Toàn Cầu Cao Võ

Chương 294: Không cách nào đánh tiếp!

Trên võ đài.
Dương Tiểu Mạn nhìn Hàn Húc, trong lòng cắn răng một cái, không phải muốn dùng Hàn Húc khắc chế Phương Bình sao?
Được, hôm nay sẽ đánh cho tên này phế luôn, cho hắn không lên nổi võ đài đương nhiên là sẽ không khắc chế gì nữa rồi!
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng ở Ma Võ, Phương Bình là người mạnh nhất, đánh bại Hàn Húc thì xác suất Phương Bình giành chiến thắng càng cao.
Trọng tài vừa ra khẩu lệnh bắt đầu, Dương Tiểu Mạn chạy thẳng về phía Hàn Húc.
Mặc dù hai con mắt của Hàn Húc sưng to nhưng vẫn có thể nhìn thấy mờ mờ.
Thấy Dương Tiểu Mạn muốn cận chiến, Hàn Húc cũng quyết tâm.
Từ lúc bắt đầu chiến đội với liên minh Võ Đại, cậu ta hết lần này đến lần khác bị người khác oán hận nhắm vào, cho dù thực lực không yếu, nhưng đánh vô cùng gian nan.
Vừa nãy mặc dù Phó Xương Đỉnh đã nhận thua, thương thế cũng nặng hơn cậu ta.
Nhưng đối phương đánh mắt cậu ta sưng đỏ lên, lúc này Hàn Húc chỉ cảm thấy con mắt của mình đau đớn khó chịu, tâm trạng càng thêm bực bội.
Dương Tiểu Mạn đến gần, Hàn Húc lần này căn bản không né!
Giây tiếp theo, Dương Tiểu Mạn dùng nắm đấm thép của mình đấm thẳng vào mặt Hàn Húc!
Hàn Húc càng thêm tức giận, cũng nổi khùng lên, lấy hai tay bắt lấy song quyền của Dương Tiểu Mạn, cậu ta chủ yếu là rèn luyện xương chi dưới còn là tôi cốt ba lần, nhưng cũng không phải chỉ dựa vào binh khí mới có thể phát huy thực lực!
Mạnh mẽ nắm lấy song quyền của Dương Tiểu Mạn, chân Hàn Húc phát lực, chân phải hung hăng đá ra!
Dương Tiểu Mạn cũng không sợ hãi, nhấc chân liền đá chứ không phải phòng thủ, mà là muốn đá vào hạ âm của cậu ta!
“Khốn nạn!”
Người của Kinh Võ ở dưới võ đài nhịn không được chửi, đám con gái của Ma Võ đều độc ác tàn nhẫn như vậy sao?
Đánh hạ âm cũng trở thành chiêu thức cần thiết rồi!
Lần này Hàn Húc ngược lại không có tức giận, hai chân mạnh mẽ kẹp lấy chân cô!
Hừ nhẹ một tiếng, chiêu này thì có tác dụng với Ngụy Thụ Kiệt nhưng không tác dụng với cậu.
Cậu ta cũng không phải bị mù, chỉ là nhìn mọi thứ có chút mơ hồ mà thôi.
Hàn Húc đang nghĩ, chân tay hai người quấn lấy nhau, lúc này cách nhau rất gần.
Dương Tiểu Mạn không có vật lộn nhiều, mà đột nhiên dùng đầu hung hăng lao về phía trước!
“Ầm!”
m thanh vang lên!
Ngay sau đó, chân tay hai người tách ra, Dương Tiểu Mạn loạng choạng vài bước, trên trán đầy máu.
Hàn Húc lại càng không chịu nổi, cả người lảo đảo nghiêng qua một bên.
Dưới cấp ba, không rèn luyện xương sọ!
Mới đầu mặt đã bị vài quyền của Phó Xương Đỉnh, lúc này lại bị Dương Tiểu Mạn đánh vào đầu suýt nữa hại chết cậu ta!
...
Dưới võ đài.
“Nữ võ giả...”
Không ít người khó hiểu thì thầm một câu, nữ võ giả đều là kẻ điên, đừng bao giờ mơ tưởng lấy nữ võ giả!
Vẻ mặt của mấy vị đạo sư trên lầu hai cũng kinh ngạc.
Nữ sinh trong đội ngũ từ khi nào lại tàn bạo như vậy?
Triệu Tuyết Mai hung ác bọn họ đều biết.
Nhưng mà Dương tiểu Mạn trước đó không có hung ác như thế?
Dùng đầu đánh đúng hoàn toàn không yếu chút nào, Hàn Húc không chịu nổi, Dương Tiểu Mạn càng không chịu nổi, cô gái này không sợ bị hủy hoại nhan sắc sao?
...
Phương Bình ở phía sau hậu đài cũng rụt cổ lại, có chút ngượng ngùng, hy vọng cô gái này ngày nào đó đừng đối xử với mình như vậy là được.
Hiển nhiên Dương Tiểu Mạn không phải nhất thời nảy ra ý này, cố ý quấn lấy tay chân của đối phương chính là vì chờ cơ hội này.
...
“Con gái đội Ma Võ...”
“Đánh rất hay!” Lưu Hoa Vinh còn chưa nói xong, Trần Tuyết Diễm liền nói” Nữ võ giả cũng không yếu hơn đàn ông!”
Lưu Hoa Vinh thấy dáng vẻ nóng lòng muốn thử của cô, cười khan một tiếng, cẩn thận tránh né cô, nữ võ giả hình như đều là kẻ điên.
Mọi người đang nói chuyện, Dương Tiểu Mạn có chút tỉnh táo liền chạy thẳng về hướng Hàn Húc!
Hàn Húc lúc này cũng đã tốt lên không ít, nhưng đầu vẫn còn đau đớn.
Trường thương vừa nãy bị cậu ta vứt xuống, lại được nắm trong tay, Hàn Húc cũng không cần thương nữa, rút trường kiếm đâm thẳng vào Dương Tiểu Mạn.
Dương Tiểu Mạn căn bản không né tránh!
Hai tay nắm quyền, bắt lấy trường kiếm, mặc cho tác dụng của trường kiếm đâm vào bờ vai, người vẫn đến phía trước Hàn Húc dùng đầu đánh về phía trước!
“Mẹ nó!
Hàn Húc giận dữ, nhịn không được chửi lên!
Có cuộc thi đấu nào như thế này sao?
Không phải chỉ có Triệu Lỗi mới biết thiết Đầu Công sao?
Một đứa con gái như Dương Tiểu Mạn có thể đừng như vậy được không!
Mắng thì mắng nhưng Dương Tiểu Mạn vẫn nắm lấy kiếm của cậu ta, bả vai cũng đã bị thương, nhưng cũng không cho cậu cơ hội chạy thoát.
“Ầm!”
m thanh lần nữa vang lên.
Lần này Hàn Húc đánh không lại, ôm đầu lui lại phía sau, cả người đều choáng váng, con mắt hoàn toàn không nhìn thấy gì.
Máu trên trán Dương Tiểu Mạn cũng chảy rất nhiều, xem ra có vẻ hơi dữ tợn.
Cô gái này chiếm thế chủ động, chủ động dùng trán công kích đối phương, ngược lại còn tỉnh táo nhiều hơn so với Hàn Húc.
Hàn Húc vừa lui, Dương Tiểu Mạn lại như mãnh hổ đánh tới!
Hàn Húc nghe thấy động tĩnh liền vội vàng né tránh nhưng thị lực của cậu ta không tốt, chẳng bao lâu lại bị Dương Tiểu Mạn đuổi đến!
Lần này Dương Tiểu Mạn càng hăng, kiếm cũng không thèm bắt, mặc cho trường kiếm đâm xuyên qua vai, cứ dùng đầu mà công kích!
Hàn Húc cũng xắp điên rồi, đầu vội vàng ngửa ra sau.
Sau một hồi, Dương Tiểu Mạn mới lộ ra ý đồ thực sự, một cước nhanh chóng và mạnh mẽ đá vào hạ âm của cậu ta!
“Khốn kiếp!”
Hai chân Hàn Húc nhanh chóng kẹp chặt, vừa kẹp chân của cô nhưng không biết có kịp hay không, nhưng có lẽ bị đá trúng rồi, đầu Hàn Húc lập tức chảy ra nhiều mồ hôi xen lẫn máu từ trên mặt lăn xuống.
Dương Tiểu Mạn cũng không dễ chịu hơn là bao nhiêu, trên bả vai máu chảy rất nhiều, nhưng vẫn hung hãn hai tay bắt lấy bả vai của cậu, lại dùng đầu công kích đối phương!
“Ầm!”
Lần thứ ba, đầu hai người đập vào nhau.
Lần này, Dương Tiểu Mạn ngửa đầu liền ngã.
Hàn Húc hơi loạng choạng, ngã từ võ đài lăn xuống, cả người ngoại trừ ngực còn đập thì hoàn toàn không có động tĩnh nữa.
...
“Trận… trận thi đấu này hoàn toàn khác...”
Lưu Hoa Vinh nhạt nhẽo nói một câu, rất nhanh liền nói: “Có điều đội viên của Ma Võ thật là có ý chí mạnh mẽ, em nữ sinh Dương Tiểu Mạn này đánh còn mạnh mẽ hơn so với nam sinh...”
Cậu ta muốn nói là tàn bạo, nhưng lời này không nên nói.
Trần Tuyết Mai ngược lại là khó lộ ra nét cười, mở miệng nói: “Nữ võ giả là phải như vậy, nữ võ giả của Ma Võ đánh rất hay! Rất dứt khoát!
Dương Tiểu Mạn không phải là đối thủ của Hàn Húc, cho dù trước đó Hàn Húc đã tiêu hao không ít khí huyết.
Nhưng Dương Tiểu Mạn động tác không nhanh bằng cậu ta, chưa chắc có thể đả thương cậu, bây giờ Hàn Húc bị trúng đòn ba lần, hạ âm cũng bị thương, tôi thấy chưa chắc có thể tham gia trận đấu ngày mai.”
“Ngụy Thụ Kiệt, Long Đào , Hàn Húc đều không thể tham gia thi đấu, Kinh Võ lần này thua chắc rồi, ngày mai liệu còn có thực lực để đối đầu với liên Minh Võ đại không?”
“Ma Võ cũng như vậy, Triệu Tuyết Mai, Dương Tiểu Mạn đều không thể tham gia trận đấu ngày mai, Phó Xương Đỉnh có thể, nhưng sau đó sẽ còn có người bị thương, nếu như Ma Võ thua thì ngày mai chưa chắc có thể chiến thắng, dù sao vẫn còn võ giả cấp hai của liên minh Võ Đại.”
“Trận đấu này thật sự thăng trầm chập trùng, liên minh Võ Đại chưa chắc có cơ hội lật ngược tình thế...”
“Vòng tiếp theo, bên Kinh Võ là Phương Văn Tường đấu với Đường Tùng Đình bên Ma Võ.”
...
Sau hậu đài, Phương Bình liếc nhìn Dương Tiểu Mạn được khiêng xuống, có chút không biết nên nói gì.
Mà lúc này Đường Tùng Đình lại phải lên võ đài, Phương Bình chỉ có thể ở một bên lo lắng, suy nghĩ một chút rồi nói với những người khác: “Các cậu đi xem Dương Tiểu Mạn thế nào, những cô gái này thật là...”
Thật là không còn gì để nói nữa!
Nói xong, Phương Bình nhìn lướt qua Phó Xương Đỉnh vừa mới khập khễnh trở về, thở dài nói: “Còn đánh hung hơn cả cậu.”
Phó Xương Đỉnh thở hổn hển, bất đắc dĩ nói: “Đừng có xem bọn họ như con gái... vẫn là Vân Hi tốt...”
Trần Vân Hi sắc mặt liền thay đổi, trừng mắt nhìn cậu ta, đi về phía phòng điều trị.
Phó Xương Đỉnh có hơi ngượng ngùng, Phương Bình cũng không quan tâm bọn họ, nhìn Đường Tùng Đỉnh nói: “Đừng để bị thương, nếu bị trọng thương, thì trận chung kết sẽ không đủ người nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận