Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2141: Chiến Thiên Cung (3)

Sử dụng phép loại trừ từ các loại trái cây giúp tăng lực lượng tinh thần, Đế Huyết Quả có thể sánh bằng Phong Quả, có tác dụng với kim thân tầng năm tầng sáu, nhưng đến kim thân tầng tám, hiệu quả có hạn.
Giá trị của nó khoảng 200 - 300 tỉ một quả.
Quan trọng là quả này nhiều quá! Chỉ riêng Đế Nhạc cũng đã kết được 8 quả!
Phương Bình vừa mới đếm!
Nếu những cây Đế Huyết Thụ cấp chín khác cũng kết quả, 9 cây thì được 72 quả rồi, tuy không phải cây nào cũng có số lượng trái cây như nhau, nhưng hẳn là cũng có khoảng mấy chục quả.
Vậy Đế Huyết Thụ cấp tám có kết quả không?
Nếu mang được thứ này về nhân giới, Hoa Quốc sẽ nhanh chóng xuất hiện một nhóm cường giả cấp tám.
Nếu Đế Huyết Thụ đòi đánh đòi giết ngay từ đầu, có lẽ nhóm người Phương Bình đã sớm ra tay rồi. Nhưng đối phương lại tỏ thái độ hiền hòa, ta dẫn các ngươi vào lấy bảo vật… Phương Bình cũng ngại ra tay với nó.
"Mình lương thiện quá… Nhưng mà… nhóm yêu tộc này tốt bụng vậy sao?"
Hỏi nhiều vấn đề như vậy, tuy Đế Nhạc đều trả lời, song, nó tránh nặng tìm nhẹ, câu trả lời của nó cũng không thể làm Phương Bình hài lòng.
“Vào đi!”
Phương Bình hạ quyết tâm, không thể kéo dài thời gian, nhóm người phía sau mà đến thì càng phiền phức!
Hơn nữa, lão Vương hiện tại sắp hôn mê đến nơi, thứ bên trong kia có ảnh hưởng quá lớn.
“19 vị cường giả... Cũng chưa chắc là thật!”
Phương Bình nghiêm túc truyền âm: “Mọi người cẩn thận một chút! Ta sẽ bắt Đế Nhạc đi vào cùng chúng ta, nếu có chuyện không ổn, cứ tiêu diệt nó trước rồi tính!”
Mọi người không có ý kiến, nếu Phương Bình đã quyết định đi vào, vậy thì đi vào. Huống hồ, mục đích lần này là vì những thứ này.
Phương Bình không nói nhiều nữa, hắn nhìn Huyết Thụ cười nói: "Đế Nhạc huynh, cùng vào với chúng ta nhé? Dù sao ngươi cũng là chủ nhân nơi này, quen thuộc nơi này hơn chúng ta. Ngươi từng đến Đế Cung chưa?"
"Năm xưa lúc chủ nhân còn ở, đã từng vào mấy lần…" Huyết Thụ không phủ nhận, lại nói: “Nếu khách quý đã mời, tiểu yêu sẽ không từ chối.”
Phương Bình gật đầu, vừa sắp hạ xuống đất, Vương Kim Dương bỗng nhiên thở dốc: "Ta hỏi một câu… ngươi làm sao biết… ta là người ngươi phải đợi!"
Huyết Thụ trầm mặc chốc lát mới nói: "Khí tức! Là khí tức của của khách quý, tiểu yêu từng gặp được trong Đế Cung! Cho nên khi khách quý vừa đến, tiểu yêu đã nhận ra khách quý ngay, ngoài ra, lúc khách quý đến, Đế Cung cũng hơi rung động.
Tình huống này giúp bộ tộc Đế Huyết Thụ biết rằng, người chủ nhân đợi đã đến."
“Ngươi biết khí tức của ta?” Sắc mặt Vương Kim Dương trắng bệch nói: “Là thứ gì?”
“Không biết.”
Huyết Thụ chân thành nói: "Năm xưa khi chủ nhân còn ở đây, tiểu yêu từng cảm nhận được một vài thứ, nhưng bọn tiểu yêu không được phép tiến vào nơi chủ nhân nghỉ ngơi. Bộ tộc Đế Huyết Thụ chỉ là nơi chủ nhân dùng để tô điểm khu vườn bên ngoài Đế Cung mà thôi.
Cho nên, bọn ta chỉ có thể ở bên ngoài đợi, trừ khi chủ nhân triệu kiến, nếu không sẽ không thể bước vào nơi chủ nhân nghỉ ngơi."
Vương Kim Dương không còn hỏi dò, nhóm người hạ xuống đất. Vừa hạ xuống, đến gần cung điện, cung điện càng khiến bọn họ cảm thấy tà dị.
Trên cửa chính có chữ viết.
Phương Bình không biết chữ, mọi người cũng không ai nhận ra mặt chữ!
Đây là văn tự thời kỳ Thượng Cổ, Huyết Thụ biết, nó giải thích: "Cung này không phải là vật của chủ nhân, nó đến từ Thiên Giới, tên là Chiến Thiên Cung! Chủ nhân từng nói, vật này có chủ, không cần phải đổi tên."
“Chiến Thiên Cung?”
Phương Bình nhíu mày, khẩu khí không nhỏ a.
Ở thời đại Thần Ma, vẫn còn Thiên Giới, chiến thiên… hai chữ "Chiến Thiên" này hẳn là đại nghịch bất đạo chứ?
Thiên là gì?
Trong mắt cường giả thời Thần Ma, đó là đại đạo, đó là Thiên Giới, đó là nơi bắt nguồn đại đạo!
Thế mà có người muốn chiến thiên?
...
Mọi người tiến vào, cửa điện cao lớn đóng lại.
Huyết Thụ nhìn về phía Vương Kim Dương, mở miệng nói: "Tôn khách có thể tiến lên mở cửa, nếu chủ nhân có để lại vật gì cho ngài, ngài chắc chắn có thể mở được cánh cửa này."
Phương Bình không để ý đến nó, trực tiếp bước lên phía trước, đẩy mạnh một cái.
Cửa lớn không hề nhúc nhích!
Phương Bình suy nghĩ một chút, tăng thêm sức mạnh, khẽ quát một tiếng, lại đẩy một lần nữa.
Vẫn không hề nhúc nhích!
Phương Bình thấy vậy, đang định nghĩ đến chuyện thay đổi khí tức thử xem sao thì Vương Kim Dương bỗng tiến lên một bước, khẽ lắc đầu, đẩy cửa.
Cánh cửa vững như núi lại khẽ lung lay khi tay hắn chạm vào. Sau đó, tiếng nổ rầm vang phát ra.
Cửa lớn mở ra rồi!
Huyết Thụ hạ xuống đất cũng thu nhỏ kích thước của mình lại, gò má già nua lại xuất hiện, hơi khác thường nhìn lướt qua Vương Kim Dương.
Đế Cung mở ra rồi!

Ngay khi Đế Cung mở ra, bên trong Giới Vực, Công Vũ Tử đột nhiên nhìn về phía Đế Phần.
"Chiến Thiên Đế... Thật sự đến rồi!" Công Vũ Tử lẩm bẩm, Chiến Thiên Cung bị mở ra rồi!
Trong đám người đó thật sự có chuyển thế của Chiến Thiên Đế sao?
Thời khắc này, Công Vũ Tử bỗng nhiên cau mày, nhìn về phía Ngự Hải Sơn, bóng người hơi động, sau một khắc, Công Vũ Tử xuất hiện tại ở phía cuối Thiên Cung, trước mắt đã có thể nhìn thấy Ngự Hải Sơn.
Trong Ngự Hải Sơn, Chiến Vương thu lại khí cơ, đang cần mẫn đào hang!
Công Vũ Tử nhíu chặt lông mày!
Ở giữa núi Tử Cái và Ngự Hải Sơn có một cái hang. Chiến Vương sớm đã phát hiện từ lâu, thậm chí còn từng nói cho đám Phương Bình biết.
Lần trước Chiến Vương đào hang, suýt chút nữa đã chui vào được Đế Phần. Cái hang này, suy cho cùng cũng có liên quan đến Yêu Kiếm Khách.
Công Vũ Tử hình như có thể nhìn xuyên qua bên đó, thấy Chiến Vương đang cúi người cong mông đào hang, kết giới trước mặt hơi rung động, nhanh chóng hóa thành trong suốt.
"Sư đệ, ngươi là Chân Thần... Cúi người đào hang như thế không thích hợp lắm đâu?"
"Mắc mớ gì tới ngươi!" Chiến Vương truyền âm lại, tuy ông và Công Vũ Tử không hay nói chuyện với nhau, nhưng hai người cũng không xa lạ gì nhau.
Chiến Vương vừa đào hang vừa truyền âm nói: "Ta đến xem hai thằng nhóc nhà ta, ngươi đừng có thọc chân thọc tay vào! Ta cảnh cáo ngươi, ngươi chọc ta thì không sao, ngươi chọc mấy người kia, chờ chết đi! Đại Đế có tác dụng chó gì? Bây giờ Mạc Vấn Kiếm có xuất hiện thì hắn cũng phải cẩn thận một chút, đừng trộm gà không xong còn mất luôn nắm gạo, cuối cùng lại bị người ta giết chết.”
"Ngươi khôi phục ký ức rồi?" Công Vũ Tử có chút bất ngờ.
"Không!" Chiến Vương tiếp tục chui vào trong vách đá, nói mát: "Chỉ nhớ được mang máng mà thôi! Nhưng dù ta có nhớ ra được, ta cũng lười tìm các ngươi tính sổ! Mấy người các người xóa ký ức của bọn ta rồi ném bọn ta ra ngoài, đương nhiên là có âm mưu! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn là vì thân phận thật của một số người!
Các ngươi biết rất rõ nhưng lại giả vờ hồ đồ, có lẽ chúng ta cũng biết, nhưng các ngươi đã xóa ký ức của chúng ta, đại khái là không muốn thông tin đó bị lộ, phá hoại kế hoạch của các ngươi.
Đám già khú đế các ngươi lại dám xóa ký ức của ta! Nếu không, ông đây có lẽ cũng đã thành Đế rồi, cần gì phải tu luyện uổng phí mấy trăm năm chứ? Các ngươi cứ ở đó mà hối hận đi!"
"Sư đệ mắng chúng ta, chẳng phải là đang mắng chính ngươi sao?" Công Vũ Tử lờ mờ trả lời.
"Ta thích mắng thì mắng! Liên quan gì đến các ngươi! Mở đường ra coi, cái hang này bị tắc, mẹ nó, không cho ta đi vào sao? Nói không chừng núi Tử Cái bây giờ vẫn là của ta, ngươi tu hú chiếm tổ, còn không cho ta đi vào, có ý gì?"
"Sư đệ, đã lâu không gặp, ngươi vẫn không biết tôn ti như..."
"Thôi đi!" Chiến Vương đấm ra một quyền, khiến Ngự Hải Sơn hơi rung rinh, ông đánh ra một cái lỗ, vừa đi vừa nói: "Tôn ti? Ông đây mất trí nhớ, ai biết ngươi là ai đâu? Ngươi nói ngươi là sư huynh của ta thì là sư huynh của ta hả? Ta nói ngươi là con trai của ta cũng được, ngươi có phải không?"
"Làm càn!" Công Vũ Tử có chút phẫn nộ, Tưởng Thiên Minh càng ngày càng làm càn!
"Ít nói nhảm! Mau cho ta vào! Ta cảm thấy không không ổn, đám người các ngươi chắc chắn muốn tính kế Phương Bình... Ta cảnh cáo ngươi, ta không ra mặt thay bọn họ, nhưng nếu các ngươi dám tính kế bọn nọ... Sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện!
Hiện tại chắc ngươi đã khôi phục thực lực, có thực lực cấp Đế, nhưng ta nói thật, cấp Đế cũng chỉ thế mà thôi. Rất nhiều người đều đang đầu tư vào đám nhóc đó! Trương Đào, Lý Chấn, Thương Miêu... Đều đang trông chờ vào bọn họ!
Bây giờ các ngươi muốn thọc tay vào, chờ chết đi! Mấy thằng nhóc đó đều hung tàn vô cùng, ta không nói quá đâu, bọn nó hoàn toàn có thể đánh chết tươi ngươi, ngươi có tin không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận