Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1865: Trấn Định Một Chút

"Thôi được rồi, cứ gạt ông ấy trước đã, nếu bị phát hiện… tới lúc đó rồi tình! Cùng lắm là bị đánh một trận thôi!"
Phương Bình lắc đầu, bị đánh một trận thôi mà! Ta không để ý! Cùng lắm là cho ngài đánh lại ta là được!
Cơ mà… Ngài là cấp chín yếu, nếu ta bật phòng ngự, ngài không hẳn có thể đánh vỡ phòng ngự của ta.
"Cũng không đúng… Ông ấy còn có một người con rể là lão Ngô! Mình đánh cha vợ của lão Ngô, vì khôi phục hôn sự của bản thân, ông ấy sẽ không lén lút xử lý mình đó chứ?"
Phương Bình suy nghĩ lung tung, lúc này, khí tức xung quanh người Giảo sau lưng hắn đã rung động mãnh liệt.
Giảo là yêu thú đỉnh cấp tám, nó nuốt một con yêu thú cấp chín có kim thân kèm thêm vật chất bất diệt số lượng lớn, cũng sắp đột phá cấp chín rồi!
Đây là lần đầu tiên Phương Bình nhìn thấy yêu tộc tăng cấp, lần đầu gặp Giảo, hình như nó cũng đang tăng cấp.
Con Giảo này tăng cấp nhanh thật.
Không đến ba năm, từ cấp tám sơ kỳ đến cấp chín, có thể nói, Giảo cũng là thiên tài trong yêu tộc. Ý thức được điểm này, Phương Bình bất ngờ, hóa ra Giảo cũng là một thiên tài à?
Vừa nhìn Giảo tăng cấp, Phương Bình vừa truyền âm vào bên trong phòng tối, giải thích: "Lữ Tông sư chờ chốc lát, ta đã tiêu diệt đối thủ, nhưng không gian hóa hình của hắn có phần đặc thù, không biến mất sau khi hắn chết. Ta muốn mang về hoàn chỉnh nghiên cứu một chút nên sẽ cố gắng không phá hỏng nó. Lữ Tông sư có thể cho ta một chút thời gian được không?"
Nghe được lời này, Lữ Chấn cũng ý thức được thứ này quả thật là đồ tốt, vội vàng nói: "Được, Phương hiệu trưởng thực lực mạnh mẽ, có thể tiêu diệt kẻ địch nhanh như vậy, còn cứu Lữ mỗ một mạng, cảm ơn Phương hiệu trưởng!"
"Lữ Tông sư đừng khách sáo, quan hệ giữa chúng ta sâu xa lắm! Sớm biết Lữ Tông sư ở đây nên Phương Bình mới đến cứu viện…"
Phương Bình khách sáo, cực kỳ khiêm tốn.
Khách sáo xong, hắn lại cách âm phòng tối, cho Lữ Chấn đợi ở bên trong một lát đi, mình tạm thời không có thời gian quan tâm nhiều đến ông ấy, chờ xử lý xong chuyện của yêu tộc, rồi thả ông ấy ra cũng không muộn, tránh gây nên chuyện không đáng có.
...
Giới Vực, ánh sáng trên người Giảo rực rỡ.
Lúc này đám yêu tộc xung quanh đều nhìn Giảo, dù sợ Phương Bình, một số yêu tộc cấp 7, cấp 8, cũng không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.
Cấp 9!
Ở ngoại vực, đây chính là Yêu Vương.
Ánh mắt của Hàm Dương Thú, anh em của Giảo, cũng đầy hâm mộ.
Kim Giác Thú sắp tăng cấp rồi. Trong mắt nó, Kim Giác Thú mới lên cấp tôn giả trước đó không lâu, chớp mắt, đã sắp thành Yêu Vương rồi. Đối với tuổi thọ dài đằng đẵng của yêu tộc, mấy năm chỉ là cái chớp mắt!
"Gào!"
Giảo thống khổ gào thét, cách nó tấn cấp khác với ba người Quách Thánh Tuyền.
Khi ba người Quách Thánh Tuyền tấn cấp, họ bỗng dưng ngưng tụ một đại đạo, đó cũng là tiêu chí bước ra bản nguyên.
Không biết là Giảo chưa bước vào bản nguyên, hay là yêu tộc tấn cấp khác biệt.
Lúc này Giảo giống như đang thay da.
Bộ vảy giáp màu vàng trên người đang tróc ra, sau đó lại nhanh chóng mọc lại, mà sau khi tróc ra, vảy giáp bên ngoài cũng không rơi xuống, mà lập tức vỡ vụn, dung nhập vào trong cơ thể của Giảo.
Giảo vốn dĩ không cao, bây giờ cơ thể lại nở ra hết cỡ.
Từ cao 2 mét, đến 5 mét... 10 mét… Cơ thể Giảo nhanh chóng đạt đến chiều cao khoảng 15 mét, thân người dài hơn, dài gần 30 mét.
Thấy vậy, Phương Bình khá ngạc nhiên, sao xương cốt có thể nở lớn như vậy?
Hầu như mọi thứ thuộc về võ giả đều để lại dấu vết.
Xương cốt luyện hóa thành kim cốt, thật ra đã được gia cố rồi, cơ thể nở lớn, chứng tỏ xương cốt cũng phải nở lớn mới được. Còn về huyết nhục thì đơn giản hơn, có thể sinh sôi.
Sau khi nhìn một lúc, Phương Bình đã hiểu được chút.
Cơ thể Giảo lớn mạnh, chưa chắc là tự nguyện, là do lực lượng quá mạnh, ép xương cốt phát triển lớn, nó có thể ép nhỏ lại, trở về hình thái nhỏ bé như ban đầu. Làm được thì có nghĩa là nó đã điều khiển lực lượng cấp 9, khiến lực lượng nghe theo ý mình.
Cùng là cấp 9, hình thể càng lớn, không có nghĩa là càng mạnh. Trừ phi là chủ động, bằng không hình thể lớn, thật ra lại có nghĩa là không kiểm soát được lực lượng, không thể khống chế được sự thay đổi của cơ thể.
"Gào!"
Giảo biến thành khổng lồ, tiếng gào thét càng thêm thống khổ, cũng càng thêm uy nghiêm.
Cấp 9 là vua!
Nó ở ngoài thành Thiên Môn trồng cây mấy chục năm, chính là vì muốn trở thành Yêu Vương, chính là vì không muốn bị Bách Thú Lâm quản thúc, nó là một yêu thú theo đuổi tự do. Nó không hi vọng có người quản chế nó, dù năng lượng ở Giảo Vương Lâm không đủ, không bằng Bách Thú Lâm, nó vẫn lựa chọn định cư ở Giảo Vương Lâm.
Bây giờ, rốt cục nó đã bước vào cấp vương giả! Trở thành tồn tại cấp cao nhất của ngoại vực.
"Gào!"
Tiếng rống to truyền khắp toàn bộ Giới Vực, Giảo lắc cái đuôi, quật vào hư không.
Thật ra, Giảo nhìn giống chó, nhưng lại có vằn báo và sừng vàng. Nó được gọi là Kim Giác Thú là vì Kim Giác của nó cực kỳ mạnh mẽ.
"Giảo... chính là Thụy Thú, nhưng nhìn thế nào cũng thấy nó không giống Thụy Thú."
Phương Bình nhìn Giảo phách lối, trong lòng thầm nhủ một tiếng.
Cách gọi Giảo thế này là do nhân loại. Bởi vì nó lớn lên rất giống loài Giảo được ghi lại trong Sơn Hải Kinh, có lẽ chính là loài thần thú thời đại cổ võ mà nhân loại miêu tả.
Nhưng trong ghi chép của Sơn Hải Kinh, Giảo là Thụy Thú, Phương Bình lại cảm thấy không giống lắm.
"Nhưng vẫn có chút khác biệt, dựa theo ghi chép, tiếng kêu của Giảo giống tiếng chó sủa, nhưng nó lại không kêu như chó sủa..."
Phương Bình vừa nghĩ tới đây, Giảo bỗng nhiên kêu "Gâu u u" một tiếng, Kim Giác của nó đang biến đổi, hình như có chút thống khổ.
Nghe vậy... Phương Bình hơi trợn tròn mắt.
Tiếng kêu thảm thiết của nó thật giống chó. Đừng nói là… nó vẫn luôn giả thành tiếng gào nha?
...
Khi Kim Giác đang biến đổi, Giảo hét thảm một tiếng, rồi lập tức im miệng, đổi thành tiếng gào thét uy nghiêm. Vừa nãy là quá đau, cử động theo bản năng. Đó không phải là tiếng kêu của nó.
Kêu lên một hồi, Giảo bỗng quay đầu nhìn về phía Phương Bình, thể hình khổng lồ cao hơn Phương Bình.
Nó mở to mắt nhìn Phương Bình, thống khổ gào thét một trận.
Sắc mặt Phương Bình không thay đổi, không nói gì, coi như nghe không hiểu.
Con Giảo này... hết sức vô sỉ!
Nó lại dám đòi mình thêm một chút vật chất bất diệt, nó không đủ dùng.
"Vớ vẩn!" Phương Bình thầm mắng chửi điên cuồng, ngươi đùa ta hả? Ngươi nói với ta 1000 nguyên vật chất bất diệt không đủ, tin được sao?
Khi Nam Vân Nguyệt đột phá tuyệt đỉnh, thiếu hụt nhiều như vậy, Phương Bình cũng chỉ tài trợ 10.000 nguyên vật chất bất diệt, thế mà Nam Vân Nguyệt suýt chút nữa đã bội thực.
Giảo chẳng qua chỉ lên cấp 9 yếu, còn chưa bước vào bản nguyên, nào cần nhiều như vậy.
Đúng vào lúc này, Giảo cảm thấy lo lắng, cũng không rống lên nữa, lực lượng tinh thần bỗng dao động.
"Đầu bếp... Chưa đủ! Muốn ăn!"
Trong đầu Phương Bình vang lên âm thanh của Giảo, tên này mở to mắt nhìn chằm chằm vào Phương Bình, sau đó ánh mắt nhìn về phía yêu tộc xung quanh.
Rõ ràng đang nói với Phương Bình, hai ta là anh em cùng phe đó. Ngươi nói ngươi là bạn ta, mà giờ không cho ta, ngươi xứng đáng làm bạn sao?
Phương Bình cười khẩy nhìn nó, con chó lớn này lúc cần ngu thì ngu, lúc nên minh mẫn thì cũng khôn khéo, nó nghĩ nó ăn chắc mình rồi?
Phương Bình thầm mắng một hồi, cũng chẳng buồn phí lời, tiện tay ném ra một đoàn vật chất bất diệt, chừng 500 nguyên. Mấy triệu điểm tài phú với Phương Bình cũng không phải quá nhiều.
Giảo một ngụm nuốt hết, sau đó mắt mở to đầy chờ mong, giống như muốn nữa, Phương Bình nghiêm mặt lại, trừng mắt với nó, đầy vẻ uy hiếp.
Còn đòi, ông đây đánh chết ngươi, vừa vặn làm một thanh thần binh cấp 9.
Dường như cảm nhận được uy hiếp, Giảo nhanh chóng nghiêng đầu đi, không nhìn Phương Bình nữa.
Kim Giác còn đang tiếp tục biến đổi, Phương Bình cũng phát hiện, nó đang dung nhập lượng lớn vật chất bất diệt vào trong Kim Giác, xem ra chủ yếu là rèn luyện Kim Giác của nó.
Một lúc sau, trên người Giảo phát ra một cỗ uy áp mạnh mẽ.
Lúc này, Kim Giác cũng không nhấp nháy ánh sáng nữa, Giảo vốn vàng óng ánh, lúc này trên người không còn phát ra ánh sáng vàng nữa, mà ảm đạm rất nhiều.
Ngay khi ánh sáng vàng trên người nó tiêu tán, trên trăm yêu tộc cấp 7 cấp 8 xung quanh thi nhau quỳ xuống đất.
"Gào!"
"Chít chít..."
"Gào gừ!"
"..."
Đủ loại tiếng kêu vang lên, chúc mừng Giảo thành Yêu Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận