Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2457: Mạnh Hay Không Phải Xem Diễn Xuất (3)

Quách Thanh Tuyền nghe một hồi, ngơ ngẩn hỏi: “Phương Bình, vị này có ý gì?”
Bình Sơn Vương gửi thư như nói lảm nhảm, nói cả buổi thì bóng mơ biến mất, Quách Thanh Tuyền nghe không hiểu vị này muốn nói gì. Phương Bình cười ha hả nói: "Có ý gì là có ý gì? Hắn đang nói, hắn muốn trốn, ẩn núp không ra. Nhà hắn rất nghèo, không tiền không thế lực, ba tên đệ tử cũng giống như hắn, đều là người tham sống sợ chết, không dám ra. Thiên Mệnh vương đình đừng mơ tìm được hắn, hắn không tiếp ai hết, chúng ta giết ai cũng đừng giết hắn..."
Quách Thanh Tuyền ngây người! Một lát, ông lẩm bẩm hỏi: “Đây... Đây là Chân Vương địa quật thật hả?”
Chân Vương địa quật dù có tham sống sợ chết như nào, cũng không đến nỗi làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy chứ? Trực tiếp cho người đến cầu hoà, nhận mình làm con rùa rụt cổ, không ra! Chân Vương địa quật cũng cần thể diện. Không chỉ cần, mà còn phải giữ thể diện mọi lúc mọi nơi! Nhưng người này... Hoàn toàn lật đổ tam quan của Quách Thanh Tuyền, thời khắc này, ông không nhịn được, hỏi: "Ngươi... Không hiểu sai ý của đối phương chứ?"
Phương Bình bình tĩnh nói: "Sao mà sai được! Ý của hắn rõ như vậy rồi mà, hắn bảo hắn nhận mình thua kém, nếu ép hắn, hắn sẽ dọn nhà chạy trốn ngay, mà nếu chạy trốn, không dưới mí mắt mình, càng nguy hiểm. Hắn sẽ không ra tay với ta, nhưng nếu để hắn chạy thì phiền lắm, mất công đề phòng hắn. Nói chung, đừng đi vực Bình Sơn là được, về phần những thứ khác thì sao cũng được, hắn sẽ xem như không nhìn thấy."
Phương Bình lắc đầu, than thở: "Cái tên này rốt cuộc làm sao thành tuyệt đỉnh nhỉ? Ta tò mò ghê!"
Lẽ nào thế giới này, thật sự có đạo nhát gan? Tên này quá nhát gan! Vừa nghe Phương Bình giẫm chết cấp chín ở Trái Đất, đối phương đã sợ đến mức gửi thư xin tha, rõ ràng chẳng cần chút thể diện nào... Đương nhiên, dù sao cũng còn giữ lại một chút thể diện, dù sao cũng làm một cái kết giới tuyệt đỉnh trên thư, không để mọi người nhìn thấy. Nói đến đây, Phương Bình cười: "Kệ hắn đi, không cần để ý đến vực Bình Sơn! Bớt đi một đối thủ cũng không sao, hắn có thể chạy, sẽ không từ chiến đến cùng, khó đánh lắm..."
Phương Bình cũng không muốn tìm đối phương đánh nhau làm gì, dù hắn có thể chiến tuyệt đỉnh, nhưng Bình Sơn Vương đại khái là cũng khó mà bị hắn giết. Bởi vì đối phương không có tâm tư muốn đánh với Phương Bình, e là vừa nhìn thấy từ xa thì đã bỏ chạy thật nhanh rồi. Trừ phi Phương Bình ám sát, nhất kích tất sát đối phương. Bằng không... Tốt nhất đừng đi giết hắn, tránh kích thích hắn trốn đi, rồi nuôi ý định âm thầm trả thù nhân loại bất cứ lúc nào. Quách Thanh Tuyền dở khóc dở cười, đây là lần đầu tiên ông gặp phải tình huống như thế. Cường giả địa quật còn có loại người này? Quả là được mở mang hiểu biết!
Nói xong, Quách Thanh Tuyền suy nghĩ một chút lại nói: “Đúng rồi, ngày các ngươi trở về, sau đó không lâu, đường nối Ma Đô hơi chấn động một chút, lúc đó không ai nhận ra được cái gì, ta cũng vậy, nhưng cảm giác có gì đó khác thường... Có phải là Tư lệnh Lý không... Nếu phải thì, ta sẽ không hỏi thêm.”
Có thể tránh được sự tra xét của cấp chín, ít nhất cũng phải là tuyệt đỉnh. Ông không biết có phải là Lý Chấn âm thầm về hay không, chuyện này ông chưa từng nói với ai khác, bây giờ thấy Phương Bình, ông mới nói. Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt! Đường nối chấn động? Quách Thanh Tuyền không không nhận ra được dị thường gì? Tuyệt đỉnh bình thường không làm như vậy! Dù là Phương Bình thì trừ khi thu lại toàn bộ hơi thở, hơn nữa còn phải thừa dịp không ai quan tâm đường nối, kia mới có thể không gây chú ý. Bằng không, hắn cũng không gạt được Quách Thanh Tuyền. Sắc mặt Phương Bình trầm trọng! Ai đã vào Trái Đất? Lý Chấn đã vào Thiên Phần, lúc đó Lý Chấn bị thương rất nặng, Trấn Thiên Vương không yên tâm để ông ấy ở lại một mình, vì lúc đó có rất nhiều người chưa tiến vào, trước khi đi vào, Trấn Thiên Vương đã túm lấy Lý Chấn theo cùng. Tuyệt đỉnh nhân loại đều đã vào bên trong Thiên Phần! Không ai lại! Nói như vậy... có cường giả không phải nhân loại vào Trái Đất! Phương Bình tâm tình trầm trọng, vui sướng vừa mới có cũng nhạt đi nhiều. Không nói thêm gì, thấy nhóm người Bắc Cung Vân cũng đến, Phương Bình tiện tay ném hai vị vOz giả tà giáo ra, trầm giọng: “Nhốt vào Thiên Lao, giam giữ riêng biệt!”
Bắc Cung Vân lập tức áp giải hai người vào Thiên Lao. Lúc này, Điền Mục, lão Lý đều nhìn Phương Bình với ánh mắt quái dị.
"Đại Trận Bản Nguyên gì đó của ngươi thật sự có thể tăng thực lực cho tất cả mọi người? Nhóc, nếu có năng lực này thì nên nói từ sớm chứ! Ta nghe nói, Dương Thành hiện có gần 10 ngàn người bỗng được tăng một chút sức mạnh, ngươi... Quá khủng bố!"
Khi bay về Thiên Bộ, Phương Bình cũng tốn một khoảng thời gian, thế là, chuyện truyền ra, cả thế giới đều đang bàn luận. Thế lực hơi mạnh một chút ở các nơi trong tam giới đều nhận được tin này. Quá mức chấn động lòng người! Trong một ngày, hơn 10 ngàn người lên cấp! Đương nhiên, cường giả không nhiều. Mạnh nhất là Trương Bằng, còn lại thì... không mấy ai là trung cấp, phần lớn là người bình thường. Dương Thành cũng không có bao nhiêu cường giả, những năm gần đây lại có khá nhiều Sơ cấp, trung cấp không nhiều. Nói xong, Điền Mục lại cắn rằng: “Thằng nhóc này... Ngươi kỳ thị mấy nơi khác phải không? Ta nghe nói, lần này, người thăng cấp hầu như đều là người của Dương Thành, có phải người giở trò gì không? Ta nói này, người đừng hẹp hòi như thế, đều là nhân loại... Dù không giúp nước ngoài, nhưng ngươi cũng phải đối xử bình đẳng với người Hoa Quốc chứ...”
“Ngươi hiện tại không phải Đề đốc Dương Thành, ngươi là Bộ trưởng Thiên Bộ, lãnh tụ hiện tại của nhân tộc, Phương Bình...”
Phương Bình đau đầu nói: “Không có chuyện đó, đại trận liên kết với địa mạch địa phương, cho nên nhận khí tức địa phương, người sinh hoạt lâu ở Dương Thành đều như vậy. Lấy đâu ra kỳ thị địa vực, bố trí đại trận rất tốn công, tiêu hao rất lớn, những nơi khác, chờ ta có thể bố trí rồi tính sau.”
“Thật sao?”
“Đương nhiên!”
Điền Mục gật đầu, như vậy mới phải, ông nói: “Vậy sau đó cần phải mở họp báo giải thích một chút, nhóc, hiện tại ngươi không phải chỉ đại diện cho cá nhân người, mà còn là toàn thể nhân loại! Lần sau chú ý một chút, tránh tổn hại đến danh tiếng của ngươi."
Phương Bình liếc mắt: “Nếu ngài thật sự để ý đến thanh danh của ta như vậy, ngài có phải nên gọi ta là Bộ trưởng không? Cứ kêu nhóc này nhóc nọ, thật sự rất mất mặt!”
Mọi người liếc mắt nhìn nhau rồi cười. Thằng nhóc này, chỉ cần cho hắn một chút ánh sáng hắn cũng có thể tự chói chang. Nhưng mọi người vẫn thổn thức không nguôi, hiện tại, không chỉ bản thân Phương Bình vô cùng mạnh mẽ, mà còn có thủ đoạn như vậy, nếu nhân loại được hắn dẫn dắt quật khởi, lão Trương trở về... Đại khái sẽ bị đoạt quyền, danh tiếng không lớn bằng hắn.
Mà Phương Bình thì không quan tâm những chuyện này, liếc mắt nhìn thế giới bản nguyên của mình, nở nụ cười! Người đông như mắc cửi! Thật sự gần mười ngàn người rồi! Đặc biệt Trương Bằng, sau khi đi vào thế giới bản nguyên, đối phương lập tức hồi báo cho Phương Bình không ít khí bản nguyên. Không những vậy, Phương Bình cảm thấy Trương Bằng ra sức nhiều hơn so với nhóm bóng mờ của lão Trương! Cháu trai còn giỏi hơn ông nội! Mười ngàn người, một ngày có lẽ có thể khai thác được 10 mét. Mà Trương Bằng, một người bằng một ngàn người, một mình hắn có thể giúp Phương Bình mở 1 mét một ngày. Hơn nữa, bản thân Phương Bình cũng đang mở đường, tính được, hiện tại một ngày có thể mở được con đường thêm 12 mét. Phương Bình hơi xúc động, một tháng 360 mét, nói như vậy, trong vòng ba tháng mình sẽ vào tuyệt đỉnh! Tiền đề là đại đạo của mình không gặp trở ngại!
"Đâu cần đến nửa năm, nhưng sau 999 mét thì hơi mệt, e là cần một chút thời gian! Dù là ba tháng, thì trong vòng nửa năm, mình nhất định cũng vào tuyệt đỉnh!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận