Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2392: Ta Rất Giỏi Kéo Quái

Lê Chử lại lắc đầu, nở nụ cười, dùng sóng tinh thần giao tiếp một lát. Ngay sau đó, chuyện bất ngờ lại xảy ra! Phía Thần Giáo, nhiều vị cường giả đang đối chiến với cường giả của núi Vương Ốc. Nhưng ngay khi Lê Chử dùng sóng tinh thần truyền âm, bốn, năm vị Chân Thần đột ngột ra tay với đồng bạn bên cạnh! Cảnh này khiến các phe lại được một phen kinh ngạc ngây người! Ầm ầm ầm!
"Không!”
“Các ngươi dám to gan phản bội Thần Giáo!”
Trong tiếng kinh hô của cường giả Thần Giáo, vài người đã bỏ mình ngay tại chỗ. Mấy người này tiêu diệt đồng bạn, cũng không quay đầu, lập tức rời đi! Người của núi Vương Ốc kinh ngạc ngây người! Chuyện quái gì đây? Mà đó gần như chỉ là mới bắt đầu, gần như cùng lúc, địa quật, nhân loại, tiên đảo hải ngoại đều có người quay sang đánh đồng bạn bên cạnh! Chiến Vương đang kéo Phương Bình chạy trốn nhìn thấy một màn khó mà tin được! Phía nhân loại, một vị tuyệt đỉnh của Thiên Đường Chư Thần vừa rồi còn đang chém giết hăng say, lúc này lại làm phản. Đối phương một đòn huỷ diệt kim thân của đồng bạn trong ánh mắt không dám tin của đồng bạn! Nhân loại thế mà xuất hiện một phản đồ! Rối loạn! Xa xa, Lê Chử vẫn cười nhạt, nhưng khi thấy phe nhân loại chỉ có một người ra tay, hắn khẽ lắc đầu, than thở: “Lôi Vương, thỏa thuận không còn giá trị rồi sao?”
Phía nhân loại, một vị cường giả mặt vuông không nói một lời, chỉ ra sức chém giết, như đang khống chế lôi đình, một đòn đánh nổ nhục thân của một vị Chân Vương. Thấy mấy vị lão tổ thành Trấn Tinh nhanh chóng tách mình ra, Lôi Vương lạnh lùng nói: "Lão phu chỉ nói giúp người đánh giết Lý Tuyến Tiết, không phải là những người khác!”
“Lôi Vương, Trấn Thiên Vương không dễ giết như vậy...”
Lê Chử lắc đầu, sau đó cười nói: “Người chết còn chưa đủ, loạn thêm một chút đi!”
Dứt lời, trong số hơn 10 vị Chân Vương phản địa quật chạy về phe hai vương, có bốn, năm người bỗng nhiên ra tay, nhanh chóng tiêu diệt đồng bạn! Loạn! Triệt để rối loạn! Thời khắc này, hầu như không ai dám tin tưởng người bên cạnh! Cường giả phe hai vương đều hơi kinh ngạc. Lê Chử... Làm sao làm được? Lê Chử vẫn lạnh nhạt như cũ, dù nhìn thấy người làm phản bị cường giả các phương vây giết, cũng không hỗ trợ, chỉ cười nói: "Thượng cổ Sống đến hiện tại, không cần phải vậy. Nhiều lần đại chiến, tử thương nặng nề, lại còn nhiều Chân Thần, Đế Tôn như vậy, khổ thế cơ chứ! Cường giả quá nhiều, không tốt. Nhiều người, càng dễ khiến thế cuộc rối loạn. Đã như vậy, nên chết nhiều một chút. Hôm nay, Chân Thần tử vong đã sắp gần trăm rồi! Mà Số lượng Chân Thần tham chiến đã hơn 300 vị, số lượng Đế Tôn tham chiến hơn 40 vị. Nhiều người như vậy, tùm la tùm lum, nhiều quá không tốt.
"Lê Chử!”
Hai vương giận dữ! Hôm nay quá nhiều bất ngờ, điều này khiến hai vương cực kỳ căm tức. Đầu tiên là Vương Chiến Chi Địa bị nổ, Chân Thần tử thương. Sau đó, Nguyệt Linh một lời không hợp, tìm bọn họ gây sự, phiền phức còn chưa kết thúc, trong nháy mắt vừa rồi, Lê Chử lại để người tạo phản. Mà không chỉ một phe! Lê Chử làm sao làm được? Nếu cài người vào một phe thì còn được, nhưng Lê Chử lại cài người vào nhiều phe, điều này thật sự khiến người bất ngờ. Hơn nữa vì sao Lê Chử phải làm như vậy? Cũng không có lợi gì cho hắn! Thời khắc này, người của hắn đang bị vây giết, đã có người bắt đầu bỏ mạng, nhưng Lê Chử hình như không quan tâm. Ầm ầm ầm! Trời đất điên đảo, bầu trời bắt đầu rạn nứt, mưa máu tầm tã trút xuống. Lê Chử thờ ơ lạnh nhạt, cũng không nói gì nữa.
Một bên khác, Trương Đào không quan tâm. Ông đang là người cuối cùng ở lại chặn địch. Người làm phản nhanh chóng bị chiến hữu xung quanh phẫn nộ tiêu diệt tại chỗ. Nhân loại xuất hiện một vị phản đồ cấp tuyệt đỉnh là chuyện nằm ngoài dự đoán của mọi người. Bởi vì nhân loại là thế yếu, nên vẫn luôn đồng lòng cầu sinh. Không ngờ, hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy. Về phần Lôi Vương - Tiếu gia lão tổ, không biết là đã thỏa thuận gì với Lê Chử. Nhưng lúc nhóm người Chiến Vương tức giận tránh xa, Trấn Thiên Vương lại xuất hiện, than thở: "Quên đi, mặc kệ hắn! Lão Tiêu, đừng để ân oán giữa chúng ta liên lụy đến người khác."
Tiếu gia lão tổ liếc mắt nhìn ông, không nói gì, ngay sau đó, đột nhiên bùng nổ, đánh bay Chân Vương chặn đường trước mặt, hừ lạnh nói: "Các vị yên tâm, lão phu chỉ có ân oán với Lý Tuyên Tiết, không liên quan đến các ngươi!"
Nói xong, ông mặc kệ ánh mắt của người bên cạnh, cúi đầu chém giết, sức chiến đấu cực mạnh, đây cũng là một vị cường giả gần cấp Đế. Nhưng mọi người vẫn không rõ, vì sao ông lại có ân oán với Trấn Thiên Vương? Nên biết, Trấn Thiên Vương lấy một địch hai, ngăn cản hai vị Thiên Vương đến hiện tại. Dù song phương không dốc toàn lực, nhưng lực chiến của Trấn Thiên Vương cũng đáng sợ dọa người. Dưới tình huống này, nếu là thâm cừu đại hận, sao Trấn Thiên Vương còn chưa giết Lôi Vương? Mọi người không hiểu, nhưng Trấn Thiên Vương đã nói vậy, Tiêu gia lão tổ cũng không hề ra tay với người khác, dù mọi người vẫn còn đề phòng, nhưng không ai nhắc lại chuyện này. Hôm nay chết người quá nhiều! Tính đến lúc này, nhân loại đã mất 12 vị tuyệt đỉnh! Phía địa quật, 8 người làm phản về phe nhân loại, 2 người rời đi, còn lại 6 người, lúc này đã có một người tử trận. Chiến một trận, tổn thất 13 vị cường giả! Lúc này, nếu cường giả gần cấp đế như Tiếu gia lão tổ làm phản, nhân loại cũng không chịu nổi thiệt hại. Dù Chiến Vương rất căm tức, nhưng lúc này cũng không còn quan tâm nhiều như vậy, quát lớn: "Rút! Rút hết! Chỉ cần chúng ta không chết, sớm muộn cũng có thể báo thù!"
“Rút!”
Cường giả của sáu thánh địa dồn dập quát lớn. Lãnh tụ các phe gần như đã chết hết rồi, lúc này, bọn họ đã tôn Võ Vương là thủ lĩnh duy nhất, là vương, đương nhiên sẽ nghe theo sự sắp xếp của Võ Vương. Mọi người liên tục rút về, vừa chém giết vừa vào đường hầm không gian. Cục diện, càng thêm hỗn loạn! Hôm nay chính là một trận loạn chiến, các nơi chém giết lẫn nhau, giết tới giết lui, cũng không biết là vì cái gì. Mắt thấy nhân loại muốn rút đi, Mệnh Vương lại nghiêm nghị gào lên: "Các ngươi muốn để bọn họ chạy thật sao?"
Lúc này, vẫn còn có người chưa ra tay. Tiên đảo hải ngoại và người của hai vương, trừ lúc có người làm phản, thì căn cơ hầu như không dao động. Mà mấy vị Thiên Đế của những thiên ngoại thiên từng hợp tác với nhân loại đến hiện tại vẫn chưa ra tay. Nếu ra tay, nhiều vị Đế Tôn như vậy, nhân loại sẽ không thể thoát khỏi kiếp nạn này. Trương Đào vừa nhốt lại ba vị Đế Tôn Giới Vực, vừa quát lớn: "Nhân loại chỉ cầu được sống! Các vị ra tay, nhân loại sẽ bị diệt. Nhưng các vị hãy nghĩ cho kỹ, dù bọn ta có chết, các ngươi cũng đừng hòng chiếm lợi!"
Toàn lực chém giết, tuy Trương Đào bị thương rất nặng, nhưng lúc này cũng bá đạo vô song, quát lớn: "Hôm nay giết địa quật đủ rồi, ai dám ra tay, nhân tộc tự bao giết địch, ai ra tay trước thì giết người đó!".
Tiên đảo hải ngoại, thiên ngoại thiên đều có cường giả. Hai phe này, ai dám ra tay trước? Mệnh Vương lại phẫn nộ quát: “Không giết bọn họ, sớm muộn sẽ bị bọn họ thanh toán từng người một, các vị, các ngươi thật sự không hiểu sao?”
Đã đến mức này rồi, không giết cường giả nhân loại, chẳng lẽ những người này sẽ không trả thù sao? Có lẽ lần này bọn họ sẽ mặc kệ Phục Sinh Chi Địa, trốn vào bóng tối, chờ cơ hội trả thù. Đến lúc đó, không ai có thể ăn ngon ngủ yên. Nguyệt Linh có vẻ tỉnh táo lại, quát lên: "Phương Bình, ngươi không được đi!"
Phương Bình hơi khựng lại, thôi xong, bà điên này tự dưng lại nhớ tới mình! Dù sầu lo trong lòng, Phương Bình vẫn nhanh chóng nói: "Bọn ta rút lui trước, Đế Tôn có thể tìm đến ta sau trận chiến!"
“Ngươi.”
“Đế Tôn đã đáp ứng giết 10 người, hiện tại còn thiếu 3 người, giết thêm 3 người, ta nói cho Đế Tôn cũng không muộn!”
Nguyệt Linh hừ lạnh một tiếng, cũng không nói nhiều nữa. Chạy trời không khỏi nắng! Huống hồ, bà cũng không định để Phương Bình chạy, đi theo là được. Đã hứa giết 10 người, lát nữa giết cho đủ số rồi tìm Phương Bình sau. Tất cả mọi người đều vừa chiến vừa lui, đường hầm không gian rung lắc dữ dội. Bên kia đường nối là Ngự Hải Sơn của địa quật Kinh Đô. Đến địa quật Kinh Đô rồi đi Cấm Kỵ Hải, đây là kế hoạch trước đó đã định ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận