Toàn Cầu Cao Võ

Chương 988: Thế Gian Chỉ Có Lý Trường Sinh

Phương Bình vui vẻ hài lòng nói: "Bộ trưởng, ta không phải đang cố gắng đó sao? Hiện tại, ta dốc sức làm nhiều việc vì võ đại, Bộ Giáo Dục cũng hài lòng, đến lúc đó, ghi lại công lao của ta, nói không chừng còn có thể đề bạt ta làm hiệu trưởng thì sao? Võ giả tất tranh... Ta cũng muốn tranh một chút mà."
Mọi người bật cười, nếu suy nghĩ thoáng, có một số việc đúng là dễ bàn.
Về phía Ma Võ, Ngô Khuê Sơn cũng không nói gì, mọi người đương nhiên cũng không thể nói được gì.
Tô Triển còn muốn nói thêm vài câu, dù Phương Bình nói dễ nghe đến đâu đi nữa, thì Kinh Võ cũng không muốn Ma Võ nắm quyền chủ đạo. Những trường khác không có tư cách tranh giành, nhưng Kinh Võ có.
Đang định mở miệng, ngay sau đó, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, từ xa nhìn lại!
Xa xa, trong hư không đột nhiên xuất hiện một cây cầu dài cả trăm mét!
Trong khoảnh khắc, ba cánh cửa khổng lồ hạ xuống. Tất cả đều phát sinh trong nháy mắt!
Ngay lập tức, trong ba cánh cửa, truyền ra ánh kiếm thông thiên!
Ba ánh kiếm chớp mắt hợp lại thành một, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ cao chọc trời!
Thanh kiếm lập tức lại biến thành màu vàng óng, ánh sáng vàng chiếu rọi khắp nơi, bầu trời hóa thành màu vàng rực rỡ. Tất cả những chuyện này xảy ra nhanh vô cùng!
Cho tới lúc này, mới có người kinh hô: "Lực lượng tinh thần của Lý Trường Sinh hóa hình rồi!"
"Làm sao nhanh như vậy?"
"Không phải trước đây không lâu mới tăng đến mức ngoại phóng sao?"
"..."
Những người này còn chưa dứt kinh ngạc, sau một khắc, sự kiện khiến người khác chấn động lại xảy ra.
Trong hư không, bỗng nhiên xuất hiện bốn người tí hon màu vàng, bóng người như ẩn như hiện, nhưng mỗi người cầm một thanh kiếm, đang nhào đến giằng co với thanh kiếm khổng lồ trong không trung.
Lần này, ngay cả Phương Bình cũng ngây người, chuyện gì vậy?
Bốn người tí hon màu vàng cầm kiếm đang điên cuồng vây công thanh kiếm khổng lồ ở giữa. Mà thanh kiếm lớn cũng đang không ngừng đánh trả, nhưng càng ngày càng nhỏ!
Trong đám người, Ngô Xuyên hơi chấn động nói: "Kiếm đạo ý chí của cường giả tuyệt đỉnh... Đây là... Kiếm ý của Tư lệnh Lý, ông ấy đang giúp Lý Trường Sinh mài kiếm!"
Điền Mục cũng nhíu mày nói: "Đang giúp hắn rèn tinh thần kiếm, ta còn cho rằng chỉ là kiếm ý ở dạng tinh thần mà thôi, thì ra là như vậy... Tư lệnh Lý xem trọng Lý Trường Sinh vậy sao? Thiên phú của hắn cũng bình thường chứ?"
"Hắn cấp sáu chém được cấp tám!"
Nghe vậy, mọi người trầm mặc.
Quả thực, cấp sáu trảm cấp tám, từ xưa đến nay... Hình như cũng chỉ có một mình Lý Trường Sinh làm được.
Hắn là thiên tài kiếm đạo chân chính!
Trường Sinh Kiếm Khách đoạn trường sinh, tên này nghịch phạt cấp tám, quả thực lật đổ tất cả lẽ thường.
Không trung, bốn người tí hon màu vàng vẫn đang cầm kiếm công kích thanh kiếm lớn kia, khiến nó ngày càng nhỏ, càng nhỏ.
Nhưng tất cả mọi người cảm nhận được, khi thanh kiếm lớn nhỏ lại, nó càng vững chắc, càng chân thực, từ trạng thái hư vô, có xu thế cụ thể hóa.
Trong lúc mọi người đang quan sát, một bóng người phóng lên trời, ngay sau đó, mọi người lại chấn động.
Lão Lý phóng lên trời, ánh sáng vàng rực bao bọc xung quanh người chớp mắt tràn vào thanh kiếm lớn!
Lần này, sắc mặt Ngô Khuê Sơn trở nên khó coi, chợt quát lên: "Dừng lại!"
Phương Bình biến sắc, vội vã nhìn Trần Diệu Đình đứng bên cạnh, sắc mặt Trần Diệu Đình nghiêm túc nói: "Lý Trường Sinh không biết đang nổi điên cái gì... hắn muốn vạn đạo hợp nhất!"
"Trần lão, nói vậy là sao? Rất nguy hiểm sao?"
"Vạn đạo hợp nhất chính là... nói thế này đi, hắn muốn hợp nhất lực lượng tinh thần và kim thân làm một, triệt để đúc thành một thể! Truyền thuyết... Ta nói là truyền thuyết, võ giả cấp tám, nếu có có vật chất bất diệt hoặc tinh thần bất diệt, chính là vĩnh hằng bất diệt!
Bao gồm cả võ giả cấp bảy, lực lượng tinh thần bất diệt, thực ra nghe đồn rằng, cũng có thể phục sinh.
Bây giờ, Lý Trường Sinh lại muốn vật cụ thể hóa của mình - là thanh kiếm kia hợp nhất với kim thân của hắn. Từ nay về sau, vạn đạo là một thể, thanh kiếm kia là hắn, hắn là thanh kiếm kia. Một khi kiếm diệt, người vong, dù có bảo tồn được kim thân cũng vậy!
Hơn nữa... Cũng sẽ không có thêm cơ hội phục sinh!"
Phương Bình nhíu mày nói: "Lão sư bỗng nhiên làm như vậy làm gì?"
Giờ khắc này, giữa không trung, Lý Trường Sinh mắt điếc tai ngơ, tiếp tục hợp nhất với thanh kiếm khổng lồ.
Trần Diệu Đình hơi cau mày nói: "Thực ra... chuyện này cũng chỉ có hắn có thể làm, đương nhiên, có lẽ còn có ngươi và Lý Hàn Tùng, lúc cụ thể hóa lực lượng tinh thần còn có kim thân... Dù sao đây cũng chỉ là tin đồn, ít nhất thì trước các ngươi, chưa có ai có khả năng làm như vậy.
Nghe nói, vạn đạo hợp nhất, chiến lực sẽ càng mạnh hơn. Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán, cũng không có ví dụ cụ thể... Có lẽ... Hắn muốn sớm lên cấp tám?"
"Có ý gì?"
"Sau khi kim thân và lực lượng tinh thần hợp nhất, hắn không cần phải tu lực lượng tinh thần, chỉ chuyên tâm tu luyện kim thân là được, cứ như vậy, lực lượng tinh thần của hắn sẽ không bị ràng buộc, khi tu luyện kim thân, lực lượng tinh thần cũng sẽ tăng lên.
Đây cũng là ghi chép duy nhất nói rõ về phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần trong sách cổ.
Nhưng phương pháp này, một mặt là hầu như không có ai làm được, một mặt là vì... dễ tử vong!"
Trần Diệu Đình thở dài, một bên, Ngô Khuê Sơn thâm trầm nói: "Hắn làm như vậy, sau này, một khi bị thương, sẽ phải chịu nhiều đau khổ, hơn nữa, cũng rất khó khôi phục thương thế, vật chất bất diệt cũng khó mà khôi phục được những tổn thương về tinh thần, càng dễ bị người khác tiêu diệt!"
"Không chỉ là vấn đề về khôi phục vết thương... Quan trọng là, sau khi vạn đạo hợp nhất, hắn thật sự còn có thể sinh ra vật chất bất diệt sao?"
Nghe lời này, sắc mặt Phương Bình cũng biến đổi kịch liệt, vội vàng nói: "Không thể sinh ra vật chất bất diệt? Sao có thể?"
"Hắn đi theo Cực Đạo! Là một con đường cực đoan, con đường này, trong sách cổ từng có ghi chép, nhưng không rõ ràng. Nhưng đúng thật là có thể giúp người ta phát huy được chiến lực càng mạnh mẽ hơn..."
Mấy vị cường giả cấp tám lúc này đang thấp giọng nghị luận.
Mà xa xa, giữa không trung, lão Lý bỗng nhiên há miệng nuốt thanh kiếm!
Sau đó, lấy thân làm kiếm, bắt đầu chiến đấu với bốn người tí hon màu vàng kia.
"Rầm rầm rầm!"
Tiếng nổ rền vang vang lên, sau đó, chuyện khiến Phương Bình càng bất ngờ đã xảy ra rồi!
Lão Lý bỗng nhiên thu cầu thiên địa và cửa tam tiêu sừng sững trong không trung vào lòng bàn tay. Cầu thiên địa và cửa tam tiêu chớp mắt bị thu nhỏ lại, sau đó, hắn há miệng nuốt vào!
"Này..."
Phương Bình ngây người, lão Lý đang làm gì thế?
Hắn coi chính mình là Giảo sao? Sao cái gì cũng nuốt vào bụng!
Trần Diệu Đình và Ngô Khuê Sơn lại không bất ngờ, Ngô Khuê Sơn lạnh lùng nói: "Dĩ nhiên là hợp nhất vạn đạo chứ làm gì, đã là vạn đạo hợp nhất, nghĩa là tất cả những thứ khác đều không cần tồn tại, từ nay về sau, Lý Trường Sinh hắn chỉ tu thân, không tu mệnh rồi!"
Các Tông sư lập tức yên lặng.
Tuy võ giả ai cũng nói tu luyện không vì trường sinh, nhưng cường giả võ đạo, thật sự không ai để ý đến sinh tử sao?
Hiển nhiên không thể!
Cường giả tuyệt đỉnh có thể sống lâu như thế, chính là vì tu mệnh. Nhưng Lý Trường Sinh hắn không tu mệnh. Bước lên con đường vạn đạo hợp nhất, cuối cùng, hắn tu cái gì, tu ra cái gì, không ai biết.
Bởi vì, trong ba cửa tam tiêu có một cánh cửa sinh mệnh. Bây giờ hắn hợp nhất rồi, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Sau một khắc, trên người lão Lý bùng nổ ra sóng năng lượng vô cùng mạnh mẽ!
Ba cánh cửa tam tiêu và cầu thiên địa đang không ngừng va chạm trong cơ thể hắn, bùng ra những luồng sóng năng lượng mạnh mẽ như thủy triều.
Lão Lý vừa vung tay chém những những tí hon màu vàng kia, vừa cười to nói: "Ta đứng chót bảng xếp hạng cấp tám sao? Hừ, lão tử xưa nay chỉ đứng thứ nhất! Một cầu, ba cửa vào bụng, thế gian chỉ có Lý Trường Sinh!"
Dứt lời, một ánh kiếm bừng sáng như muốn phá tan hư không, ánh kiếm bùng nổ từ trên người hắn bắn mạnh ra xung quanh!
Chớp mắt, bốn người tí hon màu vàng hóa thành bột mịn, biến mất trong hư không.
Sau một khắc, lão Lý như thuấn di đến, chớp mắt xuất hiện trước mặt Tô Triển, đánh ra một chưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận