Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2518: Cửu Trưởng Lão Đáng Sợ (2)

Lúc này, phía dưới có người nói: "Trưởng lão, hợp tác với Thần Giáo không khác gì tranh ăn với hổ! Nhưng Phương Bình thật sự phải bị tiêu diệt, chi bằng chúng ta hợp tác với Thần Giáo, núi La Phù mở đường nối, cho bọn họ vào Nhân Gian, Thần Giáo có rất nhiều cường giả... Cho họ vào Nhân Gian mai phục giết Phương Bình thì có hy vọng hơn!
Chò bọn họ vào Nhân Gian, chúng ta phong tỏa đường nối, bọn họ cũng chỉ có thể ra vào bằng ngoại vực, nếu Minh Vương vẫn còn ở đây, đương nhiên sẽ ra tay chặn giết hung thủ, có thể khiến Thần Giáo và Nhân Gian lưỡng bại câu thương"
"Nói thì hay lắm, Thần Giáo sao có thể đáp ứng! Nếu họ có ý định này thì khi Địa Chu bị giết, họ đã ra tay rồi!" Thanh niên cười nhạo: "Chúng ta muốn nhìn bọn họ lưỡng bại câu thương, bọn họ cũng muốn nhìn chúng ta và Nhân Gian lưỡng bại câu thương! Bây giờ, Minh Vương đã ẩn vào trong bóng tối, cũng là mục tiêu mà các nơi kiêng kỵ.."
Thanh niên khẽ lắc đầu, nhanh chóng nói: "Nhân Gian rõ ràng là kẻ địch chung của các nơi, nhưng hiện tại, chúng ta lại không thể thống nhất cách đối đầu, bên nào cũng muốn làm ngư ông đắc lợi. Tiếp tục như vậy, sớm muộn sẽ khiến Phương Bình trưởng thành xa hơn Hiểu thì hiểu, làm mới khó. Không thể không nói, Mệnh Vương có vài phần năng lực.
Mọi người đều sợ chết, đều không muốn chết, đều không muốn trở thành vật hy sinh, trong tình huống như vậy, Mệnh Vương lại có thể tập trung cường giả địa quật, thống nhất ra tay với Nhân Gian, trói chân uy hiếp cực lớn là Võ Vương, điều này thể hiện năng lực lãnh đạo tốt.
Đáng tiếc, Mệnh Vương đã chết!
Cũng vì lão đã chết, nên hiện tại không ai dám làm chim đầu đàn.
Giết Mệnh Vương cũng là hành động khiến các nơi kinh sợ.
Thanh niên càng nghĩ càng buồn bực, phất tay: "Lui ra hết đi! Gần đây đừng ra khỏi tông môn, Địa Chu vừa chết, Phương Bình đương đoán ra được là tông môn và thiên ngoại thiên đồng ý để Địa Chu vào Nhân Gian! Trước đó, ở Nhân Gian, có người tuần tra hư không, e là tìm kiếm vị trí cửa.
Chuyện này do động thiên Hư Lăng gây nên, chúng ta cần câu giờ... Có lẽ có thể truyền tin này ra, để Phương Bình và động thiên Hư Lăng đánh nhau.
Một khi hai bên đánh lên, có lẽ đó chính là cơ hội của chúng ta!"
Hiện tại, mọi người đều đang thiếu chim đầu đàn. Nếu động thiên Hư Lăng làm chim đầu đàn, có lẽ những người khác sẽ lập tức nghe tin mà hành động, cùng nhau ra tay.
"Vâng!"
Mọi người dồn dập đáp lời, bây giờ có cho bọn họ ra ngoài, bọn họ cũng không dám. Bây giờ bên ngoài rất loạn, ra ngoài sợ bị giết.
Mọi người nhanh chóng rời đi, các cung nữ cũng lui ra dưới ánh mắt thiếu kiên nhẫn của thanh niên.
Chờ bọn hắn đều đi rồi, thanh niên lẩm bẩm nói: "Phương Bình... Phương Bình!"
Ngày đó, hắn cũng tham dự trận chiến Vương Chiến Chi Địa. Cho nên hắn thấy được sự yêu nghiệt của Phương Bình, cũng thấy được sự đáng sợ của Phương Bình.
Sau đó, các Đế Tôn rời đi, tốc độ của hắn hơi chậm, không đuổi kịp, Thanh Tinh Đế Tôn truyền âm bảo hắn trở về tông môn tọa trấn, cho nên hắn mới trở lại núi La Phù.
So với những lời truyền miệng từ người khác, hắn tận mắt nhìn thấy sự tàn nhẫn của Phương Bình. Theo hắn, không ai ác bằng Phương Bình khi vừa mới ra khỏi Vương Chiến Chi Địa!
Người của hai vương truy sát hắn, hắn biết không thể địch lại, vậy mà lại dám xoay người tiêu diệt một vị tuyệt đỉnh ngay trước mắt hai vương. Người như vậy, thật đáng sợ!
Phương Bình không chết, tam giới sớm muộn sẽ đại loạn! Nhưng người này chỉ dùng ba năm, đến cùng hắn đã tu luyện như thế nào?"
Thanh niên nhíu mày, nhanh chóng đứng dậy đi về cung điện của mình. Nơi này không phải địa bàn của hắn, nơi này là điện của tông chủ. Cung điện của hắn là điện dành cho trưởng lão, ở gần bên cạnh. Sau khi trở lại điện trưởng lão của mình, thanh niên mặc kệ người trong cung đang hành lễ với mình, đi thẳng vào bên trong. Sâu bên trong cung điện là một tiểu viện.
Bên ngoài sân, hai vị cường giả cấp chín đứng canh. Nhìn thấy thanh niên, hai người khom người chào: "Trưởng lão!"
"Nói chưa?"
"Chưa ạ!"
Thanh niên cau mày, nhìn về phía cô gái đang ngồi xếp bằng bên trong, dù mình đến, cô ta vẫn luôn nhắm mắt không để ý tới.
"Nói cho bản tọa, bản tọa thả ngươi đi!" Thanh niên bình tĩnh nói: "Ngươi theo Phương Bình đã lâu, không thể không biết! Phương Bình chắc chắn có bí mật, nói cho bản tọa, cũng có thể bớt được chút thống khổ" Trong viện, Trần Vân Hi mở mắt, trong mắt tràn đầy vẻ mệt mỏi, nhưng ngữ khí lại bình tĩnh dị thường: "Ta nói rồi, ta không biết. Ta và Phương Bình cũng không chẳng phải quan hệ thân thiết, hắn có rất nhiều bạn học, chẳng lẽ có bí mật sẽ nói cho tất cả mọi người? Ngươi bị thiếu não à?"
Thanh niên hừ lạnh một tiếng! Trong tay đánh ra một ngọn lửa năng lượng, không bay về phía Trần Vân Hi, nhưng hạ xuống tiểu viện.
Trong tiểu viện, xung quanh xuất hiện kết giới trong suốt như thủy tinh. Ngay sau đó, ngọn lửa năng lượng kia bay quanh tiểu viện.
Trần Vân Hi túa mồ hôi như mưa, thân thể run rẩy, lực lượng tinh thần tràn lan, khí huyết như bị ép ra bên ngoài cơ thể.
Thanh niên lạnh lùng nói: "Không nên nói ngươi không biết! Bản tọa điều tra ngươi, ngươi với Phương Bình có quan hệ như thế nào, bản tọa rất rõ ràng! Cảm giác bị Linh Hỏa đốt như thế nào, ngươi đã nếm thử rồi! Nó thiêu đốt khí huyết của ngươi, đốt cháy linh thức của ngươi.
Năm xưa bản tọa dùng chiêu này với một vị võ giả bản nguyên chặng tám, đốt hắn ba ngày, cuối cùng ngươi đoán xem nguyện vọng duy nhất của hắn là gì?"
Trần Vân Hi không để ý tới hắn.
"Hắn muốn bản tọa kết liễu hắn! Chết không hề còn tôn nghiêm, không chút giá trị, như một con chó vậy, hắn quỳ xuống cầu bản tọa giết hắn!"
"Ta... Thật sự không biết!" Trần Vân Hi run rẩy, tiếng hàm răng va chạm vang lên, run run rẩy rẩy nói: "Ta và hắn...
Chỉ là ta yêu đơn phương hắn mà thôi! Nhân loại... có quá nhiều người yêu thích hắn... Hắn chói mắt như vậy... Không ai không thích hắn... Ngươi có hỏi ta thêm nhiều hơn nữa... Thì cũng không có tác dụng gì!"
"Vậy ngươi nói cho bản tọa, ngươi làm sao lại nhanh chóng đột phá cấp bảy?"
Thanh niên lạnh lùng hỏi: "Trước cấp sáu, bản tọa không hiếu kỳ! Điều làm bản tọa hiếu kỳ chính là, hắn làm sao giúp ngươi đóng kín cửa tam tiêu? Hắn có không bảo vật nào mà hắn đặc biệt coi trọng sao? Vì sao hắn có thể thay đổi hơi thở? Vì sao hắn có thể thu lại khí tức đến mức hoàn toàn không bị người phát hiện? Hắn bình thường có gì khác người?
Bản tọa không tin, người dùng ba năm đột phá đến tuyệt đỉnh như hắn lại không có chút dị thường nào! Nếu nói không có thì chính là lừa gạt bản tọa, không chỉ ngươi phải chết... Còn có tên cấp chín rác rưởi gần đây tiến vào dò xét!
Đó là ông nội của ngươi, có đúng không? Bản tọa đã tra được hành tung của hắn, chờ bản tọa bắt lấy hắn, thiêu đốt linh thức của hắn, cho ngươi tận mắt nhìn hắn đau đớn chết đi như thế nào, ta nghĩ ngươi sẽ rất chờ mong!"
"Không... có tác dụng gì đâu!" Trần Vân Hi gian nan cười nói: "Ta thật sự không biết... Dù ngươi có giết ông nội ta... Ta bịa chuyện... liệu ngươi có tin hay không?"
"Nói một chút nghe thử, có lẽ... Bản tọa sẽ tin!" Thanh niên lãnh đạm, là thật hay giả, ít nhiều hắn có thể phán đoán một chút.
Hắn thật sự quá tò mò! Phương Bình... Đến cùng làm sao trở nên mạnh mẽ?
Nếu hắn có thể tìm được bí mật trở nên mạnh mẽ, có lẽ bản thân hắn cũng có thể tiến thêm một bước, trở thành Đế Tôn, Thánh Nhân, thậm chí là Thiên Vương!Trong tam giới, không ít người tò mò về sự yêu nghiệt của Phương Bình. Nhưng trước kia thì kiêng kỵ Võ Vương, hiện tại... Phương Bình cực mạnh.
Thanh niên nghĩ, Phương Bình sẽ không nói cho cha mẹ hắn biết, cha mẹ hắn chỉ là võ giả sơ cấp, em gái hắn cũng không mạnh mẽ. Nếu có tiết lộ điều gì, thì thanh niên trẻ tuổi như Phương Bình có lẽ sẽ nói cho người yêu mình biết!
Trần Vân Hi cố nén đau đớn, cười nói: "Ngươi thật sự muốn nghe sao? Vậy ta nói cho ngươi biết, hắn sở dĩ mạnh như vậy... thật ra là Võ Vương làm, ngươi tin sao?"
Thanh niên cau mày.
"Hắn... Hắn thật ra chỉ là... quân cờ... của Võ Vương! Là quân cờ... hấp dẫn sự chú ý của các ngươi mà thôi! Võ Vương... Mới là Đấu Thiên Đế chuyển thế! Hắn... Chỉ là một võ giả bình thường... Võ Vương cần hắn dời đi tầm mắt của mọi người... cho nên... ông ấy âm thầm giúp hắn không ngừng tăng thực lực.."
1768 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận