Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1128

Chuyện đi Giới Vực dính dáng đến lão tổ tuyệt đỉnh, trước đó, ngoại trừ nói chuyện với chính phủ, thành Trấn Tinh không nói cho bất kỳ ai biết, thậm chí mấy người tham chiến ở Thiên Nam địa quật cũng không biết.
Không ngờ, thành Trấn Tinh lại có một thằng nhóc ngu ngốc đóng vai nội gián.
Nếu không phải Lý Mặc trọng thương chưa lành ra mặt nói giúp, vị cấp chín nhà họ Tưởng kia thật muốn giết thằng nhóc này rồi.
Cũng nhờ Lý Mặc nói giúp, thành Trấn Tinh sau đó mới thương nghị một trận, đồng ý cho mấy người Phương Bình tham dự trận đấu thanh niên tranh cướp tiêu chuẩn vào vùng cấm.
Lý Mặc kể lại chuyện xảy ra ngày đó một lượt... Nhưng không nhắc đến chuyện Phương Bình đóng giả tổ tông trong Giới Vực.
Ngày đó, Lý Mặc cũng hơi nghi ngờ người đó là Phương Bình, sau đó Phương Bình lại mang bọn họ về, nếu Lý Mặc còn không biết người đó là Phương Bình thì hắn quá khờ.
Nhưng chuyện Phương Bình ngụy trang thực ra cũng không thay đổi được điều gì.
Vùng cấm và thành Trấn Tinh đều muốn vào trong Giới Vực, vốn hai bên đã là tử địch, tử chiến sau đó, theo suy nghĩ của Lý Mặc, là điều tất nhiên.
Chỉ có thể nói, Phương Bình hưởng lợi cuối cùng từ thành Trấn Tinh và vùng cấm, nhưng dù sao Phương Bình cũng đã cứu hắn và một vị cường giả cấp tám khác một mạng.
Hai vị cường giả cấp tám hơi khôi phục lại một ít, đều không nhắc đến chuyện này. Chuyện này nói ra cũng khổ lắm. Nếu nói ra, chỉ chứng minh IQ của mọi người rất thấp, chuyện như vậy cũng tin, kém chút coi người ta là lão tổ tông thật rồi.
Nhưng trước khi đám người Tưởng Siêu đến Ma Võ, Lý Mặc vẫn dặn dò đôi câu, bảo mọi người kiềm chế một chút, đừng tiếp tục ngốc nghếch nữa.
Ma Võ Phương Bình không phải là người hiền lành, hắn rất biết gài bẫy người khác, nếu lần này còn bị gài thì các ngươi cũng đừng về thành Trấn Tinh nữa, mất mặt chết đi được.
Trịnh Nam Kỳ còn đang cảm thán, Tưởng Siêu lại xem thường, vui sướng nói: "Nói thật, mấy tên này tham gia thi đấu giải thanh niên, ta rất thoải mái, đều là một đám ngông cuồng, thật muốn nhìn dáng vẻ bọn họ ngược đãi người khác.
Nếu đám Phương Bình có thể giết chết cường giả tinh huyết hợp nhất, vậy thì đối mặt với đám người kia không có vấn đề gì. Dù sao ta cũng không muốn tham gia thi đấu, có mặt là được..."
Lý Phi lạnh lùng nói: "Tưởng Siêu, Hoa Quốc lần này ít nhất phải lấy được 10 tiêu chuẩn, thậm chí nhiều hơn mới được! Ngoài ra, bọn họ rốt cuộc mới vừa vào cấp sáu thôi, đừng đặt hy vọng ở người khác, nếu thành Trấn Tinh mất thể diện và không thể lấy được tiêu chuẩn, ngươi chết chắc rồi!"
Tưởng Siêu buồn phiền nói: "Liên quan gì tới ta, các ngươi mới là chủ lực, không lấy được đủ tiêu chuẩn thì cũng là trách nhiệm của các ngươi."
"Ngươi!"
"Được rồi, đừng ầm ĩ nữa."
Tô Tử Tố ngăn bọn họ cãi nhau, dời đề tài hỏi: "Nhóm Phương Bình khi nào xuất quan ạ?"
Một bên, Hoàng Cảnh đang nói chuyện với một vị Tông sư thành Trấn Tinh, nghe vậy quay đầu cười nói: "Cũng sắp rồi, cũng sắp đến giải đấu thanh niên rồi, nếu các vị sốt ruột, ta có thể sắp xếp một số đạo sư đến cọ xát với mọi người một chút..."
Vừa nghe đến cọ xát, Tưởng Siêu lập tức lắc đầu nói: "Không so tài, không cọ xát!"
Trong đám người, có người thấp giọng nói: "Không còn thần binh để thua nữa."
"Khụ khụ khụ..."
Hoàng Cảnh hơi lúng túng, nói gì vậy, không ai bắt các ngươi đánh cược. Mấy thằng nhóc thành Trấn Tinh này chắc còn sợ tới giờ.
Hoàng Cảnh lúng túng, còn vị Tông sư thành Trấn Tinh cạn lời rồi. Mấy đứa này, đừng khiến thành Trấn Tinh mất mặt có được không!
Lời này rõ là sợ chiến đấu, không đủ kinh nghiệm không sao, nhưng sợ chiến đấu không phải là chuyện tốt. Tuy thành Trấn Tinh không để con cháu đời sau vào địa quật huyết chiến từ sớm, nhưng ít nhất không được khiếp sợ, không được tránh chiến.
Thành Trấn Tinh đã biết kết quả trận đấu trước đó và cả quá trình ra sao. Người mất mặt nhất chính là Tưởng Siêu!
Nếu không phải do thiên phú của hắn không tệ, lần này lại thuận buồm xuôi gió đóng kín được cánh cửa thứ hai, bước vào cấp sáu cao kỳ, thành Trấn Tinh cũng không định cho hắn tham gia giải đấu thanh niên.
Tông sư dẫn đội rất có cảm giác hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Thiên phú của Tưởng Siêu thật không tệ.
Bước vào cấp sáu không bao lâu đã đóng được hai cánh cửa tam tiêu. Không thua kém gì ông anh yêu nghiệt của hắn.
Hai anh em nhà họ tưởng đời này đều có thiên phú cực cao.
Nhưng Tưởng Siêu cũng chỉ có thể so thiên phú với anh hắn thôi, chứ tâm tính kém quá kém. Lúc anh hắn cấp sáu, anh ta là người không sợ trời không sợ đất, không hiểu sao đến lượt Tưởng Siêu lại thành một tên chỉ biết ăn rồi nằm?
...
Phương Bình cũng không biết chuyện người thành Trấn Tinh đến. Hắn cũng không rõ chuyện Phương Viên tham gia thi khoa võ luôn.
Lúc này, mấy người Phương Bình đã vào phòng năng lượng ròng rã 10 ngày! 10 ngày liền, mấy người không ăn không uống, không ngừng kéo dài tu luyện.
Tiêu hao hết khí huyết thì dùng đá năng lượng bổ sung, khôi phục lại cũng rất nhanh.
Trước kia, Phương Bình dự định một ngày tu luyện chừng hai, ba tiếng, hiện tại tu luyện hai tiếng, khôi phục hai tiếng, sau đó lại tu luyện.
Nếu là võ giả Bình thường thì đã sớm không chịu nổi rồi. Tốc độ khôi phục có nhanh hơn nữa thì tinh lực cũng có hạn.
Nhưng Phương Bình phát hiện, hắn đã đánh giá thấp Vương Kim Dương và Lý Hàn Tùng rồi.
Hai người này thật tàn nhẫn.
Phương Bình còn đỡ, tốc độ khôi phục của hắn khá nhanh, lực lượng tinh thần cũng mạnh mẽ, có thể tu luyện liên tục được. Hai người kia hơi kém hơn hắn một chút, đến lúc thật sự không chịu nổi, trực tiếp tổn thương chính mình, dùng vật chất bất diệt khôi phục!
Lần này, tốc độ cũng nhanh vô cùng.
Hơn nữa còn có thể dùng vật chất bất diệt tu luyện, cũng không lãng phí. Cứ như vậy, mỗi ngày ba người bọn họ dùng 10 giờ để đóng cửa.
10 giờ, điểm tài phú tiêu hao mỗi ngày nhiều hơn Phương Bình dự đoán, chỉ riêng mô phỏng khí tức đã 6 tỷ, bản thân hắn còn khôi phục lực lượng tinh thần và lực lượng khí huyết liên tục, còn phải ngưng tụ lực lượng thiên địa...
Mỗi ngày đều tiêu hao gần 7 tỷ. 10 ngày, Phương Bình gần như tiêu hao 70 tỷ điểm tài phú, nhiều hơn hắn nghĩ nhiều lắm.
Nhưng thành quả cũng khả quan!
10 ngày qua, thời gian tu luyện hơn 100 giờ, có thể sánh với hai tháng tu luyện của một vị võ giả cấp sáu Bình thường. Hơn nữa còn là ba người hợp lực, tương đương với nửa năm tu luyện của người khác.
Ba người hợp lực, hiệu quả càng cao hơn, ít nhất hiệu quả tu luyện tương đương với cấp sáu sơ kỳ tu luyện hai, ba năm.
Tốc độ như chạy trên đường cao tốc như vậy, Phương Bình phát hiện, mình sắp đóng được cánh cửa đầu tiên rồi.
Thật sự sắp rồi!
Trong số ba cánh cửa tam tiêu, cửa khí huyết vốn đen ngòm, nhìn không thấy biên giới. Nhưng lúc này, cửa khí huyết đã xuất hiện hai cánh cửa bằng đồng thau cổ, sắp đóng lại.
Chỉ còn một chút xíu nữa thì có thể triệt để đóng kín.
Thấy cảnh này, Lý Hàn Tùng cũng hơi phấn chấn nói: "Nhanh như vậy! 10 ngày, Phương Bình, mới 10 ngày mà thôi, ngươi sắp đóng cánh cửa đầu tiên rồi!"
Hắn hưng phấn, còn Phương Bình thì đau lòng gần chết.
80 tỷ điểm tài phú!
Mấy ngày nay, phòng năng lượng không ngừng cung cấp năng lượng, tiêu hao cũng không ít, mấy tỷ đá năng lượng đều bị hắn đốt gần hết.
Có lẽ đây là lần tu luyện lãng phí nhất từ lúc hắn tu luyện đến nay.
Dù lần trước trọng thương, phải tu bổ nhục thân, cũng không hao tốn như bây giờ.
Hắn thường mắng Tần Phượng Thanh lãng phí tài nguyên, hiện Phương Bình cũng không có mặt mũi mắng, Đầu Sắt cũng không biết hắn vừa mới đốt 80 tỷ. Điểm tài phú cũng là tiền!
Nếu không, Đầu Sắt chắc sẽ sụp đổ mất.
Lão Vương đại khái có thể giết Phương Bình, trực tiếp cướp đoạt hắn.
Hơn 80 tỷ, đổi lại, có thể đóng kín một cánh cửa trong 10 ngày, đáng không?
Nếu hỏi tất cả mọi người, có lẽ ai cũng sẽ nói không đáng.
Cấp sáu cũng không phải chiến lực có tính quyết định. Nếu là cấp chín, để có thể tiến thêm một bước, tiêu hao như vậy, mọi người thấy đáng.
Nhưng chỉ là cấp sáu, chuyện đốt tiền như vậy, thành Trấn Tinh cũng sẽ không làm.
Hao tốn gần bằng giá trị của một thanh thần binh cấp chín rồi! Mà đổi lấy, Phương Bình chỉ từ cấp sáu sơ kỳ trở thành cấp sáu trung kỳ.
Phương Bình cũng rất bất lực, thực ra điểm tài phú hắn dùng không bao nhiêu, chủ yếu là vì mô phỏng khí tức quá đắt rồi!
Đắt đến mức Phương Bình cũng run rẩy rồi.
Hơn 80 tỷ, 60 tỷ dùng vào mô phỏng khí tức, Phương Bình thực tế cũng chỉ dùng khoảng 20 tỷ mà thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận