Toàn Cầu Cao Võ

Chương 438: Huyết Tiễn Thuật

Lữ Phượng Nhu xem thường nói: “Dễ dùng là được, rất nhiều võ giả lúc đang bị thương, thích ngậm máu trong miệng rồi phun vào mặt kẻ địch, nhiễu loạn tầm mắt của bọn họ, trước đó Tuyết Mai từng làm trong thi đấu giao lưu.
Nhưng, phun mũi tên máu như vậy, chỉ cần chú ý một chút, sẽ không có tác dụng lớn.
Huyết Tiễn Thuật thì khác, đây là cách vận dụng khí huyết đặc trưng, cũng chỉ có võ giả cấp ba cao kỳ trở nên mới có thể tu luyện.
Bởi vì mấu chốt ở chỗ khí huyết ly thể.
Võ giả từ cấp ba cao kỳ trở xuống không làm được điều này, khí huyết luôn ở trong trạng thái nội liễn.
Mà từ cấp ba cao kỳ trở lên, có thể miễn cưỡng làm được khí huyết ly thể.
Lúc này, dùng phương pháp đặc thù ngưng tụ khí huyết, khiến khí huyết ly thể, thật sự có thể biến khí huyết thành binh khí hại người...”
Phương Bình vẻ mặt thổn thức nói: “Chiến pháp này hơi bị âm hiểm...”
Quá âm hiểm rồi!
Phun ra mũi tên máu, tuyệt đối có lực sát thương, nếu đây được dùng để ngụy trang thành hành động phun máu ám toán, vậy đối phương không phải sẽ bị hại chết hay sao?
Cô mình sao lại sáng tạo ra được loại chiến pháp này?
Lữ Phượng Nhu thản nhiên nói: “Học hay không?”
“Học!”
Phương Bình thẳng thắn trả lời, nói đùa, chiến pháp lợi hại như vậy, đương nhiên phải học!
Lúc mình với người khác giao thủ, đại đao chém vào, có lúc sẽ gặp phải tình huống đấu sức giữa hai bên, tứ chi của mình cũng không cách nào nhàn rỗi ra chiêu nào khác.
Lúc này, đột nhiên một ngụm máu phun ra xuyên qua đầu đối phương, không phải là quá tốt hay sao!
Đầu là điểm mà mọi người đều sẽ phòng bị, bởi vì đây là điểm yếu của võ giả cao cấp, là nhược điểm lớn nhất.
Nhưng phòng bị cũng phải đề phòng chân tay của bạn, ai lại phòng bị miệng của bạn?
Vì vậy lúc đánh nhau, rất khó công kích đến đầu của đối thủ, mọi người đều sẽ phòng bị đến chết.
Nếu như đánh bất ngờ, vậy thì đơn giản rồi, trực tiếp phun một mũi tên máu xuyên qua đầu.
Loại chiến pháp này, Phương Bình cảm thấy đây quả thật là tin mừng của nhân loại, Lữ Phượng Nhu sáng tạo ra chiến pháp như vậy, Phương Bình cảm thấy quả thật cô sáng tạo chiến pháp này cho chính mình.
Lữ Phượng Nhu cười nhạt nói: “Thật ra người nghĩ ra chiến pháp này không hề ít, nhưng đều không sáng tạo ra được, biết vì sao không?”
Loại chiêu thức ám tiễn hại người, qua nhiều năm như vậy thật ra không phải chưa có người từng nghĩ qua.
Quan trọng là, không cách nào sáng tạo ra, mà có sáng tạo ra thì uy lực cũng có hạn.
Phương Bình lắc đầu.
“Vì lực phun khí huyết ra ngoài cần đi qua nội phủ và tụ lực tại yết hầu, nội phủ thì mọi người có thể tu luyện, còn yết hầu thì không phải là mục tiêu tu luyện của mọi người.”
Con mắt Phương Bình đột nhiên sáng lên!
“Yếu hầu, thực ra cũng là nhược điểm của rất nhiều võ giả, ngoại trừ xương cổ, yết hầu chính diện không có xương cố định cho mọi người rèn luyện.
Cho dù nhờ vào việc tập luyện tôi thể, rèn đúc kim thân, nhưng yết hầu quả thật không như những bộ phận có thể tu luyện khác.
Mà Huyết Tiễn Thuật của tôi mấu chốt là không nằm ở mũi tên máu, mà là rèn luyện xương sụn ở cổ họng!
Xương sụn ở cổ tổng cộng có 9 đốt, bao gồm xương sụn giáp trạng, xương sụn cuống họng, sụn nắp thanh quản...
Những người khác, không phải chưa từng suy nghĩ đến việc dùng khí huyết rèn luyện, nhưng khí huyết chảy qua cổ họng, thì khí huyết sẽ yếu, do xương sọ chưa được tôi luyện.
Tông sư cấp tám, vì sao nói cơ thể là kim cương bất hoại?
Vì bọn họ tu luyện xong xương cốt toàn thân, bao gồm những xương sụn này, đều sẽ được rèn luyện, thật sự trở thành cơ thể kim cương bất hoại.
Huyết Tiễn Thuật trong mắt Tông sư, có cũng được mà không có cũng được, không cần thiết phải học.
Nhưng đối với võ giả trung cấp mà nói, rèn luyện Huyết Tiễn Thuật giúp rèn luyện xương sụn ở cổ, cũng một pháp môn rất đặc biệt của giới võ đạo...”
Đây cũng là bí thuật độc nhất của Lữ Phượng Nhu.
Các cường giả đều có bí thuật độc nhất của riêng mình, giống như Bạo Huyết Cuồng Đao, nhưng bí thuật này đối với mọi người cộng dụng không lớn, mọi người sẽ công khai, tiết lộ ra bên ngoài.
Nhưng tương tự với Huyết Tiễn Thuật thì lại rất ít được công khai ra bên ngoài, đều là bí truyền.
Trừ phi Lữ Phượng Nhu trở thành Tông sư, có lẽ bà ấy sẽ lấy ra chia sẻ với mọi người.
Nếu không đây chính là đòn sát thủ của bà.
Phương Bình nghe vậy có chút kinh ngạc nói: “Cái này… các sư huynh sư tỷ có học không ạ?”
Lữ Phượng Nhu thờ ơ nói: “Khí huyết bọn họ không đủ mạnh, học cũng như không, khí huyết em mạnh, không cần bận tâm, một mặt tấn công địch trực diện, một mặt có thể điều động khí huyết, thi triển Huyết Tiễn Thuật, đây mới là mục đích tôi dạy em.
Nhớ, không được tiết lộ ra bên ngoài!”
“Em hiểu!”
“Bây giờ tôi sẽ dạy em làm thế nào rèn luyện xương sụn ở cổ họng, rèn luyện xương sụn ở cổ họng không khó, tốc độ rất nhanh, sau khi tu luyện xong thì đã học được một nửa Huyết Tiễn Thuật...”
...
Mấy ngày tiếp theo, Phương Bình chỉ học ba đại chiến pháp.
Bạo Huyết Cuồng Đao, đòn đánh đao pháp chính diện, cứng rắn.
Huyết Tiễn Thuật, bí pháp ám tiễn hại người.
Vân Bộ, chạy trốn là công pháp thiết yếu… không, là công pháp thiết yếu dùng để truy địch.
Tu luyện ba đại chiến pháp trung cấp, Phương Bình từ bỏ ý nghĩ tiếp tục nghiên cứu Trạc Cước, Trạc Cước là chiến pháp cấp thấp, đã không theo kịp tiết tấu, vẫn còn dừng ở mức tạo vết thương bên ngoài da.
Mà chiến pháp trung cấp thật ra có liên quan rất nhiều đến việc vận dụng lực khí huyết.
Một tuần sau, Phương Bình học xong ba đại công pháp, điểm tài phú cũng bắt đầu rơi vào trạng thái cạn kiệt.
Phương Bình nóng vội đến mức bực bội, không có điểm tài phú, khí huyết không cách nào hồi phục được, cậu không thích dùng thuốc khôi phục, chậm thì không nói nhưng không biết thuốc có phải được chế tạo từ cơ thể của nhân loại địa quật hay không, ít dùng thì tốt hơn.
...
Lúc điểm tài phú của Phương Bình cạn kiệt, tin tức của Lý Thừa Trạch đã tới.
“Phương tiên sinh, đối phương đồng ý rồi!”
Lý Thừa Trạch hơi hưng phấn, 30 triệu mua 30% cổ phần của trang web ăn uống Viễn Phương, điều này là điều trước đó ông hoàn toàn không tưởng tượng được.
Nó có nghĩa trang web ăn uống của Viễn Phương trong mắt của đối phương trị giá cao đến 100 triệu!
Nhưng trên thực tế, đầu tư được bao nhiêu?
Gần đây Lý Thừa Trạch thực hiện tách công việc của Viễn Phương thành ba hạng mục theo lời Phương Bình nói, sau đó điều chỉnh thực trạng tài chính, cuối cùng tính toán ra được, số tiền đầu tư vào trang web, bao gồm cả chi phí quảng cáo cũng đã tính vào, tổng cộng cũng chỉ mới tiêu hết 17 triệu.
Chưa đến một năm, trang web được định giá 100 triệu, chuyện này ông hoàn toàn không nghĩ đến.
Phương Bình cũng hơi bất ngờ, cầm điện thoại hỏi: “Đối phương nói thế nào?”
“Bọn họ nói, Phương tiên sinh tiền đồ rộng mở, đầu tư Viễn Phương cũng là đang đầu tư cho ngài.
Tôi truyền đạt lời của ngài, người phụ trách của đối phương cho rằng, tương lai ngài sẽ cho họ càng nhiều báo đáp, bọn họ đầu tư là vì tương lai, mà không phải là hiện tại.
Tóm lại ý của bọn họ là hy vọng cùng Viên Phương có một hợp tác vững chắc.
Bao gồm trang web mua sắm trực tuyến của Ma Võ, bọn họ nói thật ra bây giờ các trường đều đang nhìn, đang đợi hiệu quả.
Nếu như hoạt động tốt, có lẽ rất nhanh, các trường Võ Đại cũng sẽ thử hoạt động.
Mà Viễn Phương với tư cách là công ty đầu tiên phổ biến kiểu mẫu thương mại điện tử này đến Võ Đại, đây cũng là một hình thức thể hiện năng lực, nếu như sau này có cơ hội, đối phương hy vọng có thể hợp tác nhiều hơn với công ty của chúng ta, ví dụ như hệ thống trang web mua sắm online dành riêng cho võ giả…"
Phương Bình cau mày nói: “Cái này nói sau, đây không phải là chuyện một mình tôi có thể quyết định được.”
Trang web của Ma Võ không phải một mình Phương Bình quyết định là được, ít nhất phải có được sự đồng ý của Ma Võ.
Mặt khác, những Võ Đại khác cũng đang chăm chú theo dõi, điều này khiến Phương Bình đau đầu, đây không phải là muốn cướp cơ hội của mình sao?
Hiện tại thực lực vẫn thấp một chút, phải nghĩ cách mở rộng đến các trường khác mới được… có lẽ sau khi đi địa quật trở về có thể nói chuyện với lão Vương.
Lão Vương quản lý nửa Nam Võ, nếu như bằng lòng cho Viễn Phương nhập vào Nam Võ vậy thì dễ làm hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận