Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1816: Phản Công (3)

Phương Bình tiếp tục phân tích: "Một ngày không lấy lại được Ma Đô địa quật, toàn bộ hoàn cảnh tu luyện ở Ma Đô đều sẽ kém đi, võ giả Ma Đô muốn thăng cấp, chỉ có thể đi những nơi khác, vậy thì Ma Đô sẽ bị bỏ hoang. Ma Đô có rất nhiều võ giả, nơi này cũng tụ tập hơn mười vạn học sinh võ đại và không ít võ giả chính phủ. Mấy trăm ngàn võ giả tụ tập ở Ma Đô, không có địa quật, rất nhiều kế hoạch sẽ triệt để rối loạn.
Năm đó địa quật Thiên Nam bị công phá, bộ trưởng cũng hiểu tình hình ở đó, võ giả Thiên Nam lao đi khắp nơi, lại bởi vì không quen với những địa quật khác mà tổn thất nặng nề, rất nhiều người đều là lần đầu tiên vào địa quật, tỉ lệ tử vong cực lớn. Ta không muốn Ma Đô cũng như vậy, Ma Đô có mấy trăm ngàn võ giả, nếu thật sự đi khắp nơi, có lẽ sẽ gây ra đại loạn."
Trương Đào nhẹ gõ bàn, rơi vào trầm tư. Lúc này, hắn thật sự có chút tiến thối lưỡng nan.
Ma Đô địa quật chính là điểm uy hiếp, không thể không giải quyết. Nhưng nếu phản công Ma Đô địa quật, những nơi khác cũng sẽ nhanh chóng bạo phát chiến tranh, trước đây, chuyện đó chưa chắc sẽ xảy ra, nhưng bây giờ… xác suất rất lớn.
"Thời gian, tốc độ!" Trương Đào chậm rãi nói: "Nhất định phải nhanh! Nếu như muốn lấy lại Ma Đô địa quật, không thể quá chậm! Nhất định phải nhanh, nhanh tới mức dù Chân Vương có truyền lệnh, thì các địa quật khác cũng không có đủ thời gian để chuẩn bị! Trong vòng một tiếng, giải quyết Ma Đô đại chiến, sau đó, người của các ngươi đến các địa quật khác viện trợ, lắng lại chiến đấu."
"Một tiếng..."
Phương Bình nhíu mày, Trương Đào chậm rãi nói: "Một tiếng! Lúc này, ở những địa quật khác, những thành chủ khác ở sâu bên trong có lẽ vẫn đang trên đường đi ra, chiến tranh cũng chưa chắc sẽ bạo phát. Nếu như lúc đó các ngươi có thể viện trợ khắp nơi, giúp đỡ các khu vực khác, địa quật võ giả cũng không ngốc, biết rõ chịu chết, bọn họ sẽ không tiếp tục chiến đấu.
Đó cũng là phương án với tổn thất thấp nhất!
Nếu các ngươi kéo dài trận chiến, những nơi khác cũng sẽ bạo phát chiến tranh toàn diện, Phương Bình, ngươi phải hiểu được, hiện tại nhân loại không phải là đối thủ của bọn họ."
Phía dưới, lão Lý mở miệng nói: "Muốn đánh bại đối phương trong vòng 1 tiếng cũng không phải là chuyện đơn giản! Nếu không tụ tập cấp chín Hoa Quốc cùng ra tay, chúng ta sẽ liên thủ đánh tan các cường giả Ma Đô địa quật trước, rồi mới nhanh chóng viện trợ khắp nơi!
So với địa quật, ưu thế duy nhất của chúng ta chính là có thể thông qua mặt đất, cấp tốc điều binh khiển tướng, mà địa quật quá lớn, còn phải trung chuyển qua Ngự Hải Sơn, hoàn toàn không có ưu thế đó.
Trương Đào nhẹ giọng nói: "Không có đơn giản như vậy, chúng ta vẫn phải tuân theo quy tắc! Chân Vương địa quật không muốn cùng chúng ta bạo phát chiến tranh toàn diện, nhưng cũng sẽ không tùy tiện để chúng ta tàn sát đối phương!
Nói cách khác, chúng ta thật ra vẫn đang bị hạn chế.
Nếu như thật sự phải điều động, trừ những cường giả Hoa Quốc nhất định phải ở lại trấn giữ, điều 20 vị cấp chín cũng không khó, cộng thêm người của Ma Võ, đánh tan Ma Đô địa quật là không thành vấn đề. Nhưng nếu chúng ta làm như vậy, rất nhanh, chúng ta sẽ phải đối mặt với nguy cơ toàn bộ cấp chín ngoại vực và vùng cấm phản công!"
Trương Đào nói liên tục: "Hiện tại vùng cấm không quan tâm tới ngoại vực, đó là bởi vì đại chiến sắp đến, kỳ thực vùng cấm cũng muốn mài bớt sức chiến đấu ngoại vực, tiêu hao thực lực của chúng ta. Nhưng nếu như chúng ta chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, thì tình huống sẽ thay đổi."
Phương Bình nói tiếp: "Nên chỉ có thể làm theo lời Bộ trưởng, đánh bại đối phương trong vòng 1 tiếng, viện trợ những nơi khác! Hơn nữa, chúng ta cũng không có đủ cấp chín, địa quật đã có 18 vị, chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể điều động 18 vị cấp chín?"
Trương Đào lạnh nhạt nói: "Sẽ không cho ngươi cơ hội này, một khi nhân loại điều động 10 vị cấp chín trở lên, thì có nghĩa là quyết chiến! Phải giảm thiểu số lượng xuống càng thấp càng tốt! Ít đến mức bọn họ cảm thấy họ có phần thắng!"
Trương Đào nói xong, lại cười nói: "Ngươi cho rằng địa quật Chân Vương bị ngu à? Bọn họ không biết Lý Trường Sinh rất mạnh, có thể sánh với cường giả bản nguyên? Không biết Ngô Xuyên có thể lấy một địch hai, có thể so với hai vị võ giả bản nguyên sao?"
"Bọn họ biết! Nên nếu ngươi muốn Ngô Xuyên, Trương Vệ Vũ tiến vào đánh giết đối phương, thì phải giảm số người xuống! Địa quật hiểu rất rõ tình huống của chúng ta, biết mỗi cấp chín của chúng ta có thực lực ra sao.”
"Nên không thể tạo thành tình huống đối phương vừa xem đã biết là mình sẽ thua rồi nhất định phải lập tức chạy đi tìm người hợp tác khắp nơi. Địa quật Chân Vương đều rất sĩ diện, nếu bọn họ cảm thấy mình có thể thắng, trong thời gian ngắn sẽ không gọi những Chân Vương khác đến phối hợp, làm thế rất mất mặt."
Trương Đào hiểu rõ tâm tư của bọn họ, cười nói: "Cấp chín phải cố gắng khống chế số lượng dưới 10 người! Hơn nữa, không được để loại cấp chín cực mạnh xuất hiện, người như Trương Vệ Vũ nhất định không thể xuất hiện!
Thanh Lang Vương và Trúc Lang Vương sẽ nghĩ mình có thể thắng, bọn họ cũng sẽ không phái cấp chín trực thuộc tới cứu viện, cũng sẽ không liên hệ khắp nơi đến hỗ trợ khi thấy các ngươi tới! Chúng ta phải canh kỹ chênh lệch thời gian!
Nếu như các ngươi nhanh chóng đánh tan đối phương, Ma Đô địa quật không còn sức tái chiến, các ngươi trở về viện trợ các nơi khác, chiến đấu sẽ không bạo phát."
Trương Đào nói xong, lại nói: "Còn có, đừng chỉ lo cấp chín! Ma Đô có 12 thành, võ giả cấp tám tầm 30 người, cấp bảy khoảng 100 người, những người này đứng riêng thì không tính là gì, nếu liên thủ, sẽ cực kỳ mạnh mẽ!"
Phương Bình rơi vào trầm tư, tạm thời không nói gì.
Trầm mặc khoảng vài giây, Phương Bình hỏi: "Nếu như lần này đánh tan cường giả 12 thành, chúng ta có hi vọng lấy được mỏ quặng của bọn họ không?"
Nhân loại không ngừng gây chiến ở ngoại vực, một phần là để suy yếu thực lực của bọn họ, phần lớn là vì tài nguyên. Chiến tranh đã xảy ra nhiều năm như vậy, tài nguyên mới là quan trọng nhất!
Bằng không, nhân loại thế yếu, cũng không sẽ chủ động gây chiến. Nhưng nếu không gây chiến, với tình huống của nhân loại, năng lượng mỏng manh, đá năng lượng hầu như không có, thì làm sao có nhiều võ giả như vậy được. Đừng nói là 4 triệu võ giả Hoa Quốc, nếu xưa nay vẫn thủ không công, thì sẽ biến thành cục diện trăm năm trước, chỉ có mấy ngàn chục ngàn võ giả!
Thế nên nhân loại mới phải liều mạng chém giết, dù không địch lại đối phương, cũng phải thường thường chủ động gây chiến, kỳ thực nguyên nhân chính vẫn là vì cướp đoạt tài nguyên, giúp bản thân lớn mạnh, giúp nhân loại có sức liều mạng khi đại chiến toàn diện xảy ra.
Huy hoàng của thời đại tân võ cũng được xây dựng trên cơ sở phản công. Nếu như dựa theo chiến lược thời Trấn Tinh, chỉ để những cường giả kia trấn thủ, căn bản là sẽ không có thời đại tân võ hiện tại, cũng sẽ không có 4 triệu võ giả Hoa Quốc hôm nay.
Hơn mười vị tuyệt đỉnh cũng chỉ có thể cướp đoạt tài nguyên tu luyện cho hậu duệ của mình, những người khác phải hoàn toàn dựa vào bản thân, muốn lên cấp ba cũng khó.
"Mỏ quặng..." Trương Đào lắc đầu nói: "Ngươi cho rằng địa quật võ giả ngớ ngẩn thật à? Bọn họ có thể mặc kệ chúng ta cướp đoạt tài nguyên tu luyện, tăng sức mạnh bản thân. Nhưng mỏ quặng là tối kỵ, bọn họ cũng biết chúng ta thiếu tài nguyên.
Dân số nhân loại rất nhiều, không nói những nơi khác, chỉ mình Hoa Quốc đã có hơn 1 tỷ người, chẳng lẽ chỉ có mấy triệu người thích hợp tập võ sao? Tuyệt đối không phải! Chủ yếu là chúng ta không nuôi nổi! Nếu nuôi nổi, lấy tỷ lệ 1/10, thì chỉ riêng Hoa Quốc cũng đã có 100 triệu võ giả!
Nên mỗi lần đại chiến, địa quật không thèm để ý người chết bao nhiêu, không thèm để ý cái khác, chỉ để ý một chuyện duy nhất, tuyệt không cho phép nhân loại lấy được nhiều tài nguyên, một cái mỏ quặng, có thể tạo ra mấy trăm ngàn võ giả! Bọn họ sẽ không cho chúng ta cơ hội!
Ngươi cướp đoạt mỏ quặng, bọn họ sẽ bạo phát đại chiến toàn diện, giết máu chảy thành sông!
Đã nhiều năm như vậy, chúng ta chỉ có thể cướp đoạt một ít đá năng lượng ở Kinh Đô, chuyện ở Ma Đô địa quật là do Hòe Vương tự mình trả giá, hắn cảm thấy hắn có thể thắng nên mới cược một mỏ khoáng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận