Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2256: Vương Chiến Chi Địa Thay Đổi (2)

Không chờ bọn họ đáp lời, Phương Bình liền bước ra một bước, mở miệng nói: “Đi thôi, đi về phía trung tâm!"
Mọi người không di chuyển. Phía sau, Tưởng Nguyên Hoa ho nhẹ một tiếng nói: "Đi về phía tây, hướng người đang đi là hướng về vực cấp bảy."
Phương Bình bình tĩnh, nhàn nhạt nói: "Ta biết, ta định tìm Cố Thanh nói chuyện, có lẽ có thể hợp tác."
Mọi người cũng không biết hắn nói thật hay không, cũng không nói gì. Nhưng Phương Bình lại nhanh chóng quay đầu, nhíu mày: "Nơi này hiện tại hỗn loạn như vậy, vào vực cấp bảy cũng chưa chắc có thể gặp bọn họ. Thôi, chúng ta nên vào vực cấp chín trước, mọi người kiểu gì cũng sẽ tập trung ở đó!"
Linh Tiểu nhìn hắn với ánh mắt lạ, cười hỏi: "Đừng nói là người bị mù đường nha?"
Phương Bình liếc nhìn cô, cười híp mắt: "Này cô em, đừng nói lung tung, nói lung tung sẽ chết người đó!"
Nói xong, hắn nhíu mày hỏi: "Quên hỏi, ngươi mấy ngàn tuổi rồi?"
Nụ cười của Linh Tiêu dần cứng lại, hạ giọng nói: "Tiểu ca, hỏi lung tung cũng sẽ chết người đó!".
Phương Bình nhún vai, quả nhiên, tuổi tác là kẻ địch của phụ nữ. Bà già mấy ngàn tuổi, gọi bà ta là cô em, bà ta chẳng hề ngần ngại đáp lời. Vừa hỏi tuổi, bà ta lập tức muốn trở mặt. Phương Bình vừa đi, vừa cảnh giác đánh giá bốn phía, đồng thời cũng liên tục nhìn chằm chằm vào nhóm người Linh Tiêu. Đi được mấy bước, Phường Bình lại cười nói: “Cô em này, núi Vương Ốc có nhiều cường giả không?”
“Rất nhiều.”
“Có bao nhiêu cấp Đế?”
“Mười mấy.”
“Chân Thần thì sao?”
“Mấy trăm.”
“Ngươi doạ ta?”
“Đúng"
Phương Bình nhếch miệng cười, không thành thật, con nít thật bướng bỉnh. Thôi vậy, không tính toán với bà lão mấy ngàn tuổi này. Đang đi, Huyền Hoa đột nhiên ra tay, bắt lấy cái đuôi yêu thú ngay bên cạnh, con yêu thú này điên cuồng gào lên, nghĩ lại mà sợ! Trong chớp mắt vừa rồi, kém chút nữa nó đã bị dịch chuyển rồi!
Cùng lúc đó, trong nhóm người, cường giả dồn dập ra tay. Một số người và yêu bỗng hơi hóa thành ảo ảnh, kém chút nữa thì bị dịch chuyển.
"Hừ!"
Khương Quỳ hừ lạnh một tiếng, quát lên: "Bày linh thức đại trận, phong tỏa trời đất!"
Nghe vậy, nhiều cường giả của núi Ủy Vũ dồn dập bạo phát lực lượng tinh thần. Từng luồng lực lượng tinh thần tràn ra bốn phía, quanh người nhóm Phương Bình giống như được phủ lên một lớp màng mỏng. Cảnh tượng không ngừng thay đổi trước mắt đột nhiên ngừng lại. Bên ngoài màng mỏng, trời đất vẫn còn thay đổi chóng mặt. Bên trong màng mỏng, mọi người cảm nhận được sự khác biệt, họ lúc này đang đứng trên một mảnh đất vàng, không có gì thay đổi. Thấy vậy, Khương Quỳ cũng thở phào nhẹ nhõm, trầm giọng nói: "Sự thay đổi của nơi này có liên quan đến bản nguyên! Đại đạo hỗn loạn, chỉ có linh thức và ý thức có thể trấn áp lại sự thay đổi này. Nếu mọi người không muốn bị chia cắt thì thay nhau phong tỏa bốn phương!"
Phương Bình cười nói: "Được! Mọi người thay phiên nhau, đừng tách nhau ra, chúng ta vẫn đang cùng một phe, tách ra, một khi gặp phải mấy trăm cấp chín của địa quật thì cứ chờ chết đi!"
Mọi người không nói nhiều, họ có mặt tại đây là vì đoàn kết là sức mạnh. Nếu tách ra thì những chuẩn bị trước đó đều là công cốc.
Ngay khi nhóm người Phương Bình phong tỏa bốn phía, đi tới khu vực trung tâm. Vực cấp sáu, Lạc Vũ áo trắng như tuyết, dùng khăn tay nhẹ nhàng lau đi vết máu trên tay, liếc mắt nhìn thi khôi đã bị đánh nát dưới đất: "Cười nói: "Thi khôi Chân Thần, mọi người cẩn thận một chút, thi khôi Chân Thần đều có thực lực bản nguyên chặng ba chàng năm. Này chúng ta còn có thể ứng phó, chứ thi khôi cấp Đế e là sẽ có thực lực bản nguyên chặng tám, chăng chín."
33 Tiên Đảo hải ngoại lần này cũng không đến đầy đủ. Nhưng nơi này hiện tại cũng tụ tập hơn 200 cường giả cấp chín. Ngoại trừ Lạc Vũ, còn có một số cường giả mạnh mẽ khác. Ví như một con trâu nước - Lực Vô Kỳ! Hạng 21 bảng xếp hạng Phong Vân! Hoặc như cô gái xinh đẹp diễm lệ, da trắng như tuyết, trước đó từng nói chuyện với Lạc Vũ. Nguyệt Vô Hoa, đích truyền của đảo Vấn Tiên, hạng 14 bảng xếp hạng Phong Vân. Cường giả Tiên đảo rất nhiều, có người có yêu, mà yêu tộc ở Cấm Kỵ Hải lại càng mạnh hơn. Ngoại trừ Lực Vô Kỳ, còn có mấy con yêu thú khác cũng thuộc hàng bất phàm, khí thế mạnh mẽ. Lạc Vũ vừa dứt lời, Lực Vô Kỳ đã dùng sống tinh thần trao đổi: "Bản tọa cũng không sợ đám thi khôi này, Lạc Vũ, ngươi có chắc chắn đối phó được Kỳ Huyễn Vũ không? Còn có Phương Bình..."
Vừa nghe đến đây, phía sau Lạc Vũ, có đồng môn mở miệng đáp: "Lạc sư huynh là cường giả hạng 8 bảng xếp hạng Phong Vân, Kỳ Huyễn Vũ đúng là mạnh đấy, nhưng sư huynh cũng không phải là không thể thắng, chớ nói chi là Phương Bình..."
Lực Vô Kỳ trừng mắt trâu, nhìn khá hung dữ: "Tốt lắm, vậy thì một khi gặp phải nhóm Phương Bình, nếu ra tay, các ngươi đối phó Phương Bình, Lý Trường Sinh, bản tọa đối phó Ngô Xuyên hoặc Ngô Khuê Sơn!"
Lực Vô Kỳ thầm mắng trong lòng, các ngươi chờ chết đi! Phương Bình đúng là xếp hạng không cao, ít nhất thì không cao như bọn họ. Xếp hạng của Ngô Khuê Sơn, Ngô Xuyên đều cao hơn Phương Bình, nhưng ngày đó, ở Đế Phần, cuối cùng cường giả nào chết? Đối thủ của Lý Trường Sinh, đối thủ của Phương Bình! Hai người này mới hung tàn! Tuy những người khác cũng có lực chiến không yếu, nhưng ít nhất không mạnh đến mức có thể tiêu diệt cường giả cùng cấp. Lạc Vũ khẽ cười nói: “Tính sau đi, huống hồ, chưa chắc sẽ giao thủ.”
“Ngươi tin sao?”
Lực Vô Kỳ khinh thường: “Đừng nói bọn họ, ngay cả chúng ta đây này, khi cướp được bảo vật cũng sẽ trở mặt!”
"Vô Kỳ Đế Tử hà tất tâng bốc người khác, diệt uy phong của phe mình?"
Có người cười nói: "Võ giả Nhân Gian cũng không phải là phe mạnh nhất lần này, thần triều Địa Hoàng càng nguy hiểm hơn."
"Các ngươi..."
Mọi người vừa nói xong, Lạc Vũ biến sắc. Chính lúc này, trước mặt mọi người, một vị cường giả lơ lửng giữa trời mà đi, không bị ảnh hưởng bởi địa hình, đối phương không nhìn bọn họ, chỉ nhìn quanh một vòng rồi lập tức biến mất tại chỗ trong chớp mắt.
"Triệu Hưng Võ!”
Lực Vô Kỳ kinh ngạc nói: “Sao hắn lại đến đây?”
Lúc ở ngoài không thấy Triệu Hưng Võ, còn tưởng hắn không đến, nào ngờ, hắn không chỉ đến, còn đến một mình, hắn đang tìm ai?
"Đối phương chính là Triệu Hưng Võ?”
Lạc vũ nhìn về phía ông lão vừa mới rời đi, hơi nhíu mày: "Rất mạnh! Nhưng võ giả Nhân Gian đều quá ngông cuồng! Mới vừa rồi, nếu ra tay, chúng ta có thể giữ hắn lại!"
Nhiều cấp chín như vậy, có khả năng đánh giết Chân Thần yếu, à không, là rất có khả năng! Triệu Hưng Võ không phải là Chân Thần, lại dám thờ ơ với họ. Nếu không phải vừa rồi mới giao chiến với nhiều thi khôi mạnh mẽ, thái độ của Triệu Hưng Võ đã sớm chọc giận mọi người. Cô gái đẹp xuất trần Nguyệt Vô Hoa khẽ cười nói: "Người này hình như đang tìm kiếm cái gì, hắn đang tìm gì?"
“Không biết.”
Lạc Vũ khẽ lắc đầu, cười nói: "Mặc kệ hắn, chúng ta chưa từng tới Chư Thần Mộ Địa, không biết rõ tình hình nơi này, mau chóng làm quen để tránh những tổn thất không đáng có."
Chư Thần Mộ Địa là do động thiên phúc địa tạo thành. Mà thiên ngoại thiên và Tiên đảo hải ngoại là hai phe chính từng tham gia trận chiến hủy diệt thần triều Địa Hoàng. Chiến trường chính của hai bên khác nhau.
Vực cấp bảy. Nhóm người Cố Thanh cũng đang làm quen với hoàn cảnh. Trong đoàn người, có người tiếc nuối than thở: "Tiếc thật, Thường Dung Thiên bị chặn cửa, nếu không, Thường Dung Thiên cũng có mấy vị cường giả, nếu Thường Sơn Khải đến, phe chúng ta sẽ càng mạnh hơn."
Thường Sơn Khải có xếp hạng trên bảng Phong Vân khá cao, cũng là cường giả đỉnh cao. Đáng tiếc, lần này bị Long Biên Thiên Đế chặn đường, không đến được. Cố Thanh ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhún một ít đất lên cảm nhận, lạnh nhạt nói: "Không cần vội, sẽ đến thôi! Long Biên Thiên Đế cũng sẽ đến! Ta thấy Vương Nhược Bằng đã đến, nơi này nhiều Chân Thần và Đế Tôn như vậy, với tính cách của Long Biên Thiên Đế, không thể không đến."
"Long Biến Thiên Đế mà đi, Thường Dung Đế Tôn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này..."
Nghe đến đây, một bà lão tóc bạc cười: "Thường Dung Đế Tôn... Haiz!"
Không nên nghị luận về Đế Tôn. Nhưng Thường Dung Đế Tôn đúng là không có chuyện gì làm, cố tình kiếm chuyện! Đang yên đang lành, chọc giận vị Long Biên Thiên Đế, một người sắp hết tuổi thọ, đây không phải tự chuốc phiền toái thì là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận