Toàn Cầu Cao Võ

Chương 670: Ma Võ Kinh Võ một nhà (2)

Trọng tài quát lớn: "Tiếp tục thi đấu, còn ăn nói lung tung nữa sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu của cậu!"
Đậu xanh rau má, cái thằng này bị điên rồi hả?
Ở trước mặt ông đây mà dám gian lận, đánh giả?
Phương Bình bất đắc dĩ, thôi bỏ đi, giỡn chút thôi mà nóng quá, trọng tài quả nhiên là lão già cổ hủ, chẳng có khiếu hài hước gì.
"Định Thân Thuật!"
Phương Bình lại rống to một tiếng, sau đó đánh ra một quyền, lần này, Phương Bình không tung kình khí nữa, mà là bay nhanh đến trước mặt đối phương đánh ra một quyền, trực tiếp đánh đối phương ra khỏi võ đài.
Nếu như nhận thua thì không cần khiến người khác nói tiếp, tốn thời gian.
"Phương Bình thắng!"
Hai vị bình luận viên cũng không giải thích hay bình luận nữa nữa, lúc này giải thích cũng không có ý nghĩa.
Phương Bình không tốn chút sức lực nào, lớn tiếng nói: "Tiếp tục!"
"Tây Sơn Võ Đại nhận thua!"
Lầu hai, hiệu trưởng Phùng trực tiếp mở miệng nhận thua.
Còn hai võ giả đỉnh cấp ba, đánh hay không cũng không có ý nghĩa.
Lên võ đài ngoại trừ bị Phương Bình một quyền đánh bay thì không có bất kỳ kết quả nào khác.
Cấp bốn thì còn có hy vọng so chiêu, cấp ba thì bỏ đi, đánh nữa thì bộ mặt của Tây Sơn Võ Đại biết để đâu.
Từ đầu đến cuối chỉ mất năm phút!
Trong năm phút này, Phương Bình đã đánh võ đài gần ba phút!
Trận đấu kết thúc!
Nhìn xuống khán giả, người của Kinh Võ lại đau đầu.
Làm sao đây?
Mọi người vừa mới vào xem có được hay không!
Bây giờ kết thúc rồi?
Lần này thi đấu cũng thu vé vào cửa, 1000 đồng một vé, không đắt cũng không rẻ.
Kết quả… Vừa rời đi vệ sinh thì trận đấu đã kết thúc, thật sự khiến người ta tức chết!
Người của Kinh Võ đau đầu, hai vị bình luận viên kiêm MC lúc này lại biết giữ một chút thể diện cho Kinh Võ, ít nhất cũng phải kéo dài một chút, dù sao thi đấu cũng phải đánh mấy chục phút mới hợp lý, bây giờ mới chỉ có mấy phút đã kết thúc, nhanh như vậy không được hay cho lắm.
Nam bình luận viên thấy Phương Bình tiêu sái xuống đài liền vội vàng nói: "Đội trưởng Phương, đợi một chút, liên quan về trận đấu vừa rồi, cậu có điều gì muốn chia sẻ với mọi người không?"
"Mục tiêu của Ma Võ là giành quán quân, Tây Sơn Võ Đại mặc dù tương đối mà nói thì không yếu, nhưng đó là đối với những võ đại khác mà thôi. Ma Võ trong một thời gian ngắn có thể phát triển đến bước này để cùng cạnh tranh với Kinh Võ, cũng không phải là đối tượng để võ đại phổ thông sánh bằng."
Lần này Phương Bình ngược lại giữ chút thể diện cho Kinh Võ, sau đó lại nói: "Đương nhiên, tôi vẫn muốn nói một câu, lần này Kinh Võ tổ chức chưa được tốt lắm, cấp bốn thi đấu thực ra nên được tổ chức ở ngoài trời thì hợp lý hơn, bên trong nhà thi đấu hơi bị gò bó chân tay.
Hiện tại mới chỉ là bắt đầu, sau này, khi lọt vào top 10, cường giả càng nhiều, tôi cảm thấy cũng không cần phải hạn chế phạm vi thi đấu trong võ đài nữa.
Đối với nhiều người mà nói, vấn đề này có quá nhiều hạn chế!
Tôi thì không sao nhưng một vài đội viên thiên về tốc độ, vừa mới xoay người có lẽ đã ra khỏi võ đài, vậy bọn họ bị tính là thua rồi sao?
Nếu đã là tranh tài vậy thì phải tính toán toàn bộ phương diện.
Vì vậy tôi đề nghị đợt thi đấu tiếp theo nên tổ chức bên ngoài trời để võ giả cấp bốn có thể thể hiện thực lực của bản thân.
Còn nữa, lần sau thi đấu tôi đề nghị nên có thêm mục thi đấu tập thể! Võ giả đấu cá nhân thì mạnh thật, nhưng đấu tập thể cũng là điều cực kỳ cần thiết, một vài võ giả dù là cấp bốn cũng không luôn đi một mình, bọn họ còn có đội của mình, đoàn đội đoàn kết có thể bộc phát ra chiến lực cường đại.
Thêm hạng mục thi đấu tập thể cũng có thể rút ngắn khoảng cách với nhau.
Ví như lần này, nếu như Tây Sơn Võ Đại lập một đội nhỏ năm người, mặc dù cũng sẽ thất bại nhưng sẽ không thua đến khó coi như vậy..."
Phương Bình chậm rãi thẳng thắn nói, khiến hai vị MC không biết nên nói tiếp thế nào.
Đây đã không phải là chuyện thi đấu nữa rồi.
Dưới sự bất lực, nam MC chỉ đành cắt ngang nói: "Hội trưởng Phương, trong lần giao lưu thi đấu này thì đội nào có uy hiếp lớn đến cậu?"
"Nếu như xét về thực lực tổng thể, thì đương nhiên Kinh Võ có uy hiếp nhất, nhưng dù thực lực của Kinh Võ mạnh, đấu đơn chưa chắc có lợi thế.
Quy chế thi đấu như hiện tại thì cá nhân có võ lực mạnh mới càng có sức uy hiếp hơn.
Trường quân đội Đệ Nhất, Kinh Võ, Nam Giang Võ Đại đều có cường giả cấp bốn trấn thủ, thực lực ngang tài nhau."
"Nam Giang Võ Đại? Hội trưởng Phương muốn nói đến hội trưởng Vương Kim Dương? Hội trưởng Vương trong bảng xếp hạng cấp bốn không quá cao..."
Phương Bình cười nói: "Đối với chúng tôi mà nói, bảng xếp hạng chỉ là thứ yếu, có thời gian thì đi khiêu chiến thử, không có thời gian khiêu chiến cũng chẳng sao, chúng tôi không có rảnh rỗi như vậy, nhiều lúc không cần quá quan tâm đến những điều này..."
Lời này như muốn nói Diêu Thành Quân và Lý Hàn tùng rất rảnh vậy.
Người của Kinh Võ và người của trường quân đội Đệ Nhất đều tức giận, thế là cũng giận lâ đến người dẫn chương trình, hỏi cái này làm gì nhanh, bảo cậu ta biến đi!
Hai người dẫn chương trình thấy kéo dài thời gian được hơn mười phút rồi nên cũng không hỏi nữa mà cười nói: "Cảm ơn bình luận của hội trưởng Phương đối với cuộc thi đấu lần này..."
Phương Bình cũng không thèm để ý, trực tiếp đi thắng về hậu trường.
Còn về những mảnh vỡ hợp kim rải rác khắp nơi trên võ đài, Phương Bình cũng không đi xem.
Trước mặt mọi người phải duy trì uy nghiêm.
Mặc dù cậu có mang đi như thể là chiến lợi phẩm, Kinh Võ chưa chắc đã tìm cậu đòi lại, nhưng Phương Bình cũng không muốn mất mặt, sao có thể làm chuyện này.
Vừa đi vào hậu trường Phương Bình nhìn Tần Phượng Thanh nói: "Trên võ đài có rất nhiều hợp kim cấp C, bây giờ Kinh Võ cũng ngại đi lấy, anh đi lấy đi, chia tám hai!"
Tần Phượng Thanh ngỡ ngàng một lát, cạn lời nói: "Sao cậu không tự đi lấy?"
"Phí lời, mọi người đều biết em, mức độ nổi tiếng của em quá cao, sao có thể làm chuyện này? Anh thì chẳng sao, không có nhiều người biết anh."
"Anh… Anh đi lấy, vậy thì là của anh!"
"Là do em đánh vỡ, chia năm năm coi như em không có lỗi với anh rồi."
"Chia tám hai, anh tám, em hai!"
"Bảy ba!"
"..."
Hai người thảo luận kịch liệt, người của Tây Sơn Võ Đại bên cạnh đều đen mặt, sau đó ai nấy đều không lên tiếng mà rời khỏi hậu trường.
Thua trước người khác thì thôi vậy, nhưng cả đội lại thua đội ngũ trước mắt này, cứ cảm thấy rất nhục nhã xấu hổ sao ấy.
"Nhanh lên, nếu không bị người ta dọn đi mất đấy!"
"Vậy anh đi đây!"
Tần Phượng Thanh cũng không nhiều lời, Trương Ngữ đau đầu nói: "Giữ chút thể diện cho Ma Võ đi."
Là cho Ma Võ không phải là cho Kinh Võ.
Thật mất mặt mà trời ơi!
Phương Bình liếc anh ta một cái, không quan trọng nói: "Cũng không phải do em làm, Tần Phượng Thanh đi lấy, có mất mặt thì cũng là anh ấy mất mặt, dù sao anh ấy cũng không quan tâm."
Trương Ngữ bất lực, Ma Võ cũng không còn là Ma Võ của trước kia nữa rồi!
...
Cùng lúc đó.
Các Tông sư vừa mới chuẩn bị rời đi thì không ít người đột nhiên ho ra tiếng.
Sắc mặt mấy vị đạo sư Kinh Võ đen đến dọa người!
Hoàng Cảnh nhìn ngang nhìn dọc, dường như tìm cớ hồi lâu mới nói: "Tần Phượng Thanh chủ động giúp Kinh Võ dọn vệ sinh, Ma Võ Kinh Võ thân nhau như người một nhà, các học viên nên như vậy, không nên quá nghiêm khắc..."
Đường Phong mấy người âm thầm thở phào, đã làm khó viện trưởng rồi, cuối cùng cũng tìm được lý do.
Hiệu trưởng Kinh Võ đột nhiên cười một tiếng, cũng không nói gì, chỉ liếc nhìn cái mông cong của Tần Phượng Thanh đang cúi xuống nhặt mảnh vỡ hợp kim, vừa đi vừa nói: "Viện trưởng Hoàng nói có lý, lần sau Kinh Võ cũng sẽ thân thiết với Ma Võ như người một nhà."
Hoàng Cảnh không quan tâm, lần sau rồi nói, huống hồ, ông ở địa bàn của Ma Võ có thể chiếm được lợi ích gì của Ma Võ sao… Không dễ đâu.
...
Hậu trường.
Người của Tây Sơn Võ Đại vừa đi, Phương Bình nghiêm túc hơn nhiều.
"Đánh Tây Sơn Võ Đại cho có không khí thôi, Ma Võ vào top 10, sẽ không ai lựa chọn khiêu chiến Ma Võ đâu.
Quan trọng vẫn là ba trường mà em nói, các anh đừng xem thường bọn họ.”
"Hiểu rồi."
Trần Văn Long đáp một tiếng, suy nghĩ một chút hỏi: "Khí huyết của em rất mạnh..."
"Vẫn được."
Phương Bình cười cười nói: "Hẳn là mạnh hơn các anh một tí tẹo..."
Trần Văn Long không nói gì, cũng không quá để ý, trầm ngâm chốc lát lại nói: "Có tiện..."
"Tiện, khí huyết em 3200 cal."
Phương Bình đưa ra đáp án, đậu đỏ, thực sự rất mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận