Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3156: Ai Đang Ngược Đãi Ta?

Chương 3156: Ai Đang Ngược Đãi Ta?Chương 3156: Ai Đang Ngược Đãi Ta?
Sắc mặt mọi người cứng đờ.
Một lát sau, Thịnh Hoành mới nghiêm mặt nói: "Phương... Ngưu đạo hữu, hình như Tu La Tràng này có phản ứng đối với máu của đạo hữu..."
"Thật sao?" Phương Bình cười nói: "Chưa chắc là máu của Ngưu mỗ, có thể là do máu của mọi người trộn vào nhau cho nên sinh ra phản ứng."
"Đúng đúng đúng!" Thịnh Hoành mỉm cười gật đầu, nhưng lại nhanh chóng truyền âm cho Thiên Thực: "Thiên Thực huynh, hai người chúng ta liên thủ, thật không cách nào địch nổi Phương Bình ư?"
"Khó!" Sắc mặt Thiên Thực không đổi, nhưng nhanh chóng trả lời: "Hắn rất lắm thủ đoạn, kim thân cực mạnh, lần trước đã tiếp cận phá bảy! Hiện tại khó mà đoán được rốt cuộc là phá sáu hay là phá bảy. Dù vẫn là phá sáu, trừ phi ngươi có năng lực một đòn giết chết của hắn... nếu không chúng ta có liên thủ cũng chưa chắc có thể chiếm được lợi."
Nghe vậy, Thịnh Hoành không đề cập đến chuyện này nữa, vẻ mặt vẫn mang ý cười nói: "Ngưu đạo hữu, nếu Tu La Tràng đã có phản ứng, không bằng chúng ta lại nhỏ thêm ít máu?”
Phương Bình cười ngây ngô nói: "Ta cảm thấy máu của cấp Đế chưa chắc có hiệu quả, không bằng... hai vị Thiên Vương cũng thử nhỏ một chút máu xem?"
Bình Sơn Vương cảm thấy, thái độ của Phương Bình thật sự rất sảng khoái.
Phương Bình cũng biết mình đã bại lộ, nhưng... tiếp tục giả vờ là được. Bại lộ thì bại lộ, ta cứ phải giả vờ không biết đấy, các ngươi có thể làm gì?
Bình Sơn Vương sùng bái nhìn Phương Bình, lợi hạiI
Nhưng Phương Bình không sợ! Nếu có một vị phá bảy ở đây, hắn chưa chắc có thể phách lối như vậy, nhưng mấu chốt là không có.
Nơi đây hai vị Thiên Vương, ba vị Thánh Nhân, thực lực không tệ.
Ta cứ giả vờ không biết, nhưng ta vẫn phách lối như vậy, các ngươi có thể làm gì?
Một vị Đế Tôn mà nói chuyện với Thiên Vương như thế, sớm đã bị người đánh chết. Nhưng lúc này, hai vị Thiên Vương lại cười gượng, không hề phản bác.
Hai vị Thiên Vương cũng không nhiều lời, bắt đầu lấy máu, Tu La Tràng đang chấn động, tiếp tục hấp thu những giọt máu này.
Cải trang vi hành, mọi người biết rõ ngươi là ai, nhưng chẳng ai nói gì, chỉ tán tụng ngươi, so với vạch trần thân phận của ngươi càng thoải mái hơn.
Học được rồi!
Sống thật thoải mái!
Phương Bình đại khái đã hiểu ra. Ắt hẳn là vì giọt máu kia.
Phương Bình hơi nhíu mày, máu của mình tại sao lại gây nên động tĩnh lớn như vậy?
Hắn không cảm thấy máu của mình có gì đặc biệt, nếu nói đặc biệt... thì chính là hắn từng hấp thu một giọt máu ở thế giới sau cửa.
Nhưng, dù là máu Thiên Vương, cũng không tạo ra động tĩnh lớn như máu của Phương Bình.
"Giọt máu kia, khiến Tu La Tràng rung chuyển, là Tu La Tràng... hay là bí địa này?"
Đương nhiên, yêu nghiệt chính là yêu nghiệt. Ai biết có phải máu yêu nghiệt có gì đặc thù hay không. Mọi người đều nhận định Ngưu Mãnh chính là Phương Bình, không còn nghi ngờ gì nữa.
Phương Bình ép ra một giọt máu, âm một tiếng, Tu La Tràng động tĩnh cực lớn, cả hiện trường rung lên, nhanh chóng hấp thu giọt máu này. Toàn bộ không gian đều đang chấn động.
Giọt máu này nhìn hơi đỏ tươi.
Máu Phương Bình vốn có màu vàng kim, nay dần biến thành màu đỏ.
Những người khác nín thở ngưng thần, nhìn vê phía Phương Bình, bọn họ cũng lấy làm lạ, tại sao máu của Phương Bình lại gây nên động tính lớn như vậy.
Phương Bình nhìn xung quanh, ngồi xổm xuống, nghĩ một chút, đầu ngón tay lại xuất hiện một giọt máu.
Thấy thế, Thịnh Hoành khẽ thở ra, vừa định nói chuyện, Phương Bình giơ tay lên nói: "Đừng nói nhảm, hỏi ngươi một vấn đề, Tây Hoàng chết chưa?"
Sắc mặt Thịnh Hoành cứng đờ, tên khốn này không thừa nhận mình là Phương Bình, không phải Phương Bình mà có thể phách lối như vậy sao?
Dù khó chịu, Thịnh Hoành vẫn nói: "Sư tôn bất tử bất diệt, đương nhiên còn sống."
"Ồ, lần này Tây Hoàng có sắp đặt gì không?" Phương Bình đứng dậy, không nhỏ máu nữa, liếc nhìn xung quanh, cũng không thèm nhìn hắn, lại nói: "Đừng nói Tây Hoàng không hề có động tĩnh nào, các ngươi đã đi được tới đây, ta không tin các ngươi không hề chuẩn bị cái gì."
Thịnh Hoành cười nói: "Thật sự không có, sư tôn đã rất nhiều năm không liên hệ với chúng ta..."
"Lừa ta hả?" Phương Bình bật cười lớn: "Con người Ngưu mỗ tính tình không tốt lắm, mặc dù chỉ là cấp Đế, nhưng lại thích làm chuyện cấp Đế đồ Thiên Vương, ngươi có muốn thử một chút hay không?”
Thịnh Hoành cứng đờ mất tự nhiên.
Mẹ kiếp, Ngưu mỗ cái đầu heo nhà ngươi! Ngươi mà còn xưng một tiếng Ngưu mỗ, ta có thể buồn nôn đến chết. Tam Giới này còn có ai dám nói lời càn rỡ như vậy?
Dù khó chịu, Thịnh Hoành vẫn cười nói: "Thật mà, việc này..."
Hắn còn chưa dứt lời, Phương Bình đột nhiên đột phá hư không, đấm ra một quyền.
Thịnh Hoành biến sắc, vội vàng đưa tay đánh trả.
Âm ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Thịnh Hoành bay ngược, đụng vào màng mỏng phía sau, một tiếng âm vang, màng mỏng rung lên một cái, tay phải Thịnh Hoành nổ tung, máu chảy ồ ạt.
Thiên Thực biến sắc, vừa định ra tay, Phương Bình lạnh lùng nhìn hắn một cái, không nói gì, cũng không tiếp tục hành động.
Bị hắn quét mắt nhìn, Thiên Thực chậm rãi buông binh khí trong tay xuống, lui lại mấy bước, tập trung với Thịnh Hoành.
Những người khác cũng nhanh chóng tập hợp lại, sắc mặt người nào người nấy đều nghiêm nghị như lâm đại địch.
Phương Bình dịu đi, nhìn về phía Thịnh Hoành, cười nói: "Thịnh Hoành đạo hữu, ta thấy chỉ mới có cánh tay ngươi nổ tung mà nơi này đã hấp thu mạnh như vậy, hay là... chúng ta thử đánh nổ ngươi nhé, xem hiệu quả có khá hơn không?”
Đánh nổ cánh tay hắn, lúc này, Tu La Tràng đúng là hấp thu càng mạnh.
Thịnh Hoành nhìn thoáng qua mặt đất, sắc mặt hơi tái nhợt. Hắn không phải là đối thủ của Phương Bình.
Chẳng những không phải, một quyền của Phương Bình đã đánh nổ cánh tay hắn, điều này chứng tỏ, thực lực hai bên chênh lệch, Phương Bình... có thể đã là phá bảy!
Không những như thế, Phương Bình phá bảy, kim thân cũng mạnh mẽ đáng sợ.
Ngay khi Phương Bình tới gần, hắn đưa tay phản kích, kết quả kim thân Phương Bình còn chẳng bị rung động chút nào. Cùng là phá bảy, một người kim thân mạnh mẽ, một người kim thân yếu hơn một chút cũng đã có chênh lệch về thực lực rồi. Điều này có nghĩa là, phá bảy vừa lên cấp chưa chắc là đối thủ của Phương Bình.
Mà hắn, càng không phải là đối thủ của Phương Bình.
Thịnh Hoành nén uất ức, vẻ mặt tươi cười: "Ngưu đạo hữu..."
"Đừng nói nhảm!" Phương Bình khẽ cười nói: "Ta không thích lãng phí thời gian, ít nhất có 13 ải, một ải tốn nhiều thời gian như vậy, như vậy sao được! Nhanh lên một chút, nói tất cả cho ta, nếu không... ta lập tức làm thịt ngươi, để xem giết một Thiên Vương có thể phá ải hay không?”
Thịnh Hoành khẽ thở ra, hơi uất ức, trầm giọng nói: "Đạo hữu hà tất phải làm khó, có một số việc Thịnh Hoành đúng là không biết..."
"Bal"
"Đạo hữu..."
"Hail"
Lúc này, xung quanh người Phương Bình xuất hiện mấy chục Thánh Nhân Lệnh và Thiên Vương Ấn, phong tỏa tứ phương, mọi người hết sức sợ hãi, đây là định đại khai sát giới ư?
Thiên Thực lập tức nhìn về phía Thịnh Hoành, ánh mắt lo lắng, nói đi! Ngươi nhất định phải ép Phương Bình giết người sao?
Thịnh Hoành bị Phương Bình một đòn đánh bay, hắn biết, những người ở đây có liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của Phương Bình, một khi trở mặt, có lẽ chính là Phương Bình tàn sát mọi người.
Thịnh Hoành bất đắc dĩ, nhanh chóng đưa ra quyết định: "Ta nói!"
"Sư tôn từng truyền âm một lần, rất ngắn!"
Thịnh Hoành nhìn những người khác, lại nhìn Phương Bình, không chọn nói ra, mà chọn truyên âm cho Phương Bình.
"Sư tôn nói, Tam Giới này có rất nhiều bí mật, trong đó bí mật lớn nhất là hạt giống! Hạt giống có quan hệ rất lớn với vị sáng lập bản nguyên, vị đó có lẽ có liên quan đến hạt giống. Mà Tam Giới này có vài nơi có quan hệ với hạt giống. Nơi này, hẳn là một chỗ trong đó."
Thịnh Hoành dừng một chút, tiếp tục nói: "Có lẽ nơi này không phải 13 ải, có thể là 14 ải, qua ải 14 là có thể nhìn thấy hạt giống! Nhưng mà hạt giống khó mà bắt giữ, thậm chí chưa chắc nằm trong hư không này... cho nên cái chúng ta nhìn thấy có lẽ chỉ là hình chiếu.
Mặc kệ là chân thân hay là hình chiếu, một khi gặp được, tất có thu hoạch lớn!"
Phương Bình sờ cằm, truyên âm nói: "Vậy, rốt cuộc làm sao vượt qua những cửa ải này, ngươi biết không?"
Thịnh Hoành cay đắng nói: "Đây là cửa ải của Thú Hoàng, Thịnh mỗ thật sự không biết! Những cửa ải này, Hoàng Giả cũng chưa chắc biết, nhưng có lẽ có liên quan tới thói quen của bọn họ, ví dụ như cửa ải của sư tôn, nếu gặp được, có thể là đánh cờ.
Sư tôn thích đánh cờ để thử thách đệ tử, cho nên khả năng rất lớn sẽ xuất hiện cục diện như vậy. Cho nên, muốn vượt ải, tốt nhất là mang theo người có liên quan tới Hoàng Giả, nếu Thiên Cực đến được cửa ải của sư tôn, có lẽ sẽ có thể nhanh chóng vượt ải thành công... Nơi đây không có đệ tử Thú Hoàng, ta thật sự không biết làm sao vượt ải." Hắn khẩn khoản nói, Phương Bình liếc mắt nhìn hắn, xem như tin tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận