Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1372

Chiến trường cấp chín bị sự hiện diện của Giảo đảo loạn tất cả.
Chiến trường cấp tám.
Sau khi tiêu diệt đám cấp bảy, Phương Bình mặc kệ Trần Diệu Đình đã hơi hơi yếu thế ở phía xa xa, hắn dẫn bọn lão Vương đến hỗ trợ nhóm người Lưu Phá Lỗ vây giết võ giả cấp tám.
Lúc này, vị cấp tám kia vừa giận vừa kinh hãi!
Kinh hãi là vì thống lĩnh toàn quân bị diệt rồi!
Giận là vì đối phương lại xuất hiện thêm 2 vị thống lĩnh, 8 vị thống lĩnh vây công hắn, mà cũng không phải chỉ là 8 người, quan trọng là, cả 8 người đều có thần binh!
Ma Võ có nhiều thần binh như vậy, nằm ngoài dự đoán của hắn.
8 vị cường giả thống lĩnh đều có thần binh, thực lực như vậy... hắn cũng sợ.
Rất có thể sẽ bị vây giết!
Phương Bình vừa đến, không nói lời nào, quát lên: "Đầu Sắt, giữ chân hắn!"
Lý Hàn Tùng: "..."
Lý Hàn Tùng thật sự ngớ người.
Ngươi bảo một mình ta giữ chân cấp tám?
Ta vừa mới đột phá cấp bảy đó ba!
"Nhanh đi, hắn không đánh chết ngươi nhanh như vậy đâu!"
Tuy Phương Bình chưa nhìn thấy áo giáp của Đầu Sắt, nhưng hắn cũng biết áo giáp như vậy quý giá cỡ nào
Hắn từng thấy rất nhiều thần binh, thậm chí là cả thần binh cấp chín, nhưng thần binh áo giáp chỉ từng nhìn thấy đúng một lần trên người Phong Thanh, là thần binh áo giáp cấp bảy, nhưng lúc đó đã bị đánh vỡ nát.
Không phải ai cũng có thần binh áo giáp, cũng không phải cứ có hạch tim hạch não của yêu tộc là có thể chế tạo.
Giá trị của thứ này phải tính cao lên một bậc so với cấp độ của nó!
Giá trị thần binh áo giáp cấp bảy có thể sánh với thần binh cấp tám, hơn nữa, chưa chắc ngươi đã có thể chế tạo được.
Bởi vì cần rất nhiều vật liệu quý giá.
Bộ áo giáp của Đầu Sắt ít nhất có thể sánh với thần binh cấp chín, thậm chí còn mạnh hơn, đủ để ngăn cản cấp tám trong chốc lát.
"Nhanh lên!"
Phương Bình gào lên, la lớn: "Lão sư, các ngài vây hắn lại! Đầu Sắt, đỡ lấy công kích của hắn! Lão Vương, lão Diêu, xạ kích, đừng cho hắn có cơ hội thoát đi!"
Vị cấp tám thành Thiên Môn này cũng không phải là người chết. Nghe Phương Bình sắp xếp chiến thuật ngay trước mặt mình, hắn nổi giận gầm lên, ánh mắt hung ác, quát lên: "Các ngươi thật sự cho rằng có thể giết được bản tôn? Đi chết hết đi!"
Lý Hàn Tùng lúc này cũng không nhiều lời, lập tức nhảy vào vòng chiến của bốn người, giúp mấy người Lưu Phá Lỗ cản sát thương.
Hắn vừa tham dự, nhóm người Lưu Phá Lỗ dễ thở hơn hẳn!
Áo giáp của Lý Hàn Tùng có sức phòng ngự vượt quá tưởng tượng.
Vị cường giả cấp tám kia vừa phải ứng phó với công kích của 6 người, vừa tấn công Lý Hàn Tùng... nhưng mãi vẫn không thể đánh nát áo giáp của hắn.
"Đáng chết!"
Người này kém chút tức hộc máu. Một vị cường giả cấp tám như hắn, tuy bị những người khác kiếm chế một chút, nhưng cũng không đến nỗi không thể tiêu diệt cấp bảy sơ kỳ!
Áo giáp của đối phương... không đơn thuần là phòng ngự cơ thể, mà còn có thể phòng ngự công kích lực lượng tinh thần!
Lúc này, vị cường giả cấp tám này cũng hơi đỏ mắt.
Tham lam đỏ mắt rồi!
Đây là thần binh gì?
Dù là thần binh áo giáp cũng không hẳn có thể phòng ngự được công kích lực lượng tinh thần.
Chỉ có vật liệu phong cấm lực lượng tinh thần quý giá nhất, đặc biệt nhất, mạnh mẽ nhất mới có thể làm được điều này.
Hơn nữa, còn không ít!
Có thể ngăn cản công kích lực lượng tinh thần của cường giả cấp tám như hắn, hẳn là phải có ít nhất cả trăm cân vật liệu phong cấm lực lượng tinh thần! Hơn trăm cân cũng chưa chắc có thể chế tạo được!
Ai có thể mạnh tay chế tạo một chiếc áo giáp như vậy?
Tuyệt đỉnh cũng không có!
Vị cường giả cấp tám đỏ mắt thèm thuồng, giáo giáp như vậy, nếu mình mặc vào, có lẽ có thể chống lại công kích của cấp chín.
Cấp chín tự xưng vương!
Có áo giáp như vậy, giết những người này, cướp lấy số thần binh kia...
Cầm thần binh trong tay, mặc áo giáp trên người, có lẽ hắn sẽ không yếu hơn thành chủ phổ thông!
"Các ngươi đều phải chết!"
Lúc này, ánh kim trên người võ giả cấp tám bừng lên chói lòa.
Dù những người này liên thủ, có lẽ có thể tổn thương mình, nhưng muốn giết mình, còn kém lắm!
8 vị thống lĩnh thì làm sao?
Chẳng lẽ tôn giả là người có thể bị 8 vị thống lĩnh vây giết sao?
Phương Bình đứng bên ngoài sắp xếp cho những người khác, bản thân mình lại chạy xung quanh vị võ giả cấp tám kia, rất nhanh, hắn lại quát lên: "Dùng Phục Thần Đan, dùng lực lượng tinh thần áp chế hắn!"
Nhóm người Lưu Phá Lỗ dồn dập nhìn hắn!
Bây giờ dùng Phục Thần Đan? Một khi dùng, tuy mọi người có thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất, nhưng tiếp sau đó sẽ rất khó đánh.
"Nhanh!"
Nghe Phương Bình nói vậy, mọi người không do dự nữa, lục tục dùng Phục Thần Đan. Lão Vương và Đầu Sắt mới đột phá, vừa mới tham chiến, tuy không có Phục Thần Đan, cũng không cần dùng.
Mấy người dùng Phục Thần Đan, lại dùng Kim Thân Đan.
Trong chớp mắt, mấy người vốn đã tiêu hao thể lực dồn dập khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Lần này, cường giả cấp tám phải chịu áp lực lớn kinh khủng, hắn chấn động trong lòng! Ma Võ thế mà có cả thuốc khôi phục bất diệt thần, vượt quá tưởng tượng của người ta!
"Mọi người toàn lực ứng phó, áp chế hắn!"
Mọi người bạo phát lực lượng tinh thần, 7 vị cường giả đối phó một người, đối phương tuy mạnh, nhưng trước đó đã chiến đấu với bọn họ hồi lâu, cũng đã mệt mỏi phần nào. Lần này, mọi người dường như đã hơi hơi áp chế được lực lượng tinh thần của đối phương.
"Dù là như vậy, lại có thể làm sao!"
Cường giả cấp tám lớn tiếng gầm lên!
Áp chế được bản tôn trong chốc lát thì làm sao?
Phương Bình hừ một tiếng!
Hắn vẫn luôn rất buồn rầu và đau đầu. Dưới sự giúp đỡ của Trương Định Nam cấp bảy, lão Lý đã có thể tiêu diệt được cấp tám.
Khi đó, ông ấy mới cấp sáu!
Mà Phương Bình hiện đã là cấp bảy trung kỳ, thực lực chân chính có thể hơn cả cấp bảy cao kỳ, có lẽ còn mạnh hơn một chút.
Nhưng cho đến bây giờ, Phương Bình vẫn chưa từng giết cấp tám.
Hiện có 7 vị võ giả cấp bảy giúp áp chế một vị cấp tám. Mọi người hầu như đang trói chặt vị cấp tám này cho mình đánh, nếu không thể đánh chết đối phương thì còn mặt mũi nào nữa? Có thấy có lỗi với bản thân không!
Có thấy có lỗi với số lượng Phục Thần Đan đã dùng không?
Có thấy có lỗi với số điểm tài phú đã tiêu xài không?
Có thấy có lỗi với thanh đao đã nuôi suốt một tháng không?
Từ lúc ra khỏi Vương Chiến Chi Địa, đã hơn một tháng trôi qua.
Phương Bình dùng lực lượng phá diệt của cấp bảy nuôi đao! Nuôi hơn một tháng, chẳng lẽ còn không bằng lão Lý sao?
Phương Bình không phục!
Vì trận chiến này, hắn đã xài tiền như nước, hiện tại, điểm tài phú đều đã dưới 60 triệu điểm.
Xài cả ngàn tỷ để đánh một trận như vậy, Quân đội cam lòng xài nhiều tiền như vậy để đánh trận sao?
Đây chỉ là cá nhân hắn bỏ tiền ra!
Cũng phải tính tiền riêng của những học viên và đạo sư trong trường. Tính ra, đánh một trận, đốt mấy nghìn tỷ.
Đánh không chết một tên cấp tám thì quá có lỗi với số tiền này.
"Ta không đánh lén ngươi! Ta quang minh chính đại nói cho ngươi biết, ta sẽ chém ngươi một đao! Ngươi tốt nhất nên suy nghĩ xem chết bằng tư thế nào cho đẹp!"
"Buồn cười!"
Cường giả cấp tám bị áp chế trong thời gian ngắn cười lạnh. Đối phương chỉ là một vị cấp bảy trung kỳ... À không, có lẽ mạnh hơn một chút.
Dù sao hắn đã nhìn thấy Phương Bình một đao chém chết một vị võ giả trung kỳ, hắn cũng cảm nhận được những người khác đã chết.
Nhưng dù là vậy, thống lĩnh là thống lĩnh, tôn giả là tôn giả. Hắn không tin tên này có thể giết được mình!
Đúng lúc này, trong tay Phương Bình đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao màu vàng óng ánh, toàn thân đao màu vàng, nhưng không có chút khí tức nào.
Nhìn thấy thanh đao này, võ giả cấp tám hơi nhíu mày, lực lượng tinh thần bạo phát, bắt đầu thoát thân.
Tuy không tin đối phương có thể giết được mình, nhưng cũng không nhất thiết đứng im cho người ta chém.
Hiện tại, hắn cảm thấy mình rất nhục nhã.
7 vị thống lĩnh chặn lấy hắn, khiến hắn như con thú bị nhốt đợi làm thịt, chỉ chờ người ta chém giết, điều này khiến hắn không thể nào chấp nhận.
"Đừng lộn xộn! Nếu không, chém lệch một chút, thi thể của ngươi không bảo tồn hoàn chỉnh được đâu!"
"Vô liêm sỉ!"
"Võ giả địa quật các ngươi chỉ có một câu, chửi đi chửi lại hoài..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận