Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3083: Một Hạt Giống (3)

Chương 3083: Một Hạt Giống (3)Chương 3083: Một Hạt Giống (3)
Lý Hàn Tùng giả ngốc, nhưng trong lòng đã hiểu ra vài phần, không ngờ sơ võ năm xưa chỉ là người tham dự chứ không phải người khơi mào. Trận chiến khiến Thiên Giới bị hủy diệt không phải do những người này dẫn đến, mà là chín Hoàng bốn Đế, và... Có thể có những người khác?
Ai lợi dụng sơ võ?
Quyền Thần có lẽ biết gì đó, Thiên Tí thì đần quá, không biết gì đã tham chiến.
Thiên Tí cũng không nói những thứ này nữa, cười nói: "Ngươi muốn đi đạo sơ võ chân chính? Phải không?"
"Ừm."
"Nếu muốn, lão phu thực ra có cách giúp ngươi rèn ngọc cốt."
Ánh mắt Lý Hàn Tùng sáng như tuyết: "Ngài có thể giúp ta?"
"Không sai!" Thiên Tí cười nói: "Ngươi không bái ta làm thây cũng được! Lão phu cũng chỉ có một yêu cầu với ngươi...
Đấn lúc này, Lý Hàn Tùng mới hiểu tâm tư của lão.
Thiên Tí than thở: "Hiện nay, cường giả sơ võ gôm những ai, phe bản nguyên đều biết. Mấy lão già như ta, nếu ngày sau chiến bại, e là đều sẽ bị xử lý.
Thiên Tí than thở: "Đại lục Thiên Tí này cũng không an toàn đâu! Phe bản nguyên đã thẩm thấu quá sâu, có bao nhiêu thiên tài đều bị bản nguyên để ý. Ngươi cũng là thiên tài, nhưng dù sao ngươi cũng không phải Chân Thần, nếu ngươi đột nhiên biến mất, sẽ chẳng mấy ai quan tâm đến ngươi...
Không tham gia đại chiến, sẽ không có ai biết ngươi. Như vậy, đến thời điểm bị xử lý, họ sẽ bỏ sót ngươi."
Tuy cảm thấy bây giờ ngươi rèn ngọc cốt, ngươi cũng không kịp tham dự trận chiến cuối cùng, nhưng đó cũng là chuyện tốt.
Ngươi rèn ngọc cốt, chờ đại chiến kết thúc, mai danh ẩn tích, có thể sống rất lâu. Như vậy, sơ võ sẽ không triệt để hủy diệt..."
"Đừng để sơ võ tuyệt diệt!"
Mà Lý Hàn Tùng chỉ mới xuất hiện trong tâm mắt của mọi người, thực lực không mạnh không yếu, nhưng có ngọc cốt bán phần, có lẽ có thể trở thành hạt giống của sơ võ.
Cuối cùng, có lẽ sẽ tuyệt diệt.
Cường giả sơ võ có bao nhiêu người, đều bị phe bản nguyên nhận biết, dù không chết cũng sẽ bị dụ dỗ chuyển qua tu bản nguyên. Người yếu thì không gánh được trọng trách truyền thừa. Kẻ mạnh, bị người chú ý.
Thiên Tí rất bi quan, hoặc nên nói, chuyện vốn dĩ như vậy. Phe sơ võ gần như không có cơ hội thắng.
Thiên Tí không quan tâm hắn nghĩ như thế nào, lúc này, ông lão trâm giọng nói: "Nếu ngươi là chuyển thế của Bá Thiên Đế thì cũng tốt. Năm xưa Bá Thiên Đế từng nhận ân huệ của lão phu, từng nhận ân huệ của nhiều võ giả sơ võ, hắn sẽ không để sơ võ tuyệt diệt!
Mới gặp có một lần mà thôi, mấy lần trước, hắn chỉ nhìn thấy vị này, không tiếp xúc. Vậy mà đối phương tin tưởng mình như thế, xem mình là hạt giống sơ võ để bồi dưỡng?
Rèn đúc ngọc cốt e là không đơn giản như vậy chứ?
Lý Hàn Tùng nghe hiểu, hắn cảm thấy rất bất ngờ.
Nếu không phải, thì ngươi chính là thiên tài của sơ võ chúng ta, lão hủ thực ra cũng mong sơ võ xuất hiện nhân vật giống Phương Bình.
Lý Hàn Tùng thấy tội nghiệp cho ông, phá tám mà sao ngây thơ vậy! Lão già này ngốc ngốc thế nào ấy. Không bái sư, không quỳ, có ý nghĩa gì đâu?
Lý Hàn Tùng rất muốn nói một câu, chưa chắc đâu nha, có biết lạt mêm buộc chặt không?
Nếu là quân cơ do cường giả bản nguyên sắp xếp vào, ngươi bái ta làm thầy thì càng tốt hơn."
Ngốc như vậy, chẳng trách năm xưa bị lừa đi tham chiến.
Ngươi không muốn bái ta làm thầy, cũng không muốn quỳ trước ta, lão hủ biết, ngươi không phải là chuyển thế của Bá Thiên Đế, là do ngươi ngốc.
Nhưng nghe ý của ông ấy, phe bản nguyên sắp xếp quân cờ vào đại lục Sơ Võ sao?
Thiên Tí không biết được suy nghĩ của Lý Hàn Tùng, trâm giọng nói: "Ngươi có biết vì sao phe sơ võ có thể rèn ngọc cốt, còn bản nguyên không được không? Phe bản nguyên muốn rèn ngọc cốt toàn phần thì phải phá cửa, sau khi phá cửa, lực lượng sinh mệnh tuôn trào mới có thể giúp bọn họ rèn ngọc cốt.
Còn sơ võ chúng ta không có cửa để phá, vì sao lại có thể rèn được ngọc cốt?"
"Bởi vì nhục thân của chúng ta mạnh mẽ."
"Ngu xuẩn!" Thiên Tí mệt mỏi, thằng nhóc này ngốc không chịu được, nhục thân của cường giả bản nguyên cũng mạnh, nhưng người ta cũng không thể rèn ngọc cốt. Đây không phải là vấn đề nhục thân mạnh mẽ hay không.
"Rèn ngọc cốt cần rất nhiều lực lượng sinh mệnh, rất nhiều, rất nhiều! Nhiều đến mức khó tin! Đây cũng là lý do vì sao sơ võ hiếm thấy người rèn được ngọc cốt. Ngay cả lão phu cũng chỉ rèn được ngọc cốt ở hai tay. Những vị trí khác yếu hơn một chút, bởi vì sơ võ khó mà cung cấp được lực lượng sinh mệnh đồi dào để ngươi rèn cốt."
"Nhưng ngài mới nói có thể giúp ta?"
"Chờ lão phu nói xong đãi"
Thiên Tí trầm ngâm một hồi, chậm rãi nói: 'Nhóm người chúng ta, ý ta là những người đã rèn ngọc cốt, không tính bản nguyên, chỉ tính sơ võ, vì sao có thể rèn ngọc cốt ở thời đó? Khi đó, lấy đâu ra nhiều lực lượng sinh mệnh cho chúng ta rèn cốt như vậy?
Việc này có rất ít người biết.
Nhóm sơ võ đầu tiên không có nhiều người đi đạo nhục thân, rèn đúc ngọc cốt thành công không đến 10 người."
"Nay đã mất vài vị, số còn lại càng ít."
Lý Hàn Tùng gật đầu, đúng là càng ít thật, võ giả sơ võ chân chính rèn được ngọc cốt đại khái chỉ có ông lão này và Minh Thần, còn trong Thiên Phần có hay không, hắn không rõ lắm.
"Tất cả bắt nguồn từ một hạt giống..."
Lý Hàn Tùng hơi sửng sốt, Thiên Tí bình tĩnh, truyền âm nói: "Một hạt giống, lão phu hoài nghi, sức sống mãnh liệt để phe bản nguyên rèn được ngọc cốt có lẽ cũng bắt nguồn từ hạt giống kia."
"Hạt giống gì?"
"Phục Sinh Chi Chủng!"
Lần này, Lý Hàn Tùng thật sự kinh ngạc đến ngây người.
Có ý gì?
Phục Sinh Chi Chủng, đã lâu hắn chưa nghe nói về thứ này, bởi vì sau khi nổ ra đại chiến, Phục Sinh Chi Chủng chỉ là lời do Hồng Vũ nói.
Nhưng hiện tại... Thiên Tí đang nói cái gì?
"Là một hạt giống, có phải Phục Sinh Chi Chủng hay không thì lão phu không biết, nhưng năm xưa chúng ta thực sự đã thu được rất nhiều lực lượng sinh mệnh từ hạt giống này, từ đó rèn đúc ngọc cốt.
Bá Thiên Đế năm xưa đánh bại rất nhiều võ giả sơ võ, cược thắng ngọc cốt của bọn họ, nhưng ngọc cốt của bọn họ... Cũng không phải là ngọc cốt toàn phần.
Sau đó, Bá Thiên Đế vẫn thông qua bản nguyên rèn đúc ngọc cốt toàn phần, toàn thân.
Mà lão phu cảm thấy, chỉ có hạt giống kia mới cung cấp lực lượng sinh mệnh nồng nặc, mới có thể giúp hắn rèn được ngọc cốt mạnh mã..."
"Nhưng có lẽ hắn không thật sự thành công!" Thiên Tí nói tiếp: "Nếu thành công thật, lão hủ cảm thấy, ngọc thân của hắn sẽ không thể bị đánh vỡ, dù là Hoàng Giả cũng không thểi"
"Hạt giống..." Lý Hàn Tùng nói thầm.
Thiên Tí cười nói: "Không sai! Cho nên, lão phu muốn thử đưa ngươi đến chỗ hạt giống, để xem ngươi có cơ hội hấp thu được lực lượng sinh mệnh hay không..."
"Ngài biết ở đâu sao?"
"Không biết." Thiên Tí lắc đầu, cười nhẹ nói: "Ngươi không hiểu, không biết không có nghĩa là không tìm được! Biết thiên địa sơ võ không?"
"Hình như đã từng nghe nói đến..."
"Phản bản quy nguyên, tái tạo thiên địa sơ või"
Thiên Tí trầm giọng nói: "Lão phu muốn đưa ngươi trở về thiên địa sơ võ, có lẽ... Ngươi sẽ có cơ hội tìm được hạt giống kia, dù không thể, ngươi cũng có hi vọng nhìn thấy hình chiếu của hạt giống! Hình chiếu thôi cũng đủ rồi!
Cường giả phá tám phe bản nguyên hiện tại đánh vỡ cửa cũng là cửa ảo, phía sau cửa ảo cũng chỉ là sức mạnh của hình chiếu.
Mà nguồn sức mạnh này đủ để cường giả phá tám rèn đúc ngọc cốt, nghĩa là sức mạnh của hình chiếu đã đủ để ngươi rèn ngọc cốt.
Có lẽ... Thứ chúng ta nhìn thấy năm xưa thực ra chỉ là hình chiếu."
Lý Hàn Tùng thật sự bất ngờ, Phục Sinh Chi Chủng! Phục Sinh Chi Chủng thật sự tồn tại?
Không chỉ tồn tại, còn tồn tại xuyên qua thời đại sơ võ đến hiện tại? Ba, bốn vạn năm?
Hồng Vũ từng nói đến Phục Sinh Chi Chủng, không phải giả... Chẳng lẽ, Trái Đất thật sự có Phục Sinh Chỉ Chủng sao?
Nghĩ là nói, Lý Hàn Tùng hỏi: "Ta nghe nói Địa Giới và Nhân Gian đánh nhau là vì Phục Sinh Chi Chủng, Nhân Gian thật sự có Phục Sinh Chi Chủng sao?”
Thiên Tí lắc đầu: "Không rõ, chín Hoàng bốn Đế có lẽ biết rõ hơn chúng ta, có lẽ là có. Nếu không, bọn họ cũng sẽ không tính kế Tam Giới... Cuối cùng có phải hay không thì không biết."
"Ờ..." Lý Hàn Tùng không hỏi nữa.
Thiên Tí lại nói: "Lời lão phu nói với ngươi, đừng nói cho ai khác. Suy nghĩ cho kỹ, ngươi muốn đi bản nguyên, hay là... Đi tìm hạt giống. Một khi rời đi... Có lẽ ngươi không thể trở vê nữa."
Thiên Tí hơi buồn buồn: "Dù không thể trở về, cũng có thể lưu lại hy vọng cho sơ võ. Nếu một ngày nào đó, ngươi có thể rèn đúc ngọc cốt thành công, có lẽ sơ võ sẽ lại trỗi dậy."
Lý Hàn Tùng bối rối, ngươi không xác định, nên muốn dùng ta làm chuột bạch!
Ngươi muốn đưa ta đi đâu?
Lý Hàn Tùng rơi vào trầm tư, hiện tại mình có nên đáp ứng không?
Rối quá đi mất! Đáng tiếc Phương Bình không ở đây, không thì có thể hỏi ý Phương Bình, lão già này chưa chắc đã có lòng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận