Toàn Cầu Cao Võ

Chương 821: Ta Thật Sự Là Cấp Sáu (2)

Lão Lý: "Sợ là... Ngoài vũ trụ liệu có xuất hiện đường nối địa quật hay không?"
Phương Bình không nhịn được nói: "Không thể nào? Chẳng lẽ thật sự muốn đánh từ vũ trụ vào địa cầu á? Vậy còn không bằng mở nhiều đường nối trên địa cầu hơn, địa quật không có công nghệ cao, nếu muốn mở đường nối ngoài vũ trụ, thì ngoại trừ võ giả cao cấp, võ giả trung cấp sơ cấp căn bản không thể sinh tồn..."
Lão Lý sâu xa nói: "Có lẽ bọn họ muốn nhân dịp chúng ta không chú ý, phải biết, trong ứng ngoài hợp, càng dễ dàng đột phá phòng thủ."
Địa quật đường nối, nhân loại cường giả vẫn đang nhìn chằm chằm.
Nhưng khi ngoài vũ trụ có cường giả đột kích, hoặc là trực tiếp lẫn vào thế giới loài người, chưa chắc đã có người có thể phát hiện.
Phương Bình cau mày, việc này có lẽ không đề phòng được.
Đừng thấy hiện tại các quốc gia có một đống vệ tinh, nhưng một người ở trong vũ trụ, nhỏ như hạt bụi, rất khó phát hiện.
Đặc biệt là cường giả, vốn có năng lực cơ động mạnh mẽ, nếu như am hiểu khoa học kỹ thuật của loài người, né vệ tinh là chuyện rất đơn giản.
Cấp bảy cấp tám ở trong vũ trụ chưa chắc có nhiều tự do.
Nhưng đến cấp chín, Phương Bình tin, bọn họ không khó sinh tồn, hoặc chỉ đến cấp tám là đã có thể tự do tùy tâm, kim thân bất diệt.
"Chuyện mà chúng ta cân nhắc, các cường giả hẳn là cũng sẽ suy xét."
Phương Bình không lo lắng nói: "Huống hồ, ta thấy những đường nối đã xuất hiện, cũng không phải muốn xuất hiện ở đâu là xuất hiện ở đó, nếu thật sư như vậy, 104 cái đường nối đều xuất hiện ở Hoa quốc, hoặc là những quốc gia khác, đã sớm không chịu được.
Ta nghĩ, đường nối xuất hiện có thể có liên quan đến... năng lượng sinh mệnh.”
Phương Bình tùy ý suy đoán, cái gọi là năng lượng sinh mệnh, chính là lượng năng lượng sinh mệnh của nhân loại.
Xét theo cách phân bố đường nối địa quật thì chỗ nào càng có nhiều người, càng dễ xuất hiện đường nối.
Có lẽ đó chính là căn cứ để xác định đường nối giữa hai thế giới.
Nhân loại đã sớm nghĩ đến chuyện này, độ khả thi vẫn không nhỏ.
Hoàng Cảnh và lão Lý đều gật đầu, có lẽ vậy, bây giờ lo lắng ngoài vũ trụ xuất hiện đường nối, cũng là buồn lo vô cớ, có muốn lo thì cũng phải để các lãnh đạo quốc gia và cường giả tuyệt đỉnh lo lắng.
Đang trò chuyện, chủ nhiệm văn phòng gõ cửa tiến vào.
Thấy ba người đều đang ở đây, Chủ nhiệm văn phòng bắt chuyện một trận, sau đó mới nói: "Hiệu trưởng, viện trưởng, Bộ Giáo Dục gửi văn kiện đến."
"Văn kiện gì?"
"Yêu cầu các trường báo cáo tin tức cụ thể của các võ giả cấp sáu, tiến độ tu luyện, chiến tích địa quật, thống kê giết địch..."
Chủ nhiệm văn phòng nói một hồi rồi lại nói tiếp: "Ta hỏi thăm người bên Bộ Giáo Dục, chắc là vì để chuẩn bị cho danh sách cấp sáu... Nhưng, Bộ Giáo Dục cũng tiết lộ chút ít... có lẽ sẽ ưu tiên bồi dưỡng một nhóm cường giả Tông sư."
Đám người Phương Bình đều vô cùng ngạc nhiên, Phương Bình vội vàng nói: "Ưu tiên bồi dưỡng một nhóm Tông sư? Nghĩa là, chính phủ chuẩn bị bỏ vốn tài trợ những cường giả cấp sáu này?
Ta biết chính phủ có không ít thứ tốt, đá năng lượng, tinh hoa sinh mệnh, thậm chí chính phủ chắc chắn có dự trữ một ít hạt, trái cây của yêu thực.
Nếu thật sự là như vậy, há chẳng phải... có thể kiếm lời rồi?"
Nói đến đây, Phương Bình lập tức nói: "Báo cáo toàn bộ tin tức của cường giả cấp sáu của Ma Võ, hơn nữa phải khai báo thực lực của mọi người lợi hại một chút, chính phủ thật sự muốn ưu tiên bồi dưỡng một nhóm người, vậy thì kiếm bộn rồi!"
So thứ tốt thì kho Ma Võ nhất định không so bằng kho chính phủ. Những cường giả kia, giết bao nhiêu yêu thú, yêu thực, đến nay khó mà nói rõ.
Trận chiến năm đó ở Kinh Đô địa quật, tiêu diệt hai thành, thứ tốt tất nhiên không ít.
Thứ giống như hạt hướng dương của Yêu Quỳ Hoa trong Yêu Quỳ thành, chính phủ có thể sẽ không có nhiều, nhưng Phương Bình nghĩ bọn họ sẽ có. Nó có thể giúp tăng lực lượng tinh thần!
Đối với võ giả trung cấp, cao cấp mà nói, dược phẩm bổ sung khí huyết, đá năng lượng bổ sung năng lượng, dù có quý giá đến đâu, nhiều đến đâu đi nữa, thì cũng không sánh bằng thứ có thể tăng lực lượng tinh thần.
Đây mới thực sự là tài nguyên hi hữu, thậm còn quý hiếm hơn thần binh nhiều.
Thần binh, diệt yêu thú và yêu thực cao cấp còn có thể luyện ra, nhưng thứ có thể tăng cường lực lượng tinh thần, không hẳn cứ tiêu diệt cao cấp là sẽ lấy được.
Hoàng Cảnh hơi nhíu mày nói: "Nếu thật sự là như vậy, nói rõ thế cuộc thật sự càng ngày càng gấp, chính phủ muốn vận dụng tài nguyên dự trữ rồi. Nhưng võ giả cấp sáu, Hoa Quốc không ít, ta đoán, thứ có thể giúp đột phá cũng sẽ không quá nhiều.
Chính là không biết, chính phủ sẽ chọn người như thế nào, nhìn theo thực lực thì, e là sẽ khiến không ít người bất mãn. Dù sao thì có vài người, tỷ như một ít tướng quân của Quân bộ, chiến tích cực kỳ lóa mắt."
Phương Bình đúng là không quản cái này, suy nghĩ một chút lại nói: "Báo tên ta luôn được không? Ta cảm thấy ta cũng sắp lên cấp sáu, nếu thật sự có phân phối đồ ngon, mà ta lại bỏ qua, vậy thì quá đáng tiếc."
Chủ nhiệm văn phòng sửng sốt một chút, Hoàng Cảnh và lão Lý cũng câm nín
Ngươi còn thật sự dám nói!
Phương Bình nghiêm túc nói: "Thật, ta cảm thấy ta sẽ lên cấp sáu nhanh thôi, nói không chừng chính phủ còn chưa làm xong bảng xếp hạng, ta đã đột phá rồi, vậy nếu ta bỏ qua những thứ ngon lành kia, chẳng phải sẽ đáng tiếc lắm sao?"
Lão Lý tâm mệt nói: "Được rồi, câm miệng đi, chờ ngươi đến cấp sáu lại nói. Nhưng... Ta cảm thấy ta hẳn là có thể báo danh, dù sao ta cũng mới cấp sáu..."
Hoàng Cảnh xạm mặt lại, chủ nhiệm văn phòng triệt để bối rối.
Thế này là thế nào?
Ngay cả Lý viện trưởng cũng bắt đầu giả mạo cấp sáu, còn chưa nói sẽ có chỗ tốt lành gì nữa đó.
Lão Lý thành thật nói: "Xóa tên của ta khỏi bảng xếp hạng cấp tám đi, ta thật sự là cấp sáu, nếu thật sự có thứ có thể tăng lực lượng tinh thần, thì cho ta tốt hơn cho người khác nhiều."
Hoàng Cảnh đen mặt nói: "Đừng khiến Ma Võ mất mặt!"
Bên ngoài đều nói ngươi là cấp tám, vậy ngươi chính là cấp tám!
Vì một thứ còn không biết là lợi hay hại mà thừa nhận là mình cấp sáu, người ngoài sẽ nhìn Ma Võ thế nào?
Trừng mắt nhìn lão Lý, lại liếc mắt nhìn Phương Bình, Hoàng Cảnh quá mệt mỏi.
Sau này hắn sẽ không bàn những chuyện như thế này với hai tên khốn kiếp này nữa.
Thấy chủ nhiệm văn phòng còn đang chờ, Hoàng Cảnh mở miệng nói: "Báo hết tin tức của các võ giả cấp sáu trong trường học đi, cứ báo cáo theo thực tế, nếu thật sự muốn bồi dưỡng Tông sư, Ma Võ vẫn có hy vọng lấy được vài vị trí."
Người khác không nói, Lữ Phượng Nhu và Đường Phong còn chưa đột phá, không hẳn không được.
"Được, hiệu trưởng, viện trưởng, vậy ta đi trước..."
Chủ nhiệm văn phòng cũng không ở lại lâu, ở lại nữa chắc cả tam quan cũng bị hủy mất.
Cấp năm muốn giả thành cấp sáu, cấp tám cũng phải giả thành cấp sáu, thật sự cho rằng chính phủ không xét duyệt hay sao.
Người vừa đi, Hoàng Cảnh cũng bắt đầu đuổi người, cuối cùng suy nghĩ một chút nói: "Bên phía Nam Giang, trước cuối năm kêu bọn họ về hết đi, bây giờ đã có thể tiến vào với quy mô lớn, những nơi khác đều có người chạy tới Nam Giang, đừng vì chút lợi ích mà mất mạng, như bây giờ mới là tốt nhất."
Phương Bình gật gật đầu, bọn Trần Vân Hi cũng đã tiến vào địa quật được 20 ngày rồi.
Còn chưa tới một tháng nữa là ăn tết, tuy võ giả có trách nhiệm trọng đại, nhưng tết đoàn viên cũng là quan niệm của đa số của các võ giả Hoa Quốc.
Bây giờ, ngay cả một số địa quật giao chiến nhiều năm cũng biết, hàng năm đến mấy ngày đó, võ giả Phục Sinh Chi Địa sẽ ít đi rất nhiều.
Trước kia, thậm chí còn có thành trì địa quật công thành vào dịp này. Nhưng chỉ có võ giả bình thường là thiếu bớt, dịp tết, cường giả tọa trấn lại xuất hiện nhiều hơn.
Cường giả cấp Tông sư, bình thường chưa chắc sẽ vào địa quật, thế nhưng bọn họ sẽ ăn tết trong đó, chủ yếu cũng là vì giảm bớt áp lực cho một số võ giả trấn giữ trong địa quật.
Nghĩ tới những thứ này, Phương Bình cũng khá tò mò, võ giả nhân loại trong địa quật ăn tết có lớn không?
Nếu lớn, thì nhân loại địa quật chắc sẽ ngơ ngác như con cá cảnh nhỉ?
Đúng rồi, địa quật có ngày lễ nào tương tự như giao thừa tết xuân không nhỉ?
Trong lúc nhất thời, Phương Bình nghĩ hơi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận