Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2811: Tặng Kèm Một Vị Thiên Vương (3)

Phương Bình dừng lại, nghiêng đầu liếc mắt nhìn đám người Thiên Kiếm. Thiên Kiếm cũng nhìn hắn. Hai người liếc mắt nhìn nhau, xem như là ngầm hiểu ý, chắc chắn cả hai đã âm thầm liên hệ các Thánh Nhân kia.
Ai cũng không phải là người hiền lành, ai cũng muốn giết chết đối phương.
Nhưng hiện tại, hai người bọn họ đều biết là rất khó!
Các Thánh Nhân phe khác đều muốn bọn họ hỗn chiến, không có ý định tự mình mạo hiểm, bọn họ đều có chung một tâm lý, không muốn để những kẻ này chiếm lời, ba phe kìm hãm nhau, xác suất tái chiến cực kỳ thấp.
Phương Bình có chút thất vọng, e là không thể hợp tác tung hoành thiên hạ rồi.
Lúc này, Phương Bình nhìn về phía Tần Vân, lạnh nhạt nói: "Tần Vân Thánh Nhân đừng lo, ta nói rồi, ta chỉ muốn đề phòng Thánh Nhân trả thù Lực Vô Kỳ mà thôi! Bên trong có cơ duyên là chuyện đương nhiên! Nếu không có, Võ Vương sao có thể chứng đạo Thiên Vương!"
Phương Bình lạnh nhạt nói: "Nguy hiểm thì... đương nhiên sẽ có, nhưng trong Tam Giới, làm gì có nơi nào không có nguy hiểm! Tần Vân Thánh Nhân, ngươi nói đúng hay không?"
Tần Vân nhìn Phương Bình, hắn thật sự không muốn đi vào!
Mà là Phương Bình... Không, là tất cả mọi người đều muốn hắn đi vào, đây là trục xuất!
Đường đường là Thánh Nhân lại bị người trục xuất, dù cho có cơ duyên, cũng không vui vẻ nổi.
Lúc này, sắc mặt Tần Vân vô cùng lạnh lẽo, cũng không tiếp lời, liếc mắt nhìn Lực Vô Kỳ, một lát sau mới nói:
"Bản tọa vào xong sẽ tìm Thủy Lực, ta muốn hỏi hắn, tại sao môn nhân của Nam Hoàng lại trở thành Trấn Hải Sứ Nhân tộc!"
Mắt trâu của Lực Vô Kỳ trừng lớn, không nói lời nào.
Ngươi quản ta theo phe ai á? Ông đây chứng đạo tuyệt đỉnh rồi! Lão tổ nhà ta là tọa kỵ của Nam Hoàng, ta không phải.
Huống hồ, tính tình của ta cũng không tốt lắm đâu!
Lực Vô Kỳ không thèm để ý đến hắn, tên khốn kiếp này dám chiếm Thủy Lực Thần Đảo, lão tổ mà biết, dù không phải Thánh Nhân, cũng phải tìm hắn tính sổ.
"Lối vào ở đâu?" Lúc này, có người hỏi một câu.
Phương Bình nở nụ cười, đánh một quyền vào hư không, trong khoảnh khắc đó, hư không phá nát, một cánh cửa xuất hiện!
Đến tận bây giờ vẫn còn một con mèo lớn trên cánh cửa!
Hôm đó cửa bị đánh vỡ, nhưng bây giờ đã hồi phục lại như cũ, đây chính là năng lực của Thương Miêu, mèo này đánh nhau không hề lợi hại, nhưng lại cực kỳ am hiểu về không gian, Phương Bình hoàn toàn không có cửa so.
Thương Miêu và chữ "Vương" trên đầu như đang cười nhạo tất cả mọi người.
Không ít người nhìn về phía Thương Miêu, Thương Miêu hiếm thấy có chút xấu hổ, mặt béo cười cười, khô khan nói: "Đừng nhìn bản miêu, đây không phải là do bản miêu vẽ, nó có sẵn rồi!"
Mọi người cũng không vạch trần nó, không phải ngươi mới là lạ!
Thải Điệp khá là hiểu tính tình của Thương Miêu.
Giờ khắc này, đại đô đốc Thần Đình Quân tra xét một phen, bỗng nhiên nói: "Hình như đường nối bị chặn lại rồi. Chẳng trách đến bây giờ cũng không có ai đi ra, Phương Bình, là ngươi làm sao?"
Phương Bình cười nói: "Nói gì vậy, đại khái là những Thiên Vương kia không muốn mọi người đi vào đoạt cơ duyên! Nhưng mà Thương Miêu tương đối quen thuộc cái này, có thể mở lại đường nối lần nữa, chư vị, ta phải nhắc nhở các ngươi, đi vào nhiều người, những Thiên Vương kia có lẽ sẽ ra tay với mọi người!"
Lúc này, Thanh Mặc lạnh nhạt nói: "Phương Bình, nếu có thể mở ra, vậy không bằng mở hẳn đường nối ra, lẽ nào ngươi đang sợ cái gì?"
Phương Bình cười ha hả nói: "Sợ? Ta sợ cái gì... Chỉ là lối đi này không phải thứ ta có thể điều khiển, các ngươi thích vào thì vào, liên quan gì tới ta Nói xong, Phương Bình nhìn về phía Tần Vân, "Tần Vân Thánh Nhân, nếu không có nghi vấn gì thì đi vào đi!"
Tần Vân nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, hắn luôn cảm thấy Phương Bình không có lòng tốt. Lẽ nào bên trong rất nguy hiểm?
Nhưng bên trong, Nhân tộc vẫn chưa chiếm ưu thế, ít nhất thì theo hắn biết, Nhân tộc ở bên trong có nhiều nhất hai vị Thiên Vương, những phe khác có không ít Thiên Vương.
Mọi người cũng không thể chờ đợi được nữa, muốn xem đường nối mở ra, mọi người dồn dập nhìn về phía Tần Vân.
Tần Vân thầm cảnh giác, cũng không nói gì, đám người này đều hận không thể để cho mình dò đường, không một ai tốt!
"Được, bản tọa đi vào!"
"Thương Miêu, mở ra đường nối xem mở được hay không Thương Miêu thầm lẩm bẩm, cái gì mà có mở được hay không, thứ nó dùng để chắn đường chính là Khốn Thiên Linh, tuy cho người khác mượn tạm thời, nhưng nó cũng có thể điều khiển.
Mở đường nối, đương nhiên không thành vấn đề.
Lúc này, Thương Miêu cũng không câu giờ, móng vuốt chọt chọt vào hư không.
Ngay sau đó, hư không nứt ra.
Lúc này, Điền Mục không nói hai lời, vọt thẳng vào bên trong với tốc độ cực nhanh.
Mọi người cũng không ngăn cản, một người mới vừa lên cấp Chân Thần thôi. Tần Vân còn ước gì hắn đi dò đường, nhìn xem có nguy hiểm hay không.
Chờ đợi một hồi, Phương Bình khẽ quát: "Nhanh, nếu không đường sẽ đóng lại đó!"
Tần Vân lần nữa hít sâu một hơi, nhìn về phía cửa vào đen thui kia, hắn luôn cảm thấy đó chính là đường vào địa ngục.
Nhưng đến lúc này, cũng không có cơ hội hối hận nữa.
Những người khác cũng rục rà rục rịch. Có người muốn đi vào, lại có chút lo lắng.
Ngay sau đó, Tần Vân khẽ rên một tiếng, cấp tốc phá không lao vào. Hắn vừa mới bước vào, một bóng người nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng cũng lao vào, rất nhiều Thánh Nhân hầu như còn chưa kịp phản ứng, bóng người đã ngay lập tức biến mất trong đường nối.
Đúng vào lúc đó, Thương Miêu đóng đường nối!
Tất cả mọi người đều có chút kinh hãi, ai vừa mới xông vào?
Phương Bình biến sắc, có chuyện bất ngờ xảy ra rồi!
Ban nãy là... Hồng Vũ?
Phiền phức rồi!
Lão Trương mai phục Tần Vân, sẽ không đánh với Hồng Vũ, nếu thật sự đánh nhau, thì phiền phức rất lớn.
Cùng lúc đó, Điền Mục vừa mới chạy vào đã bị lão Trương bắt được, tiện tay ném đến phía sau, sau khi cảm nhận được hơi thở của Thánh Nhân, lão Trương nhìn về phía Trấn Thiên Vương, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng truyền âm nói: "Chỉ là một Thánh Nhân, không sao.."
Ông còn chưa nói xong, Trấn Thiên Vương đã biến sắc.
Lão Trương cũng chửi ầm lên: "Thằng nhóc chết tiệt kia thật sự đánh giá cao ta, còn khuyến mãi thêm một Thiên Vương!" Ông sắp mắng chết Phương Bình rồi! Thằng khốn này đúng là thứ hố hàng Ngươi nói Thánh Nhân cơ mà? Sao lại có cường giả Thiên Vương đi vào hả!
Bọn họ phiền muộn, Hồng Vũ mới vừa xông vào cũng hoàn toàn biến sắc, lạnh nhạt như hắn cũng phải chửi thầm trong lòng, Phương Bình đúng là thứ hố hàng!
Không ngờ Phương Bình lại có thể liên hệ người bên trong, mai phục hai vị cường giả ở đây!
Đáng chết! Sớm biết như vậy hắn đã không xông vào!
"Tạm thời dừng tay!" Hồng Vũ rống to!
Nhưng ai thèm quan tâm hắn. Lão Trương chỉ cần biết người tiến vào không phải người tốt là được. Dù sao cũng không giết sai người, Nhân tộc không có Thiên Vương.
"Giết!" Trương Đào quát to, quyển sách xuất hiện, trực tiếp bao vây Tần Vân.
Giờ khắc này, Tần Vân dại ra.
Thật nhiều Thiên Vương! Ba vị Thiên Vương!
Ở đâu ra nhiều Thiên Vương như vậy?
Mà hắn lại chẳng quen biết ai!
"Đáng chết!" Tần Vân tức giận mắng một tiếng, sắc mặt trắng bệch, nhưng hắn nhanh chóng trấn tĩnh lại, may là phía mình vẫn còn một vị Thiên Vương, bằng không, hắn thật sự muốn tự sát luôn.
Tuy không quen, nhưng cũng không sao, hắn không quen hai vị Thiên Vương đang mai phục, hai người này đại khái là Nhân tộc. Bây giờ hắn cực kỳ vui mừng, may là bên ngoài cũng có một vị Thiên Vương xông vào, nếu không, hắn chắc chắn phải chết.
Nhưng còn chưa vui mừng được lâu thì...
Hồng Vũ quay đầu đánh một chưởng, quát to: "Hiểu lầm, ta không phải kẻ địch của Nhân tộc! Người này mới đúng!"
Hắn đánh một chưởng, ngực Tần Vân nổ tung, vội vàng nói: "Đừng động thủ!"
Giờ khắc này, Hồng Vũ cảm thấy phiền phức vô cùng, làm gì còn hờ hững nổi!
Mà lúc này, Trấn Thiên Vương bỗng liếc mắt nhìn hắn, cảm thấy hơi khác thường, đột ngột nói: "Nhóc, đừng để ý tới hắn, nhanh lên, phải giết Thánh Nhân này trước khi những kẻ khác tới!"
Tuy Trương Đào không hiểu lắm, nhưng giết Thiên Vương thật sự không phải chuyện đơn giản. Nếu Lý lão quỷ đã nói thì cứ bỏ qua hắn trước!
Thế là, Tần Vân dại ra, sau đó là khủng hoảng! Ba vị Thiên Vương!
"Không, ta là.."
"Là ông cố nội nhà ngươi!"
Lão Trương biết Phương Bình muốn đưa Thánh Nhân vào, chính là cái tên này, giết xong rồi nói.
1806 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận