Toàn Cầu Cao Võ

Chương 828: Giao Thừa (2)

"Người khác?"
Phương Viên sững lại một chút, sau đó kinh ngạc nói: "Là nam hay nữ?
"Là nữ."
"Anh có người yêu rồi?"
Phương Viên lập tức kinh hãi đến sợ rồi, không dám tin nói: "Anh mà cũng tìm được bạn gái?"
Phương Bình nghe câu này, cảm thấy có gì đó sai sai, liền đen mặt nói: "Em nói vậy là có ý gì? Anh của em hiện tại được vạn người mê nhé, làm gì có cô gái nào không thích anh? Thế nào mà vào miệng em, anh cảm thấy như không có người nào thích anh thế?"
Con nhóc này có biết nói chuyện không hả?
Phương Viên vội vàng lắc đầu nói: "Không phải đâu, ý em là nói… Em là nói, dù sao em cũng cảm thấy anh rất khó tìm được bạn gái..."
Nói là nói như vậy, Phương Viên lại có hơi chua xót nói: "Người con gái đó là ai á? Anh, anh có bạn gái rồi, sau này có phải sẽ không về nhà nữa không? Cũng không mua quà cho em nữa? Còn nữa, cô gái đó đẹp hay xấu vậy?
Anh vội vã tìm bạn gái làm gì, lại là người em không quen, hay là đợi thêm mấy năm nữa đi, em có rất nhiều bạn, trông cũng xinh xắn.
Người quen làm bạn gái tốt biết bao nhiêu..."
Tìm một người trong hội Viên Bình làm chị dâu rất tốt a. Sau này, Phương gia vẫn là do mình làm chủ a.
Phương Bình lười để ý đến con bé, cười ha ha nói: "Đừng nói lung tung, cái gì mà có bạn gái hay không có bạn gái, là bạn nữ, hiểu không?"
Phương Bình cũng không nói nhiều, rất nhanh đổi chủ đề khác nói: "Nhân lúc anh ở nhà mấy ngày, chăm chỉ tu luyện đi, xem thử có thể tôi cốt hai lần hay không."
Hoàn thành tôi cốt hai lần, tôi cốt lần ba có lẽ cũng không thành vấn đề.
Con nhóc này có lẽ rất nhanh sẽ chính thức trở thành võ giả.
Có điều Phương Bình nhìn cái đầu nhỏ của cô bé, lại nói: "Hoàn thành tôi cốt hai lần, cũng không nên vội vàng đột phá, phải đợi."
Đột phá võ giả quá sớm, sẽ thật sự định hình xương cốt.
Con bé hiện tại mới cao được một chút như vậy, mặc dù Phương Bình cảm thấy rất đáng yêu, nhưng nếu thật sự biến thành người "tí hon", cũng rất khó nhìn.
Nữ sinh ở độ tuổi này, lớn cũng nhanh, chiều cao cũng không tồi, định hình xương cốt cũng không sao rồi.
Còn về hình dáng, người béo, mặt tròn nhỏ, những cái này không liên quan đến xương cốt, tùy cô nhóc này phát triển vậy.
...
Hai anh em nói chuyện chưa được lâu, Lý Ngọc Anh đi mua đồ đã trở về, hai tay xách đến mấy bao đồ.
Buổi tối, Phương Danh Vinh cũng về nhà rất sớm. Chỉ đơn giản hỏi thăm Phương Bình mấy câu về cuộc sống trong trường của hắn, cũng không nói gì nhiều.
Cho dù không hỏi kỹ nhưng không có nghĩa Phương Danh Vinh thật sự không biết gì.
Chuyện nhỏ nhất ông cũng biết, con trai ông mấy ngày trước trở thành trưởng tổng bí thư của Ma Đô Võ Đại, chuyện này coi như là chuyện nửa chính thức.
Người ở những nơi khác chưa chắc đã chú ý đến. Nhưng hiện nay ở Dương thành, có không ít người quan tâm đến chuyện liên quan tới Phương Bình.
Tin tức Phương Bình trở thành tổng bí thư của ủy ban trường Ma Võ vừa tung ra, toàn bộ thành phố, chính phủ đều bàn tán xôn xao.
Đề đốc Dương Thành Bạch Cẩm Sơn gặp Phương Danh Vinh nửa đùa nửa thật nói, sau này gặp Phương Bình phải gọi là lãnh đạo rồi.
Lời này cũng không tính là nói giỡn.
Nếu như dựa vào cấp bậc hành chính mà nói, Ma Võ được xem như cùng cấp với phủ Tổng đốc.
Ủy ban trường chính là cơ quan nòng cốt của Ma Võ, ngoại trừ hiệu trưởng, các thành viên khác gần như có địa vị ngang hàng với phủ Tổng đốc và các phó Tổng đốc Nam Giang.
Nếu thật sự dựa vào cấp bậc mà tính, Phương Bình còn cao hơn Bạch Cẩm Sơn tới mấy cấp.
Phương Bình không dễ xét cấp, nhưng ngoài ra còn một người khác, chính là Nhi Bát Kinh, người này xem như là cấp trên của Bạch Cẩm Sơn, Vương Kim Dương thật sự là phó Tổng đốc.
Mà trước đó Vương Kim Dương thua Phương Bình, Nam Võ cũng không bằng Ma Võ, tính như vậy, địa vị của Phương Bình càng cao.
Dương Thành nhỏ bé, lại xuất hiện hai vị thanh niên thiên kiêu, Bạch Cẩm Sơn gần đây tóc cũng sắp bạc trắng vì lo lắng.
Đây cũng là chuyện tốt mà cũng là chuyện xấu.
Tốt, vì Dương Thành nổi tiếng, cũng có chút danh tiếng.
Chuyện xấu chính là, Dương Thành nổi tiếng, địa vị cao, mà ông chỉ là Đề đốc, vẫn chỉ là võ giả đỉnh cấp ba, rõ ràng thực lực quá thấp kém.
Vốn dĩ Đề đốc của một huyện cấp thành phố có thể đến đỉnh cấp ba coi như cũng là không tồi rồi.
Nhưng bây giờ, thật sự rõ ràng là quá yếu.
Chuyện của Bạch Cẩm Sơn Phương Bình không xen vào cũng sẽ không quan tâm, ai làm Đề đốc của Dương Thanh không liên quan lắm đến hắn, chỉ cần không phải cái tên đần độn Tần Phượng Thành là được.
Trong bữa ăn tối, Phương Viên vừa ăn vừa báo cáo với ba mẹ, Phương Bình mang quà về nhưng không phải do hắn mua, mà do một cô gái mua.
Chuyện này làm cho ba mẹ tra hỏi hắn một hồi.
Phương Bình cũng không giấu, đương nhiên cũng không nhắc nhiều, chỉ nói một chút về Trần Vân Hi.
...
Phương Bình trở về Dương Thành, cũng rất thầm lặng.
Hắn về nhà chính là muốn yên tĩnh, không muốn bị người khác làm phiền.
Ngay cả Ngô Chí Hào nhắc tới chuyện họp lớp, Phương Bình cũng khéo léo từ chối, trước khi đi gặp mặt một lần thì có thể, hiện tại thì thôi vậy.
Ở nhà mấy ngày, ba mẹ chuẩn bị chuyện đón tết, Phương Bình cũng không hề rảnh rỗi, vừa tôi mạch tu luyện chiến pháp, vừa chỉ bảo Phương Viên tu luyện.
Tốc độ tôi mạch của hắn không quá chậm, 14 cái kinh mạch chính, mấy ngày này Phương Bình đã rèn luyện được 4 cái, tốc độ coi như là cực nhanh.
Ngày 15 đột phá, đến bây giờ cũng chưa đến 20 ngày.
Kinh mạch chính rất khó rèn luyện, còn khó hơn kinh mạch phụ, trùng tu kinh mạch, thực ra cũng cần thời gian.
5 ngày một kinh mạch chính, tốc độ xem như là nhanh, với tốc độ này đến hai tháng hắn có thể trùng tu xong kinh mạch chính.
206 kinh mạch phụ, tốc độ tu luyện có lẽ sẽ càng nhanh, có lẽ 10 tháng là xong.
Nhưng mà, vẫn phải tốn khoảng thời gian gần một năm, khiến động lực tu luyện của hắn giảm đi mấy phần, những ngày qua, hắn chủ yếu dồn tinh lực vào tu luyện chiến pháp, bao gồm việc tu luyện bán kim thân.
Tu luyện bán kim thân ngược lại dễ hơn một chút, Phương Bình chỉ quan tâm dùng nhiều lực lượng khí huyết không ngừng làm sạch huyết nhục và kinh mạch, mà không quá để ý đến những thứ khác.
Ngày 6 tháng 2, 23 tháng chạp.
Năm ngoái Vương Kim Dương không về đón tết, năm nay lại trở về Dương Thành.
Cũng giống như Phương Bình, Vương Kim Dương trở về cũng cực kỳ âm thầm.
Phương Bình biết hắn trở về, có điều hai người không chạm mặt nhau, qua giao thừa, ăn tết xong gặp nhau nói chuyện cũng không muộn.
Mấy ngày tiếp theo, không khí tết ở Dương Thành càng lúc càng náo nhiệt.
Phương gia cũng đang chìm trong không khí hạnh phúc.
Có Phương Viên ở nhà thì không thể yên tĩnh được. Con nhóc này bận đông bận tây. Phương Bình về nhà đều phải nghe cô bé, bị sai bảo liên tục.
Ví dụ như chuyện quét dọn vệ sinh đều do Phương Bình phụ trách.
Không có lý do gì khác, vì Phương Bình có thể bay.
Lau kính cửa sổ các kiểu, Phương Bình thích hợp nhất, thậm chí Phương Viên đề nghị Phương Bình, tranh thủ sắp đến năm mới, có thể mở một công ty vệ sinh chuyên lau dọn, Phương Bình suýt nữa véo mặt cô thành bánh bao.
Sai cường giả cấp năm đi quét dọn vệ sinh, thế mà con bé cũng nói ra được.
...
Bận rộn liên tục, Phương Bình đem chuyện của địa quật, chuyện Ma Võ quăng hết ra phía sau đầu.
Lúc chưa trở thành võ giả, hắn một lòng một dạ muốn trở thành võ giả, muốn vượt trội hơn người.
Khi thật sự trở thành võ giả, biết đến địa quật, áp lực theo đó mà tăng lên liên tục.
Đừng thấy ngày thường Phương Bình tỏ ra thoải mái, nhưng trên thực tế hắn phải chịu áp lực rất lớn.
Hắn không lo lắng cho tương lai của nhân loại, đó không phải trách nhiệm của hắn, ít ra hiện tại không phải như vậy. Hắn vẫn chưa có tư cách này.
Hắn là vì bản thân, vì gia đình, vì bạn bè...
Đường nối địa quật không ngừng mở ra, uy hiếp càng lúc càng lớn.
Trước khi hai bên nổ ra cuộc đại chiến ác liệt, nếu hắn không có thực lực, đừng nói là người khác, mà ngay cả hắn cũng không bảo vệ nổi bản thân.
Áp lực quá lớn khiến hắn không ngừng suy nghĩ phải thay đổi. Thế nên Ma Võ mới có hàng loạt thay đổi như vậy, nếu không Phương Bình chưa chắc đã muốn làm.
Mang theo chút thoải mái và buông bỏ áp lực, Phương Bình ở nhà mấy ngày, sống rất vui vẻ. Mà giao thừa cũng sắp tới rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận