Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2406: Mời Vào

Cơ hội lần này hiếm thấy, mọi người cũng không muốn bỏ lỡ, ai cũng không nói nhiều, dồn dập biến mất, tìm kiếm Thiên Phần! Đặc biệt là Khôn Vương, hắn cực kì để tẦm! Hắn là con trai của Địa Hoàng, Địa Hoàng đã chết hay vẫn còn sống? Nếu đã chết, đại đạo có thể truyền thừa không? Hắn là con của Địa Hoàng, có lẽ có thể trực tiếp kế thừa đại đạo, trở thành Hoàng Giả! Bọn họ còn đang bận rộn tìm kiếm, mà Thương Miêu, đã sớm chạy xa rồi. Giờ khắc này, nó vừa tụ họp với đám người Phương Bình. Thương Miêu gánh trên người cánh cửa lớn có hình con mèo, mệt mỏi thở dốc, nó không phải đang vác theo một cái cửa, mà là đang vác mảnh vỡ Thiên Giới.
"Tên lừa đảo!"
Nhìn thấy Phương Bình, mắt Thương Miêu đỏ bừng, lần này bản miêu quá đáng thương, tổn thất quá lớn, cũng mệt mỏi quá sức. Thương Miêu oan ức vô cùng, ai oán nói: "Bản miêu sắp chết rồi! Thật đó! Mất 30 thanh thần khí, còn gầy đi mấy trăm ngàn ký..."
Khóe miệng Phương Bình co giật, ta nghe không hiểu mấy con số của ngươi. Cái gì mà 30 thanh thần khí? Cái gì là gầy đi mấy trăm ngàn ký? Nhưng nhìn thấy Thương Miêu, Phương Bình cũng thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, tuy mèo này rất vô căn cứ, nhưng được cái sống dai, đi theo nó, đột nhiên cảm thấy an toàn hơn hẳn. Phương Bình bỗng nhiên có chút bi thương, bình thường dựa dẫm vào người khác thì thôi, bây giờ còn phải dựa vào mèo, còn là một con mèo lười, mình thật quá thê thảm. Phương Bình nghĩ tới đây, bắt đầu và cái đầu to của Thương Miêu, ngoài miệng lại nói: "Mèo lớn, không sao, ta sẽ bồi thường cho ngươi! Sau khi ra ngoài, trả hết lại cho ngươi!"
"Thật?"
"Đương nhiên!"
"Meo... Ngươi nói đó nha!"
Thương Miêu vui vẻ, bản miêu nhớ kỹ rồi.
Phương Bình thấy nó vui, bỗng nhiên có chút bất an, không nhịn được nói: "Ngươi phải đi vào, nếu không đi vào, chưa chắc đã có thể dụ dỗ được đám người kia..."
"Đi vào!"
Thương Miêu ngẩng đầu, gương mặt béo đầy tò mò, bản miêu đầu có nói là không đi vào đầu! Phương Bình nghe nó nói như vậy, thở phào nhẹ nhõm, nhưng luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào. Mèo này... đồng ý quá dễ. Hơn nữa còn vui vẻ như vậy, ai biết khi nào các ngươi mới có thể đi ra. Thương Miêu lại tính toán trong lòng, tên lừa đảo đồng ý nhanh như vậy, ngày mai mình sẽ đi ra ngoài, hắn lấy đâu ra nhiều đồ như vậy đền cho mình chứ? Hay là... giam bé mặt tròn lại nhỉ? Bắt tên lừa đảo cầm thần khí đến chuộc người? Lấy lại hết thần khí rồi mới thả người? Một người một mèo đều đang mơ tưởng xa vời. Mà đám người Đầu Sắt, giờ khắc này đang nhìn chằm chằm cánh cửa kia, há hốc mồm. Mèo không ra mèo, hổ không ra hổ, thật sự có thể khiến người ta tin tưởng chỗ này là chỗ tốt sao? Giờ khắc này, Phương Bình cũng nhìn về phía cánh cửa đó. Thấy mặt Thương Miêu trên cửa, trên trán nó còn có chữ "Vương", Phương Bình cũng dở khóc dở cười. Con mèo này nghĩ gì vậy? Tiếng tăm của Thương Miêu còn nổi hơn cả hổ, cần gì phải giả hổ?
"Đây là bẫy do người làm ra sao?"
Thương Miêu gật đầu, uất ức nói: "Mệt chết mèo luôn!"
"Cực khổ rồi."
Phương Bình khen qua loa một câu, bớt mập một chút cũng tốt, sau đó mới nói: "Một cánh cửa là được rồi hả?"
"Không phải, bên trong có một thế giới nhỏ.."
"Thế giới nhỏ?"
Phương Bình đã hiểu, nói: "Trực tiếp đi đến không gian chiến trường sao?"
Nói xong, không chờ Thương Miêu trả lời, Phương Bình đã nói tiếp: "Không gian chiến trường bình thường thì không được đầu, lần này có quá nhiều cường giả, còn có rất nhiều cường giả cấp Thiên Vương, ta nghĩ nếu không tầm cấp bậc Cửu Hoàng Tứ Đế thì chưa chắc đã nhốt được bọn họ".
Lần này, có quá nhiều cường giả! Muốn nhốt đám người này, dù lão Trường có thêm một cái lồng thần khí cũng chưa chắc đã làm được. Thương Miêu liếc hắn một cái, lầu bầu nói: "Cần gì phải phiền phúc như vậy... Bọn họ chưa chắc đã chịu rời đi đâu...”
Bản miêu ném rất nhiều thần khí vào! Trong đó, có Cửu Hoàng Ấn mà bản miêu giấu rất sâu, bản miêu rất giỏi giấu đồ. Đến lúc đó, bọn họ sẽ bận rộn tìm bảo vật, sao mà có thời gian đi ra ngoài chứ, chưa tìm được chắc chắn sẽ không đi. Nghĩ thì nghĩ, Thương Miêu vẫn nói: "Yên tâm đi, bọn họ không ra được đầu! Không gian chiến trường trong đó hình như là thế giới bản nguyên của một vị Thiên Vương, có phần lồng vào tầng không gian thứ nhất và thứ hai, rất mạnh..."
"Không gian chiến trường vốn mạnh hơn thế giới bản nguyên lúc chủ nhân còn sống... thực lực của nó cũng mạnh hơn lúc còn sống rất nhiều, chưa chắc đã có thể ra ngoài được"
Không gian chiến trường cũng không phải là thế giới bản nguyên đơn độc, mà còn có tổ hợp với lực lượng không gian. Bằng không, chủ nhân của không gian chiến trường Vương Chiến Chi Địa lúc còn sống cũng không mạnh đến mức đó, nhưng năm xưa, khi cuộc chiến Nam Bắc nổ ra, rất nhiều Thánh Nhân tham chiến, vẫn không thể phá hủy được nó. Một vị cường giả cấp Thiên Vương tử vong, hình thành không gian chiến trường, mấy vị Thiên Vương liên thủ cũng chưa chắc đã đánh phá được, huống hồ bọn họ chưa hẳn đã muốn đi. Thương Miêu cũng không quá lo lắng. Nói xong, lại thầm nói: "Với lại, chỗ này còn dung hợp một mảnh vỡ Thiên Giới, càng mạnh hơn! Năm đó, mảnh vỡ Thiên Giới rơi xuống đây, Thiên Giới rất vững chắc, một vị Hoàng Giả ra tay cũng chưa chắc có thể đánh vỡ..."
Thiên Giới ban đầu bị phá nát là vì có rất nhiều cường giả Hoàng Giả ra tay, hơn nữa còn là liều mạng đánh nhau. Chỉ có như thế mới có thể phá hủy Thiên Giới! Hiện tại, tuy chỉ là một mảnh vỡ nhỏ, nhưng cũng lớn vô cùng, rộng lớn vô biên. Cường giả cấp Đế bình thường chiến đấu trong mảnh vỡ này, chưa chắc đã có thể phá hoại kiến trúc và không gian bên trong.
"Mảnh vỡ Thiên Giới..."
Phương Bình sửng sốt một chút, nghĩ đến chuyện trước đây, vội vàng nói: "Ngươi thật sự mở ra đạo Hoàng Giả sao?"
"Không có nha."
Thương Miêu vô tội lắc đầu, nào có! Đều là bất ngờ mà! Nhưng thật ra Thương Miêu vẫn cảm ứng được một ít thứ, có chút lúng túng, nhỏ giọng nói: "Nhưng... ừ thì... Hình như đại đạo đã buông lỏng một chút rồi, chỗ che lấp một phần đại đạo của địa quật, hình như đã bị bản miêu... chọc thủng rồi..."
Thương Miêu từng nói, có người từng che lấp đại đạo địa quật. Cho nên đại đạo ở địa quật rất mơ hồ, rất nhiều cường giả cảm giác ngõ cụt đã ở ngay phía trước, hoặc tự nhận con đường mình đi đã đến cuối đường. Đương nhiên, đối phương cũng không chắn cửa, cũng không thực lực đó. Nhưng có thể che lấp đại đạo, cũng đã mạnh đến mức đáng sợ. Phương Bình không nhịn được nói: "Năm đó, có phải là Mạc Vấn Kiếm che lấp đại đạo không?"
Thương Miêu nói đại đạo bị che lấp, thật ra chỉ là chuyện mới xảy ra gần đây, hình như là sau khi trận chiến Nam Bắc xảy ra. Mà mấy năm qua, sự kiện lớn nhất từng xảy ra chính là khi Mạc Vấn Kiếm tiến công địa quật. Thương Miêu lắc đầu, suy nghĩ một chút mới nói: "Tiểu Kiếm dù có thực lực Thiên Vương, cũng không che lấp được... Muốn làm được chuyện đó, ít nhất phải giống như Nhân Hoàng, có thể thăm dò vạn đạo của địa quật..."
Trong đầu Phương Bình đột nhiên xuất hiện tên của một người - Lê Chử!
Lẽ nào là Lê Chử làm?
Muốn che lấp đại đạo, thì phải có hiểu biết về vạn đạo địa quật, người bình thường không thể làm được. Nhưng có một loại người có thể làm được! Là Hoàng là Vương của một giới! Ví dụ như đạo Nhân Hoàng của Nhân tộc, đạo Địa Hoàng của địa quật... Những cường giả đi con đường này, sẽ có chút hiểu biết về những con đường khác, bởi vì bọn họ đại khái đều đi con đường vạn đạo hợp nhất. Thật ra địa quật còn đi con đường này sớm hơn cả Trương Đào. Bọn họ có vô số thành trì ngoại vực, có tứ đại vương đình, rất nhiều hoàng triều, Thần Tông, thật ra đều là để đi con đường này. Mà những năm qua, vương chủ thành công nhất trong số tứ đại vương đình, chính là Lê Chử. Nhưng Lê Chử chỉ mới trở thành vương gần đây, Phương Bình cũng không chắc lắm, không biết có phải là do hắn làm hay không, nếu là hắn làm, vậy thì biến cố phải xuất hiện gần đây mới đúng. Tuy không phải quá rõ ràng, nhưng bây giờ loại che chắn này sắp bị phá hủy, không nhất thiết phải tìm hiểu sâu. Phương Bình quan tâm chuyện khác hơn, vội vàng nói: "Nếu phá hủy loại che lấp này thì sẽ có chuyện gì xảy ra? Cường giả địa quật sẽ càng mạnh hơn sao?"
"Sẽ mạnh hơn."
Thương Miêu ngượng ngùng nói: "Có mấy người, trước đây cảm thấy mình đã đi đến cuối đường, không còn đường để đi nữa, nhưng bây giờ bọn họ sẽ phát hiện con đường phía trước, sau đó tiếp tục đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận