Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1699

Sắc mặt Huyền Đồng cứng ngắc! Sắc mặt đám người Hoa Tề Đạo cũng cứng ngắc. Nói không sai! Triệu Hưng Võ nói rất đúng!
Mấy lần kia, Triệu Hưng Võ đúng là đều đi dạo gần hoàng thành, hắn vừa xuất hiện trong phạm vi, cường giả ở xung quanh hoàng đình đều sẽ theo dõi hắn, không ai để ý đến Huyền Đồng. So với Huyền Đồng, loại cường giả như Triệu Hưng Võ mới đáng giá quan tâm.
Bọn họ cứng ngắc, Phương Bình lại cuồng mắng trong lòng.
Triệu Hưng Võ muốn làm gì! Không ngờ mấy lần kia ông ta đều ở gần đó? Quả nhiên, mình bị hoài nghi rồi. May là đã đổi thân phận, nếu không, ông ấy thật sự có thể đoán ra được thân phận của mình.
Nhưng lời này của Triệu Hưng Võ quá hay! Vì thật sự không có ai theo dõi Huyền Đồng cả.
Hoa Tề Đạo liếc mắt nhìn Huyền Đồng, không hề nói gì. Chỉ là hoài nghi mà thôi, cũng không chứng cứ. Là sứ giả Thiên Mệnh vương đình, vương đình cũng sẽ không vì hoài nghi mà làm gì đó với cường giả thần đạo, làm thế sẽ khiến đối phương bất mãn.
Phong Diệt Sinh cũng không truy cứu những thứ này, cười nhạo nói: "Được rồi, mọi chuyện đại khái cũng rõ ràng rồi. Quỳ Minh chết thì cũng đã chết, cũng tốt, ít nhất bản thống lĩnh cũng biết có người đang nhắm tới phủ Phong Vương! Quỳ Minh chết rất tốt, chết một chiến tướng, biết được một vài chuyện, đủ rồi!"
Sắc mặt Huyền Chân tái xanh, căm tức nói: "Phong Diệt Sinh, ngươi dám nói xấu ta?"
"Nói xấu ngươi?" Phong Diệt Sinh cười lạnh một tiếng, cười nhạo nói: "Ngươi mà cũng xứng à? Nói không dễ nghe thì ngươi không có tư cách này! Huyền gia muốn bảo vệ địa vị như bây giờ, một lòng muốn bám lấy Cơ Dao, ngươi nghĩ ai cũng mù như ngươi à? Nhưng nếu Cơ Dao thông gia với bản thống lĩnh hoặc Lê Án..."
Thấy Cơ Dao nổi giận hơn, Phong Diệt Sinh không nhịn được nói: "Đừng nói chen vào! Ngu xuẩn! Bị người mưu hại mà vẫn không biết gì! Lần nào cũng đều là ngươi phá hoại chuyện lớn, hết lần này đến lần khác! Nếu không tại ngươi, ta đã sớm giết được Phương Bình, cần chi phải đợi đến hiện tại!"
Phong Diệt Sinh mắng một câu, nói tiếp: "Huyền Chân muốn được ngươi đồng tình, muốn thông gia với Cơ gia, đó là đương nhiên! Ai nấy đều thấy được, chỉ có ngươi là không thấy thôi! Mà ta và Lê Án, chính là đối thủ lớn nhất của hắn. Huyền Chân không dám ra tay với ta và Lê Án, chỉ có thể làm những trò vặt vãnh! Buồn cười vô cùng!"
Phong Diệt Sinh lại cười, xoay người rời đi, vừa đi vừa nói: "Quỳ Minh chết rồi thì thôi, không cần phải tra xét nữa! Nhưng Thiên Thực Quân... Ha ha!"
Phong Diệt Sinh giờ khắc này vẫn cực kỳ hài lòng! Quỳ Minh chết, biến Thiên Thực Quân thành cái đích cho tất cả mọi người chỉ trích. Mà bộ mặt thật của Huyền Chân cũng bị vạch trần.
Quỳ Minh đúng là phúc tinh mà! Trước đây Quỳ Minh vạch trần Lê Án, hiện tại lại đào ra Huyền Chân, còn đả kích Thiên Thực Quân...
Phong Diệt Sinh phát hiện, từ khi Quỳ Minh nương nhờ vào mình, đến tận khi chết cũng vẫn giúp mình, giúp mình chiếm cứ ưu thế.
Còn rốt cuộc có phải Huyền Chân làm hay không, cũng không quan trọng. Hắn muốn người khác tin rằng đây là do Huyền Chân làm, thế đã đủ rồi!
Huyền Chân vẫn luôn sớm chiều ở chung với Cơ Dao, Phong Diệt Sinh vẫn cực kỳ bất mãn, nếu cứ tiếp tục như thế, mình còn có thể theo đuổi Cơ Dao sao?
Giờ thì tốt rồi, Cơ Dao ngu xuẩn chắc cũng sẽ không tin tưởng Huyền Chân nữa.
Một mũi tên trúng hai con chim!
Phong Diệt Sinh cười lớn một tiếng, càn rỡ rời đi.
Chuyện tốt! Quỳ Minh chết rồi, đúng là chuyện tốt.

Trong đám người, sắc mặt Huyền Chân cực kỳ khó coi, Huyền Đồng nhẹ giọng nói: "Việc này không liên quan đến bản tọa, cũng không liên quan đến Huyền Chân! Huyền gia bây giờ đã rất loạn, sẽ không gây thêm chuyện, làm những thứ không có tác dụng này."
Hoa Tề Đạo lạnh nhạt nói: "Bản soái cũng tin chuyện này không liên quan đến Huyền Đồng thần tướng!"
Nói là tin, nhưng Hoa Tề Đạo vẫn hừ lạnh một tiếng, mang theo Thiên Thực Quân dưới trướng nhanh chóng rời đi.
Mặc kệ có phải là Huyền gia làm hay không, cứ bắt Huyền gia nhận là tốt nhất. Để Huyền gia chịu oan ức, mọi người đều chấp nhận được, các điện hạ không thể chịu oan ức được.
Cơ Dao cũng không được, thân phận cao quý. Thiên Thực Quân càng không được, vương chủ không chịu đựng nổi tổn thất lớn như vậy.
Tính tới tính lui, hoặc là ném cho Triệu Hưng Võ, hoặc là Huyền gia, dù sao cũng đều là người bên ngoài. Nhưng Triệu Hưng Võ vẫn luôn bị nhìn chằm chằm, ném cho hắn, thì nghĩa là các cường giả trong thành đều là rác rưởi, để Triệu Hưng Võ giết người trước mặt bọn họ, vậy cũng quá phế vật!
Tính tới cuối cùng, Hoa Tề Đạo chợt phát hiện, ném cho Huyền gia là tốt nhất. Dù sao Huyền Ngọc Chân Vương cũng chết rồi! Hơn nữa nhà bọn họ cũng gây náo loạn khắp nơi, nghe nói Huyền gia còn muốn tìm vương đình trách cứ, lần này đổ hết tội cho Huyền gia, Huyền gia còn có mặt mũi đi hỏi sao?
Hoa Tề Đạo hiếm khi nhất trí với Phong Diệt Sinh! Nên đổ tội cho Huyền gia! Mặc kệ là thật hay giả!
Hoa Tề Đạo đi rồi, những người khác cũng dồn dập tản đi, Triệu Hưng Võ cười lạnh, cũng chậm chậm rời đi, nhưng trong lòng lại nghi hoặc, thật sự tính sai rồi sao?

Sau khi bọn hắn đều đi rồi, Cơ Dao liếc mắt nhìn Huyền Chân.
Huyền Chân đều sắp tức giận tới muốn phun máu, vội vàng nói: "Cơ Dao, chuyện này không phải như bọn họ nói đâu..."
Cơ Dao lạnh nhạt nói: "Bản cung biết! Mặc kệ có thật hay không, đều không phải là thật! Chư vị chính là trụ cột của Thiên Mệnh vương đình, há có thể để mặc người nói xấu, việc này không liên quan gì đến Thiên Mệnh vương đình!"
Ý là, cô nàng chỉ tin Thiên Mệnh vương đình, mặc kệ thật hay giả, Thiên Mệnh vương đình đều sẽ không thừa nhận.
Trong mắt Huyền Chân dần lóe lên giận dữ, trầm giọng nói: "Việc này tuyệt đối không phải do bản vương gây ra, cũng không phải vương thúc làm! Phong Diệt Sinh cố ý hãm hại ta! Chuyện vương tổ hy sinh..."
Sắc mặt Huyền Chân càng ngày càng khó coi. Phong Diệt Sinh nói những thứ đó đều là giả, hắn mặc kệ. Nhưng Phong Diệt Sinh không chỉ chỉ mặt gọi tên mà còn nói rất rõ ràng.
Vương tổ hy sinh, thật sự là bị người mưu hại!
Cơ Dao cũng mặc kệ có phải là Huyền Chân làm hay không, lạnh lùng nói: "Yên tâm, Huyền Ngọc gia gia hy sinh, việc này chắc chắn sẽ không giảng hoà! Nhưng ta cảnh cáo ngươi, Huyền Chân, không được xằng bậy nữa! Giết mấy tên kia chẳng có tác dụng gì, chỉ làm chuyện vô bổ!"
Huyền Chân lại tức giận muốn nổ tung! Ngươi thật sự cảm thấy là ta làm?
Một bên, Huyền Đồng cũng cau mày nói: "Cơ Dao, lúc người trong phủ Lê Án biến mất, khi đó ta đi cùng Cơ Nam..."
Một bên, Cơ Nam Thần tướng cười cợt, nhưng cũng không lên tiếng. Khi đó đã hơn nửa đêm, ai lại đi cùng Huyền Đồng cơ chứ. Nhưng đúng là gần hắn vẫn còn hơi thở của Huyền Đồng, hắn cảm ứng được.
Nhưng những cường giả như bọn họ, dù có ở gần đó, cũng sẽ không cố ý cảm ứng sự tồn tại của đối phương, đây là kỵ húy. Nếu thật sự đi nhanh về nhanh, thì chỉ cần lập kết giới bằng lực lượng tinh thần là đã rất khó bị người khác phát hiện rồi.
Nếu như Triệu Hưng Võ không lôi kéo sự chú ý, thì người khác còn có thể biết Huyền Đồng có ra tay hay không, nhưng Triệu Hưng Võ ở ngay gần đó, người khác đều nhìn chằm chằm Triệu Hưng Võ, không ai để ý tới Huyền Đồng, vẫn có khả năng rất lớn.
Huyền Đồng thấy thế, cũng không nói nữa, trong lòng cũng căm tức vô cùng. Làm sao đang yên đang lành lại thành chuyện của Huyền gia rồi? Trước khi hắn tới đã từng căn dặn Huyền Chân rất nhiều lần, phải biết điều, phải ẩn nhẫn, phải ẩn núp!
Lúc này, làm sao bọn họ dám gây chuyện! Có người đang tính kế bọn họ!
Đáng chết!

"Loạn đi, loạn đi!" Giờ khắc này, Phương Bình vừa theo Phong Diệt Sinh trở về vừa cười trên sự đau khổ của người khác.
Ngươi hoài nghi ta, ta hoài nghi ngươi, đấy chẳng phải là thứ mà hắn muốn trước khi vào địa quật sao? Với tình huống như hiện tại, dù cuối cùng có phát hiện Phương Bình chính là kẻ chủ mưu, Phương Bình nghĩ đám người này cũng chưa chắc sẽ tin, chắc đều sẽ nghĩ là có người đang đục nước béo cò.
Xác suất cũng lớn lắm, đám người ở địa quật rất thông minh, thích nghĩ nhiều, đôi khi không nghĩ nhiều là vì không đáng. Đã tu luyện tới cảnh giới này, có mấy ai ngu được chứ. Nhưng càng không ngu, càng dễ dàng mắc câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận