Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2241: Sóng Gió Lại Nổi Lên

Phương Bình cũng buồn cười vô cùng, cười cười, có chút bất đắc dĩ nói: "Ông ấy thật sự đi du sơn ngoạn thủy sao?"
"Đại khái là vậy, Bộ trưởng Phương, có việc cứ nói thẳng đi..."
"Ta muốn hỏi thăm tình hình của mấy vị không tông sư!”
Phương Bình không nhiều chuyện nữa, nghiêm túc nhanh chóng nói: "Ta có gửi thiên tài địa bảo cho ông ấy, Khổng tông sư đã khôi phục chưa?"
Bây giờ, thương thế của Khổng Lệnh Viên, Nam Vân Bình, Vương Khánh Hải, Trịnh Đào đều chưa khỏi hẳn. Lão Trường mang bọn họ đi, mấy ngày qua, không chỉ có Phương Bình chạy khắp nơi tìm bảo vật, mấy vị tuyệt đỉnh cũng đang tìm. Nghe Phương Bình hỏi cái này, võ giả mới vội vàng nói: "Cái này Bộ trưởng có bàn giao lại cho ta, bây giờ Bộ trưởng tập hợp tài nguyên, toàn lực cứu trị Khổng Tổng sư! Sẽ cố hết sức giúp Khổng Tông sư khôi phục, có thể tham gia trận chiến tiếp theo. Mấy vị khác, e là còn chưa được. Bộ trưởng nói ngày mai sẽ đưa toàn bộ đến Ma Độ, thu xếp cho bọn họ ở Thiên Bộ, thương thế của bọn họ đã ổn định, Bộ trưởng nói chờ người tìm thêm mấy món bảo vật thì cứu bọn họ..."
Phương Bình nhẹ giọng nói: "Sao ông ấy không tự mình đưa tới?”
"Cái này... ta không rõ lắm."
"Đã hiểu."
Phương Bình đáp một tiếng, suy nghĩ một chút lại nói: "Lần trước ta có đưa ông ấy đại đạo của ba vị cường giả cấp Đế, ông ấy sắp xếp thế nào rồi?"
"Cái này... Ta cũng không rõ lắm."
Đối phương cũng bất đắc dĩ, tuy hắn cũng là thuộc hạ của lão Trương, nhưng hắn không thể nhúng tay vào chuyện này, đương nhiên cũng không rõ. Phương Bình hơi nhíu mày, hắn cho lão Trường đại đạo của cường giả cấp Đế. Hắn không biết nên phân chia thứ đó như thế nào, giao cho lão Trường là cách phân phối hợp lý nhất. Nhưng đến tận bây giờ, hắn cũng không nghe nói sẽ giao cho ai dùng. Lão Trường định làm gì?
"Vậy được, nếu Bộ trưởng trở về, nhớ nói cho ông ấy, Thương Miêu đồng ý rồi, để Bộ trưởng đừng tiếp tục dí Thương Miêu nữa."
"Hả?"
Võ giả kia đương nhiên không hiểu gì, nhưng vẫn nhanh chóng nhận lời.
Cúp điện thoại, Phương Bình nhẹ nhàng thở ra.
"Giấu ta?"
"Thế là thế nào? Chẳng lẽ thật sự chuẩn bị chờ chết sao?"
Phương Bình bất đắc dĩ lắc đầu, quên đi, cứ mặc kệ ông ấy. Lại nhìn số liệu của mình lần nữa, ánh mắt của Phương Bình cũng không còn âm u, sáng trưng như đuốc. Tài phú: 2.5 tỷ điểm Khí huyết: 165.400 cal (165.400 cal)
Tinh thần: 9699 hz (9699 hz)
Lực lượng phá diệt: 75 nguyên (75 nguyên)
Không gian chứa đồ: 10000 mét vuông (+)
Năng lượng bình phong: 1 điểm/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 10 điểm/phút (+)
Phân tích bản nguyên: 10 triệu - 100 triệu điểm/lần
"Khí huyết hơn 160 ngàn cal rồi! Có thể so với 300 ngàn cal của cấp chín bình thường! Nếu cứ tiếp tục như thế... Lực lượng phá diệt sẽ từ từ bị đào thải!"
Bây giờ Phương Bình đã hiểu tại sao tuyệt đỉnh không cần dùng lực lượng phá diệt để chiến đấu nữa. Khi còn là cấp tám, cấp chín, lực lượng phá diệt vẫn còn chiếm ưu thế, 1 nguyên lực lượng có thể so với 5000 cal khí huyết! Nhưng dần dần, khi khí huyết biến chất, hình như lại bắt đầu trở về thời điểm ban đầu rồi.
"Lực lượng khí huyết, lực lượng thiên địa, lực lượng phá diệt, lực lượng khí huyết... Phương Bình lẩm bẩm, sức mạnh trải qua nhiều lần biến hóa, cuối cùng lại phản pháp quy chân, trở về nguyên thủy, đây là chuyện khi hắn còn nhỏ yếu không hề nghĩ tới. 75 nguyên lực lượng phá diệt, có thể so với 375.000 ngàn lực lượng khí huyết. 165000 cal khí huyết, Phương Bình còn chưa triệt để biến chất, chỉ mới gấp 1,8 lần, đại khái tầm 300 ngàn cal. Chênh lệch giữa hai bên càng ngày càng nhỏ. Nếu Phương Bình không biến chất, thì chênh lệch sẽ rất lớn, nhưng bây giờ, chênh lệch đang bị rút ngắn.
"Sau khi tuyệt đỉnh biến chất, có lẽ lực lượng phá diệt sẽ bị hủy bỏ, nên cường giả tuyệt đỉnh chỉ dùng cho chữa thương và tôi thể..."
Phương Bình đăm chiêu, cái này gọi là sức mạnh duy nhất sao?
"Chiến pháp của Tư lệnh Lý có hơi không hợp với sức mạnh của ta, nếu dùng chiến pháp của ông ấy xây dựng khí huyết, cũng không thể bạo phát được bao nhiêu? Đáng tiếc, bây giờ mình quá thiếu thời gian, nếu không, đáng lẽ mình phải rèn luyện không chế sức mạnh bản thân, tìm kiếm chiến pháp thích hợp."
Để tìm được chiến pháp thích hợp với mình, quá khó! Có quá nhiều cách để xây dựng lại, rất phiền phức. Lão Trương từng cho hắn 800 ngàn cách, Phương Bình căn bản không có thời gian xem. Hắn thật sự không có thời gian! Thật ra Phương Bình cũng từng cân nhắc dùng chiến pháp của Lý Chấn, chỉ cần giảng giải lại một lần phương thức xây dựng sức mạnh là được, không liên quan quá nhiều đến những thứ khác.
"Lực bộc phát cực hạn có thể đạt trên 370 ngàn cal, không, dù sao Phá Không Kiếm Quyết cũng khá mạnh, cộng thêm Trảm Thần Đạo của ta, tuy rằng không quá thuần thục, nhưng vẫn tăng cường được khoảng 5%."
"Bộc phát cực hạn sẽ đạt được gần 400 ngàn cal khí huyết!"
"Nhưng độ khống chế sức mạnh của ta đại khái chỉ có 65%, bạo phát 260 ngàn cal cũng đã là cực hạn của ta rồi.”
Phương Bình cân nhắc một hồi, lực bộc phát mạnh nhất của mình chắc khoảng tầm này. Đám người Thường Sơn Khải, Vương Hàm Nguyệt, cực hạn của bọn họ tầm khoảng 300 ngàn cal, độ khống chế sức mạnh tầm 90%, thật ra cũng gần giống như hắn. Nếu chỉ tính lực bạo phát, hắn đã đuổi kịp bọn họ, nhưng võ giả giao chiến, còn phải xét đến những nhân tố khác. Phương Bình nhếch miệng, khẽ cười nói: "Nhục thân của ta mạnh mẽ, lực phòng ngự mạnh hơn các ngươi rất nhiều! Thế nghĩa là... Ta hiện đã chân chính có sức chiến đấu ngang hàng với bọn họ!"
"Nếu Yêu Long không chết, thì khi tái chiến, không cần Yêu Kiếm Khách hỗ trợ, ta cũng có thể đánh chết nó!"
Phương Bình liếm môi một cái, bảng xếp hạng Phong Vân Tam Giới không thay đổi xếp hạng của hắn, hắn không quá nổi bật như lão Lý. Hiển nhiên, đối phương cũng không phải là không gì không làm được. Nhưng nếu như xếp hạng lại, Phương Bình cảm thấy hắn hoàn toàn có thể thay thế xếp hạng trước đó của lão Lý.
"Chỉ có top mười mới đáng để ta quan tâm! Khương Quỳ từng xếp hạng 11, bây giờ xếp hạng 12, nếu đánh nhau với ta, chưa chắc ai thắng ai thua đầu!"
Bây giờ, Phương Bình tự tin hơn rất nhiều! Vào Vương Chiến Chi Địa, hắn không sợ bất luận kẻ nào! Bao gồm cả Kỳ Huyễn Vũ! Hắn không phải đối thủ của Kỳ Huyễn Vũ, nhưng đối phương có muốn giết hắn cũng không dễ.
"Không biết lần này Triệu minh chủ có đi hay không, Thiên Thực vương đình lần này chưa chắc sẽ cho ông ta cơ hội đi vào, lần trước biểu hiện quá rõ ràng, lần này e là tèo mất rồi!"
Thiên Thực vương đình cũng không ngốc, đại khái sẽ không cho ông ta vào. Nhưng bọn họ cũng có một Lê Chử quỷ quyệt đa đoan, rất khó đoán được họ sẽ làm gì.
"Lê Chử rất biết nhịn, bình tĩnh đến mức để Lê Án ở lại chỗ ta, lẽ nào Lê Án thật sự không phải con trai của hắn?"
Phương Bình cười nhạo trong lòng, chắc có lẽ bây giờ Lê Án cũng đang tự hoài nghi chính mình rồi!
Cửa Chiến Thiên Cung đóng kín chậm rãi mở ra. Phương Bình rời khỏi cung điện, liếc mắt nhìn mặt trời chói chang, cảm khái nói: "Mặt đất hồi xuân, điềm tốt đến! Vạn vật thức tỉnh, nên giết người!"
Ngoài cung điện, Trần Vân Hi đến đón người trộm cười một tiếng, cổ động nói: "Câu đối rất hay, văn hay chữ tốt!"
Phương Bình liếc mắt nhìn cô, nói lời này mà không thấy trái lương tâm sao?
"Đừng có nói bậy bạ!”
Phương Bình vừa đi xuống cầu thang vừa cười nói: "Thiên Bộ lệnh: Mời Ngô Xuyên, Ngô Khuê Sơn, Phạm Hải Bình, Phương Vũ, Du Phái Văn, Lâm Long, Vương Vũ, Lý Đức Dũng, Trấn Thủ phủ phía bắc - Thẩm Minh Uy, Trấn Thủ phủ phía đông - Trần Hạo Đông, Cục Điều Tra và Truy Bắt - Chung Thanh Hoan... Đến Thiên Bộ tập hợp!"
Giọng Phương Bình rất lớn, tất cả mọi người xung quanh đều nghe thấy mấy cái tên do hắn gọi, kích động không thôi, hứng khởi vô cùng! Lần mộ binh này còn hùng vĩ hơn Ma Đô đại chiến trước đó! Đều là cường giả đỉnh cao trong cấp chín! Còn tính cả những cường giả quanh năm suốt tháng tọa trấn địa quật: Phương Vũ Tây Sơn, Du Phái Văn ở Kinh Đô, Phạm Hải Bình hiện đang tọa trấn Nam Giang... Những người này, đều là cường giả chân chính. Bọn họ trấn giữ địa quật mấy chục năm, chinh chiến vô số: Lần trước, tuy Trương Đào chiêu mộ rất nhiều cường giả, nhưng thật ra vẫn để lại một số người, phòng ngừa địa quật thất thủ. Mà bây giờ, tất cả đều đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận