Toàn Cầu Cao Võ

Chương 920: Có Thêm Một Tông Sư (3)

Lão Lý hỏi: "Ngươi đã gặp hiệu trưởng Nam Võ chưa?"
Phương Bình gật đầu. Lão Lý nhẹ giọng nói: "Vật hóa hình của hắn là huy hiệu trường Nam Võ, sau đó hắn dần bổ sung từng chút một, muốn tạo ra một trường học Nam Võ hoàn chỉnh, nhưng không thành công, tương đối phức tạp, vì vậy thực lực của hắn không yếu, nhưng đáng tiếc."
Tiếc rằng vẫn chưa hoàn thành, hắn đã chết ở địa quật.
"Vậy hiệu trưởng của chúng ta thì sao?"
"Một con rắn."
"Hả?"
"Xà vương hóa ra con rắn là chuyện bình thường."
Phương Bình ngơ ra, tiếp tục hỏi: "Hiệu trưởng Hoàng thì sao?"
"Của hắn là một thứ bỏ đi, quá đơn giản, một cây đao."
"Ngài đừng nói thế, ngài cũng sẽ hóa ra thanh Trường Sinh Kiếm đấy thôi?"
Lão Lý khinh thường nói: "Ngươi thì biết cái gì, Trường Sinh Kiếm của ta có uy lực mạnh, cao cấp, vô cùng phức tạp, đao của hắn giống như dao gọt trái cây, có thể so với ta sao?"
Phương Bình không đả kích hắn, hắn cảm thấy Trường Sinh Kiếm không đẹp bao nhiêu.
"Lưu lão thì sao?"
"Một thanh kiếm, cũng là kiếm cùi... Khụ khụ, Lưu lão tuổi đã lớn không nói cái này."
Phương Bình gật đầu, La Nhất Xuyên bên cạnh đen mặt, hai người các người có thể câm miệng lại không?
Phương Bình lại nói: "Vậy em hiện hóa hình gì mới tốt?"
"Ngươi? Có lẽ ngươi sẽ hóa ra một lá gan chó, to gan lớn mật, coi trời bằng vung, cho ngươi thêm một lá gan, thế nào?"
Phương Bình đen mặt, hắn không nghĩ tới bản thân mà ngược lại, nghĩ đến Phương Viên.
Nếu như Viên Tròn Tròn nhà hắn vào cấp bảy, sẽ hóa ra... Một thỏi vàng thật lớn phải không?
Sau đó lấy thỏi vàng đập người?
Hình ảnh quá đẹp, Phương Bình không dám tưởng tượng nữa.
Lúc này, quá trình đột phá của Lữ Phượng Nhu cũng đến lúc kết thúc rồi.
Mà trên bầu trời Ma Võ, có vài khí tức cường giả truyền tới.
Lão Lý không thèm để ý đến Phương Bình nữa, hắn ngự không bay lên chạm mặt với bọn họ. Những người này đều là cường giả Tông sư của Ma Đô.
Lữ Phượng Nhu đột phá, động tĩnh không nhỏ, những người này phát giác được, cũng đến xem tình hình.
Phương Bình không tham gia vào, là chuyện của cao cấp, hắn cũng không cần góp vui.
Tiếp tục đợi một lát nữa, cửa phòng năng lượng, Lữ Phượng Nhu vẻ mặt lạnh nhạt đi ra. Bà ngẩng đầu nhìn thoáng qua, rất nhanh, mấy bóng hình hạ xuống, đều cười nói: "Chúc mừng viện trưởng Lữ."
Lữ Phượng Nhu khẽ gật đầu, ngược lại, sắc mặt cũng không vui vẻ mấy, mở miệng nói: "Kéo dài nhiều năm như vậy cuối cùng cũng đột phá rồi, hôm nay vừa đột phá, không giữ các vị, trở về rồi tính."
Mấy vị Tông sư đến cũng không phải xa lạ, đều cười, sau đó mau chóng ngự không rời đi.
Bọn họ vừa đi, Lữ Phượng Nhu nhìn thấy không ít người vây quanh bên ngoài, mở miệng nói: "Đều giải tán hết đi!"
Các sinh viên vẫn chưa rời đi, Phương Bình cười ha ha chạy bước nhỏ tới, lớn tiếng nói: "Chúc mừng lão sư bước vào cảnh giới Tông sư, Ma Võ có thêm một vị Tông sư, thật đáng mừng!
Hôm nay khắp nơi ăn mừng, toàn bộ sinh viên trong trường, được nhận miễn phí 1 gam đá năng lượng tu luyện! Chi phí ta trả!"
Lời vừa nói ra, Lữ Phượng Nhu cũng ngẩn người một chút.
Học trò của mình không điên chứ? Gần 7000 sinh viên, 1 gam 30 điểm thưởng, 210.000 điểm thưởng a!
Thằng nhóc này không nói đùa chứ?
Không chỉ Lữ Phượng Nhu ngây ra mà các sinh viên cũng ngẩn người.
Miễn phí 1 gam đá năng lượng cao cấp sao?
Mặc dù đối với võ giả cấp ba cấp bốn mà nói, 1 gam không nhiều, nhưng đối với võ giả cấp một cấp hai mà nói, 30 điểm thưởng cũng không phải là con số nhỏ. Lại còn thưởng cho toàn trường!
Ôi... Thật là quá giàu có!
Ngay sau đó, toàn bộ khu Nam vang lên tiếng hoan hô, mọi người đều hét to: "Chúc mừng viện trưởng Lữ bước trở thành Tông sư!"
"Cảm ơn hội trưởng!"
"..."
Mọi người reo hò, một vài đạo sư trơ mắt nhìn Phương Bình, cho thêm nữa đi!
Sinh viên có, còn bọn ta thì sao?
Phương Bình coi như không nhìn thấy bọn họ, thực lực các đạo sư không yếu, tặng ít thì không được, tặng nhiều thì… Thật sự cho rằng hắn không cần tiền à.
Mặc dù hắn có 2 triệu điểm thưởng, nhưng cũng phải tiêu xài tiết kiệm, tài nguyên không thể lãng phí.
Lữ Phương Nhu vẫn chưa hoàn hồn, thì đột nhiên một cái đầu trọc to xông tới, vẻ mặt niềm nở nói: "Viện trưởng Lữ, ngài lợi hại quá, chúc ngài hôm nay cấp bảy, ngày mai cấp tám, ngày kia cấp chín, ngày ngày đột phá."
Giọng điệu của Tần Phượng Thanh nhiệt tình không dứt, nịnh bợ một hồi lại tiếp tục nịnh bợ thêm hồi nữa.
Lữ Phượng Nhu cau mày nhìn hắn, Tần Phượng Thanh cười khan một tiếng, nghiêng đầu nhìn Phương Bình một cái, ta nịnh bợ nhiều như thế, ngươi cũng nên chia cho chút gì đó đi chứ.
Phương Bình mặc kệ hắn, Lữ Phượng Nhu cũng lười quan tâm, bà nhìn Phương Bình nói: "Từ lúc nào ngươi lại có nhiều điểm thưởng như vậy?"
Nói xong, không đợi Phương Bình trả lời, lại nói: "Những người khác đâu?"
Bà đột phá, Ngô Khuê Sơn và Hoàng Cảnh mấy người đều không tới, điều này không bình thường.
Lữ Phượng Nhu hỏi: "Những người khác đâu?"
"Hiệu trưởng bọn họ đều xuống địa quật rồi."
"Đều đi?"
"Vâng."
Lữ Phượng Nhu lại cau mày, đi được vài bước, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm vào Phương Bình nói: "Ngươi cấp mấy rồi?"
"Đỉnh cấp năm."
Mặt Lữ Phượng Nhu biến đổi một hồi, lúc bà bế quan, Phương Bình mới cấp năm sơ kỳ đúng không?
Mới mấy ngày mà!
"Hôm nay ngày mấy?"
Lữ Phượng Nhu đột nhiên hỏi một câu, bà nghi ngờ mình nhớ sai.
"Ngày 8 tháng 3."
"Ngày 8 tháng 3?"
Lữ Phượng Nhu khẽ nhíu mày nói: "Ngày 8 tháng 3 năm 2010?"
Lần này đến Phương Bình đơ ra, cẩn thận nhìn bà một cái, Lữ Phượng Nhu bế quan bế đến ngốc rồi sao?
Đương nhiên là năm 2010 rồi, lẽ nào là năm 2011?
"Đúng."
"Đầu tháng 1 ta mới bế quan, cũng mới hai tháng..."
Hai tháng, bà xuất quan, Phương Bình từ cấp năm sơ kỳ đến đỉnh cấp!
Phương Bình cười ha ha nói: "Lão sư à, không chỉ vậy, thực ra ta còn ngưng tụ kim cốt, rèn luyện nửa kim thân, lực lượng tinh thần đạt đến 900 hz..."
Sắc mặt Lữ Phượng Nhu u ám, nhẹ nhàng vỗ vai Phương Bình, gật đầu nói: "Không tệ!"
Miệng thì nói không tệ, nhưng xuống tay không nhẹ. Bà vô cùng nghi ngờ, nếu bà lại bế quan thêm mấy ngày, thằng nhóc này có phải sẽ đạt đến cấp sáu luôn rồi không, thậm chí là cấp bảy?
Hai tháng mà thôi, cảm giác cảnh còn người đã mất quá rõ ràng!
Hơn nữa thằng nhóc Phương Bình này nói rõ như vậy làm gì, sợ bà không biết thực lực của hắn sao?
Bà lại nhìn mấy sinh viên khác của mình bên cạnh, Lữ Phượng Nhu đột nhiên có chút bi thương.
May là bà đột phá rồi!
Ngoại trừ Triệu Tuyết Mai yếu nhất, những người khác đều đã cấp bốn rồi.
Cho dù Triệu Tuyết Mai... Cũng đạt đến cấp ba cao kỳ rồi.
Bây giờ tu luyện dễ dàng như vậy sao?
Bên này bà còn chưa cảm khái xong, lão Lý cũng đi tới rồi, cười nói: "Phượng Nhu chúc mừng!"
"Ừm."
Lữ Phượng Nhu liếc lão Lý một cái, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên nói: "Lực lượng tinh thần vẫn chưa hóa hình sao?"
Cuối cùng cũng tìm được một người tiến bộ bình thường rồi, cho dù lực lượng tinh thần của hắn cũng đã 700 - 800 hz rồi.
Lão Lý hơi khựng lại, ta không trêu chọc bà, bà chạm vào nỗi đau của ta làm gì?
Nếu Lữ Phượng Nhu đã chủ động xát muối vào tim hắn, hắn cũng không cần khách khí, cười tít mắt nói: "Không vội không vội, đúng rồi, Phương Bình mới làm cho lão Hoàng một thanh thần binh, hiện tại lão Hoàng đang rất vui vẻ kìa.
Còn nữa, Phương Bình nói lần sau làm cho ta thanh thần binh cấp tám, Phượng Nhu, ngươi có cần không?"
Sắc mặt Lữ Phương Nhu âm u bất ổn, Phương Bình đứng bên cạnh sắp trừng chết lão Lý, lão già quá biết hại người mà!
Hơn nữa, ta lúc nào nói làm cho ngài thanh thần binh cấp tám chứ?
Thấy Lữ Phượng Nhu có dấu hiệu bùng nổ, Phương Bình lập tức nói: "Lão sư, lần này ta xuống địa quật, giúp ngài phá thành Thiên Môn, tiêu diệt hai tên thống lĩnh cấp bảy, còn xử lý mấy chục ngàn võ giả thành Thiên Môn, thành chủ thành Thiên Môn cũng bị ta dụ hai con thú vương lớn vây giết một lần, mặc dù chưa lấy được mạng hắn, nhưng cũng coi như giáo huấn hắn một trận rồi!"
Lữ Phương Nhu khuôn mặt khẽ biết, có chút không dám tin: "Thật sao?"
"Đương nhiên, tuyệt đối không nói dối!"
Phương Bình nói chắc như đinh đóng cột, Lữ Phượng Nhu nhìn lão Lý, lão Lý bĩu môi nói: "Hắn vừa nói là sự thật, nhưng chuyện này không liên quan nhiều tới hắn…"
"Ngài nói gì vậy, là ta làm đấy, nếu không phải ta thì làm gì được kết quả như vậy!" Phương Bình lập tức kể công, chuyện này lúc đó trăm phần trăm là ta làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận