Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1762: Ai Cũng Nợ (2)

Sắc mặt Huyền Chân khẽ thay đổi, mở miệng nói: "Hoa Vũ, ngươi muốn nói cái gì?"
Hoa Vũ than thở: "Nhưng liệu chúng ta thật sự có cơ hội không? Phong Diệt Sinh và Cơ Dao chính là vật cản lớn nhất của chúng ta!"
Bách Sơn Việt tức khắc nhíu mày nói: "Hoa huynh thật là to gan! Nếu hai người này có chuyện, chuyện chúng ta tiến vào vực thống lĩnh không thể giấu được tất cả mọi người, chắc chắn sẽ khiến Chân Vương giận dữ..."
Hoa Vũ bật cười nói: "Bách Sơn huynh còn tàn nhẫn hơn ta nhiều! Hoa Vũ không có ý nhắm vào bọn họ, ý của ta là, nếu bọn họ đã bị Phương Bình làm cho sợ vỡ mật, thì không thể để yên cho bọn họ thuận lợi như thế!
Một kẻ sợ hãi võ giả phục sinh đến mức điên cuồng thật sự có thể thống lĩnh vương đình sao? Hai người bọn họ bị Phương Bình đả kích nhiều lần, tinh thần tâm tính đã sớm điên rồi, bất diệt thần cũng tiến triển chậm chạp...
Chỉ khi nào trừ khử được vật cản tâm lý, hai người bọn họ mới có thể tiếp tục phát triển. Đến lúc đó, bọn họ sẽ nhanh chóng đột phá lên cấp tôn giả, sau đó là cấp thần tướng. Ngươi và ta còn có cơ hội sao?"
Hoa Vũ than thở: "Trở thành vương chủ, đi con đường vạn đạo, đấy cũng là con đường trở thành Chân Vương rõ ràng nhất hiện tại! Cơ Hồng vương chủ không mất bao nhiêu năm để trở thành Chân Vương. Năm đó nếu Lê vương chủ không bị thương, e là cũng đã trở thành Chân Vương rồi.
Các ngươi có phát hiện không? Những cường giả trở thành Chân Vương đều có liên quan đến con đường vạn đạo.
Võ Vương, Minh Vương, Nguyệt Vương của Phục Sinh Chi Địa… Những người này, tuy không phải vương chủ, nhưng đều có dính dáng đến vạn đạo. Võ Vương và Minh Vương muốn nâng đỡ thời đại tân võ của Phục Sinh Chi Địa, con đường bọn họ thật ra cũng là con đường giáo hóa chúng sinh, trở thành Chân Vương.
Nguyệt Vương cũng thế, ba bộ bốn phủ... Phục Sinh Chi Địa, bởi vì áp lực rất lớn, trên dưới một lòng, ba bộ bốn phủ đều được mọi người ủng hộ, trở thành một loại tín ngưỡng!
Nên bọn họ mới có thể nhanh chóng trở thành Chân Vương!
Trương Vệ Vũ chỉ còn cách Chân Vương nửa bước cũng sẽ làm như thế! Cả Ngô Xuyên nữa, nghe nói hắn tiến bộ cũng cực nhanh, Ngô Xuyên cũng không lớn tuổi, lại có thể đi nhanh như vậy, lẽ nào chư vị vẫn không hiểu sao? Càng gần tới đại chiến, nhân tâm sẽ càng tụ hội, đi con đường vạn đạo càng dễ dàng thành vương!
Nên nếu bây giờ trở thành vương chủ, có lẽ sau ba hai năm, chúng ta sẽ có hy vọng trở thành Chân Vương, chứ không phải khổ sở chờ đợi trăm nghìn năm!"
Bọn họ cũng không phải người ngu, thật ra ai cũng hiểu, Bách Sơn Việt khẽ thở dài: "Hiện tại Cơ Vương Chủ muốn thoái vị, không tiếp tục chờ, cũng là vì muốn cho Cơ Dao có cơ hội trở thành Chân Vương! Nếu bỏ lỡ lần này, hy vọng trở thành Chân Vương của đời vương chủ tiếp theo sẽ càng thấp hơn."
Bách Sơn Việt lại nhìn về phía Hoa Vũ, bình tĩnh nói: "Ngươi muốn tiến vào vực thống lĩnh, quấy rầy không cho bọn họ giết Vương Kim Dương sao?"
Hoa Vũ khẽ cười nói: "Liên tục thất bại sẽ khiến võ giả mất đi tự tin, không còn dũng khí quyết chí tiến lên, đến lúc đó, bất diệt thần trì trệ không tiến, đừng nói cấp thần tướng, muốn đến cấp tôn giả cũng khó!
Dù có thành tôn giả, thì liệu có thể rèn đúc bất diệt thân mấy lần? Một vị vương chủ tiến triển chầm chậm, lãng phí cơ hội ngàn năm một thuở, sẽ có người đồng ý sao?
Đây cũng không phải là âm mưu, không phải hãm hại, chúng ta không hề phá vỡ quy tắc nào, chỉ đang tranh thủ cho mình, có gì không thể chứ? Chư vị, Hoa Vũ cũng không sợ nói thẳng, việc này, các ngươi lựa chọn như thế nào?"
Bách Sơn Việt trầm mặc, Huyền Chân lại cười lạnh nói: "Dù có ngăn được bọn họ, Huyền mỗ cũng không có hi vọng, nếu đã vậy thì Huyền mỗ cũng không tham gia làm gì!"
Hoa Vũ xì cười một tiếng, cười lạnh nói: "Huyền Chân, hà tất phải giả vờ giả vịt trước mặt chúng ta! Nếu Cơ Dao trì trệ không tiến, nàng không còn hi vọng, Cơ gia... Có lẽ sẽ ủng hộ ngươi thì sao! Hậu duệ của một vị Chân Vương đã hy sinh, nếu như ngươi đồng ý ở rể Cơ gia... Có một số việc, khó nói!
Vực Huyền Vương cần Cơ gia chống đỡ! Nếu ngươi muốn trở thành Chân Vương, ngươi nhất định phải nghe Cơ gia sắp xếp, dù có thành Chân Vương rồi, thì cũng sẽ như thế! Theo ý ta, nếu Cơ Dao không còn cơ hội, ngươi và Bách Sơn huynh, chưa biết ai hơn ai đâu!"
Bách Sơn Việt quát khẽ: "Hoa Vũ, không cần phải xúi giục! Vô duyên vô cớ ảnh hưởng đến thân phận chúng ta!”
Hoa Vũ cười nói: "Hoa Vũ đâu có ý đó, nhưng Huyền Chân nhất định là đang giả vờ giả vịt, không muốn ra tay, ngồi yên chờ sung rụng, nào có chuyện đơn giản như vậy!"
Huyền Chân tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng cũng không lên tiếng nữa.
Hoa Vũ cũng mặc kệ hắn nghĩ thế nào, cười nói: "Chư vị, phải chọn thế nào, tất cả đều do chư vị quyết định! Nếu còn không tiến vào vực thống lĩnh thì e là không còn kịp nữa. Mấy trăm thống lĩnh, vây giết mấy người mà thôi, không phải việc gì khó."
Bách Sơn Việt nhìn đám người đi theo ở phía sau, trầm giọng nói: "Có bọn họ, chưa chắc sẽ cho chúng ta cơ hội!"
Hoa Vũ bật cười nói: "Bách Sơn huynh lo xa rồi, lẽ nào chúng ta còn phải đích thân ra tay sao? Tiến vào vực thống lĩnh, sai người của chúng ta âm thầm ra tay, đám người kia... đi theo chúng ta là được! Tìm di tích nào đó ngồi xem trò vui, đây mới là chuyện mà ta và ngươi nên làm. Mấy năm qua Bách Sơn huynh ở Thiên Mệnh vương đình cũng không suôn sẻ lắm, làm việc cứ sợ đầu sợ đuôi, sao mà tranh đoạt vị trí vương chủ được chứ?"
"Hừ!" Bách Sơn Việt khẽ rên một tiếng, liếc mắt nhìn Huyền Chân, nói: "Huyền Chân, đừng nói ngươi không có ý đó. Nếu bây giờ Huyền gia muốn bảo vệ địa vị, ngươi nhất định phải trở thành Chân Vương, nhưng đi lại con đường của Huyền Ngọc Chân Vương Vương chưa chắc đã dễ hơn đường của vương chủ!"
Huyền Chân lạnh lùng nói: "Bản tôn không tham gia, nhưng cũng sẽ không ngăn cản, yên tâm đi!"
"Ha ha..."
Bọn họ đều xì cười một tiếng, Hoa Vũ đã hiểu ý của hắn, chậm rãi nói: "Vậy thì cùng đi chứ, đi xem kịch... Ta cũng rất muốn thấy bộ dáng tức đến nổ phổi của Phong Diệt Sinh. Mấy trăm thống lĩnh vây giết mấy tên võ giả cùng cấp, cuối cùng còn thất bại..."
Hoa Vũ cười lắc đầu, nếu là mình chắc mình cũng sẽ tức điên, huống chi Phong Diệt Sinh vốn hung hăng càn quấy. Mà Cơ Dao cũng sẽ bị đả kích một lần nữa, có lẽ sẽ tức đến hộc máu.
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, không nói thêm nữa, tiếp tục bắt đầu tìm kiếm vị trí kết giới yếu.
Ở Vương Chiến Chi Địa, kết giới có lúc mạnh lúc yếu, nhiều người như vậy, hoàn toàn có thể tập trung đánh vào khu vực mỏng nhất để qua vực kế bên.
Vực thống lĩnh còn một màn kịch lớn đang chờ bọn họ!

Hai bên đều có kế hoạch riêng.
Lúc bọn họ đang tính kế thì ở Ngự Hải Sơn, Lý Chấn nhìn về phía Trương Đào, bất mãn nói: "Lại có chuyện gì? Một mình ngươi không giải quyết được sao, mắc gì phải kêu ta!"
Trương Đào không để ý đến hắn, nhìn về phía xa, một lát sau mới nói: "Không cần lắm... nhưng cũng khó nói. Cảm ứng được chưa?"
Lý Chấn liếc hắn một cái, nhìn về phía vùng cấm, một lát sau, cau mày nói; "Hình như là đám người Phong Vương! Bọn họ muốn đi đâu? Vương Chiến Chi Địa?"
"Đoán đúng rồi." Trương Đào thở dài nói: "Chỉ có Phong Vương và Hòe Vương đến thôi sao?"
Lý Chấn có chút phát điên nói: "Ngươi còn muốn bao nhiêu người đến? Vương Chiến Chi Địa lại làm sao? Phong Vương đến Vương Chiến Chi Địa để làm gì?"
Trương Đào cũng không để ý tới hắn, lẩm bẩm nói: "Hai người thôi thì vấn đề cũng không lớn. Nhưng hai tên này đến, những người khác thấy bọn họ đến, có lẽ cũng sẽ đến. Yêu Mệnh vương đình biết Chân Vương đến, chắc chắn cũng sẽ kéo người tới..."
"Trương Đào!"
"Đừng gào!" Trương Đào có chút bất mãn, ta đang nói mà, ngươi gào cái gì, chứng minh giọng ai to hơn à?
Lý Chấn thật sự có chút phát điên, đau đầu muốn chết: "Kinh Đô địa quật còn đang khai chiến đây này! Vương Chiến Chi Địa... Khốn kiếp! Chắc chắn là đám nhóc con đó gây phiền toái! Ngươi có thể quản lý võ đại không vậy?”
Lý Chấn rất muốn phun máu! Còn chê chúng ta chưa đủ bận hả? Bây giờ ngồi yên đừng gây chuyện nữa có được không? Địa Quỳ Vương còn đang ở Kinh Đô địa quật nè! Chung quanh đây cũng tụ tập tới ba vị Chân Vương rồi! Trời mới biết còn có bao nhiêu người nữa định đến?
Bạn cần đăng nhập để bình luận