Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1642

Sau khi Mộc Hách nói xong, Lê Án bỗng nhiên cười nói: "Kể ra, Phục Sinh Chi Địa có vài thứ rất thú vị. Trước đây, vương đình chưa từng có bảng xếp hạng gì cả, nhưng thời gian trước, Điện Chân Vương yêu cầu vương đình lập ra một bảng danh sách xếp hạng võ giả cao cấp.
Các vị nên tranh thủ sớm ngày đột phá cấp thống lĩnh, nếu có thể lọt vào bảng xếp hạng, dù chỉ là cấp thống lĩnh, cũng có thể đảm nhiệm thành chủ đô thành!
Các vị nên biết, đô thành phồn hoa như vương thành ngoại vực! Tại ngoại vực, cấp thống lĩnh có thể đảm nhiệm thành chủ vương thành sao?
Nhưng ở vương đình, nếu các ngươi có thể lọt vào bảng xếp hạng này, làm thành chủ vài thành là chuyện dễ như ăn cháo!
Đến khi đó, nếu có người nhà muốn vào vương đình, cũng sẽ không có hạn chế.
Hằng năm cũng có vài tiêu chuẩn nhậm chức thành chủ đô thành. Một số người các ngươi cũng có người nhà, muốn rời khỏi ngoại vực thì đây chính là cơ hội!"
Bên cạnh, Phong Diệt Sinh cười nhạo nói: "Lê Án, ngươi đánh giá cao bọn họ rồi!"
Lê Án cười nói: "Tùy tiện nói một chút, có lẽ có người có thể tiến vào bảng xếp hạng thì sao."
Phong Diệt Sinh khịt mũi coi thường, lạnh nhạt nói: "Bảng xếp hạng cấp thống lĩnh chỉ có 1000 người, mà vương đình có hơn chục ngàn võ giả cấp thống lĩnh! Đây chỉ mới tính Thiên Thực vương đình. Mà bảng xếp hạng này là do tứ đại vương đình cùng làm!
Trong tứ đại vương đình, yêu tộc cấp thống lĩnh vốn mạnh hơn chúng ta… Nhân tộc và yêu tộc cấp thống lĩnh có hơn 50 ngàn người! Sao có thể vào bảng xếp hạng đơn giản như vậy!"
Phương Bình cảm giác mình lại thu hoạch được một chút tin tức, mới chỉ có khoảng 50 ngàn người và yêu tộc cấp bảy? Cũng không nhiều!
Cấp tám tính theo tỉ lệ 10:1 thì cũng khoảng 5000 người?
Nếu cấp chín cũng tính theo tỉ lệ 10:1 thì lại càng ít.
Nhưng vẫn là cách tính kia, tích lũy theo thời gian.
Cấp chín sống lâu hơn cấp tám, cấp tám sống lâu hơn cấp bảy. Trong số võ giả cao cấp, cấp bảy có tuổi thọ ngắn nhất.
Không có kim thân, nhục thân sẽ mục nát theo thời gian, cùng lắm có thể sống được 300 tuổi. Ngược lại, cấp tám có thể sống trên 500 năm.
Nếu không tử vong bất ngờ, nhân số hẳn là sẽ cao hơn tỉ lệ này.
Phương Bình còn đang ghi nhận những tin tức này, Lê Án đã cười nói: "Cũng đúng, Diệt Sinh ngươi còn không thể vào bảng, thì bọn họ lại càng khó…"
Sắc mặt Phong Diệt Sinh khó coi, giấu đi ánh mắt, lạnh lùng nói: "Đó là bởi vì ta vừa mới đột phá cấp thống lĩnh không lâu, bây giờ cũng chỉ mới là thống lĩnh trung kỳ! Ngược lại là ngươi, Lê Án, ngươi đã là đỉnh thống lĩnh khá nhiều năm rồi phải không? Ngươi còn không thể vào bảng, sao ta có thể vào bảng được!"
Lê Án lúc này hơi ngông cuồng, cười to nói: "Bản cung không vàng bảng xếp hạng là vì không muốn! Ta cũng không cần chứng minh cái gì! Phong Diệt Sinh, ngược lại là ngươi, trước bị đánh tan tác ở Vương Chiến Chi Địa, ngươi mới cần vào bảng xếp hạng."
Thấy Phong Diệt Sinh có vẻ sắp nổi giận hơn, Lê Án đổi đề tài, lại cười nói: "Phong Diệt Sinh, ngươi nói xem, nếu Phương Bình đến Thần Lục, với thực lực của hắn, hắn có vào bảng xếp hạng được không?"
"Phương Bình!"
Sắc mặt Phong Diệt Sinh lạnh lẽo, một lát sau mới chậm rãi nói: "Nghe nói hắn đã bước vào cấp tôn giả, nếu như vậy, hắn không có tư cách vào bảng xếp hạng! Nhưng hắn có không ít thủ đoạn, nếu là cấp thống lĩnh… Có lẽ có thể được xếp chót bảng xếp hạng!"
"Chót bảng xếp hạng?"
Lê Án cân nhắc nói: "Nghe nói ở Phục Sinh Chi Địa, hắn từng là đệ nhất thống lĩnh, Phong Diệt Sinh, ngươi coi thường hắn?"
Phong Diệt Sinh hừ nhẹ nói: "Chẳng qua là có nhiều người phối hợp với hắn, hắn mới có thể tiêu diệt một vị tôn giả!"
Bất quá là ở nhiều người dưới sự phối hợp, giết chết một vị Tôn giả!"
"Không phải chứ, bản cung nghe nói, hắn trở thành đệ nhất thống lĩnh là vì tiêu diệt Cửu Thành thần tướng..."
"Lê Án!"
Phong Diệt Sinh biến sắc, sắc mặt lạnh lẽo dị thường nói: "Có một số lời không thể nói lung tung! Vương thúc tử trận trong tay con trai Cốc Vương, không phải Phương Bình!"
Lê Án ha ha cười nói: "Đừng nóng, bản cung cũng chỉ nghe người ta nói, ta không ở hiện trường, sao có thể biết thực hư ra sao.
Nhưng ta có vài phần hứng thú với Phương Bình. Đáng tiếc, ta vẫn chưa gặp được hắn.
Điện Chân Vương truyền lệnh ngoại vực, gặp phải Phương Bình phải diệt ngay… Tiếc ghê, lần này khiến đối phương không dám vào ngoại vực, cũng không dám đến Vương Chiến Chi Địa. Không có duyên gặp nhau rồi."
Phong Diệt Sinh cười lạnh nói: "Hắn trốn không được lâu đâu! Hiện tại không vào Thần Lục, chờ khi đại chiến mở ra, chúng ta giết vào Phục Sinh Chi Địa, sớm muộn ta cũng sẽ giết chết hắn!
Ngày đó ở Vương Chiến Chi Địa, nếu không phải Cơ Dao nhúng tay lung tung, ta đã sớm đánh giết hắn!"
Một bên, Phương Bình cảm thấy chán nản.
Chém gió! Bốc phét tiếp đi! May mà đương sự là ông đây có mặt ở đây, nếu không, không ai biết ngươi đang bốc phét.
Còn nói đã sớm đánh giết ta, nếu không phải ta không gặp ngươi, ta đã sớm cho ngươi về chầu trời rồi. Đồ nhát gan, sợ muốn tè ra quần, lúc mình giết Phong Thanh, tên này đã chạy, nếu không, hắn nào còn cơ hội nói chuyện.
"Ông đây không trốn, ta đang ở ngay trước mặt ngươi đây này!"
Phương Bình đắc ý trong lòng, ha ha, ngươi hận ta như vậy, ta ở ngay bên cạnh ngươi, ngươi có phục hay không?
Nếu không phải còn ấp ủ kế hoạch lớn, Phương Bình hiện tại cũng có thể giết hắn. Tuy ở đây có hai vị cấp tám, nhưng hai người này, một người là cấp tám ba tầng kim thân, một người là cấp tám năm tầng kim thân.
Cấp tám năm tầng kim thân đang điều khiển cung điện, cấp tám ba tầng kim thân thì không thể ngăn cản hắn. Phương Bình có thể tiêu diệt Phong Diệt Sinh trong chớp mắt rồi bỏ chạy mà không có chuyện gì.
"Cũng tốt, tên cùi bắp nhà ngươi cũng có thể khinh thường ta, nên tuyên truyền một hồi, nói không chừng, nhóm người vùng cấm sẽ tin, cho rằng ta còn chẳng bằng Phong Diệt Sinh, mọi người nên khinh thường ta mới được!"
"..."
Trong lúc mọi người nói chuyện, cung điện đã đến Ngự Hải Sơn. Cường giả cấp tám thu lại cung điện, mọi người rơi xuống đất.
Dù tất cả mọi người đều ở ngoại vực, nhưng không mấy ai từng thấy Ngự Hải Sơn.
Bên cạnh Phương Bình, Hoa Bách Dung chấn động, lẩm bẩm nói: "Đây chính là Ngự Hải Sơn sao? Thật là đồ sộ!"
Phản ứng y như lần đầu tiên Phương Bình nhìn thấy Ngự Hải Sơn, tất cả những người ở đây đều cực kỳ chấn động.
Cũng không phải chưa từng thấy núi cao, nhưng loại núi cao liên miên không dứt, phóng tầm mắt thật xa cũng không nhìn thấy điểm cuối thì bọn họ thật sự chưa từng thấy.
Mộc Hách thống lĩnh kiêu ngạo nói: "Ngay cả Chân Vương cũng khó mà vượt qua Ngự Hải Sơn! Nếu không có điện hạ dẫn dắt, dù đến được Ngự Hải Sơn, đời này cũng đừng mong chân chính tiến vào Thần Lục!"
Lần này, trong nhóm người, có một vị võ giả đỉnh cấp sáu nhỏ giọng hỏi: "Mộc thống lĩnh, nghe nói Ngự Hải Sơn được xây nên để phòng Cấm Kỵ Hải, lời đồn này là thật sao?"
Mộc Hách hơi nhíu mày, phía trước, Lê Án đang đi về phía đường nối ở hẻm núi lớn lười biếng nói: "Đại khái là thật! Cũng không ai biết thật giả ra sao, Cấm Kỵ Hải xác thực rất nguy hiểm, cũng có xu thế tập kích ngoại vực.
Nhưng nhiều năm qua, yêu tộc trong Cấm Kỵ Hải cũng không lên bờ, cũng không tiếp tục mở rộng lãnh thổ, có lẽ đã cố định rồi.
Hơn nữa, dù có tập kích thì cũng không sao. Thần Lục có vô số cường giả, Cấm Kỵ Hải có bao nhiêu yêu tộc cấp Chân Vương?"
Lê Án nói xong, cười nhạt nói: "Chủ yếu là những năm nay bị cường giả Phục Sinh Chi Địa quấy nhiễu, nếu không, vương đình đã sớm xuất chinh Cấm Kỵ Hải, nghe nói trong Cấm Kỵ Hải có vô số thiên tài địa bảo..."
Lê Án nói chuyện, Phong Diệt Sinh chẳng thèm quan tâm. Tên này lại muốn khoe thành tích cho cha hắn
Xuất chinh Cấm Kỵ Hải?
Năm đó vương chủ đúng là từng đề cập đến việc này, nhưng tiền đề là đánh tan Chân Vương của Phục Sinh Chi Địa.
Song, Chân Vương hưởng ứng vô cùng ít ỏi! Đã khai chiến với Chân Vương Phục Sinh Chi Địa, còn muốn chinh phạt Cấm Kỵ Hải?
Năm đó, khi còn hai vương, Ngự Hải Sơn được thành lập, ngay cả hai vương cũng vô cùng cảnh giác với Cấm Kỵ Hải, Cấm Kỵ Hải nào có dễ dàng bị chinh phạt như vậy.
Trong biển có bao nhiêu yêu tộc, không ai biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận