Toàn Cầu Cao Võ

Chương 301: Kết thúc thi đấu giao lưu (2)

Vừa nãy Trần Vân Hi đánh với Trương Chấn Quang bị tàn phế một nửa cũng có chút khó khăn, cuối cùng bị Trương Chấn Quang đánh trúng một quyền, bị thương không nhẹ.
Vì sao đến cậu, cô gái này lại hoàn toàn thay đổi?
Hàn Húc không hiểu, cũng có hơi tức giận!
Vì sao lại đều như vậy!
Ai đấu với cậu, cũng liều mạng đánh!
Lần này, biểu hiện của cậu đã vô cùng kém rồi, đang nghĩ trận chiến cuối cùng, xem xem có thể chết đi sống lại hay không, nhưng vừa mới lên võ đài đã gặp phải người con gái điên này!
Hàn Húc vô cùng tức giận, tiếp mấy đòn liên hoàn cước của đối phương, cước bộ chợt chuyển động, liền muốn kéo khoảng cách, đợi chút nữa dùng tốc độ mài chết cô gái này.
Nhưng ai mà biết, Hàn Húc vừa động, thì giây tiếp theo một đôi chân dài xuất hiện trên đầu cậu ta!
“Đã luyện thành bộ pháp!”
Lưu Hoa Vinh cũng trơ mắt nhìn đến ngây ngốc, vội vàng nói: “Trần Vân Hi đội dự bị của Ma Võ, Thung Công cảnh giới Lăng không, luyện thành bộ pháp, tốc độ không chậm hơn so với Hàn Húc… Hàn Húc gặp đối thủ rồi!”
“A!”
Hàn Húc tức giận rồi, vì sao, vì sao lại như vậy!
Một thành viên đội dự bị, Ma Võ, mẹ nó, định lừa ai đây!
Cậu đều từng đã giao thủ với Phó Xương Đỉnh, Dương Tiểu Mạn của Ma Võ, Thung Công của bọn họ còn chưa đạt đến cảnh giới Lăng Không, lừa quỷ à!
Ngoài ra còn có Đường Tùng Đình, Triệu Tuyết Mai, thực lực bọn họ cũng bình thường, mà đều là thành viên chính thức.
Trần Vân Hi là một thành viên đội dự bị, sao có thể mạnh như vậy!
Hàn Húc phẫn nộ, Trần Vân Hi cũng phẫn nộ!
Bạn bè bị thương, đạo sư xem thường cô, cô thấy tội nghiệp Trương Chấn Quang nhưng đối phương lại ám hại cô.
Những người khác đều được vào đội chính thức, còn cô bị xếp vào đội dự bị.
Đường Phong còn bảo cô chuyển sang học viên văn khoa, làm hậu cần!
Cô có chỗ nào không giỏi!
Càng nghĩ càng tủi thân, càng tủi thân càng phẫn nộ!
Vốn dĩ không thấy bóng dáng của chân dài, giây tiếp theo khí huyết càng bộc phát kích liệt, chiêu nào chiêu nấy không rời khỏi hạ âm của Hàn Húc!
Đá chết tên khốn này!
Đàn ông quả nhiên không phải thứ đồ gì tốt!
Trương Chấn Quang lần sau đừng để tôi gặp được cậu, bằng không tuyệt đối sẽ đá chết cậu!
“Tiểu Mạn nói đúng, đàn ông là thứ không tốt lành gì hết!”
Trần Vân Hi không kìm lòng được bất giác nói ra câu đó, ánh mắt của Hàn Húc lúc này thì không khác gì là đang nhìn kẻ thù truyền kiếp, người đàn ông này cũng muốn đánh cô!
Từ lúc cậu lên võ đài, tên khốn này đã muốn đánh cô, đơn giản là tức quá rồi!
...
“Chiến pháp trung cấp - liên hoàn thập bát cước, vận khí của Hàn Húc quả thật...”
Lưu Hoa Vinh mặc niệm cho Hàn Húc ba giây.
Trần Tuyết Diễm cũng mặc niệm mấy giây, nhẹ giọng giải thích nói: “Liên hoàn thập bát cước là chiến pháp trung cấp, trong đó yêu cầu cước pháp thuần thục vô cùng cao, Thung Công cần đạt tới cảnh giới Lăng Không mới có thể tu luyện.
Mặt khác, liên hoàn thập bát cước, một cước sau hơn cước trước.
Trần Vân Hi đá cú đầu tiên bộc phát khí huyết chỉ ở khoảng 10 cal, nhưng hiện tại em ấy đã đá đến cước thứ bảy, khí huyết bộc phát đã sắp đạt đến khoảng 70 cal!”
Nói xong, trần Tuyết Diễm kinh ngạc nói: “Khí Huyết của em ấy không đúng!”
Liên hoàn thất cước, nếu cứ như vậy, khí huyết tiêu hao phải cao đến 280 cal, sẽ chết người đó!
Nhưng Trần Vân Hi không có dấu hiệu nào cả, Lưu Hoa Vinh nhìn một hồi mới nói: “Không phải khí huyết của em ấy vượt qua 350 cal, em ấy… hình như dùng thuốc rồi...”
Cậu ta vừa muốn nói gì, liền nhìn thấy Hàn Húc trên võ đài ầm một tiếng bị đá ngã xuống đất, toàn thân đều là máu tươi!
Liên hoàn bảy cú đá, Trần Vân Hi chồng chất đá ra khí huyết khoảng 280 cal.
Dưới sự bộc phát khí huyết, Hàn Húc suýt nữa bị đá chết tươi!
“Đây...”
Đám người đứng xem đều chết lặng.
Ai cũng không ngờ được, kết quả sẽ như vậy!
Hàn Húc là người mạnh nhất của Kinh Võ lại bị một thành viên của đội dự bị Ma Võ đánh bại, đối phương lại là người đánh hai vòng!
...
Hàn Húc nằm trên đất, lúc này kích động chỉ muốn chết, nhưng cái khác cũng không muốn nghĩ nữa.
Cậu không muốn nghĩ tiếp, bản thân vì sao lại đen đủi như vậy!
Cũng không muốn nghĩ tiếp, đám con gái này vì sao cứ tới phiên cậu mới bộc phát chứ!
Trương Chấn Quang bị phế một nửa cũng có thể đánh cô ta thổ huyết, vì sao vì sao đến mình lại biến thành như vậy!
Cô gái này một khi bộc phát thì không yếu hơn mình.
Bản thân cậu mấy ngày trước bị thương cũng chưa khỏi hẳn, sau khi bị Trần Vân Hi dây dưa, thoát thân không được, lại còn bị đá liên tiếp bảy cái, mạng nhỏ này xém chút nữa đã không còn!
“Vì sao!”
Trong đầu Hàn Húc chỉ có một suy nghĩ, rốt cuộc là vì sao?
...
Hậu đài võ đài.
Phương Bình nuốt nước bọt, nhỏ tiếng nói: “Có giống như chim nhỏ nép vào người không?”
Phó Xương Đỉnh vẻ mặt ngại ngùng, nhạt nhẽo nói: “Có thể cô ấy… cô ấy hơi nóng tính chút...”
“Tới tháng sao?”
“Có thể thời mãn kinh đến sớm rồi...”
Hai người nói tào lao, Bạch Nhược Khê bên cạnh trợn mặt nhìn hai người, sau đó cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cô nhóc này… từ lúc nào có thể đá ra liên hoàn cước?
Còn nữa… Trần Vân Hi vừa mới uống hình như không phải là Khí Huyết Đan… là...
Trong đầu nhớ lại một chút, Bạch Nhược Khê thấp giọng nói: “Hồi Mệnh Đan?”
Phương Bình nghe được câu này, miệng há to, hồi lâu mới nhỏ giọng nói: “Hồi Mệnh Đan? Là cái… là viên thuốc Hồi Mệnh Đan 200 điểm thưởng?”
“Có lẽ vậy...”
Bạch Nhược Khê không quá chắc chắn, có điều vẫn gật đầu nói: “Hồi Mệnh Đan mới có thể khiến thương thể của em ấy hồi phục trong chốc lát, khí huyết bổ sung nhanh...”
“Giàu, không, siêu giàu!”
Phương Bình giật nảy mình, ôi đậu xanh, trên lớp còn có người còn giàu hơn tên Phó Xương Đỉnh!
200 điểm thưởng a!
Cho dù ở Ma Võ, dám tiêu 200 điểm thưởng đổi lấy một viên thuốc hồi phục khí huyết điều trị thương thế, cũng chỉ có võ giả cấp ba trở lên mới đổi.
Một viên Hồi Mệnh Đan, giá bán ở bên ngoài không dưới 5 triệu!
Vậy mà ăn rồi?
Vết thương nhỏ như vậy cũng dùng!
Phía sau còn có nhiều người như vậy, cô gái này vì bộc phát một chút liền ăn rồi?
Cậu nói sớm a, cậu nói sớm thì giữ lại cho tôi, tôi đánh chết tên khốn Hàn Húc kia cũng được!
Thi đấu nhiều trận như vậy, người uống thuốc trị thương không phải không có, nhưng không có người nào lãng phí như vậy!
Cho dù Kinh Võ cũng như vậy, không đáng.
Thuốc đều có kỳ hạn hiệu quả của thuốc, không phải thuốc càng cao cấp hiệu quả càng tốt.
Hồi Mệnh Đan không phân cấp bậc, thuộc loại thuốc đặc biệt.
Loại thuốc này, dưới tình huống bị thương nặng không thể chữa có thể lấy ra dùng để kèo dài sinh mạng chờ người tới cứu, về việc khôi phục một chút khí huyết cũng là vì kéo dài mạng sống.
Không ai lấy ra uống trị thương!
Lúc này Trần Vân Hi quả thật là lãng phí, quá mức lãng phí rồi!
...
Phương Bình oán niệm bộc phát, Triệu Lỗi chính là vẻ mặt hoang mang.
Tôi là người thứ mấy lên đài?
Thứ tư đó!
Đúng, thứ tư!
Kinh võ còn hai người, hai người đều tàn tật một nửa của đội dự bị, nói như vậy, tôi còn có thể đánh sao?
Cậu vừa mới nghĩ những điều này thì trên võ đài Trần Vân Hi đã giao thủ với Trương Nhất Xuyên.
Ba phút sau, Trương Nhất Xuyên không địch lại, Trần Vân Hi khí huyết cũng hoàn toàn cạn kiệt, hai người đều ngã xuống đất.
“Vẫn còn Dương Soái… đúng, còn Dương Soái...”
Triệu Lỗi nghĩ linh tinh, Phương Bình bên cạnh lúc này cũng đã tỉnh táo, bĩu môi nói: “Dương Soái hôm qua bị Trần Gia Thanh đánh gãy xương ngực, thực lực tối thiểu cũng chỉ là cấp một cao kỳ, cậu đừng để bị bại đó.”
“Tôi...”
Triệu Lỗi tức muốn thổ huyết!
Không ngờ mình chuẩn bị mấy tháng liền, mà chỉ có thể lên võ đài đánh với một võ giả cấp một cao kỳ?
...
Lúc này trên thực tế thắng bại đã rõ.
Hàn Húc đột nhiên bại trong tay Trần Vân Hi, nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Kinh Võ cũng không ngờ tới!
Dựa theo cách của bọn họ , Hàn Húc ít ra có thể loại được Trần Vân Hi, thì có hy vọng đánh bại Triệu Lỗi, cuối cùng quyết chiến với Phương Bình.
Như vậy Kinh Võ cho dù có bại, cũng không mất mặt.
Người mạnh nhất gặp người mạnh nhất, Hàn Húc trước tiên đấu trước hai người, sau đó bại trước Phương Bình, điều này sẽ không có gì ghi trong sử sách.
Phía sau Kinh Võ còn có hai người, cho dù giả bộ đánh cho có khí thế, cũng có thể chứng minh, Kinh Võ thật sự rất mạnh, duy nhất một điểm chính là thiếu một chút may mắn.
Nhưng bây giờ thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận