Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2426: Tam Giới Rung Chuyển (3)

Ngay khi các quốc gia đang trấn an dân chúng. Địa quật Kinh Đô hết sức hỗn độn, không nhìn thấy bất kỳ người sống nào. Bốn người Phương Bình đi trong lòng đất gần như hủy diệt, tâm trạng nhất thời cũng phập phồng. Trận chiến này, chết bao nhiêu người? Cường giả chết nhiều như vậy, cấp 8 cấp 9 chết còn nhiều hơn, mà nhân loại địa quật bình thường thì càng nhiều đến mức không đếm xuể. Địa quật Kinh Đô to lớn giao chiến với Hoa Quốc gần trăm năm không hề bị hủy diệt, hôm nay lại là trở thành cá trong chậu, dưới sự bạo phát của nhiều vị cường giả, gần như hoàn toàn bị hủy tuyệt.
"Chiến tranh!"
Diệu Thành Quân thở dài, sau đó cảm khái nói: "Chiến tranh như thế này sẽ còn kéo dài mấy năm nữa. Đến cuối cùng, không biết có bao nhiêu người có thể sống sót. Bây giờ địa quật và Trái Đất còn chưa phá vỡ ranh giới, chiến tranh đều chỉ nổ ra trong địa quật. Một khi kết giới bị phá, trận chiến hôm nay ở địa quật Kinh Đô có lẽ có thể khiến nhân loại tổn thất hàng triệu thậm chí hàng tỷ người!"
"Ta càng lo lắng, kết giới võ, Cấm Kỵ Hải xâm lấn Trái Đất, khi đó càng phiền phức hơn."
Diêu Thành Quân cảm thấy hơi lo lắng, hiện Cấm Kỵ Hải chỉ ở địa quật, một khi kết giới Thiên Nhân bị phá, e là Cấm Kỵ Hải sẽ tràn đến thế giới loài người. Đến lúc đó, càng nguy hiểm hơn.
"Chuyện tương lai, để tương lai rồi nói!"
Phương Bình không muốn nói nhiều về đề tài này, nhìn về phía mấy tòa vương thành của Địa quật Kinh Đô bị hủy diệt, cười nói: "Phía Kinh đô còn có không ít mỏ khoáng, trở về cho người tới thu dọn chiến trường, xem như là tài nguyên từ trời rơi xuống. Như vậy, xem như đã bình định được bốn đại địa quật Ma Đô, Kinh Đô, Tử Cấm, Thiên Nam. Hoa Quốc mở ra 24 đường nối, hiện chỉ cần phòng thủ 20 đường nối, không biết lần này mấy thiên ngoại thiên lớn có bị hủy diệt hoàn toàn hay không."
Hắn nói xong, Lý Hàn Tùng trầm giọng nói: "Ngươi còn muốn hợp tác với thiên ngoại thiên?"
Phương Bình bình tĩnh nói: "Trước khi đi, lão Trương đã nói với ta, có thể nhẫn thì nên nhẫn! Lần này, dù Đế Tôn mấy nhà Huyền Minh Thiên muốn ra tay, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay, như vậy thì có thể hợp tác! Ta muốn mượn sức bọn họ, giúp chúng ta bảo vệ thế giới loài người! Ngoại trừ sáu nhà bọn họ, còn có Huyền Đức động thiên có thể hợp tác. Phía núi Ủy Vũ thì.."
Phương Bình ngừng một chút nói: "Đế Tôn hai nhà núi Ủy Vũ và Ngọc Long Thiên cũng chưa ra tay, Thanh Đồng Đế Tôn ra tay mấy lần, cũng không nhằm vào nhân loại, hai nhà này cũng có thể lôi kéo. Đúng lúc, các Đế Tôn rời đi, Chân Thần cũng đi một ít, tạm thời không biết hiện có Chân Thần trấn thủ hay không. Ở Vương Chiến Chi Địa, ta và Khương Quỳ, Ngọc Hư Tử cũng coi như đồng bào, nói chuyện hợp tác, không sao cả! Như vậy, 9 nhà có thể hợp tác, tốt nhất có thể giúp chúng ta phòng thủ 9 đường nối. Vậy thì Hoa Quốc chỉ cần phòng thủ 11 đường nối là được, bốn bộ bốn phủ chia nhau 8 nơi, thành Trấn Tinh một nơi, hai nơi còn lại giao cho các phe."
Phương Bình nói đầu vào đấy, Vương Kim Dương hơi nhíu mày nói: "Ngươi lần này bình tĩnh hơn hẳn."
"Khi gặp đại sự phải bình tĩnh!"
Phương Bình hờ hững, sau đó bỗng mặt mày dữ tợn nói: "Nhưng... chờ xem! Lần này, mấy núi La Phù, núi Hoắc Đồng, Hư Lăng động thiện, tốt nhất cầu nguyện có hơn một Chân Thần trấn thủ! Bằng không... ta chắc chắn diệt bọn họ!".
Ba vị Đế Tôn của ba nhà này, thời khắc sống còn ra tay chặn Trương Đào, làm cho nhiều vị tuyệt đỉnh nhân loại tử thương! Về phần các Đế Tôn thiên ngoại thiên, hiện Phương Bình rất khó tìm được lối vào của bọn họ, nhưng Giới Vực không chạy được. Hôm nay, thực lực Phương Bình đã vượt cấp 9, mặc dù không bằng Chân Thần, nhưng hắn chưa chắc không có cách giết Chân Thần.
Đương nhiên, lúc này không thích hợp ra tay. Một khi khiến các nơi cảnh giác, sẽ chỉ khiến bọn họ nhanh chóng đoàn kết lại, Phương Bình tính toán, âm thầm tạo ra chút hỗn loạn, để các phương tiếp tục loạn. Tam giới hỗn loạn mới là tam giới do nhân loại làm chủ.
"Đi, đi tìm một ít thứ hữu dụng, trước khi trời tối, rút lui khỏi địa quật, trở về Trái Đất!"
Phương Bình tăng tốc, nên trở về Trái Đất rồi. Sau hôm nay, thế cục tam giới đại biến, cũng không còn là tam giới trước kia nữa. Cảnh hoang tàn khắp nơi - Đây chính là Vương Chiến Chi Địa lúc này! Vết nứt hư không đan xen, mặt đất biến mất, không có nơi đặt chân, nên nhóm Phương Bình không thể không lơ lửng giữa trời. Đến tận bây giờ, năng lượng vẫn còn tung hoành, dư âm chưa tan.
Ở nơi này, quá nhiều cường giả đã hy sinh.
Nhóm bốn người Phương Bình vẫn tiếp tục đi, trong hư không, một ít máu màu vàng, xương cốt đang trôi nổi. Lý Hàn Tùng nhìn một lát, thấp giọng nói: "Lần này, những ai đã hy sinh?"
Dù sau đó bọn họ nhìn thấy một số người còn sống sót, nhưng không rõ cụ thể ai đã hy sinh, thật ra có một số người bọn họ cũng không quen.
"Phía thành Trấn Tinh, ba vị Tô lão tổ, Lưu lão tổ, Chu lão tổ hy sinh... Những người khác đều trọng thương."
Phương Bình trầm giọng, lão tổ nhà họ Tổ dung đạo giúp lão Trương, hai người còn lại là tử trận.
"Thánh địa Cổ Phật, Đệ Nhất Cổ Phật, Đệ Tam Cổ Phật, Đệ Thất Cổ Phật đã hy sinh."
"Thế Giới Chư Thần, Thái Dương Thần, Hải Thần, Hỏa Thần đã hy sinh..."
Cuộc chiến này, cộng thêm Trương Đào, Trấn Thiên Vương, Ngô Xuyên, Khổng Lệnh Viên, nhân loại có tổng cộng 56 vị tuyệt đỉnh.
Đây cũng là toàn bộ lực lượng của nhân loại.
Mà đó là do hai năm qua, Hoa Quốc có thêm năm vị tuyệt đỉnh là Nam Vân Nguyệt, Trần Diệu Tổ, Trương Vệ Vũ, Ngô Xuyên, Khổng Lệnh Viên, không thì càng ít. Mà cuộc chiến này... 16 vị tuyệt đỉnh tử trận. 40 người còn lại, Phương Bình cũng không biết cuối cùng có bao nhiều người có thể sống sót. Khi đi vào, bọn họ đều bị thương nặng, Phương Bình còn chẳng có thời gian cho họ vật chất bất diệt, khi hắn vừa tỉnh lại, Trương Đào đã không thể không dẫn người tiến vào bên trong.
"16 vị."
Mấy người lại trầm mặc. Nghe có vẻ không nhiều, hình như tổn thất chả là gì so với địa quật. Nhưng các cường giả nhân loại này ít nhất cũng đã bảo vệ Trái Đất 300 năm, một trận chiến tổn thất hơn mười vị, dù không quen biết, mọi người đều thấy xót xa. Phương Bình nhanh chóng dùng tay bắt lấy một chiếc nhẫn chứa đồ, khôi phục bình thường, cười nói: "Đừng suy nghĩ nữa, đã qua rồi! Chờ nhóm người lão Trường trở về, nhân loại chúng ta sẽ có thêm 160 vị tuyệt đỉnh, hù chết bọn họ!"
"160 vị..."
Mấy người cười khổ, ngươi thật mạnh miệng. Mấy người tiếp tục thăm dò, lại nhanh chóng phát hiện mấy chiếc nhẫn chứa đồ chưa bị hủy, một ít áo giáp và binh khí tàn tạ. Không có nhiều di hài, đến tuyệt đỉnh, người hy sinh gần như không lưu lại di hài. Phương Bình tìm được mấy khối xương vỡ đã nhạt màu. Cảm nhận khí tức của nó, Phương Bình lặng lẽ thu lại, đây là xương của lão tổ nhà họ Lưu, cũng là một trong những tuyệt đỉnh hy sinh sớm nhất. Hắn không thân với nhà họ Lưu lắm. Hai bên cũng không có tiếp xúc gì, tuyệt đỉnh thành Trấn Tinh, Phương Bình chỉ biết Chiến Vương, ngay cả hai vị trấn thủ sứ hắn cũng không thân, chỉ có quan hệ với Trần Diệu Tổ khá tốt. Có điều, cuộc chiến này, vị tuyệt đỉnh này dũng mãnh không sợ chết, trước khi chết, lão tổ nhà họ Lưu còn lao như điên về phía một vị Chân Vương rồi tự bạo, Phương Bình chứng kiến tất cả. Nghĩ vậy, Phương Bình trầm giọng nói: "E là Thẩm trấn thủ chưa chắc có thể chống được."
Hắn nhớ không lầm, thời khắc sống còn, Thẩm Hạo Thiên được người cũng vào trong bẫy. Đến cảnh giới tuyệt đỉnh, đến mức này, gần như có thể tuyên cáo tử vong. Nhất là khi thế giới phía sau cửa cũng không an toàn. Hai vị tuyệt đỉnh khai sáng Tân Võ, lần này lão tổ nhà họ Trần còn may mắn một chút, cùng Trần Diệu Tổ kề vai chiến đấu, dù sao cũng là cha con, liên thủ, dù thực lực cũng không mạnh lắm, nhưng cũng có thể phối hợp ăn khớp với nhau. Nhưng Thẩm Hạo Thiên không có con trai cấp tuyệt đỉnh. Vương Kim Dương hít sâu một hơi, lại cười nói: "Không nói những chuyện này nữa! Biết đầu ngày mai bọn họ thắng lợi trở về, hãy mau vơ vét bảo vật, đáng tiếc chúng ta không lấy được nhẫn chứa đồ của Mệnh Vương..."
Mệnh Vương bị giết, khi lão chết, Trương Đào đã bắt đầu bạo phát. Cuối cùng hết sức hỗn loạn, thi thể Mệnh Vương nổ tung, không rõ nhẫn chứa đồ có còn hay không, dù có, sợ là bị người khác cướp đi rồi. Là một trong bốn vương đình, Mệnh Vương là chủ vương đình, nói lão không có đồ tốt, bọn họ không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận