Toàn Cầu Cao Võ

Chương 665: Trước khi thắng người khác phải thắng bản thân (2)

“Mạo muội hỏi một câu, hiện tại Kinh Võ có bao nhiêu sinh viên?”
“6300 người.”
“Bao nhiêu phi võ giả? Bao nhiêu võ giả cấp một?”
Lý Hàn Tùng khẽ cau mày, nhưng vẫn trả lời: “Phi võ giả hơn 1500 người, võ giả cấp một khoảng 4000 người.”
“Học trưởng Lý, thực lực của Kinh Võ quả nhiên rất mạnh, mấy tháng trước, Ma Võ có hơn 2000 phi võ giả, võ giả cấp một hơn 4000 người.
Đương nhiên đó là trước đó, hiện tại Ma Võ, phi võ giả gần 1000 người, gần 4000 võ giả cấp một, hơn 1000 võ giả cấp hai, hơn 100 võ giả cấp ba.”
Ba người thay đổi sắc mặt, Lăng Y Y không tin nói: “Thật hay giả vậy?”
Phương Bình quát lớn: “Câm miệng, đừng nghĩ tôi nói câu nào thì có thể chất vấn câu đấy, Phương Bình tôi cần gì phải ở đây lên mặt lừa gạt ai?”
Lăng Y Y ấm ức, Lý Hàn Tùng ấn tay cô, không cho cô nói chuyện.
Khẽ hít vào một hơi, Lý Hàn Tùng mở miệng nói: “Vậy ý của học đệ Phương Là…”
“Mặc dù Kinh Võ không thể thay đổi quá nhiều nhưng cải cách thích hợp vẫn nên có, là hội trưởng hội võ đạo, chúng ta không thể chỉ lo mỗi bản thân, ăn không ngồi rồi, vậy chúng ta còn là hội trưởng gì chứ?
Học trưởng Lý, không phải học đệ gây sự, chỉ là không nói không được.
Sinh viên cấp một cấp hai bao gồm cả phi võ giả đều cần phải cho họ một chút áp lực nhất định mới được.
Không có áp lực không có động lực, phương pháp đào tạo kiểu chăn nuôi như hiện tại không được.
Thế cục địa quật căng thẳng, mặc dù Kinh Đô có thành trì lớn nhất, nhưng cũng không thể lo cho mỗi Kinh Đô.
Một khi những nơi khác bị công kích thì Kinh Đô có thể có kết cục tốt không?
Chúng ta không phải là võ giả thế hệ trước, chúng ta không thể hạn chế tầm nhìn của mình vào một thành phố hay vào một nơi, chúng ta nên mở rộng tầm nhìn trên toàn quốc, toàn thế giới!
Hiện tại khắp nơi đều đang cải cách, là trường võ đại đầu tiên của Hoa Quốc, vậy mà không thay đổi chút nào!
Đây cũng là nguyên nhân chính mà Ma Võ bọn em bắt đầu vượt qua Kinh Võ…”
Lăng Y Y lại lần nữa tức giận nói: “Các người vượt qua Kinh Võ, chỉ dựa vào miệng cậu nói sao?”
Phương Bình cau mày nói: “Thích hô to gọi nhỏ quá ha, chắc chị mạnh lắm hả? Thi đấu cấp một chúng tôi thắng, chiến đấu cấp ba chúng tôi cũng thắng, nếu không có gì bất ngờ, thi đấu cấp bốn lần này chúng tôi sẽ thắng.
Đương nhiên, điều này không chứng tỏ được gì, chỉ là cá nhân mạnh mẽ mà thôi.
Nhưng Ma Võ có hơn 1000 võ giả cấp hai, hơn 100 người cấp ba, còn các người thì sao?
Cấp hai cấp ba mới là chủ lực của trường học.
Võ giả cấp hai cấp ba của các người, cộng lại có được 800 người không?
Lạc hậu sẽ bị ăn đòn, đây là đạo lý từ xưa tới nay không bao giờ thay đổi!
Nhận rõ hiện thực, không nên mãi đắm chìm vào quá khứ huy hoàng, người của Kinh Võ lẽ nào tầm mắt hạn hẹp như vậy hay sao?
Nếu thật sự như vậy, vậy thì coi như tôi chưa nói những lời này!”
Lăng Y Y ấp úng, Lý Hàn Tùng lại thở dài, trầm giọng nói: “Học đệ Phương cứ nói thẳng đi.”
“Cho dù là Kinh Võ hay là Ma Võ, hay là những võ đại khác, tương lai thực ra đều là của chúng ta. Cường giả thế hệ trước suy yếu, dần dần già đi, không còn để ý đến mọi việc, xây dựng trường học vẫn phải dựa vào chính chúng ta.
Vì sao Kinh Võ không lập trang web online?
Thể hiện mình khác người, cao cao tại thượng, xem thường những thứ này? Hay cảm thấy tiếp thu công nghệ hiện đại sẽ bôi nhọ Kinh Võ?
Bảo thủ, kiêu căng là tông phái chứ không phải võ đại!
Đó là điều thứ nhất, thứ hai, vì sao không mở hệ thống mượn tiền mượn điểm cho sinh viên? Những sinh viên trường khác không có tư bản này lẽ nào ngày cả Kinh Võ cũng không có?
Vì những thứ này đều từ Ma Võ nên các anh không thèm học theo?
Thứ ba, thi đấu giao lưu võ đạo cấp một, vì sao các anh không tham gia? Là vì hẹp hòi hay do Ma Võ tổ chức?
Thứ tư, thế cục của Ma Đô không quá tốt, vì vậy chúng tôi không hy vọng võ giả cấp hai cấp ba xuống địa quật, Kinh Đô không như vậy, các anh có ưu thế, vì sao vẫn để võ giả cấp hai cấp ba ở lại trường học?
Không phải một số người mà là rất nhiều người!”
Lý Hàn Tùng giải thích: “Chủ yếu là vì chuyện thi đấu giao lưu…”
“Chuyện đó cũng không liên quan đến bọn họ, nhiều người trở về như vậy, đi dạo trường học, tỏ vẻ oai phong? Nên cho họ vào địa quật, tham gia một vài chiến dịch địa quật.”
Phương Bình nói xong lại nói: “Những điều này thật ra không quan trọng, tôi chỉ muốn nói là Kinh Võ quá kín cổng cao tường, như vậy không tốt, không giao lưu với trường khác không phải là điều Kinh Võ nên làm!
Tôi có một đề nghị, hai trường chúng ta có thể tiến hành giao lưu liên kết.
Ví dụ như trao đổi chiến pháp, cho các đạo sư giao lưu…”
“Điều này… Điều này bọn anh không thể tự quyết định…”
“Anh làm hội trưởng Võ đạo như vậy sao? Phương Bình hừ nhẹ nói: “Thôi bỏ đi, tôi còn cho rằng anh là hội trưởng hội võ đạo có cái tầm nhìn lớn, bây giờ xem ra chỉ có như vậy!
Ngay cả chuyện nhỏ này cũng không thể làm chủ, sự tồn tại của anh để trang trí chắc?
Thực lực cá nhân mạnh mẽ?
Anh thật sự cảm thấy anh mạnh hơn Phương Bình tôi à?
Ngoại trừ võ lực anh còn có cái gì?
Trao đổi chiến pháp, đạo sư giao lưu, trường danh tiếng Nam Bắc trao đổi với nhau, lẽ nào chỉ có Ma Võ được lợi?
Thậm chí tôi còn đề nghị Tông sư giao lưu chứ không phải cố thủ một nơi, anh coi Ma Đô là tổ chim, tôi coi Kinh Đô là tổ chim, bên anh xảy ra chuyện, có người chết, tôi không quản không hỏi, bên anh xảy ra chuyện có người chết, bên tôi lại cười trên nỗi đau của người khác.
Đây là có phải là thái độ của cường giả không?
Chúng ta là cùng nhau tác chiến với địa quật, một thế lực mạnh mẽ hơn nhân loại vô số lần!
Hở một tí chính là nhân loại bị tiêu diệt, giờ phút này anh còn nói anh không thể làm chủ, Lý Hàn Tùng, nếu như tôi là anh thì tôi sẽ tự nhận trách nhiệm rồi từ chức, điểm này Trương Ngữ làm tốt hơn anh!”
Mặt Lý Hàn Tùng hơi đỏ lên, Hàn Húc đứng bên cạnh nói xen vào: “Phương Bình thế cục của Ma Võ và Kinh Võ không giống…”
“Hành sự tại nhân! Chỉ biết mở miệng nói khó, trở thành Tông sư khó hay không? Nếu như sợ vậy thì tu luyện làm gì?
Ban đầu, quy mô sản xuất thuốc và binh khí trong trường Ma Võ chỉ là quy mô nhỏ, Ma Võ có khó khăn hay không?
Khó thì khắc phục!
Lão hiệu trưởng của chúng tôi chết ở địa quật, rất nhiều đạo sư chết trận, Ma Võ có khó khăn hay không?
Rất khó khăn!
Đạo sư của chúng tôi ngay cả việc dạy học cho chúng tôi cũng không có thời gian, sinh viên của chúng tôi chủ động đứng ra, người cũ hướng dẫn người mới!
Ở Ma Võ tôi đã nhìn thấy rất nhiều, ở Kinh Võ thì chưa thấy, chỉ nhìn thấy các người bảo thủ, thoái thác không có trách nhiệm, thiếu động lực!
Cũng bỏ đi, coi như hôm nay tôi nói nhảm, từ hôm nay trở về sau, Kinh Võ sẽ không còn là mục tiêu mà tôi theo đuổi nữa…”
Sắc mặt Lý Hàn Tùng dần dần thay đổi, hồi lâu mới nói: “Đạo sư giao lưu, trao đổi chiến pháp, tôi có thể ra sức thực hiện!”
“Còn trang web online?”
“Trang web tác dụng không quá lớn…”
“Sai, là rất lớn, tôi muốn sau này liên hợp, trao đổi nhiệm vụ, bao gồm thống nhất điểm thưởng, cho sinh viên võ đại phổ thông cơ hội! Bọn họ không có nhiệm vụ để làm, rất khó giành được điểm thưởng, giá trị điểm thưởng cũng quá thấp, cùng một nhiệm vụ chúng ta dành được 30 điểm thưởng, đổi được 10 viên Khí Huyết Đan phổ thông, còn bọn họ chủ có thể đổi được 6 viên.
Đợi đến khi thế cục hết sức nguy kịch, đây không phải là chuyện của một nhà một trường nữa!
Hiện tại chúng ta quyết đấu sống mái với nhau trên võ đài kia là vì cái gì?
Vì một chút tài nguyên đáng thương!
Nhiều hơn dăm ba tỷ, thì lại làm sao?
Đợi đến khi mọi người đều có cơ hội phát triển, chúng ta có thể tự mình đi kiếm!”
Lăng Y Y cau mày nói: “Làm gì đơn giản như vậy, hơn nữa tài nguyên có hạn…”
“Tôi nói rồi, chúng ta đi tranh kiếm!” Phương Bình bổ sung nói: “Đạo sư giao lưu, trao đổi chiến pháp, thực lực của chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh, mạnh mẽ mới là căn bản, mới có tư cách đi tranh càng nhiều tài nguyên!
Về việc trao đổi nhiệm vụ, thống nhất nhiệm vụ, tạm thời có thể khó mà giữ vững, thu không bằng chi.
Nhưng khi thực lực của mọi người cùng tiến bộ thì cục diện sẽ được thay đổi.
Mấy năm sau, thời gian chúng ta xuống địa quật nhiều hơn, nhân số cũng trở nhiều hơn.
Bất luận là Nam Giang địa quật mở hay là Thiên Nam địa quật lại mở, bao gồm cả những địa quật mới xuất hiện đều là cơ hội của chúng ta.”
Nói đến đây, Phương Bình suy nghĩ một chút nói: “Nam Giang địa quật sắp mở, Kinh Võ sắp xếp thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận