Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2132: Đế Phần (2)

Nghe Vương Nhược Băng nói vậy, Vương Hàm Nguyệt suy nghĩ một chút, truyền âm: "Trước khi đi, sư tôn từng dặn, Đế Phần mở ra, Ma Đế có lẽ sẽ giúp núi Tử Cái tìm truyền nhân, thậm chí là tìm truyền nhân cho bản thân hắn.
Tuy Ma Đế còn trẻ, từng đi đến Thiên Giới, thân thiết với Thương Đế nên có rất nhiều bảo vật.
Sư tôn năm xưa từng đến Thiên Giới cầu bảo vật chữa thương cho sư muội, nhưng năm đó các Hoàng vẫn còn, vật mà sư tôn muốn cầu quá quý trọng, Hoàng Giả cũng không muốn biếu tặng vô duyên vô cớ.
Về sau, Thiên Giới hủy diệt, bảo vật có lẽ còn tồn tại, Ma Đế đã đi Thiên Giới, có lẽ đã mang được bảo vật này về.
Nhưng sư tôn lại để sư muội đích thân đến đây…"
Vương Hàm Nguyệt có phần không rõ, lẽ nào hy vọng Ma Đế nhận sư muội làm truyền nhân để biếu tặng bảo vật này sao?
Sư tôn rất quan tâm Vương Nhược Băng, nhưng lần này lại để sư muội đến đây một mình, chẳng lẽ không sợ sư muội gặp chuyện trong Đế Phần sao? Hay là sư tôn có tính toán khác?
Trong đầu thầm nghĩ những chuyện này và sự kiên trì muốn vào của Vương Nhược Băng, Vương Hàm Nguyệt nhanh chóng nói: "Được, nhưng sư muội phải theo sát ta, đừng tùy tiện hành động! Sau khi tiến vào Đế Phần, các phe sẽ lộ bộ mặt thật, đại chiến chẳng mấy chốc sẽ nổ ra! Đến lúc đó, chúng ta cũng sẽ gặp nguy hiểm!"
"Sư tỷ an tâm, Nhược Băng sẽ không mang lại phiền phức cho sư tỷ."
Vương Nhược Băng đáp lời, đúng lúc này, các vết nứt màu đen xung quanh Đế Phần mất đi, hư không nổ tung.
"Sắp mở rồi!"
Có người khẽ quát một tiếng, không ít người rục rà rục rịch, Đế Phần sắp mở ra rồi!
...
“Lát nữa các ngươi nhớ theo sát ta!” Vương Kim Dương khí huyết sôi trào, truyền âm nói: "Đừng đi lung tung, nhất là Tưởng Hạo, Tưởng Siêu, các ngươi mới cấp bảy…"
Còn chưa nói hết, Tưởng Hạo và Tưởng Siêu đã phiền muộn. Nói cứ như ngươi không phải là cấp bảy ấy!
Vương Kim Dương không quản bọn họ, tiếp tục nói: “Sau khi đi vào, cố gắng đừng tách nhau ra, hiện tại mọi người đang nhìn chằm chằm chúng ta...”
Nghe hắn nói đến đây, Phương Bình nói: "Có thể tách ra, không sao hết! Mọi người đều đặt sự chú ý lên người ta, ta sẽ đi hấp dẫn sự chú ý của bọn họ. Lão Vương, các ngươi tìm cơ duyên của các ngươi, không mấy ai để ý các ngươi đâu!
Bí mật ra tay cũng tốt! Có lẽ bọn họ cũng không ngờ ngươi mới là người bị Đế Phần hấp dẫn!"
Đế Phần mở ra, người bị nó hấp dẫn không phải là Phương Bình, mà là Vương Kim Dương.
Hiển nhiên, trong Đế Phần có thứ gì đó rất quan trọng với Vương Kim Dương!
Nói xong, Phương Bình lại nói: "Phía Bắc Hồ cũng có thể có người tiến vào, Đế Phần này giống như có thể trực tiếp nối liền hai mặt Giới Vực, đối phương có lẽ còn đang chờ ở phía đối diện, chờ thời điểm đi vào, mà bên kia có không ít cường giả.
Nếu Triệu Hưng Võ đến, mọi người cố gắng đừng phát sinh xung đột, đến thời điểm mấu chốt… ý ta là nói trong lúc nguy cấp, có thể thử tìm hắn xin hỗ trợ, còn việc hắn có giúp chúng ta một tay hay không thì hiện tại ta cũng không dám khẳng định."
Phương Bình hiện không biết Triệu Hưng Võ có phải là người do lão Trương sắp xếp hay không.
Lão Trương đã từng nói, con đường của mỗi người khác nhau, nhưng phương hướng thì nhất trí. Hiển nhiên, Triệu Hưng Võ rất có thể tự ý đầu quân địa quật, hắn có suy nghĩ của hắn. Phương hướng chung có lẽ là không phản bội nhân loại, nhưng chưa chắc sẽ ra tay vào lúc này để giúp đỡ nhân loại.
"Đã hiểu!" Mọi người dồn dập đáp lời.
Đúng lúc này, Vương Kim Dương khẽ quát: "Đi!"
Dứt lời, Vương Kim Dương nhanh chóng bay thẳng lên trời, bay đến một vết nứt màu đen.
Bên ngoài, dường như Vương Nhược Băng nhẹ giọng kinh ngạc thốt lên.
Những người này trực tiếp bay thẳng vào vết nứt không gian!
Nếu kim thân mạnh mẽ thì không sao, nếu không, dù có là cấp tám thì cũng dễ dàng bị mất mạng.
Các thế lực bên ngoài lúc này đều án binh bất động, chuẩn bị chờ xem kết quả.
Ngay khi bọn họ đang chờ đợi, nhóm người Phương Bình dồn dập tiến vào vết nứt màu đen, nhưng không ai bị vết nứt tổn thương.
“Đó là lối vào!” Có người kinh ngạc thốt lên!
Chính lúc này, Phương Bình và Ngô Xuyên là hai người cuối cùng tiến vào, hai người hướng ra bên ngoài cười nhạt, sau đó bạo phát khí huyết cùng một lúc, đánh vào vết nứt!
“Đáng chết!” Thường Sơn Khải tức giận mắng một tiếng!
Hai vị cường giả cùng nhau công kích, vết nứt đột nhiên rung lên, ngay sau đó, vết nứt như sóng nước, hòa cùng những vết nứt xung quanh thành một thể.
Bóng người của Phương Bình và Ngô Xuyên cũng nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Nhóm người Thường Sơn Khải lập tức đuổi đến, nhìn thấy lối vào vết nứt đã biến mất, không ít người xanh mặt.
"Bọn họ tìm được lối vào!"
"Quả nhiên, bọn họ có quan hệ với Đế Phần!"
“Phương Bình rất có thể chính là Ma Đế chuyển thế!”
"Các vị, ai có cách tìm được lối vào thì hãy nhanh chóng tiến vào, nếu không, một khi bọn họ tiến vào, lấy đi bảo vật trong Đế Phần thì xem như chuyến đi lần này của chúng ta thành công cốc. Nếu họ ẩn nấp không xuất hiện thì còn phiền hơn!"
“...”
Nhóm người này nghị luận sôi nổi.
Ngay lúc này, một thanh trường kiếm lăng không bay đến, nhưng cũng không phải là trường kiếm. Khi nhìn gần, một số người mới phát hiện đây là một gốc cây yêu thực.
Yêu Kiếm Khách!
Lãnh tụ yêu tộc Ngự Hải Sơn, đã từng giao thủ với Lực Vô Kỳ, thậm chí có năng lực áp chế Lực Vô Kỳ.
“Lối vào... Thử!”
Vừa xuất hiện, Yêu Kiếm Khách cũng không dài dòng, nó ra lệnh, phía sau mấy chục yêu tộc dồn dập bay vào vết nứt. Đa phần đều là yêu tộc trung cấp!
Một con yêu thú vừa mới bước vào vết nứt thì có tiếng da thịt bị cắt vang lên, yêu thú bị cắt thành nhiều mảnh, huyết nhục từ trong vết nứt trào ra ngoài, tanh tưởi vô cùng.
Các yêu tộc khác như không nhìn thấy, tiếp tục xung kích.
Từng vết nứt rung chuyển, từng con yêu thú bị vết nứt cắt làm đôi làm ba. Mấy chục con yêu tộc lập tức tử thương không còn.
Mọi người lạnh lùng, chỉ là một nhóm yêu tộc trung cấp, chết rồi thì thôi, miễn là có thể tra xét được lối vào. Nhưng nơi này có rất nhiều lối vào, mấy chục con yêu tộc cũng chỉ thăm dò được mấy chục vết nứt.
Yêu Kiếm Khách dùng sóng tinh thần giao lưu: "Mỗi phe một trăm khe nứt, nếu không… dù phát hiện lối vào, ta cũng sẽ đánh tan lối vào giống Phương Bình!"
Yêu Kiếm Khách cũng không phải loài đại công vô tư, nó đứng ra thử đầu tiên, đây là thành ý của nó, nhưng nhiều vết nứt như vậy, ai biết cái nào mới là thật.
Số lượng yêu tộc mà nó mang đến cũng không nhiều, một khi chậm chạp không tìm được lối vào, yêu tộc của nó sẽ tử vong hết, nó không chịu được tổn thất như vậy.
“Được!” Có người đáp lại.
Có cường giả điều khiển mấy trăm thanh phi kiếm bay thẳng vào vết nứt. Vừa chạm vào vết nứt, phi kiếm bị xoắn nát thành nhiều mảnh.
Đến lúc này, ai nấy triển lộ thần thông của mình, có người dùng phân hóa lực lượng tinh thần, thăm dò từng cái vết nứt không gian, gây nên làn sóng chấn động lớn.
Ánh mắt mọi người vàng rực, giống như mở thiên nhãn, tra xét vết nứt.
...
Ngoài Đế Phần, tất cả mọi người đang tìm con đường chính xác.
Bên trong vết nứt màu đen, trước mắt nhóm người Phương Bình là một màu đen, ngay sau đó, trong chớp mắt, trước mặt bọn họ lại là một rừng vết nứt không gian.
Vương Kim Dương đi trước dẫn đường trầm giọng nói: "Không chỉ có một cánh cửa! Đế Phần có nhiều đường hầm không gian xếp chồng lên nhau, hơi bất cẩn một chút sẽ đi nhầm ngay!"
Còn hậu quả của chuyện đi nhầm là gì thì không cần hắn nói, mọi người đều biết.
Phương Bình nhìn quanh một lượt, bọn họ hiện tại giống như đang ở trên một cái hành lang, phía sau hành lang là một đường hầm không gian, phía trước thì là một đường nối mới.
"Nếu nói những thứ này được hình thành từ tự nhiên, ai mà tin được! Bên trong... Có ai không?”
Phương Bình nói hỏi câu, Ngô Xuyên trầm giọng nói: "Mặc kệ có người hay không, nếu đã đến thì chỉ có thể quyết chí tiến lên! Hiện tại chúng ta có muốn lùi về sau thì đám người ở phía sau cũng sẽ không đồng ý!
Nhưng như vậy cũng tốt, bọn họ không biết con đường chính xác, ít nhiều sẽ tổn thất bớt một nhóm người!"
Mọi người gật đầu, lần này có quá nhiều người đến. Có tận mấy chục cấp chín. Chết bớt một nhóm, bọn họ cũng giảm bớt được áp lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận