Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2723: Phá Tứ Trọng Thiên (3)

Lúc này đây, thế giới bản nguyên như một thế giới chân chính, sáng sủa. Dù thế giới bản nguyên không quá rộng lớn, nhưng nhìn dễ chịu hơn nhiều.
Phương Bình liếc mắt nhìn thế giới bản nguyên của mình, có rất nhiều thứ. Có Thánh Nhân Lệnh, còn có những đại đạo dài như rồng lượn.
Nghĩ đến đây, Phương Bình bỗng nhớ đến điều gì, rất nhanh, trong tay hắn xuất hiện một hộp ngọc, Đất Bản Nguyên!
Hắn muốn đúc ra một vùng đất thật sự trong thế giới bản nguyên Thu hoạch ở tà giáo lần này vượt quá tưởng tượng của Phương Bình! Có rất nhiều thứ trợ giúp hắn phát triển bản thân.
Đa số các bảo vật hắn đều có thể sử dụng được. Đây cũng là thu hoạch lớn nhất của hắn, không đơn thuần chỉ là điểm tài phú, nếu chỉ là lượng lớn đá năng lượng, thì nó không giúp ích gì cho Phương Bình.
Khi đại đạo được mở rộng, hạch não được tu bổ, thế giới bản nguyên được mở rộng, lực lượng tinh thần trở lên mạnh mẽ...
Phương Bình cảm giác được rất rõ, bản thân đang trở nên mạnh mẽ!
Khí huyết, cũng đang trở nên mạnh mẽ.
Phương Bình nghĩ đến đây, không nói hai lời, bắt đầu tiêu hao lượng lớn vật chất bất diệt để rèn kim thân!
Chín tầng kim thân cũng không phải cực hạn. Chín tầng và chín tầng cũng khác nhau nhiều.
Hắn muốn trở thành cấp chín mạnh nhất từ trước đến nay!
Vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì không gọi là vấn đề!
Phương Bình đang trở nên mạnh mẽ, cũng có người đang trở nên mạnh mẽ.
Khi hắn mạnh lên, trên địa cầu, không ít người đột nhiên cảm thấy mình như lĩnh ngộ được gì, thời khắc này, dù Phương Bình không báo đáp, nhiều người cũng có cảm giác mình càng tu luyện càng mạnh mẽ.
Lão Lý lập tức bế quan, Ma Võ có không ít người cũng chọn bế quan.Ở Dương Thành, cũng có một nhóm người cảm giác tốc độ tu luyện của mình nhanh hơn trước một chút. Nhân loại, đang bắt đầu trở nên mạnh mẽ! Càng ngày càng mạnh!
Cường giả tam giới còn đang bàn luận chuyện Thiên Cẩu và Thủ Tuyền Nhân khôi phục, nhưng không mấy ai nghĩ đến, lần này, người thắng lớn nhất thực ra là Phương Bình.
Bọn họ để ý đến cường giả khôi phục, để ý đến Thiên Cẩu.
Về phần tà giáo, bởi vì Thiên Cẩu và Thủ Tuyền Nhân vừa mới rời đi, ngược lại, không ai dám tiến vào bên trong tà giáo.
Thời gian dần trôi, một tiếng, hai tiếng, trời tối.
Ngày thứ hai sau khi Phương Bình đến tà giáo đã kết thúc.
Ngay lúc này, Phương Bình đột nhiên mở mắt, ánh kim trong mắt bùng lên, khiến màn đêm sáng như ban ngày!
"Dùng hết thủy tinh linh thức rồi!"
Phương Bình ngay lập tức chú ý đến hạch não, hạch não óng ánh long lanh! Vết nứt, biến mất rồi.
Cũng không phải là hoàn toàn khỏi hẳn!
Ở góc khuất khó nhìn, còn một số vết nứt, nhưng Phương Bình không quá để ý.
"Ha ha ha!" Hiện tại, Phương Bình rất vui!
360 vết nứt, sau vài lần tu bổ, đến hôm nay, chỉ còn lại không tới 20 vết nứt.
Thủy tinh linh thức của Khôn Vương có hiệu quả vượt quá tưởng tượng!
Ầm! Phương Bình đánh ra một quyền, hư không phá nát!
Tứ trọng thiên!
"Đánh vỡ tứ trọng thiên!" Phương Bình cũng chấn động, mình đánh vỡ tứ trọng thiên!
Tứ trọng thiên vỡ nát, lực bộc phát 1.2 triệu, trong thời gian ngắn, mình đã đánh vỡ được tứ trọng thiên Mà mình... Còn chưa vào tuyệt đỉnh!
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, mình mạnh vậy sao?
Phương Bình lập tức nhìn hệ thống, hắn thực ra có thể cảm ứng được thực lực của mình đang ở mức nào. Là cường giả, đương nhiên phải hiểu rõ bản thân, nhưng lúc này, Phương Bình chỉ muốn xem mình mạnh đến mức nào!
Tài phú: 84 tỷ điểm Khí huyết: 550.000 cal (550.000 cal)
Tinh thần: 14.000 hz (14.000 hz - có thể cắt chém phân thân)
Bản nguyên: Dài 700 mét (tăng 70%), rộng 7000 mét (tăng cường 70%)
Chiến pháp: Trảm Thần Đạo Pháp (+7%)
Thôi diễn chiến pháp: 1 triệu điểm/lần Khống chế sức mạnh: 80% Bạo phát cực hạn: 1.086.800 cal/1.358.500 cal Lực bộc phát vượt qua 1 triệu cal Nhưng Phương Bình cũng nhanh chóng nhíu mày, mình chỉ có gần 1.1 triệu cal, lại có thể đánh vỡ tứ trọng thiên? Nhìn lại nắm đấm của mình, ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích, kim thân của mình cũng mạnh lên rồi, chỉ là không thể hiện qua số liệu. Kim thân kết hợp với lực lượng nhục thân, lực lượng khí huyết, lực lượng tinh thần... mới thể hiện ra lực chiến mạnh mẽ như vậy!
"Điều này không quan trọng, quan trọng là... mình cảm thấy mình còn có thể mạnh lên! Mình còn có thần khí, còn chưa dùng Thánh Nhân Lệnh!"
Lúc này đây, Phương Bình hết sức mừng vui. Hắn cảm thấy mình còn kém cấp Đế không xa nữa, có lẽ không đến mấy ngày, mình sẽ chân chính có lực chiến cấp Đế!
"Thật đáng mong chờ!" Phương Bình cười nhe răng!
Cách đó không xa, gương mặt của Thiên Mộc lại xuất hiện, gương mặt già nua lộ vẻ chấn động.
Phá bốn rồi!
Quan trọng không phải cái này, mà là trong chớp mắt vừa rồi, Phương Bình không che lấp hơi thở, một ít khí cơ bị tràn ra.
Đó là... Không phải Chân Thần?
Không phải Chân Thần, phá bốn? Cường giả có thể phá bốn bình thường đều là Chân Thần chặng năm chặng sáu trở lên!
"Thật đáng sợ!" Vị cường giả cấp Thánh lại thốt lên lời này.
Đáng sợ!
Đúng vậy, Thiên Mộc như nhìn thấy cường giả chí tôn của đời này! Nhìn thấy gió tanh mưa máu! Nhìn thấy đại chiến không ngừng!
Nó hơi hốt hoảng, như thể nó vừa trở lại thời Thượng Cổ, thời đại của những ngôi sao óng ánh nổi trội kia. Phương Bình bước ra khỏi phòng nhỏ, hiện tại, hắn đã thu lại hơi thở.
Chuyến đi đến tà giáo lần này có thu hoạch quá nhiều.
Lực chiến tăng mạnh tạm không nói đến, thế giới bản nguyên được hoàn thiện, tuy Tạo Hóa Đan của Thần Hoàng và Đất Bản Nguyên trông có vẻ không có tác dụng gì, nhưng Phương Bình cực kỳ hài lòng.
Hắn mơ hồ có cảm giác, thế giới bản nguyên của mình đang dần trở nên chân thực hơn. Có mặt trời, có đất đai, có thành thị... Còn có Thánh Nhân Lệnh!
Thánh Nhân lệnh giúp thế giới bản nguyên của hắn càng thêm vững chắc, hơn nữa, độ tương thích với Phương Bình rất cao, như vậy, Phương Bình sau này không cần dùng Trảm Thần Đao để đối địch nữa.
Ngoài ra, kẻ địch mạnh như tà giáo đã bị diệt trừ, càng khiến Phương Bình thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu hữu.."
Thiên Mộc hóa thân xuất hiện, ánh mắt sâu sắc liếc nhìn Phương Bình, muốn nói lại thôi. Không phải Chân Thần! Phá bốn!
Phương Bình thấy nó nhìn mình như vậy, hơi nhíu mày, rất nhanh cười nói: "Mộc lão có chuyện cứ nói thẳng"
"." Thiên Mộc trầm mặc một hồi, cười cười nói: "Không có gì, chỉ là muốn nói, bản thể của lão hủ quá lớn, bây giờ lại có cường giả khôi phục, thân là Cây Thần Đệ Nhất Thượng Cổ, một khi lão hủ xuất hiện tại ngoại giới, tất nhiên sẽ dấy lên sóng gió. Chẳng biết lão hủ có thể tạm thời cư trú ở Nhân Gian?... Chỉ là, điều này có thể sẽ mang lại chút phiền toái cho tiểu hữu"
Nó là Cây Thần Đệ Nhất Thượng Cổ, bản thể của nó chính là nguyên liệu chế tạo thần khí, hơn nữa, cường giả bên ngoài có lẽ sẽ mơ ước một số thứ khác của nó, ví như trái cây, đúng là có thể mang lại chút phiền toái. Ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích, một vị cường giả cấp Thánh lại muốn đến Trái Đất?! Đây là lần đầu tiên... À không, trước đây đã có một con mèo cũng chọn ở lại Trái Đất, chọn loài người! Những tên này thấy sang bắt quàng làm họ, hay là có mục đích gì khác?
Dù thầm nghĩ rất nhiều, nhưng Phương Bình vẫn nhiệt tình cười nói: "Đương nhiên có thể! Nếu Mộc lão đồng ý chọn thế giới loài người làm nơi trú chân, đó chính là phúc của nhân loại! Một vị Thánh Nhân ở Nhân Gian, ta nghĩ các phe khác sẽ phải kiêng kỵ ba phần, đây là phúc của nhân loại!"
Mặc kệ Thiên Mộc có ý định gì, Phương Bình cảm thấy, ít nhất thì hiện tại nó sẽ không trở mặt.
Như vậy, có một vị Thánh Nhân, dù giống Thương Miêu, không ra tay, nhưng thời khắc mấu chốt có thể kinh sợ kẻ địch.
Hiện tại, một số cường giả khôi phục, Phương Bình lo sợ Trái Đất gặp sự cố.
Hắn còn chưa có lực chiến cấp Đế, người mạnh nhất nhân loại lúc này trừ hắn, chỉ có mình Ngô Khuê Sơn. Thương Miêu không đáng tin, nếu Thiên Mộc ở lại Nhân Gian, thời khắc quan trọng ít nhiều cũng nên ra mặt một chút chứ?
Không hy vọng Thiên Mộc chinh chiến vì nhân loại, chỉ cần kinh sợ đối phương là được.
"Vậy ta đa tạ tiểu hữu!" Thiên Mộc cũng tươi cười vui vẻ.
Nói xong, nó hỏi: "Tiểu hữu rời đi bây giờ, hay là..."
"Ta muốn đến Ngộ Đạo Nhai một chút!" Nói xong, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, hắn hỏi: "Cái đầu kia đâu rồi?"
Dưới tán cây lớn, một cái đầu chôn trong đất hơi vùng vẫy một chút, nhô đầu lên, vẻ mặt tuyệt vọng.
Đối phương nhớ ra rồi!
Thường Sơn Khải rất bi thương! Hắn cho rằng phát sinh nhiều chuyện như vậy, Phương Bình có lẽ đã quên hắn rồi. Nào ngờ lại nhớ tới hắn!
Lần này tiêu thật rồi!
1716 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận