dám!" Một vị võ giả đỉnh cấp bảy vội vàng nói: "Điện hạ, vậy nếu vương đình có tình báo đưa vào..."
Phương Bình quát lên: "Ngớ ngẩn! Bây giờ chúng ta có mấy trăm người ở Vương Chiến Chi Địa, vương đình cần gì phải đưa tình báo vào chứ? Nếu bây giờ có người của vương đình tiến vào, rất có thể đều là Phương Bình ngụy trang! Nhớ kỹ lời ta nói, đánh giết toàn bộ tại chỗ! Giết sai người thì có bản thống lĩnh gánh chịu, còn chưa tới phiên các ngươi nghi ngờ!"
"Vâng!"
Mấy người vội vã trả lời, Phương Bình quát lên: "Nhanh đi! Báo cho những người khác đang canh giữ ở lối vào, nếu như bị Phương Bình lẫn vào, các ngươi chết rồi thì thôi, nếu bản thống lĩnh xảy ra chuyện, cả nhà các ngươi đều phải chết!"
"Vâng!"
Đám người vội vã hô hào, Phương Bình vừa nhìn về phía Cơ Dao nói: "Cơ Dao, ngươi cũng phái hai người đi, nhớ kỹ lời ta nói, bất kể là ai, đều phải giết! Nếu có người dám to gan hạ thủ lưu tình, để cho kẻ địch chạy, hừ!"
Phương Bình hừ lạnh một tiếng, Cơ Dao cũng không nói thêm cái gì, khẽ quát: "Đi, canh chừng lối vào! Nhớ kỹ, không cho phép người nào ra vào!"
"Vâng!" Thiên Mệnh vương đình cũng đồng thanh hô hào.
Phong Diệt Sinh và Cơ Dao cùng nhất trí, ở vực cấp bảy, không ai dám ý kiến ý cò. Dù có là hậu duệ Chân Vương khác cũng không được!
Rất nhanh, một đội 5 người rời khỏi đoàn lớn, đi tới lối vào.
Cơ Dao chờ bọn hắn đi rồi mới liếc mắt nhìn Phương Bình, Phương Bình truyền âm nói: "Đề phòng có người chạy, thông báo tin tức, vậy thì sẽ rất phiền phức!"
Cơ Dao hừ nhẹ nói: "Bản cung không cần ngươi dạy!"
Phương Bình thầm mắng, hừ cái gì mà hừ, ngươi chính là đồ ngu. Ta sợ người bên ngoài biết tin sẽ chạy vào thông báo. Việc này không thể không phòng!
Nhưng người ở vực cấp bảy, đa số đều bị bọn họ mang vào hết rồi, bây giờ còn người có thể đi vào hay không cũng khó nói. Nếu có người dám tới báo tin thì cứ việc chờ chết đi. Lối vào còn có tới mấy chục người đang canh chừng!
Phương Bình nhìn xung quanh, tiếp tục truyền âm nói: "Ngươi của ngươi có thể tin được sao?”
Cơ Dao quét một vòng, rất nhanh nói: "Có mấy người là người của Bách Sơn Việt."
"Tìm cơ hội, phân công nhau hành động, giải quyết những người này! Cơ Dao, đừng nói chuyện nhỏ như vậy mà ngươi cũng không làm được nhé?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận