Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3033: Phá Bảy Chết

Chương 3033: Phá Bảy ChếtChương 3033: Phá Bảy Chết
"Trẻ con!" Lê Chử hừ một tiếng, cũng hơi cạn lời, có nhiều lúc... Phương Bình thật sự khiến người khác chán ghét!
Trong bát trọng thiên, Chưởng Binh Sứ cũng hơi giật mình, không lên tiếng.
"Chưởng Ấn, vào ngũ trọng thiên giết Thánh Nhân!"
"Phương Bình, đừng làm mấy chuyện ruồi bu như này nữa!"
Bên kia, Chưởng Ấn Sứ cũng không biết nên nói gì, trẻ con nó vừa thôi chứ?
"Viên Cương, mau phản bội!"
"..." Viên Cương không nói tiếng nào, cho ngươi gọi, ta mà đáp lời xem như ta thua.
Phương Bình lại bị bảy Thánh đánh văng máu, phẫn nộ quát: "Hồng Khôn, ra tay giết một vị Thiên Vương, ta cho ngươi thần khít"
Không ai để ý tới, Khôn Vương căn bản không tiếp lời, tránh bị Phương Bình kéo vào vũng bùn.
Nhóm người Thiên Kiếm lạnh mặt, điên cuồng công kích Phương Bình, Phương Bình chỉ có một mình, sao mà đánh lại kẻ địch đông, chỉ là kim thân mạnh mẽ, trong thời gian ngắn còn có thể chống đỡ.
Phương Bình bất đắc dĩ, nhìn về phía Thiên Mệnh: "Thiên Mệnh, phản bội đi chứ!"
"Thiên Thực, Thiên Kiếm, phản bội!"
Phương Bình nhanh chóng nói: "Các ngươi nên đề phòng người của Thiên Khôi một chút, ta và hắn đã nhất trí với nhau, thời khắc mấu chốt quay lưng phản bội, giết các ngươi! Các ngươi cẩn thận một chút, bây giờ các ngươi đứng gần như thế, một khi phản bội, các ngươi chắc chắn phải chết!"
Phương Bình bi phẫn nói: "Không ai đồng ý phản bội sao? Ta trả công, chẳng phải các ngươi muốn Thánh Nhân Lệnh và Thiên Vương Ấn sao? Ta cho! Thiên Khôi, phản bội, ta giết bọn họ, một tấm Thiên Vương Ấn và sáu tấm Thánh Nhân Lệnh đều là của ngươi!"
"À... Bốn người các ngươi tên là gì, phản bội không?"
Chuyện này không phải không thể.
Lần này có chút hiệu quả, nhóm ba người Thiên Kiếm hơi hơi né nhóm bốn vị Thánh Nhân ra một chút.
Lời của Phương Bình không thể tin, nhưng cũng không thể không tin!
Khi ở quá gần, lỡ như bốn người kia phản bội, ba người bọn hắn chắc chắn phải chết, dù sao ở đây vẫn còn một Phương Bình mạnh mẽ.
"Ha ha ha!" Phương Bình cười to, bảy vị Thánh Nhân không còn hợp tác chặt chẽ như trước, hắn đã có chút thời gian để thở.
Có thể không phòng sao? Có thể không kiêng ky sao?
Lời vừa rồi, ngay cả Lê Chử nghe cũng lạnh sống lưng, một khi bốn vị Thánh Nhân trở mặt, ba vị Thánh Nhân của hắn thật sự sẽ gặp nguy hiểm.
Phương Bình rất biết cách chia rẽ nội bộ, hắn rất hiểu cách chơi đùa lòng người. Cũng không phải người một nhà, mấy vị Thánh Nhân này, có ai mà không phải là lão cổ hủ sống vô số năm, sao có thể giao mạng mình cho người khác.
Trong lục trọng thiên, sắc mặt Lê Chử âm trâm, khẽ quát: 'Đừng nghe hắn nói linh tinhI"
Giờ khắc này, Phương Bình lại cười nói: "Thiên Thực Thiên Mệnh, mục tiêu lần này của bọn ta là hai người các ngươi. Bốn người bọn họ và ta là một nhóm, chúng ta đang diễn kịch thôi, hiểu không? Cẩn thận một chút, lát nữa, người đầu tiên bị giết sẽ là hai ngươi đấy!"
"Đừng nghe!" Lê Chử lại quát ầm lên!
Đừng nghe tiếp nữa, một khi bị dao động, bảy Thánh của hai bên kiêng ky lẫn nhau, phòng bị lẫn nhau, Phương Bình sẽ thoát được vòng vây.
"Thật đấy, không đùa đâu, cẩn thận một chút đi! Hai ngươi có hy vọng chứng đạo Thiên Vương, để gài bẫy các ngươi, ta đã tính kế rất lâu! Ta cố ý nói những lời này, không phải là để ly gián các ngươi, mà là khiến các ngươi buông lỏng phòng bị. Phương pháp này gọi là phản tâm lý, các ngươi không nghe mới bị lừa đó!"
Thiên Mệnh giận dữ hét: "Giết hắn!"
Hắn không nhịn được!
Phương Bình càng nói, hắn càng sợ, hắn thật sự sợ bốn vị Thánh Nhân phản bội, xuống tay với hắn.
Có thể không sợ sao?
Mọi người không cùng một trận doanh, ai biết Thiên Khôi nghĩ gì!
"Thật, ta đã âm thần tiếp xúc với Thiên Khôi, Cửu Hoàng Ấn của hắn là do Thương Miêu đưa cho, hắn có thể trở mặt với ta sao?”
"Ôi, Nhân Vương, giết người trước giết tâm, miệng lưỡi củ Nhân Vương còn mạnh hơn Thánh Nhân."
Trong bóng tối, Thiên Khôi cũng bất đắc dĩ. Hắn không tiếp xúc với Phương Bình, thật!
Hắn thật sự không có thoẻ thuận gì với Phương Bình, bởi vì hắn thực ra sợ Phương Bình hơn những người khác. Cửu Hoàng Ấn mà hắn có trong tay vốn cướp từ Nhân tộc, bây giờ Phương Bình đang thu thập những thứ này, hắn sợ Phương Bình xuống tay với hắn hơn ai hết.
Cho nên lần này, hắn hợp tác với nhóm Lê Chử, nhưng bây giờ bị Phương Bình nói vậy, dù Lê Chử nhịn được, mấy vị Thánh Nhân tham chiến vẫn sẽ bị chia cắt nhân tâm.
Không dám dùng toàn lực, không dám đứng quá gần bốn vị Thánh Nhân của hắn. Như vậy, bảy Thánh cũng không thể giết được Phương Bình.
Lê Chử cũng giận, quát lớn: "Giết Phương Bình! Toàn lực ứng phó! Chỉ cần Phương Bình chết, mọi thứ sẽ thành không!"
"Lê Chử, ta sớm muộn cũng sẽ chơi chết ngươi, ngươi đừng vội!" Phương Bình mắng một tiếng, cả giận nói: "Ta sẽ xuống tay ác độc sớm thôi! Lê Chử, ngươi có gan thì tự đến giết ta, lão Trương, để hắn đến giết ta!"
"Ngươi..."
Phương Bình quát lên: "Đến đây! Ngươi đến đây, ta sẽ bảo lão Trương không ngăn cản ngươi, ngươi dám không?”
Lúc này, trong hư không, sắc mặt Lê Chử âm trâm bất định.
Trương Đào nhún vai nói: "Ta không biết hắn muốn làm gì, hay là... Ngươi đi thử xem? Ta không ngăn cản ngươi."
Lê Chử hừ một tiếng! Hắn sẽ không tin Trương Đào. Hiện tại hắn cũng không cần ra tay, chỉ cần chờ là được, chờ Hồng Vũ trở về, một số việc sẽ thay đổi.
Một khi Hồng Vũ và Chưởng Binh Sứ đồng thời ra tay, Trấn Thiên Vương sẽ không chỉ phải đối mặt với hai người, mà là nhiều vị phá tám!
"Tưởng gì, nhát gan gần chết!" Phương Bình tiếc nuối thở dài: "Thôi, không tính toán với ngươi, lấy mạng mấy tên Thánh Nhân trước đã!"
Ngay lúc này, Phương Bình phun ra một thứ gì đó!
Ngay lập tức, Lê Chử hoàn toàn biến sắc, quát lên: "Chết tiệt!"
Trong bát trọng thiên, Chưởng Binh Sứ cũng biến sắc.
Bên kia, Chưởng Ấn Sứ quát lên: "Thương Miêu, ngươi dám tham chiến!"
"Meo... Không tham chiến!"
Thứ bị Phương Bình phun ra chính là Thương Miêu!
Thương Miêu vô tội: 'Bản Miêu không đánh nhau, đừng đổ oan cho mèo!"
Nói chuyện cũng không làm lỡ việc của nói!
Một tiếng nổ âm ầm vang lên!
Đúng vào lúc này, Phương Bình đánh ra một quyền, trực tiếp đánh nổ kim thân của một trong bốn Thánh!
Thương Miêu vô tội nói: "Bản miêu chỉ kéo thể bản nguyên của hắn, hắn bị tên lừa đảo đánh chết!"
"Giết bọn họI"
Thiên Thực phẫn nộ quát một tiếng, một trong bốn Thánh đã bị Phương Bình đánh nổ Kim thân, thể bản nguyên hiện đang bị Thương Miêu nhốt lại, hắn nào dám tin rằng Phương Bình có thỏa thuận ngầm với Thiên Khôi!
Những người khác cũng đã hiểu ra, Phương Bình cố ý phân hóa bọn họ!
Thương Miêu thảm thiết nói: Đừng đánh mèo, mèo không đánh nhau! Bản miêu chỉ là kéo hắn vào thế giới mèo chơi một hồi, không giết người..."
Mới vừa nói xong, thiên địa có biến!
Một tiếng ầm ầm nổ vang!
Đại đạo lớn vô cùng trực tiếp nứt toác!
Mọi người kinh ngạc đến ngây người. Sau đó, ai nấy trừng to mắt, mèo không giết người?
Đâu chỉ bọn họ kinh ngạc đến ngây người, thời khắc này, Chưởng Binh Sứ đột nhiên quát lên: "Thương Miêu, ngươi điên rồi, ngươi giết hắn!"
Bản nguyên của đối phương bị đánh nát! Đương nhiên là do Thương Miêu làm!
Thương Miêu ôm đầu chạy nhanh, không một động tác thừa, kêu thảm thiết: "Không phải bản miêu, bản miêu không giết người, không thể giết người! Không phải mèo, oan cho mèo quái"
"Đáng chết!" Lê Chử gầm lên, Thiên Khôi cũng gầm lên.
"Ngươi giết hắn!"
Thương Miêu vừa xuất đã kéo thể bản nguyên của đối phương đi, Phương Bình đánh tan Kim thân của hắn, Thương Miêu trực tiếp tiêu diệt hắn!
Đáng chết! Thật đáng chết!
“Thiên Dũng!"
Giờ khắc này, mấy vị Thánh Nhân khác cũng đỏ cả hai mắt, Thiên Dũng cứ như thế bị giết rồi!
Thương Miêu đột nhiên ra tay, thật sự nằm ngoài dự liệu của mọi người. Nó lôi được thể bản nguyên của cường giả cấp Thánh Nhân, nghĩa là lực lượng tinh thần của Thương Miêu mạnh hơn Thiên Dũng nhiều lắm.
"Giết Thương Miêu!"
Trong số bốn Thánh, Thiên Cơ Thánh Nhân nổi giận gầm lên, Thánh Nhân Lệnh phóng thẳng về phía Thương Miêu.
Thương Miêu oan ức nói không nên lời: "Không phải mèo giết, oan cho mèo, mèo không giết người..."
Mọi người giận dữ, ngươi cho rằng chúng ta là người mù sao?
Giờ khắc này, Phương Bình lại quát lên: "Đừng nói nhiều, mau lên, kéo bản nguyên của bọn họ, giết!"
Thời cơ mà Phương Bình chờ đợi đã đến!
Thương Miêu bị hắn giấu trong thế giới bản nguyên của mình, thế giới bản nguyên của hắn có đất bản nguyên, đủ để giấu một con mèo.
Thương Miêu vừa xuất hiện, kéo thể bản nguyên của một người, Phương Bình đánh nổ nhục thân của đối phương, gần như trong chớp mắt lấy đi mạng sống của vị Thánh Nhân này, đại đạo sụp đổ, mưa máu trút xuống!
Đương nhiên, đại đạo không phải do hắn đánh gãy! Nhưng có phải là Thương Miêu hay không thì kệ nó, Phương Bình không quan tâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận