Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1822: Chiến Vương Đến (2)

Nói xong, Chiến Vương hình như nghĩ tới cái gì, nhìn Phương Bình một cái, sau đó cười nói: "Nhóc con ngươi có dự định gì? Lại muốn trà trộn vào à? Nhưng ta nhắc nhở ngươi, làm giả thứ này... là sở trường của Trương Đào!
Tinh thần lực của hắn mạnh, Chân Vương bình thường sẽ không phát hiện ra được. Tuy lực lượng tinh thần của ta cũng không yếu, nhưng nếu Mệnh Vương, Càn Vương tìm thấy những đồng xu làm nhái này, nhất định sẽ phát hiện dị thường, Chân Vương bình thường thì không thành vấn đề.
Nếu ngươi không muốn để lộ sơ hở, vậy thì tìm Trương Đào, nếu không lo lắng bị Mệnh Vương phát hiện thì ta có thể giúp ngươi làm giả."
Phương Bình vội vã cười nói: "Ngài làm là được rồi! Tiền bối thực lực mạnh mẽ, Bách Vương Tệ chỉ là vật ngoài thân, những Chân Vương kia để ý làm gì chứ, xác suất bị phát hiện rất nhỏ..."
"Vậy thì được..."
Phương Bình vội vàng nói: "Vậy tiền hỗ trợ thì..."
Chiến Vương thoải mái khoát tay nói: "Có chút xíu mà thu phí gì, ngươi xem ta là ai chứ..."
Hắn còn chưa nói xong đã biến sắc!
Thời khắc này, trước mắt Phương Bình hiện ra hơn mười ngàn viên tinh thạch, cũng đã được khắc sẵn thành hình Bách Vương Tệ.
Sắc mặt Chiến Vương cứng ngắc, ho nhẹ một tiếng nói: "Cái này... Một đồng hai đồng thì được, hơn mười ngàn đồng... Vậy thì... Khặc khặc..."
Lão già cũng câm nín luôn rồi! Ngươi muốn làm gì? Đi cướp vùng cấm sao? Hơn mười ngàn đồng Bách Vương Tệ giả!
Tuy chế tạo cái này không phiền phức lắm, nhưng phải làm từng viên từng viên tinh thạch, tương đối phiền phức. Bách Vương Tệ ở địa quật cũng không phải do một Chân Vương chế tạo, mà là rất nhiều Chân Vương.
Chiến Vương phát hiện mình đánh giá thấp Phương Bình rồi. Thằng nhóc này nghe mình nói không cần tính tiền thì ngay lập tức lấy ra hơn chục ngàn viên tinh thạch!
Phương Bình thấy Chiến Vương muốn từ chối, vội vàng cười nói: "Tiền bối, lần sau ta đến địa quật, Bách Vương Tệ vô cùng có tác dụng, ta sẽ mua Phong Quả cho Tưởng Siêu và Tưởng Hạo, thứ đó mới thực sự là bảo vật! Đắt xắt ra miếng!
Một Phong Quả ở địa quật có giá trị bằng 800 cân tinh hoa sinh mệnh, 8000 Bách Vương Tệ... Thật ra, mười ngàn cũng không phải là quá nhiều. Nếu có thể, ta rất mong tiền bối có thể chế tạo khoảng một trăm ngàn, ta và tiền bối chia đều 50/50, ta sẽ mua cho Tưởng Siêu và Tưởng Hạo bốn, năm Phong Quả luôn!"
Ở địa quật, tỷ lệ trao đổi tinh hoa sinh mệnh và đá năng lượng là 1 so với 10. Nói cách khác, 1 cân tinh hoa sinh mệnh có thể đổi 10 cân đá năng lượng.
800 cân tinh hoa sinh mệnh cũng là sự thực, đó là giá giao dịch của Cơ Dao và Phương Bình, tương đương với 8000 cân đá năng lượng. Nhưng một đồng Bách Vương Tệ tương đương 100 cân, 80 đồng Bách Vương Tệ là đủ rồi. Nhưng Phương Bình bắt nạt Chiến Vương không biết giá hàng ở địa quật, đẩy giá lên.
Thấy Chiến Vương không nói gì, Phương Bình lại cười nói: "Phong Quả có hiệu quả hơn Thiên Kim Liên nhiều... Ý ta là có hiệu quả hơn cả một đóa Thiên Kim Liên! Lúc lực lượng tinh thần của ta đạt mức 4000 hz, ta dùng hai quả, trực tiếp lên hơn 5000 hz!
Nếu chỉ dựa vào chính mình, thì sẽ mất hơn ba năm rưỡi. Tiền bối, ta còn vậy thì Tưởng Siêu sẽ càng phải mất nhiều thời gian hơn... Nếu Tưởng Siêu muốn nhanh chóng tiến bộ, thì không thể thiếu những bảo vật như Phong Quả được..."
Một bên, Tưởng Siêu vội vàng nói: "Lão tổ, ta tin ngài! Chỉ làm một chút việc vặt mà đổi được Phong Quả đó, lão tổ..."
Chiến Vương liếc hắn một cái, thầm mắng trong lòng. Ngu ngốc! Thằng nhóc này chắc chắn sẽ ăn trên đầu ta, Phong Quả cần 8000 tệ á? Cùng lắm là 5000 Bách Vương Tệ! Rõ ràng là đang ăn trên đầu trên cổ ta! Nhưng… cái này cũng chỉ là ăn ngoài luồng, cứ để hắn tham ô đi.
Chiến Vương cảm thấy Phương Bình cũng không thể ăn trên đầu hắn nhiều được, thằng nhóc này có gan lớn vậy sao? Tham tới vậy sao?
Hắn cũng không biết Phương Bình trực tiếp ăn gấp 100 lần, lời gấp trăm lần!
Nghĩ đến bảo vật lực lượng tinh thần rất khó lấy, Chiến Vương vươn tay kéo lấy đống tinh thạch kia, cười nói: "Được, qua vài ngày ta sẽ trả lại cho ngươi, cần một chút thời gian! Ta sẽ làm trước 50 ngàn viên... Thật phiền toái, ta ít nhất phải không nghỉ không ngủ làm liên tục trong nửa tháng mới được. Ta cũng không đòi hỏi gì, cho ta hai quả Phong Quả là được."
Phương Bình vội vàng gật đầu, âm thầm tính toán trong lòng, hai quả Phong Quả chỉ là 160 viên Bách Vương Tệ, thật ra giá cũng không thấp, 16000 cân đá năng lượng lận, đương nhiên đó là giá ở địa quật.
Nhưng cũng khá là quý!
Nhờ Chiến Vương làm chút việc chân tay, cho nhiều như vậy cũng đủ rồi. Còn việc có lấy đủ 50 ngàn viên hay không thì Phương Bình cũng không thèm để ý, mấy ngàn viên cũng đủ dùng rồi.
Hắn đang cân nhắc, nếu mình thật sự quăng 50 ngàn đồng tiền giả này vào địa quật... Các cường giả ở đó có điên lên không nhỉ?
Bách Vương Tệ là thật hay giả, chỉ có Mệnh Vương và mấy Chân Vương biết. Nhưng cường giả địa quật, tính cả cường giả cấp chín, thực tế đều sở hữu rất nhiều Bách Vương Tệ, cường giả không có nhẫn chứa đồ đều sẽ như thế.
Nếu thị trường xuất hiện cực kỳ nhiều Bách Vương Tệ giả, rồi không dùng được... Phương Bình nghĩ bọn họ chắc chắn sẽ tan vỡ. Có lẽ còn dám nổi dậy làm phản Điện Chân Vương luôn!
Tiền để dành cả đời mình đều biến thành giấy vụn, không điên mới là lạ. Thật ra, nếu thị trường đột ngột xuất hiện cực nhiều tiền giả đánh tráo với tiền thật, thì xã hội sẽ đại loạn, người người gặp nguy.
"Sau lần này, e là hệ thống kinh tế ở địa quật sẽ thay đổi, ta cũng xem như là có chút cống hiến cho địa quật, lúc đó mình phải ngụy trang kỹ vào mới được."
Phương Bình tính toán trong lòng, cũng không tiếp tục đề tài này, miễn cho Chiến Vương sẽ hỏi giá hàng ở địa quật.
Chuyện Bách Vương Tệ đã giải quyết xong, Phương Bình cũng không vội, hắn còn không biết lúc nào mới có thể vào được vùng cấm.
Nói xong cái này, Phương Bình hỏi: "Tiền bối, nếu ta muốn tiến vào Ma Đô địa quật sớm hơn thì có khó không?”
"Tiến vào Ma Đô địa quật..." Chiến Vương trầm ngâm, một lát sau mới nói: "Cũng không khó lắm, ta có thể đi ngang qua Ngự Hải Sơn, trực tiếp đưa ngươi đến Ma Đô địa quật. Gần đây Trúc Vương đi rồi, chỉ cần ta không vào ngoại vực, bọn họ cũng sẽ không quan tâm. Nhưng... Ngươi thật sự muốn đi sao?”
Chiến Vương chậm rãi nói: "Rất nguy hiểm! Ngươi vào Ma Đô địa quật, vậy thì nằm ở Ngự Hải sơn biên giới, phải dựa vào chính ngươi đi ngang qua ngoại vực, Ma Đô địa quật có không ít thành trì, bên trong càng có nhiều thành hơn..."
Phương Bình cười nói: "Tiền bối lại quên rồi, ta có thể lẻn vào vùng cấm, nói chi ngoại vực. Dù có bị phát hiện cũng không sao. Ta bây giờ cũng là cấp tám bảy tầng kim thân, dù có phải đối mặt với cường giả bản nguyên, cũng sẽ có năng lực phản kháng. Ta cũng không cần phải đứng yên chịu trận, đánh không lại thì chạy thôi? Nếu tiền bối đồng ý giúp đỡ, gần đây ta có dự định đến Ma Đô địa quật một chuyến..."
"Không vấn đề gì, nếu ngươi muốn đi thì đến thành Trấn Tinh, báo trước cho ta là được."
Chiến Vương trả lời một câu, lại nói: "Với lại, nếu ngươi đi, tốt nhất đừng đi Giới Vực ở Ma Đô địa quật!"
"Hả?" Phương Bình hơi nhíu mày, kinh ngạc nói: "Có lẽ tiền bối cũng biết ta từng đã tiến vào Huyền Đức động thiên, an toàn trở về, tiền bối ở Giới Vực thật ra cũng khá là dễ nói chuyện. Ngay cả công pháp, tiền bối cũng truyền cho ta..."
Chiến Vương nhíu mày nói: "Hoa Quốc có 8 Giới Vực hoàn hảo, ta cũng biết những cái này, ngươi cũng biết. Trong 8 Giới Vực này, ngươi từng đi qua Giới Vực ở Thiên Nam địa quật và Tây Sơn địa quật… Những chỗ đó an toàn hơn những khu vực khác.
Giới Vực ở Ma Đô lại nguy hiểm hơn rất nhiều. Ta chưa đi qua, nhưng năm đó Trấn Thiên Vương từng đi qua một lần, không biết tình huống bên trong thế nào, nhưng cực kỳ bài xích chúng ta và võ giả địa quật. Hoặc có thể không phải là vấn đề bài xích, mà là phong cấm ở đó mạnh hơn rất nhiều!
Ngươi từng nói trong Giới Vực có người, Trương Đào đoán cổ võ giả bên trong đang thức tỉnh, cổ võ giả ở Ma Đô có lẽ đang thức tỉnh đến thời khắc mấu chốt, hoặc khi còn sống thực lực rất mạnh. Nói chung là khá bài xích người ngoài, mạnh mẽ, nguy hiểm... Đây chính là tình huống của Giới Vực Ma Đô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận