Toàn Cầu Cao Võ

Chương 732: Nên làm chính sự

"Cao to như vậy, nó rốt cuộc trữ được bao nhiêu năng lượng? Nếu bùng nổ thực lực, e sợ thực lực của nó cũng cực mạnh!"
Phương Bình phán đoán tính toán một hồi, cấp chín như Ngô Xuyên sẽ là đối thủ của gốc cây thành tinh này sao?
Mỏ năng lượng như thế nào mới có thể nuôi được một con yêu thực to lớn như vậy mà còn có thể cung dưỡng cho nhóm mấy triệu địa quật nhân loại trong toàn thành?
Thành Cự Liễu thật sự rất lớn!
Lớn đến mức Phương Bình căn bản nhìn không thấy điểm cuối, thứ cậu có thể nhìn chính là gốc cây liễu khổng lồ kia.
Sau khi đi vào cổng thành, trước mắt cậu là con đường trải đá tảng rộng rãi, những con đường này đều dùng đá lớn xếp lại với nhau mà thành, không biết tiêu hao bao nhiêu nhân lực, vật lực.
Con đường dẫn đến các phương hướng khác nhau, Phương Bình nhất thời không biết nên đi bên nào.
Ở đây còn cô độc hơn ở dị vực tha hương nữa, ở nước ngoài, dù không biết đường, dù ngôn ngữ không thông, cậu ít nhiều có thể không cần kiêng kị gì hỏi dò, dùng ngôn ngữ cơ thể để biểu đạt.
Nhưng ở đây, cậu không dám hỏi, cũng không thể hỏi!
Phương Bình không mạo muội hành động, hơi hơi nghỉ chân chốc lát, lưu tâm quan sát.
Người bình thường, đa số đi về bên trái.
Võ giả mang theo hàng hóa, con mồi, bình thường đều sẽ đi về bên phải.
Trên tay không hề có thứ gì thì phần lớn đi thẳng.
Phía sau, chính là cổng thành.
Phương Bình không do dự, cất bước đi về bên phải, trong lòng nhủ thầm, bên phải chắc không phải là chợ bán thực phẩm chứ?
Nếu Lão Lý biết mình mang ổng đi vào lò mổ yêu thú... có khi nào giận điên người, khôi phục nguyên dạng rồi đập mình chết tươi không?
...
Dọc theo con đường trải đá, Phương Bình vẫn tiến lên trước.
Ven đường đá có vài nơi là cửa hàng, vài nơi là nhà ở.
Trong cửa hàng cái gì cũng bán, quần áo, binh khí, dược liệu…
Còn có một số cửa tiệm gần như là bán xe ngựa, đó là một loại yêu thú tương tự như ngựa, trên thực tế, theo Phương Bình đây chính là ngựa.
Nhưng khí huyết không mạnh, e là vẫn chưa đến cấp một.
Những yêu thú này thực ra cũng không tính là yêu thú.
Những xe ngựa này cũng chỉ thích hợp đi trong thành, vương thành có cây Liễu Yêu, Liễu Yêu không thả áp chế bên trong thành, nhưng bên ngoài thành thì có.
Cho nên xe ngựa chỉ có thể dùng trong thành, một khi ra ngoài thành, cảm nhận được khí huyết của những con ngựa này, các yêu thú khác sẽ nhanh chóng tập kích.
Phương Bình tiếp tục đi về phía trước, càng đi về trước, càng nhiều người.
Chờ đến khi đi mấy ngàn mét, kiến trúc phía trước đột nhiên không còn, xuất hiện một quảng trường trống trải!
Không có kiến trúc, nhưng người đông vô cùng.
Phương Bình nhìn thấy một số người mang theo hàng hóa đi phía trước mình tìm một nơi đất trống, tiện tay ném hàng hóa lên trên mặt đất, cũng không rêu rao, người mua sẽ nhanh chóng tiến lên kiểm tra.
"Chợ sao?"
Phương Bình đại khái đoán được tác dụng của quảng trường này, không nhịn được vỗ lão Lý sau lưng!
Thật đến chợ bán thực phẩm rồi thầy ơi!
Hơn nữa cũng không phải chợ bán thực phẩm bình thường, nơi này, song phương mua bán hầu như đều là võ giả.
Hàng hóa bán ra đa dạng vô cùng.
Có thi thể yêu thú, có trái tim yêu thú, còn có một số cành cây gì đó, thực tế là cành lá của yêu thực, sóng năng lượng nồng nặc.
Phương Bình còn nhìn thấy một ít dược liệu quen mắt, năng lượng vô cùng nồng đậm.
Nhưng đúng là không thấy đá năng lượng.
Ở địa quật, đá năng lượng là tài nguyên tu luyện chủ yếu của võ giả địa quật, rất ít khi có người bán, cho dù bán cũng là vật đổi vật.
Quặng thô kim loại hiếm ở đây cũng không hiếm.
Phương Bình thậm chí nhận biết được một số loại kim loại là nguyên liệu dùng để chế tạo hợp kim.
Trong đó có một vài loại kim loại thậm chí là nguyên liệu chế tạo hợp kim cấp A.
Trong khi Phương Bình đang nhìn đông nhìn tây, một vị trung niên, có vẻ là người mua đến dò hỏi: "Bán gì đấy?"
Phương Bình thấy hắn nhìn kiện hàng phía sau chằm chằm, cậu giữ yên lặng, không để ý tới hắn.
Bán lão Lý, lão Lý sẽ bị người ta nấu canh chứ?
Thấy Phương Bình không trả lời, đối phương khẽ cau mày, cũng không dây dưa, nơi này là địa điểm giao dịch của các võ giả ở thôn trấn xung quanh, không thiếu người như Phương Bình, chỉ là thấy cậu đeo huy hiệu cấp ba, cảm thấy có lẽ có đồ tốt mới hỏi một câu mà thôi.
Phương Bình cũng không đứng đó hoài, cậu đi dọc ven đường kiểm tra một ít hàng hóa, có vài thứ cậu thật rất muốn cướp.
Võ giả ở đây có thực lực không mạnh lắm, cấp ba là đã không tệ rồi, trung cấp cực ít.
Nhưng thứ tốt vẫn có, kim loại hiếm, các loại thuốc và dược liệu có thể tùy ý thấy được.
Về phương thức giao dịch… Phương Bình nhìn thấy có người dùng tinh thạch để giao dịch.
Tinh thạch có thể là rác rưởi, nhưng có thể trở thành đồng tiền lưu thông, đương nhiên sẽ có giá trị tương ứng, chỉ cần được vương thành công nhận, vật này sẽ đáng giá.
Nhưng cũng không phải đều như vậy, cũng có người dùng đá năng lượng phổ thông để giao dịch, nhưng bình thường chỉ nhằm vào những vật phẩm khá quý trọng mà thôi.
Đá năng lượng, cũng chính là đá sinh mệnh trong miệng người địa quật, vừa là tài nguyên tu luyện chủ yếu của bọn họ, vừa là đồng tiền giao dịch chủ yếu hằng ngày.
Phương Bình đi tới, lỗ tai cậu cũng không ngừng rung động, chú ý lắng nghe võ giả xung quanh trò chuyện.
Thời gian cậu giao thiệp với võ giả địa quật lâu dài, thường xuyên nghe bọn họ trong chuyện, sau một quãng thời gian, có một số câu cậu có thể phán đoán được gần 90%. Không như những địa quật khác, võ giả gặp nhau chỉ tranh sinh tử, võ giả địa quật gặp nhân loại, cơ hội trò chuyện rất nhỏ.
Ở địa quật mới, hơn nữa còn ở trong vương thành, những võ giả này hầu như không để ý đến chuyện võ giả nhân loại.
"Nghe nói vương thành sắp chiêu binh rồi!"
"Chiêu binh? Muốn khai chiến với thành Bạch Ác sao?"
"Không phải, là cường giả dị vực! Sáng sớm, hai vị đại nhân bên trong nội thành trò chuyện, ta trùng hợp nghe được, nghe nói dị vực còn sẽ phái cường giả tới nữa, chẳng mấy chốc sẽ khai chiến rồi."
"Vương thành có đại quân mấy trăm ngàn người, còn có Cự Liễu Thần Vệ, cần phải sợ người của dị vực sao?"
"Ngươi không biết rồi, đừng nói cho người khác biết, nghe nói hôm qua Cự Liễu Thần Vệ tổn thất nặng nề. Cự Liễu Thần Vệ có 3000 người, hôm qua chết hơn 1000 người rồi!"
"Nhiều như vậy á? Làm sao có thể! Thần Vệ thấp nhất cũng là cấp bốn phải không? Chiến Tướng cũng đâu ít…"
"Thật mà, hôm qua đi vây đánh cường giả dị vực, nghe nói người dị vực đến đều là cường giả cấp Chiến Tướng trở lên, Thần Vệ xông lên đầu tiên, Chiến Tướng tham gia, ngoại trừ vài vị đứng xa, còn lại toàn bộ hy sinh rồi!"
"Người của dị vực lợi hại vậy sao?
"Nghe nói rất lợi hại, hơn nữa còn là loại không cần mạng. Mười mấy vị Chiến Tướng giết sạch hơn 10 vị Chiến Tướng của Thần Vệ, ngay cả Chiến Tướng của các gia tộc, tông môn cũng đều bỏ mạng gần hết…"
"Vậy chúng ta có thể đánh thắng được bọn họ sao?"
"..."
Không chỉ có nơi đây mới có người đang nghị luận, chuyện vương thành chiêu bình lúc này rất nhiều người biết.
Hôm qua tổn thất lớn như vậy, thành trấn xung quanh không hẳn biết chuyện, nhưng trong vương thành có ai không biết.
Chiến Tướng tử thương vô số, Thống Lĩnh bị diệt 4 người, ngay cả Tôn Giả cũng không sống được.
Chuyện lớn như vậy, dù là Liễu Vương cũng không có cách che giấu.
Những cường giả này cũng có người thân, cũng có gia tộc.
3000 Cự Liễu Thần Vệ cũng chính là sức mạnh nòng cốt uy chấn tứ phương của thành Cự Liễu, cũng chính là 3000 cường giả trung cấp.
Khác với thành Thiên Môn, thành Thiên Môn đã giao chiến với nhân loại nhiều năm, quân đội đã mở rộng đến mấy trăm ngàn người.
Thành Cự Liễu trước giờ chưa từng trải qua thời chiến, ngoại trừ quân đoàn hạt nhân như Cự Liễu Thần Vệ, quân đội phổ thông không tới 50 ngàn người.
Ngày qua nhóm lão Lý tuy ít người nhưng cũng tiêu diệt không ít cường giả.
Cuối cùng, khi lão Lý trảm cấp 8, ánh kiếm bắn ra bốn phía, võ giả trung cấp ở bên ngoài hầu như bị chém toàn bộ, ngay cả mấy vị Thống Lĩnh kia cũng không thể phản ứng kịp.
Phương Bình nghe một hồi, trong lòng dần có phán đoán.
"3000 võ giả trung cấp, 50.000 quân võ giả sơ cấp, không đúng, hiện tại có lẽ chỉ có 2000 trung cấp rồi.
Dù trong số 50.000 sơ cấp kia, 100 người xuất hiện được một vị tướng lĩnh trung cấp, cường giả trong thành Cự Liễu đại khái cũng không tới 3000 người.
Mấy ngày qua, cấp 6 hy sinh không ít người, trong quân đội hiện tại cùng lắm còn khoảng 50 người.
Thống Lĩnh là cấp 7, hôm qua lại chết thêm 4 người, nhóm Tổng đốc Trương cũng thật hung tàn."
Nghe được cường giả Thống Lĩnh hôm qua bị tiêu diệt 4 người, Phương Bình hơi bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận