Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1492

Huyền Đức Động Thiên.
Phương Bình đương nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra ở Tử Cấm địa quật.
Phương Bình lại dùng lệnh bài mở cửa Vạn Thú Cung.
Đến khi vào trong Vạn Thú Cung, Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt, những người khác cũng như vậy.
"Yêu tộc không đáng tin!"
"Phản đồ!"
"..."
Giống như lúc trước, trong đại điện cũng có âm thanh lưu lại, không chỉ là âm thanh...
Ở đây, Phương Bình phát hiện có dấu vết chiến đấu. Trong Vạn Thú Cung, vết máu loang lổ, dù đã qua mấy ngàn năm, những vết máu này cũng không biến mất.
Cung điện lớn vô cùng, hoàn toàn không giống sào huyệt ngổn ngang của yêu tộc, nơi này tráng lệ xa hoa cực kỳ, thậm chí còn hơn cả Nghênh Tân Cung.
Phương Bình theo bản năng nhìn lên trần nhà, Vạn Thú Cung cũng dùng thân yêu thực để làm xà ngang.
Phương Bình nhìn một hồi, bỗng nhiên nói: "Các ngươi có nghĩ yêu thực và Yêu Thực vương đình đối địch với chúng ta là vì những lão tổ tông này giết quá nhiều yêu thực không? Còn cả thú cưỡi, thú cưỡi hẳn đều là yêu thú chứ?
Chắc không ai cưỡi một cái cây chạy vòng vòng đâu ha? Có phải là do các tổ tông chúng ta tàn sát quá mức, nên hiện tại chúng nó đang trả thù chúng ta?"
Mọi người không nói gì, ngươi hỏi bọn ta, bọn ta làm sao biết.
Phương Bình lại nói: "Họ nói yêu tộc là phản đồ, lúc ở Vương Chiến Chi Địa, ta từng nhìn thấy ghi chép của vị tiền bối kia, người của vùng cấm dường như có thể khiến thú cưỡi náo loạn, nơi này phải chăng cũng xảy ra chuyện như vậy?"
"Hẳn là như vậy."
Vương Kim Dương nhìn chung quanh một lần, Vạn Thú Cung rất xa hoa, không có bàn ghế, yêu thú cũng không cần những thứ này.
Đại điện lớn, có dấu vết chiến đấu, nhưng cũng như Nghênh Tân Cung, không có di hài.
Tuy nhiên, bên này có không ít đá năng lượng. Rất nhiều đá năng lượng! Trên mặt đất hầu như đều là đá năng lượng nằm ngổn ngang.
Phương Bình đảo mắt nhìn một chút, chỉ riêng đá năng lượng rải rác trên mặt đất, ít nhất cũng có mấy ngàn cân.
"Đây là đồ ăn cho yêu thú sao?"
Nếu không phải, sẽ không ai vứt đá năng lượng lung tung như vậy.
Đồ ăn cho yêu thú năm đó lại dùng đá năng lượng cao cấp, Phương Bình lại thầm mắng, xa xỉ!
Đá năng lượng nơi này cũng không vì năm tháng trôi qua mà mất đi năng lượng. Đại điện vẫn luôn đóng kín, năng lượng cũng chẳng thẩm thấu được ra ngoài.
Dù không đóng kín, năng lượng bên ngoài nồng nặc như vậy, Phương Bình suy đoán, nơi này có lẽ có chức năng tự hồi năng lượng, nếu không cũng không thể khiến năng lượng hóa lỏng.
Không nói, nhặt.
Mấy ngàn cân đá năng lượng, ít nhất là một hai tấn, nhiêu đó cũng là ngàn tỉ tài phú rồi. Mà đây chỉ là phần còn lại sau đại chiến.
Người ở Giới Vực thật xa xỉ, năm đó đến cùng có bao nhiêu đá năng lượng? Bên dưới phong cấm có phải là mỏ quặng hay không?
Phương Bình vô cùng nghi ngờ, có lẽ bên dưới Giới Vực chính là mỏ năng lượng cỡ lớn, thông qua phong cấm, năng lượng thẩm thấu vào không khí nơi này, nếu không, lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy?
"Các lão tổ tông thật giàu có, năm đó, dùng đá năng lượng như đá thường, chẳng trách cường giả vô số. Thời tân võ chúng ta nếu có điều kiện này, cường giả chắc hẳn sẽ tăng cao..."
Võ giả hiện đại, nào có điều kiện này.
Ở nơi này, Phương Bình cảm giác mình còn quá keo kiệt.
Ta cam lòng dùng thân yêu thực cấp tám chế tạo bàn ghế, làm xà ngang sao?
Ta cam lòng lấy đá năng lượng cấp cao làm thức ăn cho yêu thú sao? Một lần ăn mấy ngàn cân! Lần trước, Giảo đòi ăn vật chất bất diệt, hắn đã đau lòng muốn chết, mấy lần muốn thịt Giảo.
"Thật sự có tiền!"
Phương Bình cảm khái liên tục, không chần chừ, rất nhanh, đá năng lượng trên mặt đất bị dọn sạch sẽ.
Từ lúc đi vào đến hiện tại, thu hoạch thật ra không ít.
Tính luôn rương đất Lý Hàn Tùng mới đào trong Nghênh Tân Cung, họ đã thu hoạch được 5 rương đất lớn, 4 bình năng lượng lỏng, một số bàn ghế được chế tạo từ thân yêu thực cấp cao, và mấy ngàn đá năng lượng cao cấp.
Song, những thứ này hiện cũng không có nhiều tác dụng với Phương Bình cho lắm, cùng lắm chỉ giúp hắn tăng điểm tài phú lên, mà hiện tại, hắn không thiếu điểm tài phú.
"Vạn Thú Cung khẳng định không có công pháp..."
Phương Bình nhìn một vòng, ánh mắt bỗng nhiên khẽ động, trên mặt đất dường như còn có đồ vật.
Đi đến nhìn, Phương Bình nhặt lên một chiếc vòng thủy tinh, trọng lượng rất nhẹ, Phương Bình còn tưởng nó không phải là thực thể.
Diêu Thành Quân cũng đi đến, liếc mắt nhìn, nhíu mày nói: "Cái này... hình như là thần binh!"
"Thần binh?"
"Không, phải nói nó là thần binh dạng giống Liệt Thần Thương của ta, Phương Bình, thứ này là thần binh có liên quan đến lực lượng tinh thần."
Phương Bình thử vận dụng lực lượng tinh thần điều khiển, vòng thủy tinh không có thay đổi gì.
Diêu Thành Quân cũng thử một hồi...
Kết quả vòng thủy tinh bắt đầu biến hình rồi!
Phương Bình xanh mặt: "Lại là của ngươi?"
Diêu Thành Quân trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Đúng thế."
"Ngươi lừa quỷ chắc!"
Phương Bình mắng một câu, nếu thứ này là của ngươi, ta sẽ nhảy xuống Cấm Kỵ Hải.
Lão Diêu học toàn tính xấu! Bây giờ lại muốn chiếm lấy vòng thủy tinh này.
Lần sau có thể trực tiếp dứt khoát thừa nhận được hay không, đừng do dự như thế.
Diêu Thành Quân hơi ngại, nhưng vẫn ho nhẹ một tiếng: "Dù không phải của ta, có lẽ cũng có một chút quan hệ với ta..."
Lý Hàn Tùng nói tiếp: "Lão Diêu, kiếp trước chắc ngươi sẽ không phải là thợ thủ công chuyên chế tạo binh khí đó chứ? Ngươi nói vòng thủy tinh này không quá quen thuộc với ngươi, chắc là con cháu dòng họ nhà ngươi chế tạo đó. Vậy là cả dòng họ ngươi đều theo nghề này nha!"
Nói xong, Lý Hàn Tùng vuốt cằm nói: "Vị thần tiên cổ đại nào chuyên môn chế tạo binh khí nhỉ?"
Mọi người không để ý đến hắn, Vương Kim Dương hỏi: "Cái vòng này có tác dụng gì sao?"
"Hình như vậy..."
Diêu Thành Quân phán đoán một hồi, hơi trầm ngâm chốc lát mới nói: "Hình như là dùng để phong cấm lực lượng tinh thần, ta không quá chắc chắn, có muốn thử xem không?"
Nói xong, hắn nhìn về phía Phương Bình.
Sắc mặt Phương Bình đen kịt, lạnh lùng nói: "Vào đây, nghe ta, chúng ta thử với Đầu Sắt xem!"
Lý Hàn Tùng cảm thấy mình thật vô tội, lại là ta?
Diêu Thành Quân cũng thẳng thắn, Đầu Sắt đã rèn luyện xương sọ, có hiệu quả phòng ngự nhất định với một số công kích lực lượng tinh thần, thử nghiệm trên người hắn vẫn khá đáng tin.
Diêu Thành Quân điều khiển vòng thủy tinh chậm rãi bay đến cạnh Đầu Sắt.
Vòng thủy tinh đến gần, sóng tinh thần của Lý Hàn Tùng xuất hiện, rất nhanh... vòng thủy tinh rơi xuống đất.
Lý Hàn Tùng một mặt vô tội nói: "Ta không làm gì hết nha!"
Ta thật sự không làm gì cả, ta đứng yên cho các ngươi thí nghiệm mà.
Diêu Thành Quân không để ý đến hắn, nhìn đại điện một chút, chậm rãi nói: "Chắc chỉ có hiệu quả với yêu thú? Người xưa làm sao thuần phục yêu thú? Chúng ta thuần phục yêu thú bằng vũ lực, không ngừng uy hiếp, áp chế nó... Dù là vậy, yêu thú cũng có thể trốn đi bất cứ lúc nào.
Nếu người xưa dám bắt yêu thú làm thú cưỡi, ta cảm thấy, bọn họ chắc chắn có thủ đoạn khắc chế bọn chúng. Chúng ta phát hiện cái này ở đây, có lẽ chính là thứ dùng để khắc chế yêu tộc.
Chế tạo vũ khí phong cấm lực lượng tinh thần của yêu tộc, khiến đối phương không thể không phục tùng..."
"Rất có khả năng."
Phương Bình tán thành phán đoán này, song, hắn hơi buồn bực nói: "Sao ngươi có thể dùng mà ta không dùng được?"
Vô lý! Đều là lực lượng tinh thần, chẳng lẽ còn có thần chú gì sao? Không đến mức đó chứ!
Hơn nữa, bốn người bọn họ đều đang chuyển đối khí tức, đều dùng khí tức của môn chủ Thanh Ngưu Môn, Phương Bình sợ thay đổi khí tức sẽ bị Giới Vực bài xích, nên vẫn không dám tắt mô phỏng khí tức.
Khí tức giống nhau, không lý nào lão Diêu dùng được mà hắn dùng không được.
Võ giả tu luyện võ đạo, thật ra cũng không có thần chú hay gì cả, giống như thần binh, ai lấy được thì người đó dùng.
Thậm chí là trường thương của lão Diêu, nếu rơi vào tay hắn, dù không thể phát huy uy lực lớn nhất, nhưng cũng có thể sử dụng.
Diêu Thành Quân tùy ý nói: "Cái này là do ăn ở với nhân phẩm đó. Thứ này lúc dùng được, lúc thì không, có lẽ do thời gian dài không dùng, cần nuôi dưỡng một quãng thời gian mới được. Hơn nữa, chưa chắc có tác dụng gì lớn, năm đó yêu thú xổng ra, gây nên hỗn loạn...
Ta nghĩ, có lẽ là do thứ này xảy ra vấn đề, khiến thú cưỡi của cường giả bỏ chạy trong khi đại chiến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận