Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2309: Chuyện Cũ Của Thương Miêu Thiên Cẩu

Phương Bình cầm lấy bình Thanh Tâm Đan, nhanh chóng cảm nhận được sự mát lạnh. Không chỉ vậy, Phương Bình khẽ đảo mắt, hạch não của hắn lúc này dày đặc vết nứt. Nhưng sau khi nhận lấy Thanh Tâm Đan, hình như các vết nứt trên hạch não hắn có chút xúc động.
"Chẳng lẽ vật này có thể giải quyết vấn đề vết rách trên hạch não của ta?"
Vết nứt trên hạch não chắc chắn là hậu hoạn! Phương Bình hiểu rất rõ điều này. Nhưng khí tức của Thanh Tâm Đan chỉ hơi có chút cảm ứng, cũng không phải là quá rõ ràng, Phương Bình cũng không nói gì. Mở cái bình ra nhìn một chút, 10 viên. Phương Bình nhìn thoáng qua cường giả nhân loại, phân phát đan dược cho một số kẻ yếu. Không ít người nhận được đan dược, có chút bất đắc dĩ. Phương Bình không dùng! Nhận đan dược là người yếu. Được rồi, cam chịu số phận đi! Bây giờ, đúng là thực lực của bọn họ không thể so với Phương Bình. Khổng Lệnh Viện có chút lo lắng nói: "Ngươi tự cầm một viên đi, dù sao người tập võ không lâu, tuy không tẩu hỏa nhập ma, nhưng thời gian quá ngắn, ít kinh nghiệm."
Phương Bình lấy làm lạ nói: "Ít kinh nghiệm? Không đến mức đó chứ, ta đã trải qua trên trăm cuộc chiến lớn nhỏ, Khổng lão, nếu không tính thời gian hôn mê, kinh nghiệm chiến tranh của ngài chưa chắc nhiều bằng ta..."
Đau lòng! Sắc mặt Khổng Lệnh Viên đen lại. Mẹ kiếp, ta có lòng tốt khuyên người, thế mà người tổn thương ta. Cái gì gọi là không tính thời gian hôn mê?
"Khụ khụ..."
Mọi người bên cạnh đều nín cười. Thấy cảnh này, mấy người Khương Quỳ cũng cảm xúc khó tả. Phương Bình làm lãnh tụ, hắn rất trẻ, nhưng thời khắc mấu chốt, hắn luôn có thể khiến một số người phóng thích áp lực, nói mấy câu thôi cũng có thể xua bớt cảm giác nặng nề vừa nãy. Mà những người khác không phải làm không được như vậy, mà là vấn đề có bằng lòng hoặc là có thích hợp để làm vậy hay không. Ít nhất, bọn họ không thể lấy các cường giả ra đùa giỡn vào lúc này. Hơn nữa, chưa chắc các cường giả khác đã không để ý sự đùa giỡn đó. Mà Phương Bình còn trẻ, trong mắt Khổng Lệnh Viên, không cần thiết tức giận với mấy lời này của Phương Bình, hắn tuổi trẻ, hắn chính là hy vọng. Nhân loại cũng hy vọng hạt giống như thế có thể sống càng lâu càng tốt. Khi mọi người đang nói chuyện, vị yêu tộc cuối cùng đã tiến vào. Trong lỗ đen lại có âm thanh truyền ra.
"Có chút khí tức hỗn loạn, có thể ngăn cản, có thể tiến vào!"
Lời này vừa ra, thế cục lập tức trở nên căng thẳng. Mấy người Kỳ Huyễn Vũ đồng loạt nhìn về phía đám người Phương Bình. Đại chiến... hết sức căng thẳng, động nhẹ có thể nổ ra bất cứ lúc nào!
"Các vị, chuẩn bị!"
Phương Bình khẽ quát một tiếng, ánh mắt sầm xuống, nói: "Bọn họ phải vào, tất nhiên sẽ ra tay với chúng ta!"
Mọi người lập tức trở nên cảnh giác, nhưng không muốn rời đi. Ngay ở đây! Bọn họ muốn thừa cơ giết chết một số người! Kỳ Huyễn Vũ nhìn Phương Bình, lạnh lùng nói: "Phương Bình, cho ngươi cơ hội cuối cùng, cùng chúng ta tiến vào trong, còn ân oán, chờ thấy được bảo vật rồi nói!"
"Vậy thì cùng đi!"
Phương Bình dường như dao động, sau đó cười nói: "Nhưng các ngươi vào trước, chúng ta vào sau"
Kỳ Huyễn Vũ im lặng. Một lát sau, cười nhạt nói: "Thôi, tùy các ngươi!"
Dứt lời, khẽ quát: "Đi, đi vào!"
Nói xong, bay lên trên không, phía sau trăm người đi theo, cùng bay về phía lỗ đen. Mà một trăm người khác lại không hề động đậy, tiếp tục vay quanh mấy người Phương Bình. Phương Bình chẳng hề sợ hãi, chợt quát lên: "Giết!"
Vừa gào thét, vừa truyền âm: "Có lẽ đám Kỳ Huyễn Vũ sẽ chờ sẵn bên trong, đợi lát nữa đám người này quấn lấy chúng ta thì họ sẽ lại đánh ra ngoài, nhân cơ hội giết một số người, Nguyệt Vô Hoa, ngươi hãy nhân cơ hội mở một con đường, chúng ta giết xong thì chạy."
"Được!"
Nguyệt Vô Hoa đáp. Mọi người không nói gì nữa, nhanh chóng đánh ra ngoài.
"Giết!"
Phe địa quật cũng có cường giả dẫn đầu, hét lớn: "Không cho phép bọn họ tiếp cận lối vào!"
Cường giả hai bên lập tức va chạm. Mà mấy người Kỳ Huyễn Vũ cũng biến mất trong lỗ đen, giống như không cách nào ra ngoài.
Hơn trăm cấp 9 đại chiến, khí thế ngùn ngụt, tiếng chém giết rung trời. Phía trước mọi người, trong cung hai vương. Lúc này, không ít người đang theo dõi cảnh tượng này. Hai vương cũng đang nhìn!
"Các võ giả Nhân Gian này thật là liều lĩnh..."
Thiên Mệnh Vương hờ hững buông một câu, sau đó cười lạnh nói: "Đáng tiếc, dù sao Nhân Gian quá yếu, các phương đều muốn tế Nhân Gian, Nhân Gian càng mạnh, hủy diệt càng nhanh."
"Nghe nói Nhân Gian xuất hiện một vị Nhân Vương."
Thiên Thực Vương khẽ cười nói: "Ngay cả Thái An cũng chết trong tay vị Nhân Vương đó, không thể khinh thường!"
Thiên Mệnh Vương cười nói: "Bản vương chưa từng khinh thường bất kỳ kẻ nào, Nhân Vương Trương Đào... Bản vương cũng biết người này. Vào lúc này, có thể lãnh đạo Nhân Gian chống lại ngụy triều, đúng là rất có khí phách. Nhưng đại thế cũng không phải là một hai người có thể khơi dậy. Năm đó, thần triều Địa Hoàng hủy diệt, mạnh như thần triều cũng nhanh chóng tan rã... Thiên Thực, người còn chưa nhìn thấu sao?"
Thiên Thực Vương cười nhạo nói: "Nhìn thấu rồi! Cũng chính vì nhìn thấu nên mới chọn xây dựng lại Thiên Đình. Cái những người này muốn chính là hy vọng, chúng ta cho bọn họ hy vọng như thế, đó chính là hợp lòng dân."
Cho bọn họ hy vọng thành Hoàng. Lấy được bảo vật thì bọn họ sẽ có sức mạnh như vậy. Không chỉ như vậy, là cường giả thần triều Địa Hoàng, bọn họ còn có một số lá bài tẩy. Hai người nói chuyện, phía dưới có người nói: "Thiên Chủ, hay là để mạt tướng ra tay, giết chết những kẻ này, thu hồi bảo vật cho hai chủ..."
Thiên Thực Vương khẽ xua tay nói: "Không cần! Trong chiến trường không gian còn có một số nguy cơ, một khi các ngươi tiến vào, cũng sẽ dẫn đến các nguy cơ này bộc phát, để những người này dò đường trước, cạm bẫy năm đó đám người kia bố trí chưa chắc đã hoàn toàn bị phát hiện hết."
"Vâng!"
Đám người đáp, không tiếp tục đề cập đến chuyện này nữa.
Ngoài cung. Mấy người Phương Bình chém giết không ngừng! Một đám cường giả lao vào chém giết, khí huyết ngút trời, bản nguyên hỗn loạn cũng xao động bất an. Kim thân của Phương Bình mạnh mẽ, xung phong đi đầu, bay thẳng vào trận doanh quân địch, tiến vào trong đám người, bắt đầu đánh giết đẫm máu. Hắn xông lên trước, gánh bớt áp lực, khiến những người khác giảm bớt rất nhiều áp lực, nhóm người thi nhau xông lên. Mà phe địa quật hình như cũng đang tính toán. Đối phương không hề ngăn cản những người này tấn công mình, mà tản ra tứ phía, có xu thế dẫn quấn vào bẫy. Thấy thế, Phương Bình cười lạnh. Nếu không có Đinh Phá Giới của Nguyệt Vô Hoa, hắn cũng không dám để bị bao vây, nhưng có, vậy thì không hề gì. Đương nhiên, Phương Bình cũng luôn theo dõi Nguyệt Vô Hoa. Người phụ nữ này tốt nhất đừng phản bội mình vào lúc này. Nếu cô ta phản bội thì phiền lắm. Một khi đám Kỳ Huyễn Vũ đánh ra, phe mình bị bao vây, vậy thì nguy hiểm rồi. Phương Bình cũng không dám hoàn toàn tín nhiệm cô ta, giờ vẫn có chút đề phòng, không dốc sức ứng phó, hắn chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống xấu nhất, nếu Nguyệt Vô Hoa phản bội, hắn lập tức giết địch, dẫn người phá vòng vây. Hắn cũng vẫn luôn khống chế la bàn trong ngực. Khó dịch chuyển kẻ địch, những dịch chuyển phe mình thì không khó, chỉ cần bọn họ không phản kháng, vẫn có thể dịch chuyển. Đây cũng là nguyên nhân hắn dám tấn công địa quật.
"Giết!"
Mấy người Khổng Lệnh Viên, Lý Đức Dũng đang dốc sức ứng phó, không hề có ý định nương tay. Phương Bình đã nói, vẫn còn vật chất bất diệt. Không chết là được! Phe địa quật dám liều chết sao? Nếu bây giờ hao tổn hết thảy, xem tiếp theo bọn họ sẽ làm thế nào. Còn phe nhân loại, không cần phải lo, Phương Bình chính là trạm tiếp tế di động! Ầm ầm! Không ngừng có người ngã xuống! Đánh nhau càng ngày càng ác liệt. Phía Phương Bình cũng có người chết, đã đánh đến mức này, Phương Bình cũng mặc kệ. Lần này không đánh cho những kẻ này sợ hãi thì hắn thề không tên Phương Bình. Dám giết người của hắn, hắn là người rất hẹp hòi, chẳng lẽ mấy tên này không biết? Trong hoàn cảnh Kỳ Huyễn Vũ không có ở đây, mà lại có một cường giả đỉnh cao như Phương Bình ở đây, 70 người đấu 100 người, phe địa quật đã rơi vào thế yếu. Cứ đánh nhau như thế một lát, phe địa quật hao tổn khá nhiều, vây chặt đám Phương Bình lại. Lúc này, địa quật còn lại chưa đến 80 cường giả. Phía Phương Bình mới chết 3 người mà thôi. Để bao vây mấy người Phương Bình, những người này không tiếc bất cứ giá nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận