Toàn Cầu Cao Võ

Chương 919: Có Thêm Một Tông Sư (2)

Phương Bình rầu rĩ nói: "Vậy tốt nhất đừng liên lụy đến chúng ta, ta thấy các vị Tông sư đến đều đã ôm quyết tâm ở lại chịu chết, nếu như thật sự xảy ra chuyện, ta gặp rắc rối rồi."
"Cho dù bọn họ xảy ra chuyện thì cũng không liên quan đến ngươi, đây là chuyện ngoài ý muốn, ai cũng không ngờ tới."
Phương Bình cười khổ nói: "Không phải cái này, ý ta là, ta đồng ý bọn họ, chết một người, ta sẽ làm thịt một tên tuyệt đỉnh cấp chín báo thù cho bọn họ, nếu thật sự đều chết hết, ta phải xử lý tận 18 tên, lão sư à, ngài cảm thấy ta có thể làm được không?"
"Khụ khụ khụ!"
Lão Lý bị chấn động không ngừng, thằng nhóc này giỏi đấy, cái này mà cũng dám chém gió.
Đang nói chuyện, mấy người đột nhiên cùng nhau nhìn ra bên ngoài, đó là phía phòng năng lượng.
"Đột phá rồi?"
Lão Lý lẩm bẩm một tiếng, nhanh chóng nói: "Đi, Lữ Phượng Nhu hình như đột phá rồi!'
Mấy người cũng không nhiều lời, vội vàng đứng lên đi ra ngoài.

Phòng năng lượng.
Lúc này, trên bầu trời của phòng năng lượng, xuất hiện hiện tượng lạ.
Rất nhiều người đều đang vây quanh ở bên ngoài.
Lúc Phương Bình bọn họ đến nơi, vừa đúng lúc nhìn thấy hiện tượng lạ.
Một cây cầu thiên địa có hình dáng giống như vòng tròn, dần dần hiện lên ở giữa không trung, tiếp đó, vòng tròn vỡ ra biến thành một cây cầu dài.
Cây cầu càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, dần dần lớn ra, cảm giác như che kín cả bầu trời.
Rất nhanh, phía trên cầu hiện ra ba cánh cửa, ba cánh cửa hư hư thực thực đan xen, ầm ầm hạ xuống trên cây cầu.
Phương Bình nhìn thoáng qua, lẩm bẩm nói: "Trạm thu phí trên không?"
Lão Lý đen mặt, ngươi thế nào lại nghĩ ra được vậy?
Vẫn còn chưa kết thúc, chính lúc này, tiếng phượng hoàng đột nhiên vang lên.
Phía trên cây cầu, đột nhiên xuất hiện một con phượng hoàng đỏ như lửa.
Lão Lý khẽ cau mày, Phương Bình thì kinh ngạc hỏi: "Đây là cái gì?"
"Lực lượng tinh thần hóa hình."
"Lực lượng tinh thần hóa hình?"
"Võ giả cấp bảy, khi lực lượng tinh thần hóa hình, sẽ hóa ra thứ mà mình muốn, đương nhiên không phải tùy tiện hóa ra cái gì cũng được, xem như là một loại chấp niệm đi.
Võ giả nhân loại, vật được hóa hình có nhiều loại nhiều dạng, nhưng bình thường, đều chủ yếu là thần binh.
Nếu là ta, thì vật được hóa hình có lẽ là Trường Sinh Kiếm.
Mà võ giả địa quật thì là thủ hộ yêu thực hoặc yêu thú, đương nhiên cũng có thể là thứ khác.
Vật được hóa hình càng phức tạp, càng khó hóa hình, đương nhiên uy lực cũng càng mạnh.
Ví dụ như có vài người, hóa hình ra một ngọn núi lớn, ngươi có thể xem như là núi lớn thật sự, bị một ngọn núi đè xuống, nghĩ thôi cũng biết có uy lực cỡ nào.
Đương nhiên, hào nhoáng bên ngoài cũng vô dụng, nếu không, cho dù là núi to cũng có thể bị một kiếm của ta phá nát.
Lữ Phượng Nhu... Kỳ lạ quá, bà ấy hóa ra một con phượng hoàng để làm gì?"
Lão Lý cảm thấy hơi mông lung, cái này có nghĩa gì, có tác dụng không?
Phượng Hoàng chưa chắc mạnh hơn binh khí. Nghĩ đến đây, lão Lý lại nói: "Ta còn cho rằng bà ấy sẽ hóa hình ra nắm đấm lớn, sao lại tạo ra cái này?"
Vừa nói xong, sắc mặt lão Lý khẽ biến.
Phượng Hoàng không phải là vật hóa hình hoàn chỉnh. Ngay lúc này, phía trước phượng hoàng, hiện ra một thân cây lớn rất sống động.
"Cây Thiên Môn?"
Phương Bình đã nhận ra rồi!
"Không, là vật hóa của thành chủ thành Thiên Môn! Đương nhiên cũng là cây Thiên Môn, cũng không khác nhau lắm."
Lão Lý nói xong, cảnh tiếp theo lại khiến hắn bất ngờ, phượng hoàng to lớn đột nhiên biến thành màu đỏ như máu, giống như ngọn lửa, lập tức đốt cháy cây to.
Ngay sau đó, đại thụ biến mất.
Lão Lý hơi chấn động nói: "Mẹ nó, chẳng trách bà ấy không thể tinh huyết hợp nhất được! Người đàn bà này chấp niệm quá mạnh."
Phương Bình nghi hoặc: "Lão sư, ngài nói vậy là có ý gì?"
"Ngu ngốc, hình ảnh sống động như vậy mà còn không hiểu? Thông thường vật hóa hình đều gần như là vật chết, căn bản không phức tạp, rất dễ có thể hóa hình ra, bà ấy hiện bức họa ra như vậy, muốn nói rằng phải giết thành chủ thành Thiên Môn.
Vật hóa hình càng phức tạp càng khó hiện hình.
Mà lực lượng tinh thần hóa hình thực ra có liên quan đến sức mạnh của lực lượng khí huyết và lực lượng tinh thần.
Mặc dù trước đó khí huyết của bà ấy viên mãn, lực lượng tinh thần cũng cực mạnh, nhưng chấp niệm quá sâu, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ này, nó đã ăn sâu bén rễ trong lòng rồi. Tinh huyết hợp nhất thực ra chính là mô hình được ngưng tụ nên.
Bà ấy làm phức tạp như vậy, đương nhiên ngưng luyện hoài không ra."
Lão Lý liên tục lắc đầu, không biết nên nói gì, lát sau lại nói: "Phụ nữ chính là phụ nữ, làm phức tạp như vậy làm gì, còn không bằng làm một nắm đấm lớn, một nắm đấm đập vỡ là xong, còn làm một con chim tới đốt, rảnh rỗi."
Phương Bình cũng cạn lời, không phải cạn lời với Lữ Phượng Nhu mà là đối với lão Lý.
"Lão sư... Động tĩnh đột phá này, quá đỉnh! Lão sư ta mới cấp bảy... Còn ngài... ngài là cấp tám giả, không tính là đổ oan cho ngài."
"Ta..."
Mặt lão Lý khó coi đến dọa người, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Phương Bình, giải thích nói: "Ngươi thì hiểu cái quái gì! Bà ấy vừa mới đột phá, không thể thu liễm sức mạnh, lực lượng tinh thần vừa mới hóa hình, không chế không được bản thân.
Ta không như vậy, ta hoàn toàn có thể khống chế được sức mạnh của mình."
"Vậy sao?"
Phương Bình nghi ngờ, tỏ vẻ không tin.
Lão Lý thẹn quá hóa giận, buồn bực nói: "Hơn nữa lúc đó ở địa quật, chúng ta còn bị người ta truy giết, ta có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy không? Không phải ta không thể mà là không muốn!"
Lão Lý nói xong, trong lòng oán hận không thôi, đợi lúc lực lượng tinh thần ta hóa hình, ngươi chờ xem, ông đây sẽ gây ra động tĩnh còn lớn hơn Lữ Phương Nhu nữa.
Lão Lý sắp giận điên rồi, Phương Bình cũng không kích thích hắn nữa.
Nhưng cấp bảy đột phá, động tĩnh lớn như vậy, Phương Bình cũng hơi bất ngờ.
Lúc này, vẫn chưa kết thúc.
Phượng Hoàng đốt cháy đại thụ, bắt đầu bay lượn trên cây cầu, sau đó, một trong ba cánh cửa đột nhiên mở to, phượng hoàng bay vào đó.
Phương Bình tò mò, lão Lý thấy không có gì là lạ nói: "Bước vào hàm dưỡng cửa tam tiêu, không có gì phải lo lắng."
"Ngài cũng có thể sao?"
"Cút!"
Lão Lý chửi ầm lên, lực lượng tinh thần của ta vẫn chưa đạt đến 1000 hz, thì sao có thể hóa hình để hàm dưỡng. Chửi thì chửi những lão Lý lại nói: "Có biết lực lượng tinh thần nằm ở đâu không?"
"Cửa tam tiêu?"
"Đúng."
Lão Lý gật đầu nói: "Cửa tam tiêu, khi đến cấp bảy thực ra có thể mở ra, không giống cấp sáu, mở ra thì không thể hoặc rất khó để đóng lại, từ cấp bảy trở lên thì có thể tự do đóng mở rồi.
Trong cửa tam tiêu có rất nhiều sức mạnh và năng lượng cực mạnh. Hàm dưỡng lực lượng tinh thần, hàm dưỡng thần binh đều được.
Chúng ta không chuyên tu pháp môn lực lượng tinh thần, trên thực tế lực lượng tinh thần có thể cũng không thể chuyên tu, cảnh giới cấp sáu dựa vào tinh huyết hợp nhất mà tu luyện, cảnh giới cấp bảy trở lên có thể dùng cửa tam tiêu để hàm dưỡng.
Đương nhiêu cầu thiên địa thực ra cũng rất quan trọng, vừa nãy ngươi có phát hiện ra không?"
"Cái gì cơ?"
"Ngu ngốc, cửa tam tiêu ở trên cầu thiên địa, vì vậy người có nhiều sức mạnh, thì cầu thiên địa cũng phải mạnh, nếu không cầu thiên địa không thể chịu đựng được trọng lượng của cửa tam tiêu, vậy thì không thể hợp nhất..."
"Phức tạp như vậy sao?'
Phương Bình tiếp tục ngu ra, suy nghĩ một chút lại nói: "Ngài nói vật hóa hình càng phức tạp, uy lực càng mạnh, mạnh cỡ nào?"
"Tùy, thực ra cũng có liên quan đến lực lượng tinh thần mạnh yếu của bản thân. Đương nhiên càng phức tạp, cũng có nghĩa lực lượng tinh thần càng mạnh, có lẽ Lữ Phượng Nhu mạnh hơn 1000 hz một chút, nếu không sẽ không hóa hình được."
"Ồ."
Phương Bình trầm mặc nói: "Càng phức tạp càng mạnh sao? Hay ta nên tạo ra một ngọn núi lớn nhỉ? Không đúng, núi lớn cũng không tính là mạnh, hay là ta nên tạo ra vũ trụ?''
Lão Lý khinh thường nói: "Thôi đi, nói sao nhỉ, không phải muốn tạo ra cái gì nó cũng sẽ mạnh đâu, mà phải dựa vào mức độ phức tạp, độ liên kết, bây giờ ta tùy tiện vẽ ra một vòng tròn, nói nó là vũ trụ, có thể đập nát địa quật, ngươi tin không?"
"Là như vậy sao?"
Lão Lý nói xong, lại cười nói: "Hơn nữa có đôi khi thực ra không thể không chế được, trong lòng ngươi nghĩ cái gì, nghĩ càng nhiều sẽ hóa ra cái đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận