Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3138: Mùi Người Quen (3)

Chương 3138: Mùi Người Quen (3)Chương 3138: Mùi Người Quen (3)
"Cái nơi quái quỷ gì thế này..."
Ở khu vực tăm tối, Lực Vô Kỳ hóa thân thành một con nghé con, nó không dám duy trì cơ thể to lớn, quá nguy hiểm, lúc này, nó mạnh mẽ thu nhỏ bản thể, khiến cơ thể chỉ to hơn một con mèo một chút.
Vừa tránh né những vết nứt kia, Lực Vô Kỳ vừa lên tiếng: "Các vị, chúng ta thật sự sẽ được chia phần sap? Hải Ngu Thánh Nhân còn đỡ, chúng ta chỉ là Chân Thần và Đế Tôn, lấy đâu ra sức để cạnh tranh với cường giả?"
Dược Thần Đế Tôn nhẹ giọng nói: "Vô Kỳ đạo hữu, bình tĩnh đừng nóng! Chú ý vết nứt hư không..."
Lực Vô Kỳ thấy hắn không muốn phản ứng mình, nhìn chung quanh một lần, rất nhanh nhìn thấy Bình Sơn Vương, bỗng nhiên tiến tới, nở nụ cười nói: "Bình Sơn, ngươi cũng ở đây! Cái tên nhà ngươi ham sống sợ chết, sống được đến hiện tại, bản vương đi theo ngươi, thấy an toàn hơn chút."
Bình Sơn Vương đen mặt.
Lực Vô Kỳ không để ý, lại nói: Nhân Vương rất nhớ ngươi đấy, nghe nói ngươi dọn nhà, tiếc nuối mãi thôi."
Bình Sơn Vương cạn lời, con trâu điên này, lôi kéo ta làm cái quái gì. Lúc này lúc nào rồi mà còn dám ăn nói linh tỉnh.
Hư không xung quanh nổ ra hào quang óng ánh, rồi lập tức bị bóng tối nuốt sạch.
"Lùi lại!"
Lực Vô Kỳ không nơi nương tựa, lúc này, nó chọn đến gần Bình Sơn Vương. Đơn giả là vì Bình Sơn Vương yếu hơn nó! Gặp phải nguy cơ, đối phương chưa chắc đã chạy nhanh bằng nó, có thể chết tay nó!
Bình Sơn Vương chỉ kém bám hẳn vào người Phương Bình, vội vàng lui tránh, Phương Bình lùi đi đâu, hắn lùi theo đó.
Hải Ngu quát khẽ, nhanh chóng lui tránh, vết nứt phá sáu và những vết nứt khác, ngay cả hắn cũng gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nơi này nguy hiểm quá.
Âm ầmI
Vừa nói xong, phía trước, một con bọ cánh cứng nổ tung, 6 cánh sen xuất hiện, khiến không ít vết nứt hư không xung quanh cũng phá nát.
Lê Chử truyền âm trả lời: "Nơi này kì bí, có lẽ là có người cố ý chế tạo! Đám người Nghệ hẳn là còn đồ vật, thời khắc mấu chốt, chúng ta liên thủ, bốn vị Tuần Sát Sứ cũng không làm được gì!"
Mọi người ghi nhớ khu vực vừa rồi có vết nứt phá sáu.
Càn Vương vừa quan sát, vừa truyền âm cho Lê Chử: "Ngươi cảm thấy khu vực vết nứt u tối này được hình thành tự nhiên hay nhân tạo? Vây quanh Vạn Giới Điện, nhìn thế nào cũng không giống hình thành tự nhiên."
Bên ngoài, mọi người không thể dùng lực lượng tinh thần để tra xét, tâm mắt cũng bị bóng tối ngăn cản, lúc này chỉ thấy vài bóng người đi trước lúc ẩn lúc hiện trong hư không.
"Đảo chủ đảo Ngưu Thần, bạn tốt của Hòe Ảnh..."
"Không sao cả!" Lê Chử truyền âm nói: "Bọn họ muốn tới thì tới, những người này cũng sẽ không tùy tiện ra tay, động tĩnh quá to, sâu trong Thiên Phần có ba vị cường giả bản nguyên tự do, nếu khiến bọn họ chú ý, sơ võ cũng sẽ gặp nguy hiểm."
Nói xong, Lê Chử lại nói: "Ngưu đạo hữu kia... Ta trước đây chưa từng gặp..."
"Ta sợ cường giả sơ võ sẽ đuổi tới..."
Hai người không tính là đồng minh, nhưng Càn Vương không ngại chia sẻ một chút tin tức bên lề.
Lê Chử thầm nghĩ, nhanh chóng an ủi bản thân, không nên để thần hồn nát thần tính! Trong lòng có chút nghi ngờ, Lê Chử cũng không nói thêm gì.
Đảo Ngưu Thân... Hắn cũng chưa từng nghe nói.
Bản thân Lê Chử là vương chủ của Thiên Thực vương đình, Hòe Vương năm xưa cũng là Chân Vương trong Chân Vương Điện của vương đình, hắn vẫn hiểu rõ tính Hòe Vương. Từ lúc nào mà Hòe Vương có một người bạn tốt là Đế Tôn đỉnh cấp?
"Sẽ không phải là Phương Bình chứ?"
Lê Chử hơi nhíu mày, nhìn về phía Hòe Vương, bạn tốt của Hòe Vương?
Lần này, Phương Bình không hề nhận được tin tức, hơn nữa, trước đó có tình báo, nói Phương Bình hình như bị thương, nên mới có chuyện Trấn Thiên Vương phá cửa thứ ba gây động tĩnh.
Phương Bình vừa mới gặp phải nguy hiểm, sao có thể xuất hiện ngay được?
Vương Kim Dương vừa mới trở vê Nhân tộc, nghe nói là đang bàn chuyện cơ mật với Phương Bình, Phương Bình sẽ không rời đi nhanh vậy chứ?
Lê Chử lại nhìn vê khu vực tăm tối, hơi nhíu mày, cảm giác bản thân quá đa nghi, nhìn thấy người lạ thì cho rằng đối phương là Phương Bình, chuyện này không tốt chút nào.
"Chắc không phải là Phương Bình đâu..."
"Nhưng mà... Nếu Hải Ngu xảy ra chuyện, đội ngũ dò đường này, chỉ còn lại mỗi Ngưu Mãnh... Hoặc còn lại Lực Vô Kỳ và Ngưu Mãnh, thì hắn có thể là Phương Bình!"
Lê Chử thâm đưa ra phán đoán, bây giờ, nhìn thấy người xa lạ, hắn cũng phải nghi ngờ. Không chỉ là Ngưu Mãnh, phe đảo Dược Thần cũng có vài người xa lạ hắn không quen biết, họ đều là mục tiêu bị tình nghi.
Phương Bình xuất quỷ nhập thần, Lê Chử không quá yên tâm. ...
Ở khu vực tăm tối, Phương Bình kéo lại một vị Chân Thần, đến từ đảo Dược Thần.
Dược Thần Đế Tôn vội vàng nói nói cám ơn: "Đa tạ Ngưu đạo hữu!"
"Đạo hữu khách khí!" Phương Bình cười nói: "Chỉ là tiện tay mà thôi. Như lời Thiên Cực hoàng tử, còn chưa thấy cơ duyên, chúng ta cũng không cần phải đề phòng lẫn nhau. Tranh đoạt cơ duyên là chuyện của Thiên Vương và Thánh Nhân, Ngưu mỗ lần này chỉ mong đột phá lên cấp Thánh."
Phía trước, Hải Ngu vẫn còn sợ hãi, lúc này, nghe vậy cũng nói: "Các vị đạo hữu đồng lòng là tốt, lúc này chỉ mới đi được không tới một hai phần mười, nguy hiểm trùng trùng, không thể tùy tiện làm việc!"
Phương Bình gật đầu, trông thật thà chất phác.
Bình Sơn Vương nói tìm cơ hội hại chết mấy vị này... Hắn không có hứng thú. Đều là nhân vật nhỏ, ngay cả Hải Ngu cũng chỉ là một Thánh Nhân. Cần gì phải ra tay khiến người khác cảnh giác.
Phương Bình hắn, hoặc là không ra tay, một khi ra tay thì phải đoạt mạng Thiên Vương mới xứng đáng với thân phận của hắn chứ?
Hắn là ai?
Người khởi xướng diệt Hoàng!
Giết một Thánh nhân cần gì phải lén lén lút lút?
Mất mặt lắm!
Muốn làm thì phải làm lớn. Một khi ra tay, không chết Thiên Vương thì thật là có lỗi.
Nhân vật nhỏ như Bình Sơn hiển nhiên không thể nào hiểu được tâm tư của nhân vật máu mặt như hắn.
Phương Bình thâm thở dài, cũng đúng, chim én làm sao biết được chí hướng của chim hồng!
Tầm nhìn của Bình Sơn quá hạn hẹp! Đang suy nghĩ, một vết nứt khác lại bạo phát, Phương Bình vội vàng lui tránh, thuận tay kéo một vị Chân Thần khác của Thần Giáo qua một bên, vị Chân Thần kia cũng cảm kích không thôi, vội vàng nói: "Đa tạ Đại nhân!"
"Đạo hữu khách khí!" Phương Bình cười nói: "Người một nhà, không cần khách khí."
Lần này, cảm giác của mọi người về Phương Bình đã thay đổi.
Người này thật là thật thà chất phác!
Tuy vết nứt bạo phát vừa rồi không nguy hiểm đến tính mạng hắn, nhưng trong lúc lui tránh còn muốn cứu người thì không hề dễ dàng. Cường giả như vậy trong Tam Giới gần như tuyệt chủng rồi.
Đoạn đường sau đó nguy hiểm vô cùng.
Phương Bình cũng phát huy thực lực Đế Tôn đỉnh cấp của mình một cách nhuần nhuyễn!
Hải Ngu mở đường, Dược Thần Đế Tôn phụ trách tra xét, còn Phương Bình thì đi sau, phụ trách cứu người bất cứ khi nào vết nứt bạo phát.
Mấy vị Chân Thần lần lượt được hắn cứu.
Ngay cả Lực Vô Kỳ cũng không nhịn được mà tiếp cận Phương Bình, vị Đế Tôn này thật đáng tin cậy! Họ Ngưu, tuy không phải yêu tộc, nhưng cũng xem như người một nhài
Lực Vô Kỳ cũng là một con trâu thức thời, được Phương Bình cứu một lần, lập tức bắt quàng làm họ: "Ngưu đảo chủ và tộc Thủy Lực ta cũng là người một nhà, lão tổ nhà ta vừa mới chứng đạo Thánh Nhân cách đây không lâu, nếu Ngưu đảo chủ muốn đột phá, có thể tìm lão tổ để xin một ít kinh nghiệm... Lão tổ nhà ta là môn đồ của Nam Hoàng đấy..."
Lực Vô Kỳ tận tình bán đứng Thủy Lực, dù sao nó cũng không phải trả giá gì.
Phương Bình cũng không chê ồn ào, chỉ cười gật đầu, tiếp tục nhiệm vụ của mình.
Càng đi sâu vào trong, càng nguy hiểm.
Vết nứt lại bạo phát!
Lần này, Dược Thần Đế Tôn kém chút không thể né tránh, Phương Bình vội vàng ra tay lôi kéo, kéo được Dược Thần Đế Tôn sang một bên.
Dược Thần Đế Tôn vẫn còn sợ hãi trong lòng, vội vàng nói lời cảm ơn.
Vừa rồi, vết nứt phá sáu bạo phát ngay trên đỉnh đầu hắn, kém chút đã khiến hắn đầu lìa khỏi cổ, may là nhờ có Ngưu Mãnh kéo sang một bên, tránh được nguy cơ.
"Ngưu đạo hữu, ân cứu mạng, suốt đời khó quên!"
Phương Bình vẫn chất phác cười: 'Mọi người giúp đỡ lẫn nhau mà thôi, nếu đạo hữu xảy ra chuyện... Không còn thủ đoạn dò xét của đảo Dược Thần, chẳng phải chúng ta sẽ càng nguy hiểm hơn hay sao?"
Phía trước, Hải Ngu lại cảm thán: "Đạo hữu nhìn xa trông rộng, quả thật là như vậy! Trước đó ta còn lo lắng các vị bất hòa, sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, bây giờ lão hủ yên tâm hơn nhiều."
Gặp được một nhóm cường giả thức thời, hắn cũng an tâm hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận