Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3124: Sói Ác Xung Quanh (3)

Chương 3124: Sói Ác Xung Quanh (3)Chương 3124: Sói Ác Xung Quanh (3)
Khôn Vương lạnh nhạt nói: "Cơ duyên hiếm thấy, bản vương cũng không phải loại người lòng tham không đáy, nếu có thứ gì vô dụng với bản vương, mà có tác dụng với các ngươi, bản vương sẽ không lấy. Ngược lại, thứ có lợi cho bản vương, chưa chắc đã có lợi cho các ngươi, các ngươi không chịu nổi.
Chúng ta chính là hợp tác cùng có lợi!
Theo như nhu cầu mỗi bên, bản vương có thể tiến vào lấy đồ, thứ không dùng được sẽ cho các ngươi. Các ngươi cũng có thể tiến vào, thứ không dùng được thì giao cho bản vương..."
Mọi người dồn dập gật đầu, có chút kích động. Khôn Vương nói như vậy, nghĩa là mọi người đều có cơ hội.
Khôn Vương lại nói: "Viên Cương cung cấp tin tức này cho chúng ta, cho nên ba người bọn họ đều sẽ đi theo, bản vương không thể tùy tiện rời khỏi Thần Giáo, tránh gây sự chú ý. Lần này, Càn Vương, Cấn Vương mang dẫn đội, bản vương tọa trấn Thần Giáo, nếu có nguy hiểm, bản vương sẽ đến bất cứ lúc nào.
Mặt khác, theo lời Viên Cương, Thiên Đình mới, đảo Dược Thần, Thần Đảo Thủy Lực có lẽ cũng sẽ đến, có thể sẽ xảy ra xung đột. Trước khi vào bảo địa, hãy cố gắng khắc chế, đừng đánh nhau với quy mô lớn, đừng khiến phe khác chú ý. Sau khi tiến vào, nếu có cơ hội... giết chết toàn bội!”
Hắn nói đến đây, những người khác đều vội vàng gật đầu, Phương Bình do dự một chút, nhưng vẫn đứng dậy, thấp thỏm nói: 'Khôn Vương đại nhân, Ngưu mỗ mới vừa vào Thần Giáo, việc này... Ngưu mỗ vẫn không nên tham dự thì hơn. Ngưu mỗ và chư vị tiền bối cũng không quen biết nhiều, ta lo sẽ làm hỏng chuyện lớn của đại nhân..."
Khôn Vương khẽ cười nói: 'Không sao, cơ duyên do trời định! Ngươi sắp chứng đạo Thánh Nhân, đây cũng là bước ngoặt, khổ tu khó thành Thánh, cơ duyên đến, Thánh Nhân chỉ là chuyện trong chớp mắt."
Phương Bình vội vàng nói cảm ơn, tràn đầy khiếp sợ. Một bên, Bình Sơn Vương còn khiếp sợ hơn hắn.
Quá cảm động!
Đây cũng là mục đích của Khôn Vương, xa lạ cường giả xin vào, đương nhiên Khôn Vương phải thể hiện khí độ một chút.
Máu chảy đầu rơi cũng không từ!
Hóa ra Khôn Vương muốn cho hắn cơ hội thành Thánh, thủ lĩnh kiểu này... rất đáng nương tựal
Lần này có không ít người tham gia. Người cũ thì không nói làm gì, người mới thì phải cho cơ hội. Nếu Ngưu Mãnh thành Thánh Nhân, mặc kệ sau này thế nào, chứng đạo thành Thánh cũng là cơ duyên lớn, nhất định hắn phải ghi nhớ ân tình.
Phương Bình vừa kích động vừa hoảng hốt, vội vàng nói: "Đa tạ đại nhân ưu ái!"
Hắn không muốn chết!
Hắn lại còn chủ động để Phương Bình đi, trong khi bản thân thì không đi, nếu Phương Bình gây chuyện... xong, chết chắc rồi!
Bình Sơn Vương thật sự muốn gào ra tiếng! Đừng mài!
Khôn Vương điên rồi sao!
Nhưng Khôn Vương tin sao? Không chừng sẽ nghĩ hắn là nội gián, là gian tế, là phản đồ... Nhưng... nếu đi theo Phương Bình và Hòe Vương thì hắn cũng không dám!
Hắn sợ chết. Nơi có cơ duyên mà hắn còn không dám đi thì đến đây làm gì? Đến Thần Giáo chỉ để ăn no chờ chết sao?
Đúng là vậy thật!
Phương Bình đi thì hắn không muốn đi, nhưng hắn không dám nói! Bình Sơn Vương sắp khóc tới nơi, hắn không dám đi. Đi, chắc chắn sẽ cửu tử nhất sinh!
Càn Vương lắc đầu: "Tam Giới có rất nhiều nơi thần bí, có mảnh vỡ Thiên Giới, có lẽ còn có đạo trường Hoàng Giả. Có đạo trường của cường giả, có nơi từng là Thiên Đình cổ... Đều có khả năng! Nhưng có thể giúp Mạc Vấn Kiếm tu luyện đến phá bảy đỉnh phong, e là không đơn giản."
Khôn Vương nói hồi lâu, phất tay ra hiệu mọi người lui ra. Rất nhanh, mọi người rời khỏi đại điện.
Nói xong, lại nói: "Những người khác lui ra, Thiên Bại, ngươi chiêu đãi mấy vị khách quý, Thiên Cơ, Hòe Ảnh, Ngưu Mãnh đã vào Thần Giáo thì chính là một phần của Thần Giáo, lần này nếu là có cơ hội thích hợp, bản vương cũng sẽ đối xử ngang nhau..."
Không cho phép rời khỏi Thần Giáo là để không truyền tin ra ngoài, ngoài ra không còn yêu cầu gì khác.
Ba vị Thiên Vương đang ngồi, Khôn Vương nhẹ giọng nói: "Càn Vương, ngươi cảm thấy đó là nơi nào?"
Khôn Vương không nhìn hắn, tiếp tục nói: "Chư vị, hai ngày tiếp theo đừng rời khỏi đại lục Thần Giáo, nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị một phen, hai ngày sau, khởi hành đến Thiên Phần!"
Khôn Vương khẽ gật đầu, Càn Vương suy nghĩ một chút nói: 'Lần này còn có những nhà khác, nhất định phải cẩn thận! Các phe khác cũng sẽ khắc chế, tránh bị những người khác nhặt của hời. Nhưng... Mấy vị mới tới..."
Ba vị Viên Cương thì không nói làm gì, Hòe Vương, Ngưu Mãnh, Thiên Cơ cũng ở đây, Càn Vương cảm thấy có quá nhiều người ngoài.
Khôn Vương cười nói: "Không sao hết! Chính vì bọn họ mới tới nên có chết cũng không tiếc! Chỗ đó chưa chắc đã an toàn, tử vong là chuyện rất bình thường. Dùng đám cường giả này đi dò đường, tìm kiếm một ít cạm bẫy là có lợi nhất, chúng ta cũng không thể dẫn quá nhiều cường giả thân thuộc đi được."
Càn Vương gật đầu, nói rất có lý. Người ngoài mới đến, không có cái gọi là lòng trung thành, dù sao chết cũng không có vấn đề gì, nếu sống thì phải chịu sự bóc lột của Thần Giáo.
Cấn Vương nghe vậy cũng nói: "Vậy cũng tốt, nếu có hạn chế với Thiên Vương, thì dùng bọn họ. Nếu không có hạn chế, dùng bọn họ làm đá dò đường, cũng có thể giảm bớt nguy hiểm."
Càn Vương gật đầu, xem như là tán thành, suy nghĩ một chút nói: "Những người khác có lai lịch rõ ràng, còn Ngưu Mãnh ở Ngưu Thần Đảo gì đấy, lão phu chưa từng nghe nói. Lão phu cũng từng nhiều lần thăm dò hải vực, chưa từng phát hiện Ngưu Thần Đảo... Hồng Khôn, ngươi xem..."
Hồng Khôn rất nhanh cười nói: "Không sao, Đế Tôn mà thôi! Không gây nổi chuyện gì đâu. Người này sắp vào Thánh Nhân, một khi đột phá, Thần Giáo sẽ có thêm một vị Thánh Nhân. Còn chuyện ngươi lo lắng thì, Biển Khổ to như vậy, một cái đảo nhỏ có thể giấu trong hư không ở bất kì đâu, ngươi cũng chưa chắc có thể tìm được. Ngưu Thần Đảo... Bản vương sẽ cho người đi điều tra. Đương nhiên, các ngươi cũng phải cẩn thận một chút, coi chừng bị Hòe Ảnh tính kế."
Càn Vương cười nói: "Ta là phá bảy đỉnh phong, sao có thể bị tính kế dễ dàng như vậy! Nếu ngươi cảm thấy ổn thì cứ làm vậy đi! Nếu có phá tám tham dự, ngươi phải đúng lúc chạy tới, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
"Có thể!" Khôn Vương đáp, đám người này bây giờ đều là căn cơ của Thần Giáo, hắn cũng không muốn bọn họ chất.
Nếu thật sự có phá tám tham gia, hắn cũng không ngại chen chân vào.
Bọn họ thương lượng trong đại điện. Ngoài đại điện, Bình Sơn Vương muốn đi, nhưng không đi được. Bọn họ bị Thiên Bại dẫn đi dự tiệc, xem như là đón gió tẩy trần cho đám người Phương Bình, ban đầu cũng không có bao nhiêu người, 30 vị cường giả. Các Thánh Nhân đều có mối quan hệ riêng, Đế Tôn cũng vậy.
Nhưng Phương Bình và bọn họ cũng không có quen biết gì, bây giờ hắn đi rất gân đám Chân Thần này, Bình Sơn Vương suýt chút nữa đã đụng trúng Phương Bình, hắn hoảng hốt trong lòng, theo bản năng muốn lẩn tránh!
Hắn càng làm như vậy, Phương Bình càng cảm thấy kỳ quái, cái tên này... hình như đang rất sợi Thế là thế nào? Dù lá gan của Bình Sơn Vương có nhỏ đến đâu cũng không đến nỗi bị Khôn Vương gọi một tiếng mà vẫn sợ đến tận bây giờ chứ.
Bình Sơn Vương khổ thế nào chỉ mình hắn biết!
Thật ra hắn không quá sợ Phương Bình giết hắn, mà vấn đề là... Hắn sợ Phương Bình hại người, nhốt bọn họ ở đây rồi bắt bọn họ giết nhaul
Chân Thần mà thôi, trong mắt Phương Bình còn không bằng cục đá, hắn chết cũng không biết chết thế nào.
Sao Bình Sơn Vương lại không sợ cho được!
Mà đáng sợ chính là, phía trước, Hòe Vương bỗng nhiên quay đầu lại, cười nói: "Bình Sơn, ngươi cũng ở đây hả, lâu quá không gặp!"
Bình Sơn Vương gian nan nở nụ cười, hắn cảm thấy mình đã rơi vào ổ sói!
Mấy con sói lận!
Trong 30 người này có giấu một con sói ác, không, Hòe Vương cũng không giấu diếm gì.
Hắn là con sói ở ngoài sáng, trong tối vẫn còn một con quái vật khác khủng khiếp hơn!
Con sói ẩn nấp đó mới là đáng sợ nhất!
Bình Sơn Vương than thở trong lòng, đúng lúc đó, Thiên Bại cười nói: "Bình Sơn, ngươi có quen biết với Hòe Vương, thế ngươi giúp ta chiêu đãi Hòe Vương và Ngưu Mãnh Đế Tôn đi, hai vị này sau này sẽ ở lại Thần Giáo, mang bọn họ đi làm quen hoàn cảnh cũng tốt."
Bình Sơn Vương muốn từ chối, muốn chạy, nhưng hắn cũng bất đắc dĩ, cố nén rung động, cúi đầu nói: "Vâng!"
Hắn không thể kháng lại mệnh lệnh của Thánh Nhân, không thể tỏ ra không vui, bằng không, hắn sợ Phương Bình biết hắn đã phát hiện ra gì đó, vậy thì hắn chắc chắn sẽ toi đời.
"Ôi!" Bình Sơn Vương thở dài trong lòng, nhìn hai người bên cạnh, hắn muốn tự sát luôn cho rồi, hắn chỉ muốn sống an ổn mấy ngày thôi mài
Bạn cần đăng nhập để bình luận