Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2396: Khóc Không Ngừng (2)

Không chỉ Phương Bình rơi vào nguy cơ. Trương Đào cũng như vậy.
Phương Bình chỉ dẫn đi những nhân tố không xác định có muốn giao chiến với nhân loại hay không. Những người nên ra tay đều đã ra tay, và người những này không rời đi. Lúc này, Trương Đào lấy một địch ba, rơi vào thế hạ phong, song, nguy cơ không quá lớn. Nhưng nhân loại thật sự không chịu được nữa rồi!
Dù có Hoa Vương và một số người khác đã phản địa quật về phe nhân loại, vốn có 50 vị tuyệt đỉnh đã lên con số gần 60 cường giả. Nhưng lúc này cũng chỉ còn lại khoảng 40 người. Tuyệt đỉnh mất mạng ngày càng nhiều. Đương nhiên, địa quật càng tổn thất nặng nề, miễn cưỡng chết khoảng trăm người, có lẽ không tới. Hơn 180 cường giả địa quật, chết đi không ít, một số làm phản về nhân loại, hơn mười người nương nhờ vào hai vương, vài người theo phe Lê Chử. Số người sống sót còn không tới 120 người. Số còn lại, gần như chết hết rồi. Khoảng 60 vị Chân Vương đã tử trận! Phía nhân loại cũng phải trả giá cực kỳ nặng nề. Tổn thất 6 vị cường giả gần cấp Đế! May mà nhờ Nguyệt Linh đã giết rất nhiều, Trương Đào cũng giết không ít, Phương Bình ám hại không ít người. Thật ra, không ít tuyệt đỉnh nhân loại căn bản không thể giết người. Một chọi hai, thậm chí một chọi ba, không bị giết đã giỏi lắm rồi. Giết người... Không đơn giản như vậy. Giờ khắc này, có người lớn tiếng nói: “Trương Đào, đi mau! Mang Của Chúng Sinh đi, bọn họ không ngăn được ngươi! Bọn ta liều mạng với bọn họ?”
Nếu Trương Đào không đi theo nhóm mà đi một mình thì hiện tại có thể rút lui, lưu vong ở Cấm Kỵ Hải, vẫn có đường sống. Về phần cạm bẫy của Thương Miêu, chờ Trương Đào chạy trốn, bọn họ tử trận, đến lúc đó phát động cạm bẫy có lẽ còn có một chút hiệu quả, về phần có thể nhốt lại bọn họ hay không thì nên xui vậy! Trương Đào không đáp, trốn? Bỏ lại những người này, dù có thể nhốt lại những cường giả kia thì sao? Sớm muộn bọn họ sẽ phá tan hàng rào, đi ra! Đến lúc đó, chẳng lẽ nhân loại lại dựa vào vài người còn lại để chống lại nguy cơ trong tương lai? Cho nên không thể từ bỏ những người này, tử trận một số người đã khiến nhân loại tổn thất nặng nề, nếu không còn ai, lẽ nào để một mình ông chống lại tất cả kẻ địch? Ngay lúc này, Mạc Vấn Kiếm bình tĩnh đáp: "Trương Đào, giao quan tài bằng cho ta, ta giúp người mang vài người rời đi, lưu lại hạt giống cuối cùng cho nhân loại."
Hắn có tự tin để làm điều này! Hiện tại, hắn một mình chiến sáu vị Đế Tôn mà vẫn khá thoải mái. Nhưng dù hắn có chặn lại 6 người thì nhân loại cũng thua. Muốn ngăn người hay mang người đi, tất cả đều nằm trong một suy nghĩ của Trương Đào. Ngăn được sáu vị Đế Tôn thì sao? Lẽ nào Trường Đào có thể trở mình? Trương Đào mặc kệ Mạc Vấn Kiếm, nhìn về phía Lê Chử, bỗng nói: "Cây Sinh Mệnh của ngươi còn có thể kết quả Sinh Mệnh không? Hay là, ngươi còn có cách nào để phục sinh người đã chết không? Lê Chử, chi bằng đưa Ma Đế một quả, có lẽ hắn có thể phục sinh cho vợ hắn!"
Lê Chử cười cười, cũng không nói lời nào. Mạc Vấn Kiếm nhàn nhạt nói: "Lúc này mà người còn muốn gì nữa? Quả Sinh Mệnh của Cây Sinh Mệnh đúng là có thể hồi sinh người chết, nhưng không phải người đã triệt để chết, mà yêu cầu phải còn lại một chút tàn niệm mới có thể phục sinh."
Hắn không nói tiếp. Vợ hắn chẳng còn một chút tàn niệm nào. Nhục thân của cô là do năm xưa hắn dốc toàn lực tụ hợp mà thành. Chẳng có một chút dấu ấn sinh mệnh nào, làm sao phục sinh?
"Thì ra là như vậy.”
Trường Đào thở dài một tiếng, nhìn về phía ba vị Đế Tôn đang giao thủ với ông, than thở: “Các ngươi nhất định phải như vậy sao? Giới Vực không có thâm cừu đại hận gì với nhân loại ta, những nơi khác lần này đều lựa chọn giúp nhân loại, vì sao các người nhất định phải bỏ đá xuống giếng vào lúc này?"
Ba vị cường giả Đế Tôn ngăn cản ông, bằng không, ông có thể dẫn những người khác phá vây. Núi La Phù, động thiên Hư Lăng, núi Hoắc Đồng. Ba Giới Vực này, ngoại trừ Dương gia lão tổ đã chết thì hai nơi còn lại đều có truyền nhân ở nhân loại. Đế Tôn núi La Phù chậm rãi nói: "Bản tọa không có ý đối địch với các ngươi, giao Của Chúng sinh cho bản tọa, bản tọa sẽ đi ngay."
Trương Đào cười hỏi: “Thật à?”
Ông không tin! Nếu muốn Cửa Chúng Sinh, vị Đế Tôn này sẽ nói trước khi ra tay. Nhưng không, mục đích của bọn họ rất trực tiếp, muốn giết cường giả nhân loại. Bởi theo truyền thuyết, Cửa Chúng sinh chỉ là cửa, không có chìa khóa, chìa khóa... Chính là nhân loại! Không giết Trương Đào và mọi người, dù có lấy được cửa thì cũng không thể mở ra. Sau khi giết người, Của Chúng Sinh vẫn sẽ thuộc về bọn họ. Thời khắc này, Chiến Vương lấy một địch bốn, bị đánh không ngừng bay ngược, tuy vừa rồi ông cũng có thực lực gần cấp Đế, những con đường đó dù sao cũng không phải thuộc về ông, sau nhiều lần chiến đấu, ông cũng lực bất tòng tâm rồi. Giờ khắc này, thấy Trương Đào còn đang nói chuyện, ông tức khắc mắng: “Ngươi còn hậu chiêu hay không hả? Không còn thì để ông đầy tự bạo, ít nhiều cũng có thể nổ chết mấy người, bằng không, lát nữa đến năng lực tự bạo cũng chẳng còn!”
Nghe vậy, bốn vị Chân Vương lập tức bớt liều lĩnh công kích. Chiến Vương xem thường, nhát như chuột! Ta chỉ nói một chút mà thôi! Không đến mức tuyệt vọng, tại sao phải tự bạo, nổ không chết người chẳng phải sẽ thiệt thòi sao.
"Hậu chiêu?”
Trương Đào nhẹ giọng nói: “Có chứ?”
Mệnh Vương cười lạnh một tiếng, mới vừa cười xong, Mạc Vấn Kiếm đánh một kiếm nát đầu của lão, lạnh nhạt nói: “Ta ghét nụ cười như thế, không muốn giết người, chứ không phải không thể giết ngươi!”
Không muốn giết! Trong tình huống lấy một địch sau, hắn chỉ là không muốn giết những người này mà thôi. Vì sao không muốn? Không ai biết! Mạc Vấn Kiếm thật sự rất mạnh mẽ, mạnh đến mức khiến người kinh sợ. Mệnh Vương khôi phục lại cái đầu, có chút tái nhợt, nhưng lần này không cười nữa. Lão cũng đã tiêu hao nặng nề, nếu còn bị Mạc Vấn Kiếm trọng thương thêm vài lần, có lẽ sẽ bị giáng cấp. Mệnh Vương không cười, nhưng Trương Đào cười.
"Thật ngờ phải đi đến một bước này, tuy rằng ích kỷ, nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng, hiện tại dùng... Chỉ có thể dựa vào các ngươi rồi...”
Nghe Trương Đào nói vậy, giữa không trung, Lê Chử bỗng nhiên dẫn cường giả dưới trướng tránh xa khỏi chiến trường. Mạc Vấn Kiếm cũng nhíu mày, mạnh mẽ kéo sau đại Đế Tôn rời khỏi vòng chiến. Đúng vào lúc này, Trương Đào cười to nói: “Không nên ép ta đi đến một bước này, cần gì chứ!”
Dứt lời, chuyện ngoài dự đoán lại xảy ra! Xung quanh Trường Đào đột nhiên xuất hiện 30 bóng người! Tất cả đều là Trương Đào! Những bóng người này đều có màu vàng óng, giống y hệt phân thân trước đây của Phương Bình! Phân thân được hình thành từ vật chất bất diệt! 500.000 nguyên vật chất bất diệt! Trương Đào không chia cho mọi người bao nhiêu cả, ông nuốt cho riêng mình. Khi những phân thân này xuất hiện, ban đầu đều là vô thần, nhưng sau đó, khí thế đột nhiên tăng vọt, ánh mắt phân thân bắt đầu lạnh lùng nghiêm nghị. Mà bản thân Trương Đào, khí thế của ông giảm xuống không phanh. Gần như trong nháy mắt, lực lượng tinh thần của ông yếu đến mức gần như không còn!
"Mẹ kiếp, nhóc à, nhân loại phải quật khởi đấy!"
Trương Đào nỉ non một tiếng, nếu không, ông đây cũng sắp xong đời rồi! Lần này, dù có vào trong bẫy, đừng nói giết người, chỉ hy vọng Chiến Vương và mọi người có thể vác mình chạy thoát truy sát, chống đỡ được đến khi mình khôi phục thôi. Nếu không... Sớm muộn cũng sẽ chết. Sau câu này, 30 phân thân gần như chớp mắt phóng đến bốn phương tám hướng, lập tức xuất hiện trước mặt một số người, sau đó, một tiếng nổ kinh thiên vang lên! Ầm ầm ầm! Trời đất sụp đổ: Lúc này, Ngự Hải Sơn sừng sững mấy ngàn năm cách đó không xa cũng rung lên, một tiếng vang ầm ầm, rồi sụp xuống hơn một ngàn mét!
"A!”
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng, có địa quật, có nhân loại. Mà ba vị Đế Tôn lúc này cũng đang phải đối mặt với nhiều phân thân tự bạo. Ầm ầm! Trời đất thành hư vô! 99% lực lượng tinh thần của cường giả gần cấp Thiên Vương như Trương Đào tự bạo, cộng thêm lượng lớn vật chất bất diệt, tạo thành vụ nổ kinh thiên động địa! Cùng lúc đó, bản thể của Trương Đào rạn nứt, nhưng lại nhanh chóng ra tay giết một người! Vị Đế Tôn yếu nhất trong ba vị Đế Tôn - Chủ nhân động thiên Hư Lăng!
"Ai bảo người nhúng chàm! ? Ngươi giết đồ đệ ngươi, ta thấy đó là việc nhà, ta chẳng thèm nói! Dương gia lão tổ dù có xấu xa thì cũng là người của nhân loại, muốn chém muốn giết, cũng chỉ có nhân loại ta có tư cách này... Ngươi là cái thá gì?"
Chủ động thiên Hư Lăng giết nhân loại! Không chỉ Đế Tôn ra tay, mà trong Vương Chiến Chi Địa, môn nhân đệ tử của hắn cũng vậy giết nhân loại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận