Toàn Cầu Cao Võ

Chương 618: Mộc tú vu lâm

*Chương có nội dung hình ảnh
Lơ lửng bên trên đoàn người.
Lão Lý sờ sờ bộ tóc giả màu trắng dài lê thê bay phất phơ trong gió trên đầu mình, cảm thấy không tự do thoải mái lắm, chửi mát: "Mẹ nó, cái thằng, học từ ai vậy không biết, cái tên khốn kiếp này, tại sao nó không đội tóc giả. Đúng rồi, cậu ta đâu?"
Đường Phong sắc mặt lạnh lùng, hừ lạnh nói: "Sáng sớm đã bắt tôi đội tóc giả bờm sư tử, nói đội thế mới uy phong, tôi đã nhừ cho cậu ta một trận, chắc đi tiêu sưng rồi."
Lão Lý lập tức tắt tiếng.
Các đạo sư bên cạnh nín cười chịu không nổi, La Nhất Xuyên cũng cười một hồi mới nói: "Làm như vậy có tác dụng gì không?"
Từ rạng sáng, Phương Bình đến khu ký túc xá của giảng viên, làm "ác khách" gõ cửa từng nhà.
Đều nói một câu, nhờ vả giúp cổ vũ nhân tâm.
Vì Ma Võ, vì nhân loại.
Đúng, vì nhân loại, vì muốn mọi người đều có tâm hướng võ, có lòng học võ, khiến người yếu nảy sinh khát vọng, bạn được, tôi cũng được, hôm nay bạn có thể ngự không, ngày sau tôi sẽ là người trong đội ngũ đó.
Về việc vì Ma Võ, đương nhiên là vì biểu diễn thực lực của Ma Võ cho bên ngoài thấy. Ma Võ có vô số cường giả ngự không, người trong giới đương nhiên biết Ma Võ chưa chắc mạnh bằng Kinh Võ.
Nhưng người ngoài giới vừa nhìn sẽ cảm thấy… Ma Võ quá mạnh rồi!
Mấy trăm cường giả ngự không, Kinh Võ có nhiều người như vậy sao?
Trước khi có chứng cứ xác thực, quần chúng nhân dân đương nhiên sẽ càng tin tưởng ánh mắt của mình rồi.
Đạo sư của Học viện Binh Khí nhất định phải đi.
Đạo sư của ba học viện lớn khác có thể suy nghĩ. Nếu không đi, vậy tài nguyên phân phối sau này của hội võ đạo sẽ nghiêng về Học viện Binh Khí nhiều hơn một chút.
Bây giờ, Phương Bình là hội trưởng hội võ đạo, phân phối tài nguyên nghiêng về học viện nào không thành vấn đề.
Bởi vì hiện tại, tài chính vẫn đầy đủ, ngay cả Học viện Văn Học cũng thu được không ít cơ hội, bao gồm cả lần tổ chức giải thi đấu võ đạo lần này, không ít học viên của Học viện Văn Học đều tham gia, đó đều là làm nhiệm vụ, có khen thưởng, có điểm thưởng.
Cả việc chế tạo binh khí phát cho từng cá nhân, đều do hội võ đạo bỏ vốn ra.
Mặc dù Phương Bình không hề uy hiếp, nhưng ý tứ khá rõ ràng, mọi người phải đối tốt với nhau mới được, nếu lần này không nể mặt cậu, lần sau, các học viện khác cũng đừng nghĩ ăn được chút lợi lộc nào từ cậu.
Chỉ trong một buổi tối, Phương Bình lôi kéo được gần 200 vị đạo sư đến trợ giúp, lúc này mới có cảnh tượng cường giả ngự không cho mọi người nhìn.
Viện trưởng Trần Chấn Hoa của Học viện Văn Học cười nói: "Theo cách hiểu của tôi, thằng nhóc này đang tạo ra hiệu ứng nhận biết nhãn hiệu, rượu ngon cũng sợ ngõ nhỏ sâu hẹp, Ma Võ muốn phát triển lớn mạnh cần thu hút một số hạt giống tốt, điều này cũng rất tốt.
Cho người ngoài biết Ma Võ mạnh mẽ thế nào, thuận tiện còn có thể khiến một số sản nghiệp phát triển, vẫn có lợi lắm."
Đường Phong hơi nhíu mày nói: "Tuy tôi không thích cách này cho lắm, nhưng đúng là vẫn có lợi. Tuy nhiên, cậu ấy làm như thế, tôi chỉ sợ sau này không có kết quả tốt.
Ma Võ gần đây quá kiêu căng, kiêu căng đến mức đã gây nên phản cảm cho một số người.
Người khác không nói, Kinh Võ… Cuối năm tổ chức thi đấu giao lưu, e là sẽ không có kết cục tốt."
Lão Lý cười nhạo nói: "Sợ Kinh Võ à? Nếu thật sự sợ, Ma Võ hiện tại chắc còn đang cạp đất, sợ sợ cái quái gì!"
Đường Phong thật mệt với ông này: "Không phải sợ, là nhận rõ hiện thực, hiện nay, ở Kinh Võ có 18 võ giả cấp bốn, 4 người cấp bốn cao kỳ, một người đỉnh cấp bốn.
Ma Võ thì sao?
Một người cấp bốn cao kỳ, không có đỉnh cấp!"
"Trần Văn Long bước vào đỉnh cấp rồi." Một vị đạo sư cấp sáu nói một câu.
Đường Phong cũng không bất ngờ, gật đầu nói: "Tốt, đó chính là một người đỉnh cấp bốn, nhưng Trần Văn Long là đối thủ của Lý Hàn Tùng sao?"
Lão Lý cười nói: "Phương Bình, thằng nhóc này không phải sắp đến cao kỳ sao? Đến cuối năm, có lẽ có khả năng vào đỉnh cấp bốn rồi.
Ngoài ra, thằng nhóc Trương Ngữ kia đi địa quật, đến bây giờ vẫn chưa trở về, bước vào cao kỳ chắc không khó lắm, cũng có hy vọng đột phá đỉnh cấp bốn.
Đến cuối năm, Tần Phượng Thanh vào cấp bốn cao kỳ cũng không quá khó. Mấy ngày trước, cậu ta và Phương Bình cùng nhau vơ vét sào huyệt của một vị võ giả cao cấp, bây giờ không biết đang trốn ở đâu tu luyện nữa.
Đến cuối năm, Tạ Lỗi tệ nhất cũng sẽ lên cấp bốn trung kỳ.
Ngoài ra, cũng còn vài người đang cố gắng đột phá cấp bốn cao kỳ.
Đến khi thi đấu giao lưu, chúng ta sẽ có 2 người đỉnh cấp bốn, vài người cao kỳ, cũng không yếu hơn Kinh Võ là mấy."
"Nói là nói như vậy..." Đường Phong khẽ thở dài: "Lý Hàn Tùng vẫn có uy hiếp khá lớn. Một khi chúng ta thua trận đấu giao lưu lần này, tất cả những gì chúng ta làm đều sẽ trở thành may áo cưới, tạo sính lễ dâng cho Kinh Võ."
Kinh Võ hiện tại không hề có động tĩnh, có lẽ là chờ đến khi bắt đầu thi đấu giao lưu rồi.
Một khi Kinh Võ đánh tan Ma Võ, vậy thì hiện tại, tất cả những gì Ma Võ làm thực ra đều phục vụ cho Kinh Võ rồi.
Ma Võ mạnh như vậy mà cũng vẫn thua Kinh Võ, vậy Kinh Võ còn mạnh đến mức nào?
Càng thần bí, ngược lại càng khiến người khác liếc mắt xem trọng.
Đến năm sau, học viên có thiên phú tốt e là cũng sẽ chạy về Kinh Võ rồi.
Ma Võ càng có vẻ mạnh mẽ, vậy chuyện Kinh Võ đánh bại Ma Võ sẽ càng có lợi cho bọn họ, chỉ sợ đối thủ không đủ mạnh, đối thủ càng mạnh, chính mình càng mạnh.
Các vị đạo sư còn đang nghị luận xa xa, đám người bên dưới lại càng kinh ngạc thốt lên.
Xa xa, Phương Bình mặc một bộ đồ màu trắng nhanh chóng ngự không đến.
Đồng phục của đám sinh viên võ đạo đều là màu đen, duy chỉ có Phương Bình là màu trắng, càng nổi bật giữa đám đông.
Các đạo sư nhìn nhìn, có cảm giác xúc động muốn đánh người.
Mẹ nó, cái thằng này chuyện gì cũng dám làm, mọi người đều thành nền của cậu ta rồi.
Phương Bình ngự không đến, tốc độ cực nhanh.
Cậu nhanh chóng đáp xuống trước cổng vào nhà thi đấu.
Chân vừa chạm đất, vô số đèn flash lóe lên.
Phương Bình hơi hơi giơ tay, mấy ngàn võ giả mặc đồng phục phía sau cùng nhau hô lên: "Đứng đầu võ đại, chỉ ta Ma Võ!"
Các ký giả thật hưng phấn, đây là... Muốn thượng vị sao?
Kinh Võ là trường đứng đầu võ đại, điều này được mọi người công nhận.
Dù là Ma Võ, gần đây biểu hiện không tệ, nhưng Ma Võ thành lập thời gian ngắn hơn, đây cũng là sự thật, Kinh Võ thứ nhất, Ma Võ thứ nhì.
Bây giờ, Ma Võ thầy trò tụ hội, Xem ảnh 1vô số truyền thông ở hiện trường.
Ma Võ công khai hô lên khẩu hiệu "Đứng đầu võ đại", bọn họ để Kinh Võ đứng ở đâu?
...
Giữa không trung, các đạo sư cũng dồn dập đáp xuống đất, nhưng không ai nói gì.
Khẩu hiệu này... Phương Bình cũng bắt bọn họ hô, kết quả, các đạo sư kém chút đánh chết cậu.
Quá xấu hổ, bọn họ sẽ không hô.
Bọn học viên hô là được, văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, tuy rằng còn hơi kém một chút so với Kinh Võ, nhưng để bọn học viên hô vài tiếng, Kinh Võ mấy người có ý kiến hay sao?
Có năng lực, mấy người cũng tổ chức một đám học viên hô khẩu hiệu là được, không ai ngăn cản.
Hơn nữa, theo lời Phương Bình, hô như vậy giúp tăng cường cảm xúc vinh dự của tập thể học viên, xúc tiến mọi người tiến lên, kích thích động lực và đấu chí của mọi người.
Không lên đến cấp ba, không xuống địa quật, các học viên đúng là thiếu đi động lực.
Đánh giao lưu với Kinh Võ mấy lần, thắng, mọi người sẽ tự tin hơn, thua, vậy thì… cảm giác bị sỉ nhục kia cũng sẽ khiến mọi người càng thêm nỗ lực.
Căn cứ vào điểm này, chuyện Phương Bình công khai bắt nhóm học sinh hô lên khẩu hiệu như vậy, các đạo sư cũng không ý kiến.
Đám học viên hô xong, nhưng Phương Bình không đi vào.
Ngừng lại chốc lát, Phương Bình lớn tiếng nói: "Võ đạo rất đơn giản, giải thi đấu võ đạo cấp một toàn quốc, hôm nay chính thức bắt đầu!
Ma Đô Võ Đại tốn thời gian mất công sức tổ chức giải thi đấu võ đạo không phải vì danh lợi, mà chỉ vì sự phồn vinh hưng thịnh của võ đạo, chỉ vì muốn Hoa Quốc chúng ta ngày càng mạnh!
Võ giả tranh đấu, không phải tranh danh lợi, mà tranh đấu để võ đạo càng mạnh hơn, võ đức mạnh hơn!
Tập võ cũng không phải vì muốn mạnh mẽ háo thắng, nhưng võ giả mà vũ lực không mạnh lẽ nào cũng dám xưng là võ giả hay sao?
Tà giáo quấy nhiễu làm loạn dân tâm, xem thường luật pháp, người người đáng chém!
Giải thi đấu võ đạo lần này, những ai có biểu hiện xuất sắc, có lòng giết địch, Ma Võ có thể tiến cử các bạn vào Quân đội, vào Cục điều tra và truy bắt, thậm chí vào Ma Võ, cùng nhau giết địch!"
---
Giải thích tựa chương. Tựa chương bắt nguồn từ câu:
Mộc tú vu lâm phong tất tồi chi, điểu thái xuất đầu thương tất đả
Dịch nghĩa: Cây cao vượt rừng gió sẽ dập, chim bay vượt đàn chịu súng săn. Ý nói những người quá ưu tú, quá xuất chúng sẽ phải chịu sự chỉ trích hoặc ghen ghét hãm hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận