Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2379: Loạn Một Đống

Thiên Giới diệt, cửa nát nhà tan, Nguyệt Linh mang theo mấy tỳ nữ chạy trốn, sáng lập núi Vương Ốc, trên thực tế, năm đó núi Vương Ốc chỉ là hành cung của bà ta mà thôi. Sau khi sáng lập núi Vương Ốc, lại chẳng làm gì, quanh năm suốt tháng đi tìm di tích Thiên Giới, vì việc này, Thương Miêu, Thiên Cẩu cũng không dám đến núi Vương Ốc Thương Miêu, Thiên Cầu được biết là hai tên sống sót sau khi Thiên Giới hủy diệt. Nguyệt Linh cũng không biết năm đó Thiên Cẩu có ở Thiên Giới hay không. Thật ra, bà ta cũng không rõ... Thương Miêu có ở không. Nhưng bọn chúng vẫn còn sống, bà ta cảm thấy chúng nó biết gì đó, nên không ít lần đi tìm chúng. Vì thế sau này, một mèo một chó cứ gặp bà ta là bỏ chạy. Nguyệt Linh đã mấy lần chặn cửa Quát Thương Sơn, kết quả Thương Miêu trốn tránh, sống chết không đi ra. Thương Miêu trốn đi, Nguyệt Linh cũng không tìm được. Sau mấy lần, rốt cuộc cũng từ bỏ, vừa vặn, lúc đó có người nói nhìn thấy hành tung hoàng tử, nên con mèo này mới xem như thoát được một kiếp. Thanh Đồng Đế Tôn không nói gì. Nguyệt Linh càng phẫn nộ: "Ngươi cũng bắt nạt ta! Ngươi thật to gan, năm đó bản cung tha mạng chó cho ngươi, bây giờ bảo ngươi giết mấy kẻ vô dụng, thế mà ngươi dám can đảm làm lấy lệ với bản cung..."
Thanh Đồng Đế Tôn im lặng, ta cũng chưa nói gì mà đã thành bắt nạt người rồi? Sao người phụ nữ này còn điển hơn năm đó vậy?
"Mau giết mấy tên chó này, bản cung sẽ xem như người trả ơn cứu mạng!"
Nghe vậy, Thanh Đồng thở dài một tiếng, cũng không nói gì nữa, nhanh chóng gia nhập chiến trường với Thanh Liên Đế Tôn. Cuộc chiến Nam Bắc năm xưa, đúng là Nguyệt Linh đã cứu hắn. Bây giờ, hắn giết mấy Chân Thần... trả ơn cứu mạng, cũng coi như đáng giá. Thấy thế, hai mắt hai vương đỏ lên. Thanh Liên ra tay với một vị Chân Thần, dù thực lực Thanh Liên không yếu, nhưng không phải cấp Đế nào cũng mạnh như Nguyệt Linh, Võ Vương, có thể giết Chân Thần chớp mắt. 8 vị Chân Thần vây đánh Thanh Liên, Thanh Liên liên tục bại lui. Hai người còn lại cũng đánh vị Chân Thần Vương Ốc còn lại đổ máu. 10 vị cường giả trưởng thành từ trên chiến trường, các tỳ nữ núi Vương Ốc làm sao So được. Thanh Liên cũng đã đi được rất xa, lão Trường đã từng ngộ nhận bà ta là chủ núi Vương Ốc, xếp hạng còn trên Công Quyên Tử, bằng không, 8 vị Chân Thần đã đủ để vây giết cấp Đế rồi. Nhưng nếu cộng thêm Thanh Đồng, lãnh tụ Nam phái năm đó, Thanh Liên làm sao so được với Thanh Đồng. Giờ đây, Thiên Mệnh Vương thật sự nổi giận rồi.
"Ngăn hắn lại!"
Thiên Mệnh Vương gầm lên một tiếng, ngăn Thanh Đồng lại! Nếu không, e là người mà bọn họ mang ra hôm nay sẽ bị tiêu diệt hết. Đúng lúc này, Phong Vương liếc nhìn Phương Bình, vẻ mặt u ám, nhưng không hề ra tay, hắn có thể giết Phương Bình, hiện Phương Bình không ai bảo vệ... Nhưng giết Phương Bình rồi thì người đàn bà điên kia... Phong Vương liếc nhìn Nguyệt Linh đang đánh cho hai vương nổi giận, không nói gì, nhanh chóng chạy tới giao đấu với Thanh Đồng Hắn tình nguyện đánh với Thanh Đồng. Người đàn bà kia thật quá điên cuồng! Cùng lúc đó, phía địa quật, hơn mười vị cường giả Chân Vương phi lên không trung lao thẳng về phía Thanh Đồng. Đây chính là lực lượng ngầm mấy năm nay của hai vương! Nếu cộng thêm 15 vị Chân Thần trước đó, vẻn vẹn hơn 30 vị cường giả cấp Chân Thần, cộng thêm thực lực ngang Bát Vương của hai vương, xây dựng lại Thiên Đình cũng không phải là không có cơ sở. Nhưng đâu ai ngờ lại xuất hiện biến cố như thế này.
"Thần Lục!"
Lê Chử khẽ than một tiếng, chỉ còn chừng trăm vị Chân Vương, lần này nhiều người đi như vậy, người của hai vương cũng bị bại lộ rồi. Hiện, phía Thần Lục chỉ còn chừng trăm vị Chân Vương. Hơn nữa đều có chút mù mờ và luống cuống. Bọn họ hơi bối rối! Đây là Thần Lục sao? Bốn vương đình lớn thành cái sàng rồi! Thoáng cái, người của hai vương, người của Võ Vương, phe họ mất hơn 20 người! Quan trọng là... trong người còn lại, còn nữa không? Mọi người không đoán được tình hình lại xoay chuyển thế này. Lê Chử nhìn thoáng qua, cười nhạo một tiếng, thản nhiên nói: "Xem ra là cũng gần đủ rồi! Thế lực tam giới phải thay đổi một chút rồi! Cấn Vương chống lưng cho Mệnh Vương, đại khái không ít Chân Vương Thần Lục đều chịu sự khống chế của bọn họ..."
"Cấn Vương?"
Hữu thần tướng hơi dừng lại nói: "Ta tưởng rằng Tốn Vương, lại là Cấn Vương..."
"Không thấy vừa nãy Nguyệt Linh ra tay, Cấn Vương lên tiếng sao? Cấn Vương mới cùng phe với Mệnh Vương"
Lê Chử chỉ ra điểm mấu chốt, nói: "Tốn Vương... chắc là phe tiên đảo hải ngoại, khá nhiều đảo của tiên đảo hải ngoại hợp tác với hắn hoặc là do hắn âm thầm bồi dưỡng ra."
"Có lẽ Khôn Vương chính là giáo chủ Thần Giáo."
"Càn Vương... Cần Vương chỉ là cái gậy quấy phân, hắn phụ trách cân bằng thế lực khắp nơi, có tác dụng như Trần Thiên Vương"
"Còn chưa xác định được Chấn Vương có phải Trấn Thiên Vương hay không, nhưng Chấn Vương chưa từng xuất hiện, hoặc là chết rồi hoặc chính là Trấn Thiên Vương"
"Bốn vương Càn, Khôn, Chấn, Tốn đều đã để lộ dấu vết. Bốn vương Khảm, Ly, Cấn, Đoái, năm đó ít nhất hai vị đã chết, nhiều nhất còn lại hai vị Thiên Vương... có lẽ chính là người ủng hộ Giới Vực và thiên ngoại thiên... nhưng xem ra phía Giới Vực sắp xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi."
Lê Chử cười nói: "Giới Vực có vị Vương Ốc này không bị khống chế, năm đó bị Khôn Vương tính kế một lần, hai phái Nam Bắc tử thương nghiêm trọng, e là năm đó vị Thiên Vương này đã từng giao đấu với Khôn Vương, còn sống hay không cũng khó nói."
"Người đứng sau thiên ngoại thiên đến giờ vẫn chưa lộ diện, nhưng thiên ngoại thiên cũng có nhân tố bất ngờ, Long Biên Thiên không chịu khống chế..."
"Sáu vương, sáu phe thế lực!"
Lê Chử cười nói: "Như vậy, tam giới mới rõ ràng! Hai vương xem như một thế lực, Ma Đế... thật ra cũng coi như một thế lực, Võ Vương và Trấn Thiên Vương một nhóm, tính ra là thế lực tám phương"
Hữu thần tướng trầm giọng hỏi: "Vậy Lê huynh thì sao?"
"Ta?"
Lê Chử nói khẽ: "Ta... ta chỉ là một nhân tố bất ngờ thôi, có một số việc, ngươi sớm muộn sẽ biết."
Hữu thần tướng trầm mặc, sớm muộn là lúc nào? Hôm nay, chư vương làm quân cờ, chết cũng không biết chết như thế nào. Mặc kệ Phục Sinh Chi Địa hay là Thần Lục, đều như vậy. Phục Sinh Chi Địa, ít nhiều Trương Đào còn tiết lộ một chút, vì không tiết lộ cơ mật cho nên không nói hết. Nhưng phe Thần Lục, đều chịu sự điều khiển của mấy vị cường giả, ngay cả quyền hiểu rõ tình hình cũng chưa chắc có. Hữu thần tượng không hỏi nữa, nhìn thế cục lúc này một chút, rồi nói: "Dù vậy, Phục Sinh Chi Địa... sẽ bị diệt!"
Hắn đã thấy Trương Đào không chống đỡ nổi nữa! Mấy người Mệnh Vương đang điên cuồng tấn công, đánh sách đại đạo nứt toác. Trương Đào cũng bị sáu vị cường giả đánh thổ huyết không ngừng. Dù Chân Vương Thần Lục chạy trốn rất nhiều, nhưng ai cũng có đối thủ, lúc này, phe nhân loại vẫn yếu thế, đều là lấy một địch hai.
Trương Đào mà chết, mọi thứ trở về vạch xuất phát! Không những thế, lúc này các Đế Tôn của Giới Vực và thiên ngoại thiên đều có động tĩnh. Tiên đảo hải ngoại là nhiều cấp Đế nhất! Nếu bọn họ là người của Tốn Vương, Tốn Vương đang giao đấu với Trấn Thiên Vương, thì tiên đảo hải ngoại cũng là kẻ địch của nhân loại.
"Đúng là sắp bị diệt... Lê mỗ cũng muốn nhìn xem, Võ Vương còn có cách gì..."
Trương Đào còn có cách sao? Lúc này, mọi người hết sức cảnh giác với Trương Đào, lo rằng ông còn có đường lui. Nhưng Trương Đào trong lòng đắng chát. Ở đâu ra đường lui? Nếu thật có thể xúi giục hơn mười vị Chân Vương, đã sớm giết ngược lại địa quật rồi, còn cần phải bố trí cạm bẫy sao? Nguyệt Linh xuất hiện là bất ngờ. Hiện tại cũng không phải là lúc dùng tám vị Chân Vương đó. Lần này, ông đã chuẩn bị tâm lý để nhân loại hy sinh ít nhất một nửa tuyệt đỉnh.
Kế hoạch của ông vốn là vừa đánh vừa lui, chờ sau khi nhân loại hy sinh không ít tuyệt đỉnh, cũng giết không ít tuyệt đỉnh của địa quật, Thần Giáo chắc chắn sẽ xuất hiện, khi đó cũng không phải là thời điểm tám người ra tay. Tám người này là đường lui cuối cùng! Không ngờ Nguyệt Linh tới, ông thấy thế cục tốt, nên mới để bọn họ hiện thân, giết thêm một số người. Nhưng bây giờ... nhìn thấy không ít cường giả nhân loại tràn đầy hy vọng. Chiến Vương thậm chí tỏ vẻ kích động, ánh mắt nóng lòng muốn hôm nay tiêu diệt tất cả mọi người, điều này khiến Trương Đào hết sức khổ sở. Ngu xuẩn! Nếu mạnh như vậy, ta còn cần phải dung đạo cái quái gì.
Lúc này, ông đã lực bất tòng tâm rồi! Ba vị cường giả địa quật cũng đã hoàn toàn nổi giận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận