Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2466: Sóng Gió Ma Đô

Phương Viên thấy nó không để ý tới mình, lại cười hì hì nói: "Mèo lớn, hay là chúng ta ăn thịt trâu nha? Còn nữa, ngươi không phải còn có bắp cải sao? Chúng ta cùng ăn nhé?"
"Không muốn!"
Thương Miêu cự tuyệt!
Bản miêu tồn hàng không nhiều, trâu ngốc đã tiến vào cạm bẫy, hiện nó không muốn đi, vậy thì không còn nguồn thịt trâu tươi. Còn về bắp cải, Thiên Giới cũng hủy rồi, chỉ còn lại một bắp như thế, Thương Miêu không nỡ ăn vào lúc này. Nó đã cất giữ được gần vạn năm, mỗi lần đói bụng, muốn ăn, cũng chỉ nhìn cho đỡ thèm mà thôi.
Thịt bò hầm bắp cải, ít nhất cũng nên phối với đồ uống cấp Đế mới ngon. Không có đồ uống, không ăn.
"Ăn đi."
"Không ăn!"
"Thịt bò hầm bắp cải, hương vị rất ngon..."
"Không muốn! Không muốn!"
Thương Miếu kiên quyết cự tuyệt, nhanh chóng dao động nói: "Muốn ăn... muốn ăn cũng được... nhưng người phải bảo tên lừa đảo mang đồ uống cấp Đế về cho bản miêu, nếu không thì ta không ăn, đây là nguyên liệu nấu ăn tốt nhất sau khi Thiên giới hủy diệt.."
"Tốt nhất thêm đầu cá vào, ta biết có con cá thật lớn, người bảo tên lừa đảo bắt cá cho ta được không?"
Cái gọi là cá lớn chính là chỉ Trấn Hải Sứ.
Tam Sứ còn già hơn Bát vương, trước kia, thật ra Thương Miêu cũng nhìn chằm chằm con cá lớn đó, nhưng đúng là ăn không vô, Thiên Cẩu cũng nói rất phiền phức, rất khó mà ăn được.
Nếu không thì con cá lớn kia đã toi mạng từ lâu.
"Cá lớn?"
Phương Viên thảng thốt, vậy quay về nói với anh hai một tiếng. Cô đã nhìn thèm thuồng thịt bò và bắp cải của Thương Miêu rất lâu rồi. Bắp cải của Hoàng Giả, nghe nói còn là loại ngon nhất, Thương Miêu nói là cây ngon nhất năm đó, đến bây giờ cũng không nỡ ăn, khẳng định là đồ tốt. Cô đang tưởng tượng, Thương Miêu cũng đang thèm nhỏ dãi. Thật là thèm quá đi! Nếu tên lừa đảo có thể bắt cá lớn để ăn, Thương Miếu sắp chảy nước miếng thật, con cá kia ăn rất ngon đấy, trước kia đã từng ăn vụng chút cá con của cá lớn, Thương Miêu ngẫm lại cũng thấy dư vị vô tận.
Nghĩ đi nghĩ lại, có chút bi thương. Chó lớn chết rồi, không có đồ ăn ngon nữa.
Khi chó lớn còn sống, dù thường xuyên bắt nạt mình, nhưng mình có thể ăn được thật nhiều đồ ăn ngon.
Khi đó, ăn Sơn hào hải vị khắp tam giới.
"Năm đó, bản miêu đã từng sống cuộc đời huy hoàng.."
Thương Miêu lẩm bẩm, năm tháng huy hoàng, một đi không trở lại.
Bây giờ bản miêu ăn bắp cải cũng phải nghĩ đến về sau không có nữa, thật là bị thương.
Thương Miêu lăn lăn một hồi, ngáp một cái, đi ngủ thôi, ăn chút yêu đầu cá.
Nó hơi nhớ chó lớn!
Tiểu Kiếm thay đổi, tên lừa đảo thì rất yếu, đã vậy còn ngày ngày lừa gạt mèo, bé mặt béo thì càng yếu hơn... Càng nghĩ, càng khó chịu.
"Chó lớn... ngươi chết rồi, tất cả đều bắt nạt mèo!"
Thương Miêu thì thào một tiếng, có chút bi thương, nếu chó lớn còn sống... thì con trai Địa Hoàng sao dám truy sát mình.
"Meo."
Một tiếng mèo kêu thương cảm, truyền vào trong tại Phương Viên.
Phương Viên vốn còn muốn tiếp tục quấy rối Thương Miêu, nghe được tiếng kêu này, bỗng thấy thương cảm vô cớ, tay duỗi ra rụt trở về, mèo lớn hình như cũng có chuyện xưa.
Ngày 12 tháng 3 là tròn 10 ngày sau khi Phương Bình ra khỏi địa quật, 7. ngày sau khi Dương Thành có hiện tượng lạ.
Khi ra khỏi địa quật, Phương Bình yêu cầu các nơi sau 10 ngày tập trung ở Ma Đô, dù không biết Lý Chấn, người đứng đầu nhân loại hiện nay, đang đâu, nhưng các nơi đều rất nể mặt, ngày này lục tục đến Ma Đô.
Tại Phủ tổng đốc Ma Đô.
Hội nghị lần này được tổ chức ở phủ tổng đốc Ma Đô, đây cũng là hội nghị tuyệt đỉnh của nhân loại hiện nay.
Đương nhiên, không chỉ có pha nhân loại tới.
Giới Vực, núi Vương Ốc, núi Ủy Vũ, động thiên Huyền Đức đều được mời.
Phe thiên ngoại thiên, Long Biên Thiên, Ngọc Long Thiên, Huyền Minh Thiên, Quan Minh Thiện, Vô Cực Thiên, Vô Tư Thiên, 6 thiên ngoại thiên lớn cũng được mời.
Cộng thêm sáu thánh địa lớn và 19 quốc gia khác.
Quy mô không khác hội nghị lần trước Phương Bình triệu tập, nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác. Không những như thế, Phương Bình còn mời phía tiên đảo hải ngoại, gồm núi Vô Nhai, đảo Vấn Tiên, tộc Thủy Lực, bốn tiên đảo của Long Đảo, còn tới hay không, Phương Bình cũng chẳng quan tâm.
Địa quật Ma Đô. Cung mèo mới xây đã thành hình, nhưng con mèo nào đó ngày ấy muốn cung mèo, hiện đã sớm quên mất chuyện này, nó đi ngang qua mấy lần, nhưng nhìn cũng chẳng nhìn. Công trình kiến trúc hình mèo rất lớn, xây dựng theo quy cách thành trì. Lúc này, một đám người từ phía Cấm Kỵ Hải ngự không mà tới. Cách thật xa, phe nhân loại, pháo năng lượng nhắm thẳng vào những người này.
Võ giả đóng quân trong thành đều cảnh giác.
Trước kia, nhân loại chỉ thủ phương Bắc là được, phương Bắc mới là chỗ cường giả địa quật.
Bây giờ, cả phương Nam cũng phải trấn thủ, phương Nam nối với Cấm Kỵ Hải.
Trên tường Nam Thành, Quách Thanh Tuyền cao giọng quát: "Người đến là ai?"
"Đảo Vấn Tiên, Nguyệt Vô Hoa!"
Một âm thanh lanh lảnh vang lên, Nguyệt Vô Hoa khí chất như tiên, giống tiện tử hạ phàm.
Bên cạnh, một con trâu nước khổng lồ cũng trầm giọng nói: "Thần tộc Thủy Lực, Lực Vô Kỳ: Phương Bình... mời chúng ta tới!"
Bên cạnh hai người này, sắc mặt Lạc Vũ trắng bệch, không nói gì.
Lần trước tại Vương Chiến Chi Địa, hắn bị nhóm người Cố Thanh liên thủ đánh nổ kim thân, nhưng một tia lực lượng tinh thần còn sót lại, cũng rất may mắn, cuối cùng thoát được. Nhưng bị thương khá nặng, đến bây giờ mới khôi phục kim thần.
Lần này, Vô Nhai Thiên Đế của núi Vô Nhai cũng tiến vào Thiên Phần tìm bảo vật, núi Vô Nhai vốn là tiến đảo đầu tiên của hải ngoại, thực lực Vô Nhai Thiên Đế mạnh mẽ, trước đó cũng xếp hạng rất cao tại bảng xếp hạng cấp Đế.
Phương Bình mời các phương gặp gỡ, Lạc Vũ vốn không định đến, nhưng bây giờ không thể không đến.
Nghe được mấy người tự giới thiệu, Quách Thanh Tuyền lớn tiếng nói: "Thì ra là khách quý từ tiên đảo hải ngoại, xin thất lễ! Các vị khách quý vào trong thành nghỉ ngơi một chút trước, chúng ta lập tức đi báo với Bộ trưởng Phương, để cho người tới đón!"
Nói là tới đón, mấy người Nguyệt Vô Hoa đều hiểu ý hắn, sớm báo cáo để nhóm người Phương Bình đề phòng mà thôi.
Mấy người cũng không thèm để ý, vừa ngự không, Nguyệt Vô Hoa vừa truyền âm nói: "Lạc huynh, thực lực Nhân Gian càng ngày càng mạnh, lần này đến đây, mong Lạc huynh khiêm tốn một chút."
Lạc Vũ hơi nhíu mày, bình tĩnh nói: "Vô Hoa, không cần như thế! Thiên hạ rộn ràng đều vì có lợi ích, có lợi ích, mọi người đều sẽ chạy theo như vịt. Không có lợi ích, Phương Bình cũng sẽ không vô duyên vô cớ ra tay...
Tiên đảo hải ngoại cũng không yếu hơn bất kỳ bên nào, cũng không cần cúi đầu trước người khác"
Hắn phát hiện, từ sau trận chiến lần trước kết thúc, phía tiên đảo hải ngoại có chút khác biệt.
Đế Tôn đều đi rồi, Chân Thần cũng không còn nhiều. Là thế lực gần Thiên Phần nhất, hầu hết Chân Thần của tiên đảo hải ngoại đã rời đi.
Hải ngoại có 33 tiên đảo, nghe nói đã bị phá hủy một cái, đến bây giờ chưa phát hiện người sống. Bây giờ, chỉ còn lại 32 đảo, nhưng e là trong đó còn lại chưa đến 10 cường giả tuyệt đỉnh.
Nhân Gian làm bảng Chư Thiên Vạn Giới, tuyệt đỉnh của tiến đảo hải ngoại có tên trên bảng cũng cực ít, thậm chí còn không nhiều bằng thiên ngoại thiên. Bởi vì cường giả đi rồi, số ít tuyệt đỉnh lưu lại hiện cũng bế quan không ra, mấy người Nguyệt Vô Hoa nắm quyền các đảo, nhưng hết sức kiêng dè Nhân Gian.
Lạc Vũ khẽ nhíu mày, đây cũng không phải chuyện tốt.
Trước kia, tiên đảo hải ngoại đều nghe theo núi Vô Nhai làm chủ, bây giờ lại có chút thay đổi.
Lạc Vũ cũng không nói nữa, bên cạnh, Lực Vô Kỳ tùy tiện nói: "Lạc Vũ, cam chịu số phận đi! Hiện Biển Khổ gặp rắc rối lớn, những yêu tộc bản địa tấn công các đảo, núi Vô Nha người đứng chịu mũi sào, Trấn Hải Sứ đi rồi, không ai trấn áp Biển Khổ, loạn cào cào lên hết rồi..
Hợp tác cùng Phương Bình may ra còn có thể giữ được gia nghiệp, không hợp tác."
Lạc Vũ nhíu mày nói: "Lực Vô Kỳ, nếu các người đều thái độ như này, lần này, tiên đảo hải ngoại chắc chắn bị Phương Bình nắm giữ. Ngây thơ buồn cười! Bàn điều kiện cũng không phải bàn như thế!"
Hắn hết chịu nổi con trâu nước lớn này rồi, trí thông minh thấp dọa người. Chẳng biết gì mà còn thích xen vào nói lung tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận