Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1848: Ta Đến Đây! (2)

Giảo nhìn chằm chằm kết giới một hồi, lại nhìn một số yêu tộc xung quanh, mấy con yêu tộc này cũng không mạnh, là một số tiểu đệ mà nó thu phục được.
Không hề có một cấp 8 nào!
"Ăn chúng nó không có tác dụng gì... Hay đi tìm tôn giả rồi thịt?"
Giảo lại tính toán, ăn yêu tộc cấp tôn giả vẫn có tác dụng, hấp thu tiêu hóa kim thân của bọn chúng, nuốt yêu hạch của bọn chung, nuốt vật chất bất diệt, đây là một cách tăng cường thực lực.
Nhưng rất nguy hiểm!
Nơi này rất nhiều yêu tộc, hơn nữa bên này còn có không ít Yêu Vương cấp 9 ở đây, hai kẻ ngoại lai bọn chúng có thể đứng vững ở đây, còn may khả năng giao tiếp của nó mạnh.
Bây giờ ăn mất một số yêu tộc, một khi bị phát hiện, vậy thì phiền toái.
Không được ăn yêu tộc, kết giới không mở được, Giới Vực thì không dám ra.
Lúc này, Giảo rất bực bội.
Hàm Dương Thú bên cạnh vẫn còn đang không ngừng líu lo, Giảo nghe thấy chỉ muốn cắn chết nó. Nhưng nghĩ lại, nó chỉ còn một đàn em như vậy, thôi bỏ đi, cắn chết rồi cũng thiếu người trợ giúp, ráng nhịn vậy.
"Thật hoài niệm thời gian trước kia..."
Lúc này, Giảo có chút hoài niệm thời gian ban đầu ở Giảo Vương Lâm trồng cây, dù sao cũng có hi vọng. Có hi vọng cướp đoạt mỏ khoáng của thành Yêu Mộc (thành Thiên Môn).
Nhưng bây giờ, một chút hi vọng cũng bị mất, tu luyện bình thường ngay cả năng lượng đều không có, nơi chết tiệt này còn còn rất nhiều Yêu Vương cấp 9 ở đây càng khiến nó không được tự nhiên.
"Sao những Yêu Vương này không nội chiến nhỉ? Đánh nhau chết mấy tên, mình thừa cơ ăn chúng nó, cũng lên cấp Yêu Vương..."
Nghĩ vậy, mắt to của Giảo ánh lên vẻ suy nghĩ sâu xa.
Có lẽ, nên nghĩ cách dắt mũi mấy Yêu Vương này khai chiến. Yêu tộc nơi này khá ngốc, có lẽ dễ dắt mũi, dắt mũi bọn chúng đánh nhau, mình thừa cơ kiếm lợi.
Giảo suy nghĩ một hồi, khẽ gầm với Hàm Dương Thú vài câu.
Đi thăm dò tình hình một chút, đừng lảm nhảm với ta mãi, rất phiền.
Đuổi Hàm Dương Thú đi rồi, Giảo tiếp tục nằm sấp, bắt đầu nghĩ biện pháp, làm sao tạo ra cơ hội, khiến Yêu Vương này nội chiến đâý?
"Giết thuộc hạ của bọn chúng, gây mâu thuẫn?"
"Nhưng nơi này chỉ có bây lớn... Rất khó che giấu."
"Thuộc hạ chết rồi, cũng chưa chắc sẽ đánh."
"Đáng tiếc... vật chất bất diệt lần trước đầu bếp cho đã sử dụng hết, bằng không ném ra ngoài một chút, tìm cơ hội để bọn chúng đánh nhau vì vật chất bất diệt."
"Nghe nói phía đầu bếp đã chiến bại, chỉ sợ cũng giống như ta, bắt đầu chạy trốn..."
Tin tức của Giảo xem như linh thông, đối diện Cấm Kỵ Hải là Sa Mạc Vạn Nghĩ.
Dù kiến lớn bị giết, nhưng cũng vẫn còn hậu duệ. Hậu duệ của kiến lớn, cũng có yêu thú giao lưu với Giảo.
Những ngày qua, thỉnh thoảng Giảo cũng sẽ đi nhánh sông của Cấm Kỵ Hải, trao đổi một chút tình báo với yêu tộc đối diện, chủ yếu muốn biết, Hòe vương còn ở đó truy sát nó hay không.
Đáng tiếc, những yêu tộc này địa vị quá thấp, cũng không biết hành tung của Chân Vương.
Nhưng Giảo cũng biết võ giả phục sinh chiến bại. Nghe nói thành Hi Vọng đều bị tiêu diệt!
Xem ra là đừng hi vọng đầu bếp tiếp tục đến đây, thậm chí Giảo còn biết một tin tức quan trọng... Đầu bếp bị toàn vực truy nã.
Đây là chuyện lớn!
Lúc trước Chân Vương truyền lệnh các vực, chặn đánh giết chết Phương Bình... nó biết Phương Bình là ai.
"Không biết tiêu diệt đầu bếp, giao cho Hòe vương, có thể bảo hắn không truy sát ta nữa hay không?"
"Mạng của đầu bếp có thể đổi rất nhiều thứ..."
"Không nghĩ ra, trước kia đầu bếp yếu như vậy, hiện cũng có thể bị toàn vực truy nã..."
Lúc này Giảo nhớ đến lần đầu tiên gặp Phương Bình.
Võ giả cấp 3!
Khi đó, nó thở một hơi cũng có thể giết đối phương, chỉ là lười giết mà thôi, trước nay nó không mua bán lỗ vốn, giết đối phương không có ý nghĩa, bắt đối phương cho mình ăn mới thoải mái. Kết quả cho ăn một hồi, đối phương lại có rất nhiều khí huyết, ăn mãi không hết, đó mới là nguyên nhân chủ yếu nó không giết đối phương.
Bây giờ suy nghĩ một chút, cũng không biết là tốt hay xấu. Mình lưu vong Giới Vực cũng vì đầu bếp. Hắn hứa cho mình mỏ sinh mệnh, mình cũng chưa lấy được, thiệt thòi. Đã vậy còn chết hai anh em!
"Nếu có cơ hội gặp lại đầu bếp... không tin tưởng hắn nữa, thịt hắn luôn!"
Giảo thầm quyết tâm, tên này lừa mình thật thê thảm. Trừ phi đầu bếp đưa mỏ khoáng cho mình. Nếu không mình cắn chết hắn!
Đang nghĩ, lỗ mũi của Giảo bỗng giật giật... cảm thấy có chút khác thường.
Có phải ta cảm ứng sai rồi hay không? Lúc này, sao lại ngửi thấy mùi vị quen thuộc này?
Đây chính là Giới Vực! Là nơi Chân Vương cũng không dám tự tiện xông vào.
Dưới trướng Hòe vương có thần tướng muốn giết nó... Bị nó sớm cảm ứng được, thế là nó đi tố cáo với mấy con yêu tộc kia, nói những người này muốn tới đoạt địa bàn, suýt nữa thì giết chết thần tướng của đối phương, nên mới dọa cho bọn họ không dám tới nữa.
Sao đầu bếp lại tới đây?
Hơn nữa, võ giả phục sinh đã chiến bại, rời khỏi vực Nam Thất, sao có thể có chuyện như vậy?
Giảo cố tình không để ý tới... Nhưng hương vị càng lúc càng nồng nặc.
Nó không quên được mùi vị đó.
Thơm ngon ngọt ngào, ăn rất ngon, dù không cảm ứng được vị trí cụ thể, nhưng nó có cảm giác... mỹ vị kiểu này hình như chỉ đầu bếp mới có, mà nó thì đã được nếm qua rất nhiều lần.
Mũi to lần nữa khẽ khịt khịt vài cái, nhìn bên cạnh một chút, những mấy con tiểu yêu này hình như không phát giác cái gì.
Giảo có chút hồ nghi, xoay tròn tại chỗ một chút, đầu to hướng ra bên ngoài.
Ta thật ngửi thấy!
Sau một khắc... Mắt Giảo trừng to như chuông đồng.
Ta thấy được cái gì? Ta thấy được cái gì!
Đầu bếp ở đây!
...
Cách đó không xa, Phương Bình mỉm cười, vẫy tay với chó lớn, à không, vẫy tay với Giảo một chút, ông anh vẫn còn sống, không dễ dàng a!
Ta tốn công tốn sức như vậy chính là để tới tìm ngươi đấy.
Một ngày không thấy, như cách ba thu!
Hơn mấy tháng rồi không nhìn thấy Giảo, cũng có chút nhớ nhung.
Đây chính là yêu thú mình quen biết sớm nhất, quen nó từ hồi mình cấp ba, đối phương cấp 8… Đến bây giờ, mình cấp 8, nó cũng cấp 8, thật không dễ dàng.
Phương Bình vẫy tay một cái, sau đó thở dài một tiếng, trong tay xuất hiện một đoàn vật chất bất diệt màu vàng nhỏ, rồi quay người đi vào trong rừng, chúng ta bàn bạc bí mật, nơi này đúng là rất nhiều yêu tộc, cẩn thận mới tốt.
Ở nơi khác của Giới Vực, gần như không nhìn thấy yêu thú cấp 9, khá nhiều cấp 8.
Nhưng ở đây, Phương Bình hơi cảm ứng một chút, lại có 4 cấp 9, nên kiềm chế một chút.
Thực lực yêu tộc ở đây quả nhiên mạnh hơn.
Phương Bình quay người tiến vào rừng, Giảo nhìn chung quanh, mắt vẫn mở lớn như cũ, sau một khắc, Giảo từ từ đứng dậy, đúng là đầu bếp đến rồi!
Mình sắp phát tài rồi? Lát nữa trực tiếp cắn chết hắn, hay cứ chờ một chút, bắt hắn nghĩ cách tiêu diệt những Yêu Vương kia sau đó lại cắn chết hắn?
Thật bối rối!
Đúng rồi, đầu bếp đã đi qua Giới Vực, hắn có thể tiến vào trong nơi này sao?
Hay là tính kế những Yêu Vương kia trước, giết chết Yêu Vương, rồi tìm cách vào trong, sau đó cắn chết đầu bếp?
Giảo suy nghĩ rất nhiều, nhưng bất kể là loại nào, nó cũng đều là người có lợi.
Lắc lư cái mông một cái, Giảo tiếp tục nhìn chung quanh một lần, thấy không có yêu nào chú ý, nó thong thả đung đưa đi về phía trong rừng.
Niềm vui ngoài ý muốn!
Đúng lúc mình cũng đói bụng, trước tiên tìm đầu bếp đòi ăn một chút rồi nói.
"Có lẽ... Nên nuôi dưỡng đầu bếp."
Giảo bỗng nghĩ đến vấn đề này, ở đây không có đồ ăn, mỗi tháng đều phải đợi đúng ngày mới có thủy triều sinh mệnh, còn không bằng nuôi đầu bếp, để hắn mỗi ngày cho mình ăn.
...
Trong rừng cây nhỏ.
Phương Bình quan sát xung quanh một lúc, Giới Vực của Ma Đô khác những nơi khác.
Bên ngoài Giới Vực Thiên Nam là thành cổ hoang phế.
Bên ngoài Giới Vực Tây Sơn là đồi núi, là cánh đồng hoang vu.
Mà phía Ma Đô lại cực kì bằng phẳng, cũng không có thành cổ, nhưng dường như lại có khá nhiều sào huyệt dưới mặt đất, các Giới Vực khác không như vậy.
Lòng đất ở các giới vực khác đều có phong cấm, yêu tộc khá kiêng kỵ với lòng đất. Dù nghỉ ngơi, cũng là trên mặt đất.
Mà nơi này, Phương Bình lại nhìn thấy một số ổ đất như tổ ong.
Bên trong có yêu thú nghỉ ngơi!
"Nơi này rất thích hợp để yêu tộc sinh tồn, chẳng trách yêu tộc ở đây mạnh hơn ở nơi khác..."
Trong lòng Phương Bình đang nghĩ thế, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, Giảo tới rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận