Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2060: Cảm Giác Không Ổn (3)

Nhìn thấy Thương Miêu to bằng con chó ngao Tây Tạng, Phương Bình có ý định muốn sờ nó thử, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ phương pháp tìm đường chết ngu ngốc này.
Ngay lúc Phương Bình có ý định sờ nó, đuôi mèo đã nhắm thẳng vào tay hắn, chuẩn bị đập bất cứ lúc nào.
"Đi thôi, đồ lừa đảo, tìm được lục lạc ta sẽ về!"
“Không thành vấn đề!”
“Không được bắt bản miêu đánh nhau, nếu không ta sẽ đâm chết ngươi!”
“Không thành vấn đề!”
“Ngươi phải chuẩn bị cho ta thật nhiều thức ăn mèo, nếu không ta sẽ đâm chết ngươi!”
“Không thành vấn đề!”
“...”
Phương Bình thoải mái đồng ý yêu cầu của Thương Miêu, ngươi muốn gì cũng được, cuối cùng cũng xem như lừa được con mèo này đến nhân gian rồi. Về phần không đánh nhau… Tới lúc đó lại tính.
Nếu mình có thể áp chế thì đương nhiên không thành vấn đề, nếu không thể thì phải nghĩ cách khác.
Huống hồ, có Thương Miêu, Phương Bình có thể tuyệt đối yên tâm.
Con phượng hoàng và con chuột đất kia tuyệt đối sẽ không dám làm loạn!
Phương Bình không dám tùy tiện mang hai con yêu thú này đến Trái Đất, nếu đưa người đến, thì còn được, ít nhất Phương Bình có thể uy hiếp, đe dọa. Nhưng yêu tộc có lúc rất điên cuồng.
Cường giả nhân loại từng có người bắt được yêu tộc cũng không dám mang về Trái Đất, chỉ sợ sẽ thành đại loạn. Mà đó chỉ là yêu thú cấp bảy, bây giờ là hai con yêu thú cấp chín! Một khi xảy ra chuyện thì sẽ trở thành thảm họa lớn!
Nhưng hiện tại, có Thương Miêu, dù không ra tay thì hai con yêu thú kia cũng đã sợ hãi không dám làm gì.
...
Tại di tích thành Hi Vọng, hai con yêu thú thật sự đã sợ run người rồi!
Khi thấy con mèo bên cạnh Phương Bình dùng ánh mắt tò mò đánh giá hai chúng nó, một chim một chuột sợ hãi run bần bật. Làm gì còn chút uy nghiêm của yêu thú cấp chín!
Phương Bình lạnh nhạt bất cần, cũng không truyền âm, mà cất giọng nói: "Nếu hai vị yêu tộc các ngươi đã chọn đầu hàng thì ta sẽ cho các ngươi cơ hội! Nhưng ta phải nói trước, đến địa bàn của bọn ta, không có sự cho phép của bọn ta mà dám đả thương nhân loại thì các ngươi chắc chắn phải chết!
Thương Miêu muốn ăn các ngươi từ lâu, hai vị cũng đừng nên phạm sai lầm!"
“Không dám!”
Phượng Hoàng vội vàng truyền âm!
Địa Thử cũng là chít chít kêu loạn, không dám.
Thương Miêu nhìn Phương Bình, tên lừa đảo lại lừa yêu rồi! Bản miêu hết muốn ăn thịt tụi nó từ lâu! Sau lần trước thấy hai con này sợ đến không kiềm chế được đi ngoài, nó cảm thấy không nên ăn, quá buồn nôn, hiện tại có làm sạch rồi bảo nó ăn, nó cũng sẽ không ăn.
Nói xong, Phương Bình lại nói: "Sau khi đi ra ngoài, các ngươi đều phải nghe lệnh ta! Nhớ cho kỹ, chỉ được nghe lệnh ta, chỉ có ta! Mệnh lệnh của người khác không cần nghe, cũng không phải để ý đến!"
Hai con yêu ngu ngốc này nếu bị người khác dụ dỗ thì lại càng dễ xảy ra chuyện. Chúng nó không hẳn có thể phân biệt tốt xấu.
Nhắc nhở một câu, Phương Bình lại nói: “Ê, chim, ngươi có tên không? Chuột, ngươi thì sao? Nếu không có tên thì sau này ta sẽ gọi là Đại Điểu và Tiểu Thử nhé!”
“Địa Thử!”
“Phượng Linh!”
“Chim cái à?”
Phương Bình liếc mắt nhìn Phượng Hoàng một cái, cười híp mắt nói: "Đại Điểu à, ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, ta sẽ mang chim đực đến xử đẹp ngươi! Còn nữa, Phượng Tước lần trước nói chuyện với ta, nó bảo muốn tìm phản đồ tính sổ… Lần trước ta đã trích nguyên lời của ngươi nói nó Phượng Tước biết!
Ngươi muốn dụ nó đến cho ta giết! Phượng Tước là hậu duệ dòng chính của Chân Vương, ngươi chỉ là dòng thứ mà lại tính kế hậu duệ dòng chính… bây giờ ngươi có trở về thì cũng chỉ có đường chết!"
Cơ thể Phượng Linh hơi chấn động!
Thôi xong! Người này đã báo cho Phượng Tước!
Nó biết Phương Bình và Phượng Tước có liên hệ, lần trước Cơ Dao đi vào, hai bên dường như có hợp tác với nhau, nhưng lúc này, Phượng Linh thật sự tuyệt vọng rồi.
Phản bội Thần Lục, phản bội vương đình, phản bội Phượng Tước, đắc tội hậu duệ Chân Vương, dù nó trở lại Thủ Hộ vương đình e sợ cũng là một con đường chết.
Phương Bình cười nhạt nói: "Nhưng đi theo ta, nghe lời của ta, thì không thành vấn đề! Bây giờ là lúc ta đang cần các ngươi giúp sức, nếu không nghe lời, các ngươi sẽ trở thành nguyên liệu làm thần binh, ta đang thiếu rất nhiều thần binh!
Chỉ cần nghe lời thì Phương Bình ta cũng không phải là người hẹp hòi, ta sẽ không bạc đãi các ngươi, các ngươi cũng sẽ được hưởng dụng vật chất bất diệt!"
“Đi thôi!”
Phương Bình nói một câu, phía sau, nhóm người Quách Thánh Tuyền hơi lo lắng.
Mang theo mấy con yêu thú này lên mặt đất, có an toàn không đó? Nhưng thấy Thương Miêu cũng đong đưa cái đuôi đi theo Phương Bình, nhóm người an tâm hơn nhiều.
Tuy Thương Miêu cũng là yêu tộc, còn mạnh hơn Phượng Linh và Địa Thử, nhưng ít nhất cho tới bây giờ, con mèo này khá thân thiện với nhân loại.
Trước đó nó còn câu chết Tùng Vương, đâm chết 12 vị cấp chín địa quật, nhiều người cảm thấy Thương Miêu khá đáng tin.
Một người ba yêu nhanh chóng bước vào đường nối.
Ngay lúc bước chân vào đường nối, đường nối bắt đầu rung động.
Thương Miêu đi ở bên trong, nhìn chung quanh một hồi, gương mặt tỏ vẻ tò mò, kinh ngạc nói: "Ồ, sắp nát rồi! Hèn gì! Lại sắp đánh nhau!"
“Nát?” Phương Bình khẽ giật mình, vội vàng nói: "Nhân Hoàng nói, khi lối đi 108 mở ra, những đường nối này sẽ vững chắc, nhưng bây giờ Miêu huynh lại nói sẽ nát…"
Thương Miêu tùy ý nói: "Ừ, đúng. Nát rồi mới vững chắc! Kết giới Thiên Nhân vỡ nát thì sẽ có nhiều thứ khác vững chắc… ừm, không gian sẽ ổn định hơn nè, sau này đánh nhau sẽ không dễ dàng xuất hiện vết nứt không gian nữa.
Còn có nha, kết giới Thiên Nhân vỡ nát, đại đạo sẽ càng vững…"
Phương Bình khẽ giật mình, đại đạo vững chắc? Đây chính là cơ hội mà mọi người vẫn chờ sao?
Làm sao vững chắc?
"Nhân Hoàng nói đạo của địa quật ngắn hơn…"
Phương Bình còn chưa nói xong, Thương Miêu đã ngắt lời hắn: "Không phải đâu, mà tại đạo của bên kia hình như bị người khác ẩn giấu á!"
Thương Miêu lười biếng nói: "Thật ra cũng dài như nhau hết, chỉ là không biết ai ra tay giấu mất một đoạn đường, chậc, mà cũng không phải là giấu, mà là… là…"
Thương Miêu có vẻ hơi khó hình dung vấn đề, mãi nó mới tìm được từ giải thích: "Có ai đó rất lợi hại, đã tạo ra một làn sương mù phía trước đại đạo của họ, khiến người khác không nhìn thấy đường, nhưng thật ra vẫn có thể bước tiếp… Ơ mà, trước khi ta ngủ không phải như vậy, là ai làm nhỉ?"
Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt, trước khi ngủ không phải như vậy? Nói như vậy, chuyện này xảy ra trong 2000 năm trở lại đây?
Ai làm?
Người có khả năng ra tay nhất chính là Ma Đế! Trận chiến lớn nhất sau trận ở Vương Chiến Chi Địa, chính là trận chiến do Ma Đế khởi xướng. Nhưng Ma Đế có năng lực này sao?
Năng lực che lấp một đoạn đại đạo của cường giả địa quật!? Không thể nào!
Phương Bình hiện tại căn bản không biết làm sao để có thể can thiệp vào bản nguyên của người khác, lẽ nào những cường giả này có cách sao?
“Rất có thể là Mạc Vấn Kiếm!”
Phương Bình thầm đưa ra phán đoán, trong trận chiến ngàn năm trước, Mạc Vấn Kiếm tấn công địa quật, hình như không có bất kỳ thay đổi nào. Nhưng tên tuổi của Ma Đế lại khiến người địa quật kinh sợ.
Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà thái độ của mọi người lại như vậy?
Chẳng lẽ hắn tấn công địa quật là vì làm chuyện này sao? Nhưng làm sao làm được?
Lão Trương xếp hạng Ma Đế còn thấp hơn cả Trấn Thiên Vương, là vì Trấn Thiên Vương rất mạnh, hay là vì mình đánh giá cao Mạc Vấn Kiếm?
Phương Bình đặt dấu chấm hỏi trong lòng, lần này không hỏi Thương Miêu. Nhắc đến Mạc Vấn Kiếm, Thương Miêu dễ kích động, nếu nó chạy mất, mình biết đi đâu tìm một con mèo tuyệt đỉnh trấn áp tứ phương bây giờ.
Hắn đã tính đến chuyện tạo dựng mối quan hệ lâu dài với con mèo này, có lẽ sẽ có tác dụng khi trấn áp Tam Thập Tam Thiên.
Hắn cảm thấy mấy lão giả cổ hủ kia hình như khá là kiêng kỵ con mèo này. Lần trước vừa nhắc đến Thương Miêu, Huyền Minh Thiên Đế cũng phải chấn động.
Trong khoảnh khắc, Phương Bình bỗng nghĩ đến một vấn đề.
Con mèo này... là mèo nhà ai nuôi?
Thật sự, hắn rất tò mò muốn biết câu trả lời.
Nếu là những yêu tộc khác, trời sinh đất dưỡng, hắn có thể tin được. Nhưng con mèo này thì khác, nó khá giống mèo được nuôi trong nhà hơn.
Ai có thể nuôi được con mèo lười này đến cảnh giới tuyệt đỉnh? Đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Tâm tư chuyển biến, một người ba yêu nhanh chóng ra khỏi người nối.
Ngay giây phút ra khỏi đường nối, Thương Miêu bỗng thầm nói: "Nhiều mùi quen quá nha!"
Mèo bỗng khịt mũi, hóa thân thành chó, mũi thính vô cùng.
Cũng trong lúc đó, bên trong Hoa Quốc, ở một vài nơi, hư không rung động.
Hình như… có gì đó không ổn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận