Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2847: Trường Sinh Kiếm Khách

Thấy Vẫn Diệt không di chuyển, Phương Bình bất ngờ nói: "Sao vậy? Không luận bàn sao?"
Vẫn Diệt hít sâu một hơi, nở nụ cười, chậm rãi nói: "Luận bàn, nhưng cường giả đánh nhau, quyền cước không có mắt.."
Phương Bình vung vung tay, tùy tiện nói: "Không sao hết, luận bàn cũng là chiến đấu, dựa theo cách nói của nhân loại, lên võ đài, sinh tử tự chịu, không thành vấn đề. Nếu Lý lão sư đánh chết ngươi, yên tâm, ta sẽ để người đưa ngươi trở lại, đúng rồi, ngươi có muốn để lại địa chỉ không, ta còn không biết ngươi ở đâu nè?" Ánh mắt Vẫn Diệt đột nhiên sắc bén hẳn, nhìn về phía Phương Bình, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
"Không cần làm phiền Nhân Vương đâu! Ngược lại, nếu Trường Sinh Kiếm không cẩn thận chết trong tay Vẫn Diệt, mong Nhân Vương sẽ không thấy buồn lòng"
"Sẽ không" Phương Bình cười nói: "Ta cũng không phải là đối thủ của phe Phong Thiên, trách móc cái gì, Thiên Vương của các ngươi xuống núi, muốn giết ta, vậy chẳng phải ta gặp nguy hiểm rồi sao? Cấp Đế chiến tuyệt đỉnh, Thiên Vương chiến tuyệt đỉnh, đây chẳng phải là phong cách của các ngươi sao? Ta chỉ là một tuyệt đỉnh nho nhỏ, có thể trách móc cái gì, nói giống như ta chỉ cần trách móc là có thể ung dung trảm giết mấy tên cấp Đế các ngươi vậy.. Phương Bình như đang kể chuyện cười, hắn liếc nhìn yêu tộc bên kia, tám vị!
Phương Bình đánh giá bọn họ như mấy thím đang đi chợ, săm soi thịt trên giá, xem thịt có tươi hay không.
Nhìn xong, Phương Bình nghiêng đầu tùy tiện nói giỡn với Thương Miêu: "Đừng nhìn linh tinh, không phải yêu tộc nào cũng ăn được, nuốt vào mùi vị cũng không ra gì.."
Thương Miêu vô tội ngẩng đầu nhìn hắn, bản miêu đâu có nhìn đâu!
Sắc mặt tám vị yêu tộc đều thay đổi, không chịu nổi ánh mắt của bọn họ, có yêu tộc khẽ rên một tiếng, rất nhanh, tám vị yêu tộc trốn vào hư không, không xuất hiện lại nữa.
Ánh mắt của Phương Bình ánh mắt... quá trìu mến.
Lúc này, Vẫn Diệt cười cười, không nhìn Phương Bình nữa, con ngươi bắn ra ánh sáng!
Phương Bình... rất huênh hoang!
Hắn có thể xác định, lực lượng tinh thần của Phương Bình không bằng hắn, hắn đánh nhau với Phương Bình, chắc chắn có thể phong ấn Phương Bình. Không còn bản nguyên đạo tăng cường, Phương Bình có còn là đối thủ của hắn không?
Không hẳn!
Phương Bình có tư cách gì xem thường hắn?
"Chém Trường Sinh Kiếm... xem ngươi còn cười được không!"
Vẫn Diệt hừ lạnh trong lòng, đạp không mà đi, tiện tay ném ra một con dấu, sau một khắc, ở khu vực lão Lý đang đứng, hư không run rẩy một chút!
"Thánh Nhân Lệnh!" Bên kia, Thiên Kiếm thấp giọng nói một câu, hơi nhíu mày, Thánh Nhân Lệnh này là phe Phong Thiên vô tình tìm được, hay là giết một vị cổ Thánh cướp lấy?
Mà hành động của Vẫn Diệt, cũng rất rõ ràng rồi.
Phong tỏa hư không! Đây thường là tử chiến, nhất định phải có một người tử vong, hư không bị phong ấn, không cho phép bất kỳ ai bỏ trốn.
"Thánh Nhân Lệnh.." Phương Bình nâng tách trà lên, nhấp một miếng, nở nụ cười, giọng điệu vô cùng sâu xa.
Sao ngươi biết ta đang muốn thu thập cái này?
Thật sự rất cảm ơn ngươi nha!
Thời khắc này, bên cạnh, mấy vị Thánh Nhân bỗng nhiên cảm nhận được hơi lạnh thấu xương!
Đại chiến bạo phát trong chớp mắt!
Vẫn Diệt cũng không phong ấn bản nguyên của lão Lý ngay lập tức, hiển nhiên là hắn vẫn muốn thăm dò trước.
Nhưng hắn đã tìm nhầm đối tượng Lão Lý hôm nay như người câm, không nói câu nào, vừa tới đã ra tay!
Vù!
Ánh kiếm xuyên qua trời đất, Tru Thiên Kiếm xuất thế!
Ma Võ Kiếm!
Vô số anh linh xuất hiện, người người như kiếm, kiếm phá bốn tầng, chớp mắt lao ra ngoài!
"Giết!"
"Giết!"
"Giết!"
Tiếng la giết vang vọng đất trời.
Từng vị anh linh, rõ ràng không phát ra tiếng động, nhưng tiếng la giết vẫn vang vọng hư không, rung động nhân tâm. Lão Lý vô cùng bình tĩnh, giết cường giả, ông không có ý định thăm dò. Hoặc có thể nói là, chỉ cần là kẻ địch, ông đều không muốn thăm dò.
Chỉ toàn lực ứng phó!
Lão Lý giết địch, đa số đều là giết trong một chiêu, người kém hơn ông, một kiếm đã chết, mạnh hơn ông, một kiếm không đủ thì hai kiếm!
Phương Bình bưng chén trà, nhìn về phía bên kia, hơi nhíu mày. Không phải lão Lý không mạnh, rất mạnh. Lão Lý mới chứng đạo tuyệt đỉnh, khoảng thời gian này, lực khống chế sức mạnh của ông lại cao hơn một chút, thực lực bản thân cũng tăng trưởng một ít, nếu toàn lực bộc phát, đánh với tuyệt đỉnh chặng bảy, chặng tám cũng chưa chắc sẽ thua.
Nhưng... Vẫn Diệt cũng không phải là người yếu. Dù ban đầu có chút luống cuống tay chân, nhưng hắn cũng ổn định rất nhanh Bạo phát lực lượng tinh thần!
Đúng vào lúc này, lực lượng tinh thần của Vẫn Diệt ngưng tụ thành thương, vô số trường thương bắn mạnh ra ngoài, tuy liên tục bị ánh kiếm đánh nát, nhưng lực lượng tinh thần của Vẫn Diệt rất mạnh, sau khi đánh nát hơn trăm cây trường thương, Ma Võ Kiếm triệt để tiêu tan! Sắc mặt của Vẫn Diệt có chút trắng, nhưng mặt lại có ý cười.
Lý Trường Sinh rất mạnh, mạnh hơn hắn dự đoán nhiều, nhưng... dù không phong ấn bản nguyên, hắn vẫn chắc chắn có thể giết được ông. Lực lượng tinh thần của Vẫn Diệt đánh tan Ma Võ Kiếm, sau một khắc, lại lần nữa ngưng tụ ra vô số trường thương, hóa thành thương trận, lao về phía lão Lý từ bốn phương tám hướng. Trên núi băng, Phong Vân đạo nhân thở dài nói: "Trường Sinh Kiếm vẫn yếu hơn một bậc, Vẫn Diệt dù sao cũng là cấp Đế, đặc biệt am hiểu tinh thần lực, nếu cứ tiếp tục như vậy.." Lão còn chưa nói xong, cảnh tượng khiến người ta chấn động đã xảy ra!
Lão Lý đứng trầm mặc, chân đạp hư không, thân thể giống như héo rút một ít, tốc độ cực nhanh, vô số trường thương nằm dày đặc trong không gian nho nhỏ, lão Lý như cá trạch, xuyên qua thương trận!
Vẫn Diệt đang điều khiển thương trận hơi có chút bất ngờ, đúng vào lúc này, lão Lý nội liễm khí cơ, giống như người sắp chết vậy, nhẹ nhàng lay một kiếm!
Vẫn Diệt còn đang rút lực lượng tinh thần về, chuẩn bị tiếp tục bao vây lão Lý, bên ngoài bỗng có người quát to:
"Phòng!"
Thiên Kiếm!
Ngay lúc đó, hai mắt Phương Bình phát sáng, Trảm Thần Đạo trong tay lóe lên một cái rồi biến mất, sau một khắc, xa xa, Thiên Kiếm đánh vỡ hư không, phun ra một ngụm máu tươi!
Hải Ngu và Thanh Mặc như gặp đại địch, chớp mắt bạo phát khí cơ, xa xa trong vùng cấm, sáu đạo khí cơ cũng bạo phát theo, rung động Tam Giới.
Phương Bình vẫn vô cùng bình thản, nhìn về phía Thiên Kiếm, lạnh lùng nói: "Ngươi còn dám nói thêm một câu, hôm nay ta giết ngươi! Dù Nhân tộc có tổn thất nặng nề, ta cũng không tiếc, ngươi không tin thì có thể thử xem!"
Sắc mặt Thiên Kiếm vô cùng khó coi, nhưng cũng có chút kiêng kỵ.
Chỉ trong chớp mắt đó, Phương Bình trảm bản nguyên của hắn, suýt chút nữa khiến hắn bị thương nặng!
May là, nơi đây có ba đại Thánh Nhân, bằng không, một đối một, hắn đối đầu với Phương Bình, rất khả năng phải nối bước Thiên Quý.
Phương Bình hừ lạnh một tiếng!
Ánh mắt cực kỳ không lành, nhìn xung quanh, không nói một lời, nhưng cực kỳ hung ác. Hiển nhiên, nếu lại có người nhúng mũi vào, hắn chắc chắn sẽ tức giận.
Một chữ “Phòng” của Thiên Kiếm vẫn giúp Vẫn Diệt nhanh chóng đề phòng trở lại, sau một khắc, lực lượng tinh thần dày đặc bao lấy người hắn, trên người xuất hiện một bộ chiến giáp màu bạc.
Trong chớp mắt chiến giáp xuất hiện, Tru Thiên Kiếm trực tiếp xuyên thủng phòng ngự lực lượng tinh thần, keng một tiếng, đâm trúng chiến giáp.
Ầm!
Tiếng động đinh tai nhức óc kịch liệt vang lên, một ít võ giả cấp chín bên ngoài trực tiếp thất khiếu chảy máu, không ít người vội vàng bay ngược, cũng có một chút người trực tiếp rơi vào trong biển, bị nước biển ăn mòn, kim thân phát ra tiếng xì xì.
Vẫn Diệt cũng lùi lại mấy bước, không nhịn được lộ vẻ hoảng sợ!
Cúi đầu nhìn về phía áo giáp, chỉ thấy chiến giáp đã xuất hiện một vết nứt nhỏ, dù đang nhanh chóng liền lại, cũng khiến hắn khó nén chấn động.
Đây là chiến giáp cấp Thánh Nhân Hắn tự thân cũng có sức chiến đấu cấp Đế, nhưng dùng một kiếm đánh tan chiến giáp, đồng nghĩa với việc chiêu kiếm này vượt quá khả năng chịu đựng của chiến giáp.
Đương nhiên, cũng không hẳn là lão Lý có thể đánh nát thần binh cấp Thánh, mà là ông có Tru Thiên Kiếm, đó cũng là thần khí cực mạnh, vô cùng sắc bén, chỉ có thể khẳng định là phòng ngự của hắn bị đánh tan rồi!
Vẫn Diệt chấn động, làm sao có thể?
Mình là cấp Đế, sao Lý Trường Sinh có thể dễ dàng đánh vỡ phòng ngự của hắn?
Nếu hắn không mặc chiến giáp, không có lực lượng tinh thần bảo vệ, chỉ dùng nhục thân đỡ chiêu kiếm này, kim thân của hắn chắc chắn sẽ bị tách đôi!
Cũng có nghĩa là, hắn đối chiến Chân Thần, người bị thương trước lại là hắn!
1782 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận