Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2535: Diệt Núi Hoắc Đồng (2)

Phương Bình lớn tiếng nói: "Lão già, thực lực hai vị trưởng lão núi La Phù cực mạnh, bọn họ đều đáp ứng hợp tác, chẳng lẽ ngươi còn không đáp ứng?"
"Thù oán giữa các ngươi và nhân loại chúng bắt đầu khi tông chủ của các ngươi ra tay đối phó Võ Vương, nhưng đó chẳng đáng là gì, lợi ích trước mắt, tất cả đều đáng giá!"
Phương Bình lớn tiếng nói: "Biết tại sao núi La Phù đồng ý hợp tác không?"
Phương Bình lẩm bẩm nói: "Thứ nhất, diệt trừ Thần Giáo. Thứ hai, Thần Giáo có di hài Thiên Đế, đại đạo chưa tiêu, có thể kế thừa đại đạo Thiên Đế, lời này tuyệt đối là thật, nếu có giả, đời này ta không vào cấp Đế.
Nếu ngươi không tin, có thể nghĩ cách đi nghiệm chứng, tuyệt đối thật đến không thể thật hơn.
Chính vì vậy, Thần Giáo mạnh mẽ, chúng ta không thể để cho bọn họ ngày càng mạnh mẽ, nhất định phải phá vỡ tất cả điều này"
Tốc độ tấn công của Phương Bình chậm lại, hừ lạnh nói: "Có thể diệt các ngươi thì diệt. Không diệt được, vậy thì hợp tác. Chỉ đơn giản như vậy, ngươi không có thực lực đó, vậy ngươi chết là đáng đời, ngươi có thực lực thì ngươi có thể hợp tác kiếm một chén canh"
Đạo lý mạnh được yếu thua được Phương Bình miêu tả rất sinh động.
Có thể giết thì giết, không giết được thì hợp tác.
Ánh mắt thất trưởng lão khẽ động, tấn công của Phương Bình chậm lại, khiến hắn thoải mái hơn rất nhiều, lúc này cũng hơi thở dốc nói: "Ngươi dừng tay trước đã, chuyện hợp tác, chúng ta có thể bàn lại"
Dù sao núi Hoắc Đồng cũng là cơ nghiệp của hắn, không đến mức bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn trốn tránh, từ bỏ cơ nghiệp này.
Hiện phía Phương Bình hình như có thể dàn xếp. Nhưng hắn cũng không ngốc, không dám tin hoàn toàn.
Song, hai vị ở núi La Phù đều là cường giả, mạnh hơn hắn, hắn nghĩ đi nghĩ lại, dù Phương Bình lẻn vào, cũng chưa chắc có cơ hội ra tay với bọn họ.
Chuyện bọn họ hợp tác... chưa chắc là giả!
Hơn nữa trên Lệnh Trưởng Lão còn có khí tức hai người, Chân Thần chết rồi, khí tức tiêu tán, Lệnh Trưởng Lão cũng sẽ ảm đạm.
Nói như vậy, hai người chưa chết. Đã không chết, vậy thì có nghĩa thật sự có khả năng hợp tác.
Thần Giáo...có di hài Thiên Đế. Có đại đạo Thiên Đế.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn biết được điều này, cảm thấy hết sức bất ngờ.
"Có thể dừng tay" Phương Bình khẽ cười nói: "Nhưng ta phải nói trước, người bị giết coi như bọn họ không may, đừng nghĩ đòi nợ từ ta"
"Tất nhiên rồi" Thất trưởng lão lấy lại bình tĩnh, dù hận không thể tiêu diệt Phương Bình, nhưng vẫn cười nói: "Nhân Vương đến, bọn họ ăn nói thiếu khôn ngoan, bị giết cũng là bình thường"
Dù trong đó có đồ đệ của hắn. Đây chẳng tính là gì, nếu Phương Bình tiếp tục đấu với hắn thì thiên cung Hoắc Đồng sắp sụp đến nơi rồi.
Tốc độ tấn công của Phương Bình càng ngày càng chậm.
Thất trưởng lão cũng dần dần lui về phía sau, cuối cùng đã vượt qua cửa ải này.
Không ngờ Phương Bình lại có thể lén lút vào núi Hoắc Đồng, lần sau nhất định phải cẩn thận.
Mà ngay lúc này, Phương Bình bỗng nhìn về phía sau hắn, quát: "Hắn đã đồng ý hợp tác, hai vị đừng động thủ!"
Giây phút này, thất trưởng lão hết sức sợ hãi. Sau lưng... có hai luồng khí tức quen thuộc. Là tam trưởng lão và cửu trưởng lão núi La Phù!
Hắn sắp sợ mất mật rồi.
Hai người này đều mạnh hơn hắn, giờ đột ngột xuất hiện phía sau hắn, sao có thể không sợ.
Phương Bình chợt quát lên: "Đến bên ta, chết tiệt, hắn đã đồng ý hợp tác...
Thất trưởng lão không muốn để ý tới, chỉ muốn chạy trốn. Hắn không phải đối thủ hai người phía sau, cũng không dám tuỳ tiện tới gần Phương Bình.
Nhưng lúc này, khí tức hai người một trái một phải, đuổi theo hắn từ hai bên.
Hắn đã vào đường cùng. Chỉ có đi về phía Phương Bình.
"Lão phu đồng ý hợp tác!" Thất trưởng lão gầm lên, vội chạy trốn về phía Phương Bình.
Hắn đồng ý hợp tác còn không được sao? Ba cường giả đều đã đến núi Hoắc Đồng, thế mà hắn lại hoàn toàn không biết gì cả, thật là đáng sợ.
Vào lúc này, sắc mặt Phương Bình lại biến đổi, tràn đầy vẻ kinh hãi và giận dữ.
Thấy thế, thất trưởng lão càng hoảng sợ, hai người phía sau đang làm gì?
Hắn cũng không có thời gian quay đầu, không có thời gian quan sát.
Hắn chỉ có một suy nghĩ chính là trốn.
Nhưng ngay vào lúc này, Phương Bình bỗng cười quỷ dị, sau đó nhắm mắt.
Dưới ánh mắt chấn động của hắn, sau đó ánh mắt hơi ngơ ngác.
Ngay sau đó, trên đại đạo bản nguyên, Phương Bình điên cuồng vung trường đao, điên cuồng chém. Chém một hồi, Phương Bình nhanh chóng chạy trốn.
Thất trưởng lão mở mắt, ánh mắt đầy giận dữ: "Phương."
Dứt lời, Phương Bình lại ra vẻ hoảng sợ!
Lần này, Thất trưởng lão không tin, củng cố tinh thần và ý chí, tiếp tục chạy về phía Phương Bình.
Nhưng hắn lập tức sợ ngây người. Phương Bình phất tay một cái, một quả cầu thịt rơi vào tay hắn. Trên quả cầu thịt lúc này có hai cái đầu, một cái là tam trưởng lão, một cái là cửu trưởng lão, mặt mũi hai người đều tràn đầy oán độc cùng phẫn nộ.
Thất trưởng lão sợ ngây người! Thật sự sợ ngây người!
Ngay khi hắn có chút thất thần, Phương Bình lại đột nhập đại đạo bản nguyên, lại vung đao chém.
Răng rắc!
Bị chém liên tiếp ba lần, răng rắc một tiếng, đại đạo nứt toác.
Cho tới lúc này, Phương Bình mới thở mạnh, mắng: "Tố chất tâm lý thật kém, đồ vô dụng!"
Lừa ngươi mà thôi!
Một cường giả tuyệt đỉnh thế mà lại bị dọa sợ mất mật!
Hắn đứng nói chuyện không đau eo!
Lúc này, nếu phía sau hắn bỗng xuất hiện khí tức của hai vị cấp Đế, hắn dám quay đầu nhìn sao?
Lúc này, nếu trước mặt hắn bỗng xuất hiện đầu của hai vị cấp Đế, còn bị người biến thành quả cầu thịt, người cầm quả cầu thịt còn là kẻ địch của hắn, hắn có thể không e sợ sao?
Phản ứng của thất trưởng lão không có vấn đề, vấn đề ở chỗ... tên vô sỉ Phương Bình này cầm hai người này tới dùng làm quân cờ.
Ba lần liên tiếp, bị Phương Bình chặt đứt một đoạn đại đạo.
Khí thế thất trưởng lão lập tức giảm mạnh!
Nhân cơ hội này, Phương Bình dốc toàn bộ chiến lực, hết sức điên cuồng, nhanh chóng tiếp cận, điên cuồng vung đao.
Từng con rồng khí huyết bắn ra từ Trảm Thần Đao, quấn chặt lấy thất trưởng lão.
Khi thất trưởng lão gầm lên, Phương Bình nâng đao định chém chết hắn, thất trưởng lão vừa ngưng tụ toàn lực chống cự, Phương Bình bỗng dừng lại, lại đột nhập vào trong bản nguyên của đối phương, bắt đầu chém đạo. Thất trưởng lão đã sắp điên! Đối phương thể đột nhập vào đại đạo của hắn dễ dàng như trở bàn tay.
Bốn lần rồi!
Phương Bình rất nhiều thủ đoạn, còn có thêm thần khí trảm đại đạo, thật là như hổ thêm cánh, vô cùng mạnh mẽ.
Giày vò một lúc, một tiếng răng rắc vang lên, lại một đoạn đường đứt gãy.
"Phương Bình!" m thanh oán độc của Thất trưởng lão vang ra.
Khí tức trên người ngưng tụ tới cực hạn, hắn bị buộc phải tự bạo.
Lúc này, khí thế của hắn đã giảm, chạy cũng khó. Hắn không muốn trở thành con rối trong tay Phương Bình như hai vị núi La Phù.
Chiến lực như nhau, gặp phải Phương Bình, bị Phương Bình đùa bỡn, bị ép không thể không tự bạo, chiến tích của Phương Bình đủ để chấn kinh tam giới.
Hắn muốn tự bạo, nhưng Phương Bình lại nhíu mày!
Nếu tên này tự bạo, chưa nói đến động tĩnh của tuyệt đỉnh mất mạng, núi Hoắc Đồng sẽ bị hủy.
Động tĩnh quá lớn!
"Ta không giết ngươi, mệnh của ngươi không đáng giá bằng núi Hoắc Đồng, giao tất cả bảo vật ra, ta đưa ngươi đi Thiên Phần!"
"Ngươi cho rằng lão phu sẽ...
"Thiên Phần là giả! Là ông đây tạo ra, Cửu Hoàng Ấn cũng là do Thương Miêu ném vào.."
Thất trưởng lão lại kinh ngạc sững sờ.
Phương Bình chợt quát lên: "Lý Chấn không ở Nhân Gian mà là Thương Miêu"
Tâm thần lay động! Thất trưởng lão chỉ cảm thấy hôm nay mình như đứa trẻ, rất dễ bị dọa sợ.
Nhưng tin tức lớn liên tiếp thật khiến hắn chấn động.
Thiên Phần là giả!
Lý Chấn thật không ở đây.
Thương Miêu... ở Nhân Gian?
Mà nắm lấy cơ hội này, Phương Bình lại tiếp tục vô sỉ tiến vào đại đạo bản nguyên của hắn, lần này là thế giới bản nguyên, thế giới của Phương Bình lập tức hạ xuống, đập cho thế giới của Thất trưởng lão nghiêng ngả.
"Phương Bình!"
"Lão phu sẽ.." Thất trưởng lão điên cuồng, hắn muốn nói, hắn sẽ không tin Phương Bình nữa.
Hắn điên thật rồi! Hắn thế mà bị Phương Bình dọa sợ!
Nhưng lúc này, Phương Bình đã biến mất trong thế giới bản nguyên của hắn, ngay sau đó, Phương Bình túm lấy đầu hắn, bóp nát răng rắc!
Đấm ra một quyền, đánh tan năng lượng hội tụ của đối phương.
Tốc độ của Phương Bình quá nhanh khiến thất trưởng lão bị thương nghiêm trọng, không thể ngăn cản.
1765 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận