Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2265: Liên Thủ (3)

Vù!
Trường mâu trực tiếp xé rách không gian, cũng xé rách Kỳ Huyễn Vũ.
"Phụt."
Từng ngụm từng ngụm máu phun ra từ trong miệng Kỳ Huyễn Vũ. Lúc này, nửa người dưới của Kỳ Huyễn Vũ đã bị xé nứt, sau đó biến mất! Nửa người trên còn lại nhanh chóng khôi phục thương thế, sau đó trường thương ngưng hiện, nổi giận gầm lên một tiếng, anh thương rung trời.
"Đủ mạnh!"
Thanh niên hơi bất ngờ, một chiều không thể diệt Kỳ Huyễn Vũ, đối phương đúng là đủ mạnh. Lúc này, hắn là Chân Thần! Dù chỉ là loại yếu nhất! Ngày đó, hai người Trần Diệu Tổ và Trương Vệ Vũ đối kháng một vị Chân Vương trọng thương, suýt chút nữa bị đối phương một chiêu giết chết, đối phương thế nhưng đã bị Chiến Vương đánh trọng thương.
"Muốn giết ta trong vòng ba chiêu?"
"Ha ha ha!"
Kỳ Huyễn Vũ gầm lên một tiếng, cũng không đón đỡ, một nửa thân thể xé rách không gian, trực tiếp trốn vào. Nhưng vừa trốn vào, lão đã bay ra với tốc độ nhanh hơn. Thanh niên lại đâm ra một mầu, không gian bị nổ sụp, Kỳ Huyễn Vũ chỉ còn lại đầu lâu đang bay trên không. Ầm ầm! Chân trời, uy áp kinh khủng bắt đầu phủ xuống. Sắc mặt thanh niên thay đổi, khẽ hừ một tiếng, nhanh chóng đâm ra một mấu cuối cùng, sau đó khí tức mạnh mẽ nhanh chóng biến mất, khôi phục trình độ trước đó. Vào thời khắc này, trường mâu bay ra ngoài, khóa chặt Kỳ Huyễn Vũ. Trường mâu định chặn đánh nổ đầu của Kỳ Huyễn Vũ, hoàn toàn tiêu diệt lão. Đúng vào lúc này, ánh mắt Kỳ Huyễn Vũ ánh lên vẻ bất đắc dĩ, miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu màu vàng óng. Ầm ầm!
Dòng máu màu vàng óng vừa ra, lập tức hóa thành một bóng người. Mệnh Vương! Vừa xuất hiện, Mệnh Vương đấm ra một quyền, sau đó trực tiếp nổ tung, mà trường thương cũng hơi chậm lại, sát khí mang theo cũng đột nhiên hạ xuống.
"Máu đầu tim?"
Thanh niên có vẻ hơi bất ngờ, nhìn về phía Kỳ Huyễn Vũ, trầm giọng nói: "Có cường giả gần cấp Đế cho ngươi máu đầu tim"
Kỳ Huyễn Vũ không thèm đếm xỉa hắn, tiếp tục trốn chạy, một lát sau, ngoài ngàn mét, Kỳ Huyễn Vũ khôi phục nhục thân, sắc mặt trắng bệch, mặt u ám nói: "Ngươi giỏi lắm, ngươi có biết vì cầu một giọt máu đầu tim này mà lão phu đã phải trả giá lớn cỡ nào không?"
Đây không phải phân thân. Mà là máu tim của Mệnh Vương! Cường giả địa quật, toàn thân năng lượng hóa, cái thứ nhất chính là trái tim, trái tim không máu. Cái gọi là máu đầu tim là một loại đánh đổi cực lớn để ngưng tụ một loại bản nguyên năng lượng. Một giọt máu đổi một khoáng mạch, chỉ sợ không ai không sẵn lòng. Thứ này chính là dùng bảo mệnh! Vương Chiến Chi Địa đặc thù, Mệnh Vương cũng không dám dễ dàng cắt chém phân thân nữa, cho nên đã tiêu hao vô số thiên tài địa bảo để ngưng tụ vật này, giao cho Kỳ Huyễn Vũ, kết quả vừa mới tiến đến đã bị người ép dùng. Hai bên giết tới mức này, át chủ bài đã tung ra hết, khiến cường giả trong tối mở rộng tầm mắt.
Sau khi chấn động, Phương Bình không khỏi sợ hãi thán phục! Quá mạnh! Thanh niên cuối cùng lại có thực lực Chân Thần, mặc dù thời gian quá ngắn, không biết được một giây không nữa? Nhưng Chân Thần là Chân Thần! Cường giả như Kỳ Huyễn Vũ, nếu là không có thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng, vừa nãy đã bị đánh chết rồi. Một giây có thể chết người!
"Nếu ta là Kỳ Huyễn Vũ... ta có thể làm như thế nào?"
Phương Bình để tay lên ngực tự hỏi, trong lòng sợ hãi, hắn có thể sẽ chết, dù lần nữa tự bạo Hoàng Kim Ốc, cũng chưa chắc có thể ngăn cản!
"Mẹ kiếp, những người này thật là đáng sợ! Cái quỷ gì thế? Đã nói là chỉ có cấp chín thôi mà? Đã nói là nhiều nhất ba phút cơ mà?"
Phương Bình bất đắc dĩ, chiến đấu đến bây giờ... được ba phút chưa? Gần như thế! Nhưng trong ba phút này, hai bên đánh qua đánh lại, mạnh mẽ khiến hắn sắp toát mồ hôi rồi! Phương Bình vừa nghĩ đến những thứ này, thì lại có một loạt tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Phía Cơ Nam lại có cường giả bị giết! Kỳ Huyễn Vũ trọng thương, thanh niên vung tay lên, binh sĩ giáp đỏ khác thi nhau đánh về phía bên này, nhiều người ra tay như vậy, đám người Cơ Nam há có thể ngăn cản, lập tức có năm sáu người bị giết.
"Rút lui!"
Kỳ Huyễn Vũ hét lớn một tiếng, cách đó không xa, Cố Thanh cũng bị Thiết Thấm một thương xé rách một bóng người, một bóng người khác sắc mặt trắng bệch, quát: "Những người khác tập hợp, liên thủ giết chết bọn họ!"
Hai phe không nhiều lời, lập tức tập trung lại cùng một chỗ, nhanh chóng chạy tới nơi sâu của vực cấp 9. Bên kia, khí tức cường giả địa quật đã lộ ra. Bên đó nhiều người, tập trung lại cùng một chỗ, có thể chiến! Đúng vào lúc này, Kỳ Huyễn Vũ vừa tăng tốc trốn chạy, vừa quát: "Phương Bình, nếu các ngươi còn không liên thủ, chúng ta cũng sẽ không ra tay tương trợ! Hai phe bọn ta tập trung, bọn họ không phải là đối thủ, chỉ có thể vây giết các ngươi. Ngươi đừng trách lão phu khoanh tay đứng nhìn, ngồi xem quân Thần Đình vậy giết các ngươi."
Cố Thanh cũng phẫn nộ quát: "Lạc Vũ, vẫn còn xem kịch sao? Ngu xuẩn! Không giết quân Thần Đình, đều phải chết! Ngươi quên trận chiến Thần Đình năm đó rồi ư?"
Trong tối, có người trốn đi thật xa, âm thanh lại truyền tới.
"Các ngươi vây kín bọn hắn, bọn ta tự sẽ ra tay. Đừng vọng tưởng để bọn ta trở thành mục tiêu chính của quân Thần Đình. Đây là giọng của Lạc Vũ. Hiện hắn lo lắng rằng nếu xuất hiện, bị Kỳ Huyễn Vũ lừa, một khi trở thành kẻ địch chính của quân Thần Đình, vậy chắc chắn tổn thất nặng nề, sau đó e là cũng không có cơ hội đi chiến trường không gian.
"Cùng ra tay!"
Kỳ Huyễn Vũ hét lớn. Sau lưng, thanh niên giáp vàng đang đuổi theo giống như không nghe thấy, không nói một lời, tốc độ cực nhanh, lập tức mang theo trên trăm quân Thần Đình đuổi kịp, một thanh trường mâu phá không mà ra. Vèo! Phập! Trường mâu đâm xuyên mấy cường giả tốc độ chậm, những người này tụt lại phía sau, gần như chắc chắn phải chết, Kỳ Huyễn Vũ cũng không ngừng lại, bọn họ ít người, không phải đối thủ đối phương, ở lại sẽ bị cuốn lấy, rồi lại rơi vào tuyệt cảnh như trước. Mà rất nhanh, quận Thần Đình dừng lại! Phía trước, từng khí tức cường giả bốc lên, tất cả cường giả địa quật đều đã đến! Thanh niên giáp vàng dừng động tác lại, hừ lạnh một tiếng, không nói hai lời, quay đầu liền đi.binh sĩ giáp đỏ sau lưng cũng đã dứt khoát biến mất tại chỗ ngay khi địa hình thay đổi. Phương Bình trốn trong tối lại biến sắc, đi vực cấp 8? Đám người này mạnh đến đáng sợ, không thể để nhân loại gặp phải bọn họ. Mà nơi xa, Kỳ Huyễn Vũ tập trung với người của lão, chợt quát lên: "Phương Bình, lão phu biết rõ nặng nhẹ, trước hết giết bọn họ, chúng ta tiến vào chiến trường không gian lại phần thắng bại, nếu không chẳng ai vào được."
Cố Thanh cũng mở miệng nói: "Phương Bình, lúc này chỉ có liên thủ, nếu không, bị đánh tan từng nhóm, chúng ta đều nguy hiểm. Ngươi căn bản không hiểu được sức mạnh của quân Thần Đình."
Ngay vừa rồi, phe địa quật bị giết gần 10 vị cấp 9. Phía Cố Thanh cũng tổn thất một vị cấp 9. Mà đó là dưới tình huống mà Cố Thanh và Kỳ Huyễn Vũ đều ở đây, từ đầu đến cuối, quân Thần Đình chỉ bị Cố Thanh thừa dịp hỗn loạn giết được một người, những người khác không hề tổn hại.
Đáng sợ dọa người! Nếu không phải Kỳ Huyễn Vũ kiềm chế được nhiều người, nhóm người của Cố Thanh bị bao vây, gần như đều là một con đường chết.
"Không liên thủ, địa quật, thiên ngoại thiên và Giới Vực liên thủ, quân Thần Đình chắc chắn sẽ không tùy tiện ra tay, sẽ chỉ ra tay với nhân loại và tiên đảo hải ngoại, một khi Lạc Vũ cũng gia nhập với bọn họ... vậy nhân loại sẽ gặp nguy hiểm."
Sắc mặt Phương Bình nặng nề, đám này đang ép mình hợp tác, không hợp tác, mình chỉ có thể một mình đối mặt quân Thần Đình!
Đến lúc đó, dù thắng, e là người tới cũng không sống được một nửa, đây là đánh giá cao mình.
"Mẹ kiếp, đám người này chắc chắn mình đang ở đấy ư?"
Phương Bình thầm khẽ chửi một tiếng. Thói quen này của ta đã bị đám người này nhìn thấu, lão già Kỳ Huyễn Vũ kia vẫn luôn chắc chắn mình đang trốn ở đây. Phương Bình còn đang suy nghĩ, sắc mặt nhanh chóng khẽ động. Khí tức quen thuộc! Phe nhân loại đang chạy về phía bên này!
"Đám người này, không phải đã bảo bọn họ đừng sốt ruột sao? Bây giờ mà đến đây, rất nguy hiểm."
Phương Bình có chút bất đắc dĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận